“ &%^&.” Trương Mãnh nhìn cảnh giết trâu máu me tàn nhẫn đó chửi um lên:
“ Tàn nhẫn quá.” Lý Dật Phong nhắm mắt lại:
Lý Ngốc và Lý Thuyên Dương rụt đầu lại, từ bé lớn lên ở thôn quê, có tình cảm đặc thù với con vật to lớn này, nếu không già bệnh, ai nỡ xẻ thịt, huống hồ lại còn bằng cách tàn nhẫn như vậy, đều hết sức tức giận.
Dư Tội cũng thấy lồng ngực nhộn nhạo, nheo mắt nhìn Trịnh Trung Lượng đang hết sức hứng chí xem cảnh giết mổ kia thản nhiên như không, đoán chừng chuyện như vậy ở nơi này là hết sức bình thường, hỏi: “ Ý anh là gì?”
“ Biết Dực Thành nổi tiếng nhất là gì không?” Trịnh Trung Lượng hỏi một câu thấy ai nấy đều đần mặt không trả lời được, lên giọng giải thích:” Biết ngay các cậu chả biết gì mà, nơi này nổi tiếng nhất là Ngưu Đầu Yến, một cái đầu trâu làm ra mấy chục món ăn, muốn ăn phải đặt trước, mà theo họ nói, đầu trâu ngon, phải giết thế nDy ...”
Trương Mãnh bực mình cắt lời: “Thế thì sao?”
Dư Tội hơi hiểu ra: “ Ý anh đây là sản nghiệp của Dực Thành, nơi này tiêu thụ thịt trâu rất lớn, căn bản không thể tra được?”
“ Đúng, toàn bộ thành phố có mười mấy lò mổ cỡ lớn thế này, chuyên phục vụ cho nhà hàng làm Ngưu Đầu Yến, mỗi ngày các cậu tính đi, giết tới mấy trăm con trâu, còn cung ứng cho huyện thành phố xung quanh. huống hồ lại còn đang dịp Tết, trâu tới là giết, hẳn lên tới con số hàng nghìn, các cậu làm sao mà tìm về được, tra còn khó.” Trịnh Trung Lượng giống như đang cười một đám ngốc:
Chuyện này mọi người vốn lường trước, nhưng không lường được truy tới quê hương của thịt trâu luôn, đem trâu vào nơi ngày ngày giết mổ hàng trăm con như thế, mang vài con trâu ăn trộm tới cũng như cây về rừng, không gây bất kỳ chú ý nào. ruy có thể khẳng định là đã tìm đúng cội nguồn rồi, nhưng thế này thì độ khó tăng lên bội phần rồi, mấy cảnh sát xã quê ra ngoài va chạm chỉ biết nhìn đồn trưởng.
Dư Tội vỗ trán, đã có một nơi thế này, bọn trộm trâu ngang với có kênh tiêu thụ ổn định lâu dài, bảo sao chúng hoành hành như không coi ai ra gì như vậy .... Kẹt rồi, đây là sản nghiệp cực lớn, đứng đằng sau chắc chắn là kẻ có tiền, chỉ bằng vào mấy người bọn họ có tra ra cũng không thể đụng trạm tới.
Xem ra dọa được đám Dư Tội, Trịnh Trung Lượng thấy có thành tựu lắm:” Dư Nhi không phải không giúp cậu đâu nhé, chuyện là thế đấy, cậu tự xem mà làm, kiến nghị cậu về nhà ăn Tết cho khỏe đi.”
Tết với Dư Tội mà nói là thứ đáng ghét, hồi bé nhìn cảnh nhà nhà quây quần đoàn tụ, y còn cầm đá ném kìa, thế nên chuyện này không phải là trở ngại, ở đồn có chỉ đạo viên rồi, vắng y cũng không thành vấn đề, ngẫm nghĩ thấy mọi người nhìn cả vào mình, đột nhiên phát huy dân chủ:” Chúng ta giơ tay biểu quyết đi, tôi có kiến nghị này, nếu đại đa số thông qua, chúng ta sẽ làm theo cách của tôi, thế nào?”
Mấy người kia tất nhiên là không có gì dị nghị, Trịnh Trung Lượng cảnh cáo:” Đừng trách tôi không nói, quá nửa đại hộ nơi này dựa vào bán trâu mà phất lên, đừng nói bằng vào mấy cảnh sát nhỏ các cậu đừng hòng tra nổi, có tra cũng mất cả năm.”
“ Ừ, cái này tôi biết.” Dư Tội đột nhiên chuyển chủ đề:” Có điều ý tôi là, chúng ta đi đường xa tới đây, không thể tay trắng trở về, ít nhiều phải để cảnh sát Trịnh mời chúng ta nếm thử mùi vị món Ngưu Đầu Yến, ai đồng ý giơ tay:”
Trương Mãnh giơ tay đầu tiên, mắt sáng rực, ba tên kia quên thương trâu rồi, tay giơ cao hơn, Dư Tội từ từ giơ tay lên:” 5 so với một, biểu quyết dân chủ, Đại Tiên, vừa xong anh cũng đồng ý rồi nhé, giờ thì nhà hàng nào thích hợp?”
Trịnh Trung Lượng mắt lồi khỏi tròng, té ra mình mắc lừa rồi, đau khổ nói:” Được, thiểu số phục tùng đa số ... Dư Nhi, cậu giỏi lắm, từ khi làm cảnh sát, tôi thấy mình đủ vô lại rồi, hôm nay xem ra, cậu vẫn cao hơn một bậc.”
