Dư Tội đưa tay tăng nhiệt độ điều hòa, bật đèn lên, cười:” Cha mình mong hai người bọn mình cả đời ngồi chung xe ấy chứ, có điều đó là chuyện không thể nào. Nếu như bạn cứ băn khoăn mãi về đáp án kia, vậy mình nói thẳng, Giả Nguyên Thanh không có gan làm mình bị thương, mình vu oán cho hắn, mình không nghĩ ra cách nào tốt hơn nữa. Con mẹ nó, thằng chó đấy thuê người tấn công cảnh sát, thiếu chút nữa giết Nhị Đông, anh em chúng lại nhởn nhơ muốn thoát sạch tội trạng, còn cả lũ cảnh sát bẩn thỉu bao che chúng, không trừ hết một mẻ, sau này muốn sống yên với chúng cũng không được, mình không có lựa chọn nào khác, vì bản thân hay vì công bằng đều phải vạch trần chúng.”
An Gia Lộ quay ngoắt sang, chỉ mặt:” Vậy cậu có nghĩ tới hậu quả không, chẳng may vu oan không được, chẳng may thương thế quá nặng ...”
“ Hắn chết chắc.” Dư Tội cắt ngang:” Bất kể kết cục của mình là gì, hắn chết là cái chắc, thế là đủ.”
Ngữ khí kiên quyết và sảng khoái, từ lúc làm cảnh sát, có nhiều việc không như ý, nhưng không phải chuyện này, Dư Tội không hề hối hận, kệ cho An Gia Lộ mở mắt trừng trừng tức giận nhìn y, cô nhớ tới lúc Lý Nhị Đông hư nhược, lúc mọi người đứng trong hành lang nín thở chờ tin Dư Tội, không khí trong xe trở nên cương ngạnh.
Bị An Gia Lộ nhìn, nhìn mãi, cuối cùng Da Tội đập vô lăng một cái, bại trận: “ Được rồi, coi như mình nói năng linh tinh đi, lần sau sẽ không làm thế nữa, được chưa? An tiểu thư đi thong thả.”
“ Hừ, chưa hết đâu, đừng tưởng thoát dễ như vậy, từ sau khi xảy ra chuyện ấy, cậu cố ý xa lánh mình ... Ngay cả khi đi cũng không nói với mình một câu, có thể nói cho mình vì sao không?” An Gia Lộ thừa thắng truy kích:
“ Có phải chuyện vinh quang gì đâu, không phải mình bạn, mình chẳng nói cho ai cả.” Dư Tội nhún vai, cả Lâm Vũ Tịnh còn không được đi tiễn nữa là:
“ Câu phía trước vẫn chưa trả lời đấy.” An Gia Lộ không cho Dư Tội trốn tránh:
“ Xa lánh gì chứ, vốn chúng ta cũng đâu gần gũi như thế.” Dư Tội lẩm bẩm, vốn định làm một người bạn tri âm, nhưng càng gần gũi thì càng bị An Gia Lộ thu hút, mà An Gia Lộ trước nay luôn là bạn gái của Giải Băng, chuyện ấy chưa từng thay đổi, có lẽ trong tiềm thức y xa cách An Gia Lộ, bị cô mẫn cảm nhận ra, y không biết nữa, chuyện nam nữ tình cảm tuy có tiến bộ rồi, song vẫn chưa đủ dùng:
“ Ừm, xem ra cậu căn bản không coi mình là bạn.” An Gia Lộ giọng rất nhẹ, rất ảm đạm: “ Mình cứ nghĩ rằng, trong lòng cậu, mình cũng là một người bạn có phân lượng rất lớn của cậu. Khi biết tin cậu xảy ra chuyện, mình vô cùng khiếp sợ ... Sau đó tới bệnh viện, biết được cậu mất máu rất nhiều, mà bệnh viện không có nhóm máu của cậu, tình trạng vô cùng nguy kịch ... Mình, mình đã cẩu khẩn rất nhiều, khi đó thậm chí nghĩ, chỉ cần cậu tỉnh lại, mình có trả giá thế nào cũng cũng nguyện ý ....”
“ Này này này ...” Dư Tội vội cắt ngang những lời đa sầu đa cảm ấy:” Nói cái gì thế, nghe cứ như bạn thích mình vậy.”
“ Sao nào, mình thích ai là việc của mình, không được à?” An Gia Lộ vài phần kiêu ngạo hỏi:
“ Chờ một chút!” Dư Tội giơ tay ra hiệu tạm dừng, hạ cửa kính xuống, thò đầu ra ngoài cửa sổ hít lấy hít để không khí lạnh, An Gia Lộ ở bên cạnh cười khanh khách không thôi, từ trong xe ấm áp thò đầu ra đất trống, gió lùa qua hai tòa nhà thổi tới làm Dư Tội cũng phải rùng mình, mặt cứng đờ bình tĩnh lại, bảo bản thân đừng mắc lừa, đó là sở thích của mỹ nữ, trước mặt nói thích mình là để nhìn thấy vẻ mặt kích động ngốc nghếch thôi:
Trong xe An Gia Lộ vẫn cười suốt, Dư Tội từ từ thụt đầu vào, nhìn An Gia Lộ ở khoảng cách rất gần, dần dần áp tới, làm cô theo bản năng né tránh. Một thí nghiệm đơn giản này Dư Tội nhận ra khoảng cách giữa hai người là tồn tại, tích tắc đó nhớ tới Lâm Vũ Tịnh, mỗi khi y mặt dày sán tới, tuy bị chị Lâm đẩy mặt sang bên, nhưng bản thân cô lại không né tránh, Dư Tôi có thể nhìn ra rõ ràng tình cảm trong mắt chị Lâm của y đó là thích, rất thích.
