Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 274 - Chương 079: Mưu Cao Hơn Một Bậc.

Chương 079: Mưu cao hơn một bậc. Chương 079: Mưu cao hơn một bậc.

“ Nghi phạm khai rồi sao?” Lý Vệ Quốc thở phào nhẹ nhõm, nói thật là ông ta không giỏi chịu áp lực, công việc trước nay nhàn hạ, chủ yếu liên quan tiếp đãi, liên lạc, ấy vậy mà bỗng dưng gặp phải thứ tai bay vạ gió này, nên cuống cả lên mời khắp từ ông già sắp về hưu như Mã Thu Lâm tới ba chàng trai mới vào nghề, cuối cùng chuyện đâu vào đó:” Ha ha ha, Lão Hứa, tôi biết có thể trông cậy vào anh mà. “

Ai dè Hứa Bình Thu đáp tỉnh bơ:” Không, chúng vẫn chẳng nói câu nào giá trị, vụ án cũng chẳng có gì tiến triển.”

“ Cái … cái gì, anh đùa tôi đấy à?” Lý Vệ Quốc từ thiên đàng rơi xuống đất, đang sốt hết cả ruột mà đối phương bình chân như vại, việc này đã bị áp lực lớn từ chính phủ tỉnh, giờ tự chuốc thêm áp lực dư luận, ông ta không hiểu vì sao lại làm chuyện ngu ngốc như thế.

“ Lão Lý, bình tĩnh nào, không phải trêu anh đâu.” Hứa Bình Thu mất một lúc mới vỗ về được ông ta, cười đầy ẩn ý:” Đóng cửa lại nói chuyện nhé, vụ án này nếu nhìn ở góc độ khác thì anh thấy sao, thử đứng từ góc độ thương nhân mà nghĩ thử xem.”

Lý Vệ Quốc nén giận xuống, được dẫn dắt, dần nhớ lại tình huống từ lúc vụ án diễn ra, có điều vẫn không thấy có gì sáng sủa hơn, lắc đầu:” Có gì khác chứ?”

“ Thế này đi.” Hứa Bình Thu thay đổi phương thức đàm thoại:” Anh thấy người có khả năng gây án nhất là ai, lựa chọn có mấy loại, một là tùy cơ gây án, hai là gây án lưu động, ba là gây án có dự mưu.”

“ Còn phải nói à, là cái thứ ba, nhưng mà chẳng nói gì lên được kẻ gây án là ai.”

“ Ha ha ha, đáp án thứ nhất là một đám trộm vặt, thuần túy ví tiền tài, thứ hai, xã hội đen muốn gây sóng gió, thứ ba …”

“ Đồng nghiệp cạnh tranh.” Lý Vệ Quốc nói nhanh:

“ Anh thông minh quá, tôi còn chưa nói đã biết rồi.” Hứa Bình Thu cười ha hả, đáp án này trên cuộc họp phân tích của tỉnh đã thảo luận qua, bất kể là từ nguyên nhân hay động cơ, khả năng cạnh tranh trong nghề là lớn nhất, dù sao là thứ công nghệ cao, nếu không tới đúng người chỉ là đống giấy vụn.

“ Ài, anh nói hết ra đi, đừng trêu đùa đầu óc của tôi nữa.”

“ Hôm qua tôi tìm hiểu rồi, ở lĩnh vực điện cơ, công ty RX đứng đầu, lần này tỉnh mở rộng đấu thầu, tham dự cạnh tranh có 2 quốc xĩ, 4 dân doanh, mà cạnh tranh trực tiếp với RX, chủ yếu là ba xí nghiệp, Hoa Vinh, Hưng Nghiệp và Hằng Đại, là thương hiệu lâu năm, hai nhà còn lại, nói sao nhỉ như xe QQ sản xuất trong nước đi cạnh tranh với BMW vậy, căn bản không có khả năng chiến thắng ...” Hứa Bình Thu vừa nói vừa nhìn Lý Vệ Quốc, tựa hồ vụ án đã nằm hết trong lời nói:

