Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 320 - Chương 125: Chứng Cứ Không Thể Chối Cãi. (5)

Chương 125: Chứng cứ không thể chối cãi. (5) Chương 125: Chứng cứ không thể chối cãi. (5)

Di động trên bàn thẩm vấn viên rung lên, là người lớn tuổi, ông ta xem qua, lạnh lùng đặt xuống: “ Giả Nguyên Thanh, cảnh sát viên bị tấn công vẫn đang hôn mê, nên không thể đối chiếu lời khai, vấn đề này chúng ta tạm đặt qua một bên, nói tới sự kiện tấn công cảnh sát khác. Cảnh sát viên Lý Nhị Đông, thành viên đại đội điều tra tội phạm đường phố, vào rạng sáng ngày hôm qua, trong quá trình áp giải nghi phạm bị đâm hai nhát dao, nghi phạm bị cướp ... Anh còn nhớ vụ án này chứ?”

“ Nhớ, đó là cháu tôi.” Giả Nguyên Thanh suy sụp, đó là thằng hại cha, giờ hại luôn chú nó:

“ Nghe nói anh là người đứng sau vụ án này.” Thẩm vấn viên dùng lời nói rất không chính thức, giống tán gẫu:

“ Sao có thể thế được, tôi làm gì có bản lĩnh ấy.”

“ Thế à, vậy thì đỡ tốn thời gian, vòng vo thật vô vị.” Thẩm vấn viên già dựa lưng vào ghế, không hỏi nữa:

Thẩm vấn viên khác tiếp lời: “ Giả Nguyên Thanh , đừng cho rằng mình làm gì không ai biết được, có muốn xem lời khai của đồng bọn không?”

Nói rồi cầm điều khiển từ xa chĩa lên màn hình, hình ảnh vừa xuất hiện, Giả Nguyên Thanh không khác gì trúng búa mạnh vào đầu.

Là Mã Cương Lô, đang thao thao bất tuyệt nói gì đó, âm thanh bị tắt, nhưng xem ra đãi ngộ không tệ, có cảnh sát rót nước cho, không giống hắn, cổ khát khô mà chưa được giọt nước nào. Hình ảnh chỉ có mười mấy giây nhưng chấn động không kém gì quả bom, làm Giả Nguyên Thanh tích tắc thẫn thờ.

“ Anh có thể không nói, có thể nói linh tinh, nhưng sự thực thì anh không cách nào che đậy được ... Theo lời khai Mã Cương Lô, chính là anh bày kế để ông ta tìm vài người làm việc giúp Giả Chính Tuân, tức anh trai anh, dùng cái giá là 20 vạn, tiền gửi qua ngân hàng ngầm. Mục đích là cướp cháu trai anh Giả Hạo Thành, che dấu tội cho Giả Chính Tuân ... Chuyện này xuất hiện sơ sót, cảnh sát viên bị đâm, sự kiện thăng cấp, anh lại tiếp tục dùng 40 vạn, tới trà lâu tìm Mã Cương Lô, ở đó ghi lại hình ảnh hai người, lần này tiền gửi từ trong tài khoản của vợ anh ... Anh dị nghị gì với những điều kể trên không?” Thẩm vấn viên giọng điệu lạnh nhạt, chứng cứ quá rõ ràng, không cần tốn nước bọn, chỉ cần tìm ra sơ hở trong lời khai của hắn để đánh gục tinh thần hắn là được:

Giả Chính Nguyên run rẩy, bắt đầu cựa quậy liên hồi, một lúc mà đổi tư thế ba bốn lần, như có gai nhọn dưới mông vậy.

Thẩm vấn viên già xen vào:” Kỷ ủy cùng cục chống tham nhũng đã tới trú ở khu Hạnh Hoa Lĩnh, thành ủy đang mở cuộc họp thường ủy khẩn cấp, thảo luận vấn đề của anh. Đừng cho rằng chúng tôi không dám làm gì anh, kẻ dám hai lần ra tay với cảnh sát, đừng ôm chút tâm lý cầu may nào.”

