Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 322 - Q3 - Chương 127: Hồng Nhan Khó Chọn. (2)

Q3 - Chương 127: Hồng nhan khó chọn. (2) Q3 - Chương 127: Hồng nhan khó chọn. (2)

Chuyến này Lão Dư lên cơn đau tim nhẹ, An Gia Lộ đi rồi mới sực tỉnh: “ Ái dà, thằng mất dạy giỏi thật, không phải chân đạp hai thuyền chứ? Sao nhìn cô bé xinh đẹp này cũng như có ý với nó, nếu không sao đến nhiều như vậy.”

Sao bây giờ, cả hai đều không tệ, cô bé tới sau xinh đẹp hơn, còn đẹp hơn cả của mẹ nó ... Uầy, thế thì không được, không thể cưới cô gái quá xinh đẹp được. Dư Mãn Đường ngầm cân nhắc ... nhưng mà xinh đẹp như thế không phải bỏ thì phí à? Không không, phải tính xa, cô nương kia cao như siêu mẫu vậy, có thế mới cải tạo được thế hệ tiếp theo …

Cha bận tính toán, con cũng không nhàn, An Gia Lộ gõ cửa đi vào, Lâm Vũ Tịnh đã được Dư Mãn Đường báo động trước rồi, hết sức tự nhiên hỏi: “ An An, sao hôm nay lại có thời gian tới thăm cậu ấy thế?”

“ Không phải em tới thăm cậu ấy, có người tới thăm ... Là ai thì em không nói, đối phương không cho nói. Xem đi, Dư anh hùng, có thích không?” An Gia Lộ tươi cười lấy hộp quà bọc gói cẩn thận đưa Dư Tội:” Mình đánh cược, cậu không đoán ra được là ai.”

“ Muốn tới thăm mình lại ngại không vào, trừ Giải Băng còn có thể là ai.” Dư Tội buột miệng nói ngay:

An Gia Lộ tức thì ìu xìu đặt quà xuống, bộ dạng mất hứng, xem ra đoán đúng rồi, Lâm Vũ Tịnh không hiểu:” Là ai thế?”

Dư Tội chỉ chỉ An Gia Lộ:” Bạn học cũng là một trong số những người theo đuổi An An, thuộc đại đội hai, cực kỳ đẹp trai.”

“ Ồ, tôi nhớ ra rồi, có một hình cảnh đặc biệt đẹp trai tới thăm Nhị Đông, chắc là cậu ta.” Lâm Vũ Tịnh nói câu này có ý khen:

Có điều An Gia Lộ tựa hồ chẳng hề vui vẻ, môi cong lên:” Chẳng lẽ trừ đẹp trai ra thì không có ưu điểm gi nữa hay sao?”

“ Có chứ, ai nói không, thường thì soái ca được được các cô gái thích, giống như mình đây này:” Dư Tội chỉ mặt:

Lâm Vũ Tịnh và An Gia Lộ nhìn nhau sau đó cùng cười lớn chằng thèm che dấu gì cả.

Từ khi Dư Tội tỉnh lại, không khí luôn rất nhẹ nhõm, hôm nay mặc dù có mặt cả An Gia Lộ chạm mặt Lâm Vũ Tịnh, nhưng không mang tới chút xấu hổ lúng túng nào, hai cô gái rất thân thiết, ngược lại làm Dư Tội thầm nghi, có phải cô và Giải Băng đã quay lại như xưa rồi không?

Xong rồi, hết cơ hội ve vãn rồi, Dư Tội nhìn gương mặt xinh đẹp tươi trẻ của An Gia Lộ có chút không cam lòng từ bỏ, lại nhìn Lâm Vũ Tịnh thành thục quyến rũ đang cười nói vui vẻ, lại có chút lòng tham không đáy.

Tâm không tĩnh nổi rồi, con bà nó, thế này sao mà thành cao thủ được, hai cô gái có vẻ hợp ý lắm, trò chuyện tíu tít làm y muốn xen vào cũng khó, đến khi An Gia Lộ đứng dậy tạm biệt, hai người gần như không trực tiếp nói chuyện với nhau câu nào, Dư Tội rất hụt hẫng.