“ À, ý anh là cạnh tranh không được, dùng thủ đoạn thấp kém, lấy tư liệu kỹ thuật, để RX không cách nào tham dự đấu thầu? Ngày kia là đấu thấu rồi, nếu không tìm về được thì bọn họ đúng là đã thành công.” Thế này càng khó, thương nhân có tiền có thế, độ khó không phải thường đâu, nhất là tỉnh Sơn Bắc này, than đá là sản nghiệp trụ cột, sản nghiệp liên quan tới than đá, toàn là công ty lớn, Lý Vệ Quốc thoái chí:” Vậy thì chúng ta bắt ai, đi đâu mà tìm, tìm về rồi làm sao? Làm không kéo thành sự kiện quốc tế.”

“ Lão Lý, đừng quá bi quan, nhìn cuộc đời sáng sủa chút, để tôi hóa giải áp lực cho anh.” Hứa Bình Thu thủng thẳng giơ ngón tay lên:” Nếu không lập án, có lẽ đối phương ôm tâm lý cầu may, nhưng hôm qua đã lập án, lập án phải có kết quả, cho dù chúng ta không tra ra, tương lai ở trong tay ai thì người đó phải đi uống trà, đúng không? Giờ nó không phải là kỹ thuật giá trị nữa, mà là củ khoai nóng rồi. Sự kiện này đáng lẽ có thể giải quyết riêng với nhau, giờ không được, công khai ra ngoài, thế thì hoặc chúng ta nở mày nở mặt, hoặc là mất mặt, anh thấy là cái nào?”

“ Đám gian thương đâu dễ đối phó như thế, quá nửa là những kẻ mang hai quốc tịch, kẻ nào kẻ náy gian như hồ ly.’ Lý Vệ Quốc làm ở ban đối ngoại, ông ta hiểu rõ giờ nhà quan quý đều sợ lật thuyền, cơ bản đều thành người ngoại quốc rồi:

“ Tôi biết, bọn họ thích nhất là kiếm người phát ngôn cho mình trong giới cảnh sát, mời cảnh sát đi ăn uống chơi bời, nói ngược lại, chẳng phải vì bọn chúng sợ nhất là cảnh sát sao? Nếu chúng ta bỏ thể diện, truy cứu đến cùng, tôi không tin chúng bay lên trời được, ra nước ngoài thì có thể đấy, nhưng tiền để là mang theo cả sản nghiệp lớn.” Hứa Bình Thu càng nói càng nhẹ nhàng, đôi khi đứng ở góc độ càng cao hơn vụ án nhìn xuống, sẽ không quá lo lắng nữa, dù sao đâu phải là loại giết người phòng hỏa buôn ma túy cần diệt trừ gấp:

“ Vậy ý anh là, công khai ra ngoài, sau đó giải quyết riêng à? Vật bị mất đâu?” Lý Vệ Quốc thấy khó tin:

“ Tôi không biết, nhưng mà kẻ biết thì không ngồi yên được nữa rồi, thứ đó từ bây giờ đã thành vật không lành, ai dính vào là mang họa, chẳng lẽ còn dám giữ? Dấu đi thì được, nhưng mà trong tay chúng ta dù gì cũng đã có nghi phạm trọng yếu, khả năng gì cũng có thể xảy ra ...”

“ Tôi vẫn không tin, chúng đã gây án rồi, chẳng lẽ còn đi đầu thú, chủ động giao nộp?” Lý Vệ Quốc ít tiếp xúc với vụ án, nhưng mà tiền lệ này thì ông ta cũng chưa bao giờ nghe thấy:

“ Kết quả sẽ có ngay thôi, chỉ là tôi đoán ra được quá trình diễn ra thế nào, hay là chúng ta đánh cược đi, tôi cược chuyện sẽ được giải quyết viên mãn trước cuộc đấu thầu!” Hứa Bình Thu nói hết sức chắn chắn, thấy Lý Vệ Quốc còn hoài nghi, cười gian trá: “ Anh hoài nghi đám gian thương nhất định sẽ giở trò chứ gì, lần này tôi mong chúng giở trò nhanh một chút, nếu không thanh đao trong tay tôi, ai cũng dám chém đấy.”