Rầm, không có chút dấu hiệu nào, Giả Nguyên Thanh như con rắn bị rút xương, người mềm oạt ngã xuống đất, thẩm vấn viên như động vật máu lạnh, ngồi đó nhìn.

Lúc này chẳng có tí thương hại, thậm chí còn khoan khoái.

Phòng thẩm vấn không phải chỗ dành cho sự thương hại, mà là chỗ tước đoạt toàn bộ tôn nghiêm, nhân cách và ngụy trang của con người.

Tấn công cảnh sát không chỉ thành mồi lửa khiến phó khu trưởng Giả từ tiền đồ vô lượng thành thân bại danh liệt, mà còn chán lan tới cả người thân, anh trai Giả Chính Tuân chính thức bị giam giữ hình sự, vợ hắn vì có lượng lớn tài sản bất minh trong tài khoản bị chi đội hình sự chính thức triệu tập. Còn ở đơn vị công tác của hắn, vị phó khu trưởng xưa nay danh tiếng "không tệ", giờ gió đổi chiều, đánh giá khắc nghiệt dồn dập đổ xuống, chuyện đó thì chẳng còn gì mới lạ nữa.

Thế giới này chưa chắc có người tặng than trong tuyết, nhưng mà không bao giờ thiếu kẻ ném đá xuống giếng. Sau khi chuyện vỡ lở, giống kết cục vô số tham quan, người tố cáo, vạch trần tội lỗi Giả Nguyên Thanh liên miên không dứt, tham ô, nhận hối lộ, dính líu tới XHĐ, vấn đề càng truy càng nhiều, dù không có chuyện tấn công cảnh sát thì cũng không ra nổi nữa rồi.

10 tiếng sau, Giả Nguyên Thanh, Giả Chính Tuân, Mã Cương Lô và lái xe Trương Hòa Thuận khẩu cung nhất trí, vụ tấn công cảnh sát đầu tiên chân tướng hai năm rõ mười, trong đó còn liên quan tới người của chi đội hình sự, phân cục Hạnh Hoa Lĩnh. Ngay cả thẩm vấn viên cũng phải lạnh người, chủ ý còn là do phân cục trưởng Ngụy Trường Hà bày ra, người này còn là bạn làm ăn của Giả Chính Tuân, từ thời làm đồn trưởng đã cực lực che đậy cho hành vi của Giả gia. Sau khi Giả Hạo Thanh xảy ra chuyện, vì che đậy chuyện này mà hắn xúi Giả Chính Tuân cướp người, biến vụ án thành bế tắc, bảo vệ chuyện làm ăn bẩn thỉu của mình. Khi chuyện tập kích cảnh sát đầu tiên xảy ra, tìm đủ mọi trò ngăn cản điều tra, ý đồ đổ tội cho đội chống trộm cắp, biến đây thành sự kiện thất trách ...

Tất cả đều kín kẽ, nhưng không ngờ gặp phải một người không thỏa hiệp.

Thế giới này có nhiều góc khuất, nhiều bóng tối, nhưng bóng tối mãi mãi bị ánh sáng đẩy lui.

Một vị cảnh sát liều mất chức, liều mạng cũng phải tìm ra chân tướng, khiến tất cả người tham gia vụ án sau khi làm rõ chân tướng cảm thán không thôi, vì chân tướng hết sức đơn giản này mà thiếu chút nữa mất đi cảnh sát nhân dân nhiệt huyết chính nghĩa.

Có lẽ, ánh sáng cũng sẽ tồn tại dưới một loại phương thức khác thường, ví như lần này.