Lâm Vũ Tịnh tiễn chân trở về, nhìn chằm chằm Dư Tội, nhìn tới mức làm y thiếu tự nhiên, chột dạ hỏi:” Sao chị nhìn tôi như thế?”

“ Tôi có cảm giác cậu thích cô bé đó.”

“ Xem chị nói kìa.” Dư Tội đau dạ dày lảng đi: “ 99 phần trăm nam sinh trong trường đều coi cô ấy là tình nhân trong mộng.”

“ Bao gồm cả cậu chứ gì?” Lâm Vũ Tịnh ngồi xuống bên giường, xem chừng không định đút táo cho y ăn nữa.

“ Đương nhiên rồi.” Dư Tội thành thật trả lời, mặt Lâm Vũ Tịnh vừa biến đổi một cái là vội bổ xung:” Xem kìa, chuyện này mà chị cũng để bụng à, không phải là mộng tưởng và thiện thực luôn khác biệt sao, tàn khóc lắm.”

“ Ý cậu là, mộng tưởng của cậu là theo đuổi An Gia Lộ, nhưng hiện thực tàn khốc làm cậu chỉ gặp được tôi thôi chứ gì?” Lâm Vũ Tịnh đưa ra câu hỏi hiểm:

“ Đúng rồi.” Dư Tội chẳng chút kỵ húy nào:” Cho nên tôi đành đối diện với hiện thực, nghĩ mọi cách chinh phục hiện thực tàn khốc.”

Lâm Vũ Tịnh bị y chọc cười, Dư Tội vừa thở phào lập tức đối diện với hiện thực tàn khốc, Lâm Vũ Tịnh vừa cười vừa đưa tay nhéo y, làm y đau méo miệng, la oai oái: “ Đừng, đừng, tôi mà kêu người ta lại hiểu lầm chúng ta đang làm chuyện đó.”

Thế là hiện thực càng thêm tàn khốc, Lâm Vũ Tịnh bịt miệng Dư Tội lại, nhéo cho muốn kêu cũng không kêu được.

Lão Dư ở ngoài cửa không có chỗ đi, lại có ý muốn nhìn trộm, nghe thấy bên trong có động tĩnh toát mồ hôi, cô nương này bạo quá, giữa ban ngày ban mặt, thế là ông ta không dám loanh quanh ở đó nữa.

….. ……

Cạch, An Gia Lộ đóng cửa xe lại, Giải Băng ngồi ở ghế lái cười lấy lòng:” Cám ơn.”

Là thịt khô thôi, mua món quà, nhờ An Gia Lộ gửi cho Dư Tội, ý đồ thông qua cách này kéo gần quan hệ ngày càng xa của hai người, có điều An Gia Lộ hình như còn chưa nguôi giận, chỉ lạnh nhạt đáp:” Đừng khách khí, tổ trưởng Giải.”

“ Người khác gọi trêu anh, em cũng trêu anh à?” Giải Băng cười khổ:

“ Chuyện sớm muộn thôi mà .... Thật đáng thương, làm cảnh sát chưa được một năm vậy mà trong số bạn học của chúng ta đã ba người bị thương, hai suýt mất mạng.” An Gia Lộ đau lòng nói, Lý Nhị Đông và Dư Tội nối nhau vào viện, khiến cô rất nhiều cảm xúc:

“ Đáng thương à?” Giải Băng vừa lái xe vừa nói: “ Lý Nhị Đông là sự cố bất ngờ, đúng là đáng thương thật, Dư Tội thì chưa chắc.”

“ Anh có ý gì, có thành kiến với cậu ấy sao?” An Gia Lộ khó chịu:

“ Không phải thành kiến, em không tham gia vụ án này nên em không hiểu là phải.”

“ Hiểu cái gì mà hiểu, suýt nữa cậu ấy không qua được đấy.”

