Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 344 - Q4 - Chương 014: Một Đêm Gió Lạnh. (1)

Q4 - Chương 014: Một đêm gió lạnh. (1) Q4 - Chương 014: Một đêm gió lạnh. (1)

Sắc mặt An Gia Lộ nghiêm túc thêm vài phần, Dư Tội tim đập lộp bộp, cảm giác đôi mắt kia có ý trách móc, nói nhỏ:” Người xấu xa tới mấy, trong lòng cũng có thánh địa, thánh địa trong lòng Nhị Đông là ái tình, cậu ấy nhìn bề ngoài có vẻ vô lại, nhưng trong lòng ngay thẳng hơn bất kỳ ai, thật đấy.”

“ Nhưng mà cũng không thể ghép đôi bừa bãi như vậy chứ.” An Gia Lộ bình thường lại, cô chắc chắn là muốn giúp, nhưng chuyện tình cảm, biết giúp thế nào:

Dư Tội không thiếu chủ ý xấu, nào là dùng Tế muội tử hẹn Âu Yến Tử, sau đó tạo ra cuộc gặp mặt tình cờ, nào là nhờ An Gia Lộ kể sự tích anh dũng của Lý Nhị Đông, tận dụng hết tài nguyên tạo cơ hội cho hai người, thái độ này như muốn huy động luôn cả đội trọng án. An Gia Lộ bóp trán đau đầu không thôi, tưởng giỏi giang lắm mà đi chê người khác, té ra anh chàng này cũng chẳng biết gì về nữ nhân lẫn chuyện yêu đương, được mỗi cái mặt dày giỏi làm bừa mà thôi.

“ Được rồi được rồi, dẹp hết kế hoạch nát của cậu đi, vô ích thôi, mình giúp, nhưng mà kết quả thị mình không đảm bảo đâu nhé.” An Gia Lộ cắt ngang lời Dư Tội:

Dư Tội hớn hở gật đầy ngay:” Bạn giúp là được rồi, không cần để ý tới kết quả.”

“ Thế là sao, không để ý kết quả thì cậu bỏ công bỏ sức nhiều thế làm gì?”

“ Câu này nói làm sao nhỉ, cái gì nhỉ ...” Dư Tội vò đầu bứt tai mãi nhớ ra bài thơ: “ Hai tình ví phỏng mãi lâu dài, đâu cứ phải bên nhau sớm tối.”

“ Đã bảo cậu bất học vô thuật, cứ thích trích dẫn linh tinh, đó là thơ nói về Ngưu Lang và Chức Nữ, người ta yêu nhau, Lý Nhị Đông với Yến Tử là một bên tương tư đơn phương, một bên thậm chí chẳng hề biết.” An Gia Lộ bị chọc cười:

“ Không sai, không sai, ý mình là thế đấy, dù sao thì hai người họ không có nhiều khả năng lâu dài, còn không bằng kiếm chút an ủi sớm sớm tối tối.”

An Gia Lộ lại được một phen cười phì ra, cô chỉ mặt Dư Tội định nói gì đó, chỉ cười không nói ra được, thi nhân xưa sống lại chắc bóp chết cậu ta.

Chuyện mai mối đã quyết định xong, Dư Tội xem thời gian nhắc nhở An Gia Lộ nên về không muộn, nếu không muốn về thì sẽ thuê phòng cho cô, làm An Gia Lô đỏ mặt giơ chân đá Dư Tội, đá sao trúng, đuổi nhau một lúc mới phát hiện, hình như mình làm nũng sai đối tượng rồi. May mà Dư Tội căn bản không để ý, lật đật chạy đi lấy xe.

Lên xe rồi An Gia Lộ báo địa chỉ ở tiểu khu Tiểu Lật Nguyên, cách nơi này khá xa, xe đi trên đường Tân Hà rộng thênh hang, An Gia Lộ cứ giống như rất ít thấy cảnh đêm vậy, ghé vào cửa kính hứng thú nhìn ngó:” Ánh đèn thật đẹp, mình không nhớ đã bao lâu không nhìn thấy rồi.”

“ Ừ, chỉ là không khí không tốt, từ quê về, mình cảm giác nơi này toàn khí độc.” Dư Tội cảm thán:

“ Phải rồi.” An Gia Lộ quay sang nhìn Dư Tội đầy tò mò hứng thú:” Nói tâm đắc làm đồn trưởng của cậu xem, lần trước mình tới chơi với Tinh Tinh, gặp được Thử Tiêu, còn nói cậu u uất lắm, mình thấy không giống, trông cậu tinh thần khỏe khoắn hơn đấy.”

“ Có phần như vậy, cuộc đời của chúng ta đang sống là cuộc đời giả, lúc nào phải đeo cái mặt nạ vào, như bạn, luôn đeo mặt nạ mỉm cười.” Dư Tội vừa nhìn đường vừa nói: “ Còn giống đại đa số đám bạn học của chúng ta, đại đa số mang bộ mặt uy phong, rõ ràng là đám cùng khổ, vậy mà phải ra vẻ cảnh sát ghê gớm.”