Dư Tội sau khi tỉnh lại chính thức tiếp nhận tra hỏi của tổ chuyên án và đốc sát, y bình tĩnh kể lại một sự thật không thể bới móc: Y ý đồ dùng lời khai của Trương Hòa Thuận đi hỏi chân tướng vụ tập kích cảnh sát của Giả Nguyên Thanh, nhưng không ngờ Giả Nguyên Thanh say rượu nổi điên đập vỡ di động của y, sau đó dùng chai rượu đánh y, y né được, chai rượu đập trúng lưng ghế, tay chỉ còn lại chai rượu vỡ Giả Nguyên Thanh thẹn quá hóa giận đâm y, vì tự vệ nên y lấy chai rượu đánh lại, trúng vai Giả Nguyên Thanh ... Tiếp đó đồng nghiệp đi tiễn lãnh đạo về kịp thời cứu y ...

Lời tự thuật trùng khớp hoàn toàn với hiện trường, đối diện lượng lớn chứng cứ "không thể chối cãi", Giả Nguyên Thanh có phủ nhận cũng vô ích, hồ sơ giao lên viện kiểm sát, chỉ hai tiếng có kết quả.

Chứng cứ xác đáng, sự thực rõ ràng, lệnh bắt giữ với nghi phạm thứ nhất được phê duyệt.

Ba ngày sau, hung thủ Tào Tiểu Quân bị bắt ở tỉnh Giang Chiết, sau khi đưa về tỉnh Sơn Bắc tới chỉ nhận hiện trường gây án, mấy chục đội viên đội chống trộm cắp vượt qua tuyến cảnh giới, phẫn nộ tấn công nghi phạm. Hiện trưởng mất kiểm soát, may do nguyên đội trưởng Lưu Tinh Tinh ra mặt trấn áp, nhưng đội ngũ đã không khôi phục được nữa, người già người trẻ nhổ nước bọt vào đồng nghiệp cũ cảnh phục chỉnh chu rồi bỏ đi.

Đó vẫn là một đám ô hợp, duy trì đội ngũ này không phải là bằng cảm tình Đảng hay nguyên tắc tổ chức, mà là nghĩ khí và nhiệt huyết, giờ lòng người nguội lạnh rồi, đội ngũ tất nhiên tan vỡ. Bọn họ bỏ đi, nghi phạm bị đưa lên xe đái ỉa tại chỗ.

10 ngày sau, nghi phạm Giả Hạo Thành ra tự thú ở thành phố phương nam, không còn gia đình làm chỗ dựa, tên phú nhị đại này thành cô hồn dã quỷ, không dám vào nhà hàng, không dám ở khách sạn, thậm chí không dám gọi điện thoại. Trốn trong ngõ nhỏ nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát là run sợ, tới khi đầu thú bị còng lẩm bẩm "sớm biết vậy chẳng trốn làm gì để chịu tội nợ này."

Khác với bên ngoài bàn tán xôn xao, nội bộ cảnh sát lặng lẽ thay máu, đồn công an, phân cục Hạnh Hoa Lĩnh tới chi đội hình sự, lãnh đạo chính phó chức, cả chỉ đạo viên, chính ủy hoặc điều đi, hoặc giáng chức, hoặc khai trừ, số người liên quan lên tới mấy chục. Còn đối ngoại đều đồng loạt im lặng, giống như lần điều chỉnh chức vụ bình thường, lần này chói mắt nhất là nguyên đội trưởng đại đội điều tra tội phạm đường phố Lưu Tinh Tinh vượt cấp thăng lên làm phó cục trưởng phân cục công an Hạnh Hoa Lĩnh, Lâm Tiểu Phượng thay thế, trở thành nữ đại đội trưởng đầu tiên trong lịch sử.

Cục công an thành phố rất coi trọng việc gây dựng lại đại đội điều tra tội phạm mặt đường, theo thông lệ từ đội khác điều tới chính phó đội trưởng, chỉ đạo viên, càng nâng cao đãi ngộ với hiệp cảnh, thậm chí cho phép mười hiệp cảnh chuyển sang biên chế, nhưng muốn gây dựng lại lòng người đâu dễ, cho dù hai vị đội trưởng cùng với lãnh đạo cục đích thân tới thăm hỏi động viên, đại bộ phận vẫn không quay về đội ....

Bình Luận (0)
Comment