“ Vậy anh hỏi em nhé, trong khóa chúng ta, ai chơi dao giỏi nhất, cả cao thủ như xử trưởng Hứa cũng thua.” Giải Băng quay sang hỏi:

“ Dư Tội …” An Gia Lộ buột miệng nói ra, lập tức cảm thấy không đúng: “ Xử trưởng Hứa cũng không đánh lại cậu ấy sao một quan viên trói gà không chặt có thể đâm cậu ấy trọng thương ... Nhưng mà luôn có chuyện bất ngờ ngoài dự liệu mà.”

“ Người khác thì có thể, Dư Tội thì không đâu, sau khi dẫn cả đội thoát ly chỉ huy, dù bị cục phái đốc sát truy bắt khai trừ, cậu ta không từ bỏ, lại còn chỉ huy những người khác theo dõi anh em Giả Chính Tuân, nghe nói anh em họ nhờ các làm ăn bẩn này mà phất lên, cả quan chức của Giả Nguyên Thanh khởi đầu do thu nhập ở đây mua được ... Trừ người trong đội, cậu ta còn tích cực cổ động bạn học của chúng ta ở sau giúp đỡ ...”

“ Anh nói lắm thế có ý gì?” An Gia Lộ cắt ngang lời, có chút khẩn trương, cô cũng đã nghĩ tới tầng cấp này rồi:

“ Em nghĩ mà xem, cả đội chống trộm cắp đã bị tịch thu giấy tờ, cách chức, giam lỏng ... cậu ta đã sắp bị cách chức khai trừ tới nơi, vậy mà đột nhiên đi tìm Giả Nguyên Thanh sau đó xảy ra chuyện tấn công cảnh sát ... Vụ án vốn đã vô vọng liền nghịch chuyển, nếu tra theo cách thông thường ngay cả lái xe của Giả Nguyên Thanh còn chẳng thể đụng vào, giờ tốt rồi, lật trọn ổ.”

An Gia Lộ rùng mình: “ Chẳng lẽ nào ...”

“ Chuyện này anh không chắc, anh chỉ dám nói dù là Hùng Kiếm Phi và Trương Mãnh liên thủ cũng không thể làm cậu ta bị thương nặng như thế.” Giải Băng gần như khẳng định một cách gián tiếp:” Dù có cũng phải trả cái giá cực đắt.”

“ Tổ chuyên án làm ăn kiểu gì thế? Vụ án đơn giản như thế mà không tra ra được chút nào à?” An Gia Lộ chưa hết chấn kinh, đồng thời nghĩ tới nguyên nhân Dư Tội phải thực hiện biện pháp cực đoan đó cô không khỏi tức giận:” Còn anh có ý gì, có phải anh có thành kiến với cậu ấy, cố ý nói xấu không?”

“ Nói xấu à? Đây là nói thật, anh phục cậu ta, nhưng chơi trò đó quá bẩn thỉu, không phải là hành vi của cảnh sát, mà là của lũ lưu manh XHĐ ... Em bảo anh có ý gì thì ý anh là cậu ta sớm muộn gì thì cũng gây ra chuyện thôi, hơn nữa còn là chuyện lớn tới mức không ai cứu vãn nổi.” Giải Băng cảm giác rất phức tạp, hắn không tán đồng, song phải thừa nhận rất hả dạ, không chỉ hắn, người nhìn ra vấn đề trong vụ án này rất nhiều, nhưng giống nhau, quan phủ làm ác, bách tính im lặng thôi, uất ức lắm chứ:

“ Chơi hay lắm, em thích thế.” An Gia Lộ điềm nhiên nói:

Giải Băng nhíu mày quay sang, hắn nhìn thấy nụ cười tán thưởng của An Gia Lộ, bỗng nhiên cảm thấy có một sự uy hiếp.

Có điều không sao, sự uy hiếp đó tới từ người không cùng đẳng cấp, hơn nữa hắn biết loại uy hiếp ngày ngay cả người trong nhà An Gia Lộ cũng không muốn thấy, cho nên dù nhìn ra chút gì đó, nhưng rất ga lăng lựa chọn giữ im lặng.

Bình Luận (0)
Comment