Còn An Gia Lộ thì tuyệt đối không phải, rõ ràng không thoải mái, Dư Tội làm bộ đau lòng: “ Bạn thích nhìn mình xấu mặt vậy à?”
An Gia Lộ vênh mặt lên: “ Ừ thích lắm, càng thích nhìn cậu nổi nóng chửi mắng người ta, có biết vì sao mình lại cứ muốn hỏi cậu chuyện này không?”
“ Vì sao?” Dư Tội nhanh chóng bình thường lại:
“ Vì mình từng thảo luận chuyện này với bạn học của chúng ta, mọi người đều biết đó là cục diện bế tắc rồi, ...” An Gia Lộ hết sức quan tâm nói: “ Cậu bị điều tới Dương Đầu Nhai rõ ràng là do phật ý lãnh đạo, bị người ta dùng thủ đoạn ngoài thăng trong giáng để đuổi đi, muốn cậu vĩnh viễn không về được ... Nhưng chuyện đó không phải là khó, vì sao lại không nói với mình?”
À, thì ra tâm kết của cô đại tiểu thư ở đây, với gia thế của An Gia Lộ, giải quyết chuyện này có khi không khó, cơ mà thi ân lớn như thế đại biểu điều gì nhỉ?
Tình nghĩa à? Chưa sâu sắc tới mức đó.
Tình yêu sao? Càng vớ vẩn.
Hay gian tình? Cái này khó xảy ra lắm.
Vậy thì chỉ còn một loại thôi, đó là sự thương hại, cho dù là sự thương hại xuất phát từ thiện chí cũng làm toàn thân Dư Tội không thoải mái, nên y không nói gì hết.
An Gia Lộ nhìn ra sự lung túng giữa hai người, gạt chuyện này đi:” Được rồi, không nói nữa, nếu cậu thực sự muốn về thì nói với mình, mình có thể nghĩ cách giúp cậu. Cũng không phải quá khó.”
“ Vậy thì cám ơn, có điều ở quê tốt lắm, tạm thời mình chưa định về.” Dư Tội nhún vai:
“ Còn mình thì mong cậu về, thêm một người bạn, bớt một phần cô đơn ... Kỳ thực, mình coi cậu là người bạn quan trọng, cậu là người rất thích hợp làm bạn, khi cậu bị thương, không biết bao người tới bên ngoài phòng cấp cứu ... Còn cả chị cảnh sát kia ...” An Gia Lộ vừa nói vừa quan sát biến hóa trên mặt Dư Tội:
Có điều muốn nhìn ra điều gì từ cái tên chuyên nói dối như Dư Tội khó lắm, mặt y cơ bản không có chút thay đổi nào. Dư Tội cũng đang quan sát vẻ mặt của An Gia Lộ, ý đồ suy đoán mục đích của cô khi nói câu này, cơ mà suy đoán tâm tư nữ nhân khó gấp bội nghi phạm, cho dù y nhìn ra vô số dấu hiệu, nhưng không biết quy vào loại nào.
Hẳn là có thích một ít đi?
Có điều loại thích này e không phải là xuất phát từ tình cảm, mà do cuộc sống buồn tẻ, công tác không như ý, thích chơi trò ái muội, điều chỉnh tâm trạng thôi, giống như giờ có nhiều quán bar nữ, để tiểu phú bà kiếm tìm một đêm an ủi vậy. Nghĩ thông được điểm này, Dư Tội tức thì nhẹ nhõm hơn nhiều, hỏi:” Bạn muốn biết chuyện chị ấy và mình à?”
“ Chị ấy là cảnh ti cấp một, hai người có chuyện gì được chứ?” An Gia Lộ tỏ vẻ không tin:
“ Ê chưa chắc nhé, mình giờ đã là cán bộ cấp phó khoa đấy, mới 22 tuổi thôi, thuộc loại tiền độ vô hạn ... An An, nếu bạn thích mình, theo đuổi bây giờ còn kịp đấy.”
“ Phó khoa cái kiểu ấy à, mình xin ...” An Gia Lộ mím môi cười, nhưng không ngại Dư Tội nói chuyện kiểu mờ ám, rõ ràng là thích trò chơi tình cảm, thích đề tài nam nữ này:
Cười hồi lâu, An Gia Lộ mở cửa sổ xe ra, học Dư Tội ưỡn ngực hít sâu không khí lạnh vào lòng, dưới ánh đèn mờ mờ, khuôn mặt trắng trẻo tươi tắn, Dư Tội tức thì khẳng định, mình thành gia vị điều chỉnh sinh hoạt tịch mịch của mỹ nữ rồi.
Chẹp, chẳng bằng thuê phòng giải tỏa cho thống khoái, chuyện đó thì Dư Tội không ngại.
...
Hôm nay dừng ở đây.