“ Nói thế, khuôn mặt sống rất tốt của cậu bây giờ cũng là mặt nạ à?” An Gia Lộ tựa có cảm xúc:

“ Ừ, cái nơi đó nghèo tới điện nước còn chẳng đầy đủ, túi trống không, lòng trống rỗng, bạn bảo sống tốt nổi không?” Dư Tội nói cùng một cái nhún vai:

An Gia Lộ lại cười, một nụ cười rõ ràng chẳng hề có tí ý cười nào trong đó, giống như phản ứng thói quen, đề tài này làm người ta bùi ngùi. Bạn bè ngày nào giờ mỗi người một phương, tụ tập lại một phen rất khó, ai mà muốn tâm sự của mình ảnh hưởng tới người khác, huống hồ thể diện đều phải giữ, bất giác đeo mặt nạ lên.

Hai bên không nói, chìm vào trầm tư, Dư Tội thấy không khí hơi trầm, quay sang định nói gì thấy ngay đôi mắt long lanh như sao đêm nhin mình, tức thì giả vờ tay lái loạng choạng: “ An An, đừng nhìn mình như thế, nếu không trí tuệ mình sụt giảm, huyết áp tăng cao, tim đập gia tốc, sau đó là sinh ra phán đoán sai lầm ảnh hưởng tới tình bạn thuần khiết của chúng ta đấy.”

Câu nói đùa, lần này An Gia Lộ không cười, nhẹ nhàng nói: “ Kỳ thực cậu không nên làm thế, có rất nhiều cách giải quyết, đâu cần làm tổn thương bản thân, tổn thương mọi người ... Ít nhất mọi người thấy thế giới này thật đen tối.”

“ Bạn đọc cách ngôn của ai thế, làm sao mình nghe quen quen.” Dư Tội vờ hồ đồ, y không muốn nhắc tới chuyện đó:

“ Đây mới chính là mặt nạ của cậu, rõ ràng rất để ý lại luôn làm ra vẻ thản nhiên bất cần.”

“ Chả hiểu gì, quá sâu sắc.” Dư Tội vờ hồ đồ:

“ Muốn mình nhất định nói ra à?”

“ Vậy bạn chuẩn bị làm gì đây, khiển trách mình hay vạch trần mình?” Dư Tội mỉm cười, như nói chuyện không liên quan vậy:

“ Mình cũng không biết, chỉ thấy sự kiện đó tới giờ vẫn như tảng đá trong lòng mình, ai cũng cho rằng đã qua rồi, đều tránh nói tới nó, nhưng mình không biết, nếu không nói ra, mình thấy không thoải mái.” An Gia Lộ lắc đầu, với kinh nghiệm sống ít ỏi của cô gái mới trên hai mươi chưa va chạm mấy với cuộc sống, không thể tự cởi bỏ cho bản thân, nhất là xưa nay cô luôn thần thánh cái nghề này, chuyện của Dư Tội khiến nhiều thứ trong cô đổ vỡ:

Dư Tội mím môi, không nói gì cả, hai anh em Giả Chính Tuân đã thành quá khứ rồi, nhưng ảnh hưởng của sự kiện đó vẫn còn, y có thể qua mặt được người đời, nhưng không dấu được người bên cạnh cùng vô số ánh mắt sắc bén trong nghề. Sự kiện đó là bất đắc dĩ, song Dư Tội không hối hận, giống như bao trận đánh nhau từ lớn đến bé của y, không cần biết thủ đoạn gì kẻ nào còn đứng lên được là giành phần thắng cuối cùng, nhiều khi đơn giản thế thôi.

Mà ở mặt này Dư Tội rất tự tin, y có thể không phải người giỏi nhất, nhưng y là kẻ sống sót, y luôn là người đứng vững cuối cùng, như chuyện lần đó, cầm đầu chống lệnh, tiếp đó càng vi phạm vô số điều lệ cạnh sát, đừng nói lột cảnh phục, có khi ném vào tù cũng đủ, cuối cùng thì sao, y thậm chí còn thăng chức.

Vốn nghĩ lại cũng thấy khá khoái chí, nhưng giờ trước mặt An Gia Lộ, cứ như nghi phạm đang đợi thẩm phán, cảm giác mình rất để ý tới cái nhìn của cô, không như trước kia, căn bản chẳng bận tâm. Ôi cái gì mà tình bạn với tri âm, giữa nam nữ thật khó giữ cái đó, nhất là với cô gái xinh đẹp như vậy.

Im lặng cho tới tận khi xe đi qua cổng tiểu khu Tiểu Đơn Nguyên, mới nhớ ra An Gia Lộ không nói cho mình là tòa nhà nào, Dư Tội đỗ lại nơi gần nhất: “ Bạn không định xuống xe à?”

“ Mong mình xuống sớm như vậy à?” An Gia Lộ đanh đá hỏi lại, đôi khi ở bên cạnh Dư Tội, cô hoài nghi sức hút của mình:

Bình Luận (0)
Comment