Nụ cười đó làm Lý Vệ Quốc không tin được, trộm cắp rồi lại còn giải quyết được như thế à, chỉ là vật bị mất có phân lượng lớn, không phải là tang vật có thể tùy tiện hủy bỏ, bây giờ báo chí làm rùm beng, thanh thế như vậy, hủy chứng cứ sau này bị cảnh sát tìm ra thì không cách nào vãn hồi nữa rồi, nhưng không hủy, nó đúng là khoai nóng trong đũng quần.

Còn con dao trong tay Hứa Bình Thu thì tất nhiên chàng trai đó rồi, bằng vào biểu hiện quyết liệt của chàng trai đó thời gian qua, e là sẽ một mực chém gai góc mở đường tiến thẳng tới mục tiêu, bên ngoài không tác động nổi.

“ Xử trưởng Hứa, liệu anh có chủ quan quá không? Chẳng may có ẩn tình thì sao? “ Lý Vệ Quốc quyết định không quan tâm nữa, chỉ cần biết vật bị mất ở đâu, giải quyết mớ bòng bong này:

“ Ẩn tình chắc chắn là có, nhưng là lãnh đạo phải đứng ở tầm cao, tôi chỉ muốn thấy kết quả, không quan tâm tới chi tiết.”

“ Tôi thấy đó là quan liêu thì có, tôi chỉ thấy anh ngồi uống trà.”

Hứa Bình Thu cười càng vui vẻ:” Uống trà cũng là công tác, đợi thêm lát đi sẽ nghiệm chứng lời tôi.”

Dù sao giờ chỉ còn việc này để lo, tới sân bay cũng không giải quyết được gì, Lý Vệ Quốc nén lòng ngồi lại chờ đợi, không lâu sau Hứa Bình Thu có điện thoại, xem số một cái cười ha hả: “ Phó sở trưởng Vương, chào anh, ha ha ha ... Có là bạn học thì anh vẫn là lãnh đạo cơ mà, có chỉ thị gì anh cứ nói ... À, vụ mất cắp ở sân bay, mấy chàng trai bên hình sự với đặc cảnh chân tay nhanh gọn lắm, bắt hai kẻ gây án rồi, chúng tôi đang tích cực thẩm vấn … ha ha ha, tiến triển rất tốt, sẽ có kết quả ngay thôi ... Hay tôi tới văn phòng của anh báo cáo nhé... Vâng, được, có kết quả tôi sẽ tới.”

Cúp điện thoại, Hứa Bình Thu giang tay ra, ý bảo, như tôi đã nói.

Lúc này không nói gì hơn vạn lời nói, Lý Vệ Quốc biết có người hành động rồi, vụ án mấy ngày đầu chẳng quan tâm, đều đợi xem trò cười, giờ có chút manh mối liền có người nghe ngóng, lại còn là cục trưởng cục công an, phó sở trưởng tỉnh, ảo diệu trong đó e còn phức tạp hơn cả vụ án.

Lý Vệ Quốc còn chưa kịp nói thì điện thoại lại reo, ông ta hiểu rồi, Lão Hứa ở văn phòng không đi đâu, nhàn nhã uống trà, chính là để phóng đại tin tức: Tôi sắp phá được án rồi.

Cao, lão Hứa mưu cao thật, ngồi yên một chỗ cũng phá được án, lại còn là hung thủ phải tự nộp mình.

Uống trà cũng là công tác thật, Lý Vệ Quốc nhàn nhã cầm ấm trà lên.

Bình Luận (0)
Comment