“ Vừa gặp đã khen nhau thế này, ngại quá ... À nói thêm, trưng dụng luôn người, dù sao thì anh cũng phải trực có về quê đâu.” Dư Tội lại giơ tay biểu quyết, lần nữa thắng áp đảo:
“ Con mẹ nó, hôm nay đi làm không bấm què, sớm biết thế này nói thế nào cũng không đi làm nữa.” Trịnh Trung Lương rầu rĩ khởi động xe, chở đám Dư Tội đi dạo Dực Thành:
Lần này để ý mới thấy, đúng như Trịnh Trung Lượng nói, nhà hàng treo biển có dùng hình đầu trâu có khắp nơi, biểu thị nơi đó có Ngưu Đầu Yến, thi thoảng có các quán bên đường, món chính cũng là thịt trâu, nào là băm viên, nào là gan trâu, tim trâu, đuôi trâu, không vứt đi một bộ phận nào hết.
Trong khi người Trung Quốc thích màu đỏ, thì ở thành phố này sắc màu chủ đạo là màu đen, cột nhà đen, mái ngói đen, đen cứ như trâu cùng tiền đồ vụ điều tra của bọn họ.
Nửa năm mới gặp lại bạn học, tuy sắp bị xẻo thịt, Trịnh Trung Lượng cao hưng lắm, dọc đường nói suốt, khoe thịt trâu nơi này hiếm có ra sao, chê biến đặc sắc phong phú thế nào, làm mấy người kia nghe chảy dãi, thế nhưng Dư Tội thì nhíu mày ngày một chặt.
Nơi này muốn kiếm thịt trâu ăn thì dễ, muốn tìm trộm trâu, e không khác gì động vào tổ ong, cảnh sát bắt trộm trâu ở đây chắc là được chào đón nhiệt tình ngang với trộm trâu ở thôn quê bị mất trâu.
Khó thì khó, tính của Dư Tội, không làm việc gì mà bỏ dở nửa chừng.
….. …..
Rắc, một tấm.
Rác, lại một tấm nữa.
Lý Dật Phong đưa tay lên, gần như vô thức chụp ảnh qua cửa sổ xe, xe đỗ ở bên đường, cách đó chừng 10 mét là lối đi bộ, có điều mục tiêu cách đó trăm mét, chuẩn xác mà nói là những chiếc xe đi vào lò mổ, nói chuẩn xác hơn một chút từ 29 tháng Chạp tới mùng 8 tháng Giêng hắn chỉ làm cái việc này, Cẩu thiếu gia sắp thành người thực vật rồi.
Trương Mãnh vừa châm được điếu thuốc định đưa lên miệng hút đột nhiên điếu thuốc biến mất, quay sang thì đã vào miệng Lý Dật Phong, tiêu sái rít một hơi thật sâu, búng tàn thuốc, chẳng những không cám ơn mà còn chẳng thèm nhìn Trương Mãnh.
“ Mẹ, thằng nhãi này láo quá.” Kỳ thực ngày thường Trương Mãnh cũng lành tính lắm, chỉ khi đánh người mới biến thành Súc Sinh thôi, nên chỉ cười tự châm điếu thuốc nữa, hắn cũng thấy thằng bé này tuy trên người cả đống thói hư tật xấu, nhưng bản chất không hề tệ:” Chán rồi phải không, đồn trưởng của các cậu bảo là cho các cậu về rồi mà.”
“ Về làm gì, cha tôi quản nghiêm lắm, không bằng ở ngoài cho tự tại.”
“ Vậy sao cậu còn bực bội cái gì?”
“ Không bực mà được à, đã bao nhiêu ngày rồi, suốt ngày quanh quẩn bên lò mổ, năm mới mà ăn toàn mỳ ăn liền với súc xích, đây còn là cuộc sống của con người nữa không?” Lý Dật Phong cần nhằn cũng rất yếu ớt, chán tới cực độ rồi:
“ Quen rồi sẽ thấy bình thường, kinh phí có bằng đấy, no bụng là khá rồi, năm ngoái trúng tôi đi Phúc Kiến áp giải nghi phạm buôn súng, căng thẳng tới mấy ngày không dám ngủ. Đâu như bây giờ, chẳng khác gì trò chơi.”
Đúng thế, đem so ra thì vụ án trộm trâu này quá nhẹ nhàng, Lý Dật Phong liếc Trương Mãnh một cái, tiếp xúc nhiều nhận ra đây là tên ngốc chẳng có tâm cơ gì, sống còn khổ hơn mình gấp bội, mơ hồ có chút thương hại.
Còn gì nữa, đã bị đình chỉ rồi còn kính nghiệp như thế, chẳng hiểu nên nói là cao thượng tới ngốc hay là ngốc giống cao thượng nữa.
“ Mãnh ca, anh bị đình chỉ rồi sao không về nhà ăn Tết đi?”
“ Ha ha ha, tôi cũng không biết, nhưng mà không bỏ được, khi ở trường học, ngoại trừ thể dục ra thì môn nào cũng tệ, làm cảnh sát rồi, trừ bắt người ra thì cái khác đều không biết làm, đành phải kiên trì thôi.” Trương Mãnh trả lời một câu thành thật:
“ Mấy ngày trước có một nhóm nữa đến, là đồng nghiệp của anh, bọn họ đều ở trong nhà chiêu đãi, chúng ta chịu tội ở đây ... Lại còn đồn trưởng của chúng tôi nữa, mẹ nó chả biết có chắc không, chỉ thấy làm anh em chịu tội, bao ngày rồi, đã thấy mẹ gì đâu.” Lý Dật Phong lại không kìm được cằn nhằn, có vẻ bất mãn lên cao lắm rồi, cả đồn trưởng Dư cũng dám nói xấu:
“ Tôi cũng nhìn không thấu cậu ta, nhưng có phát hiện cái gì cũng không nói với cậu, cái nghề này là thế, không làm thì thôi, làm là không cho đối phương lật lại được, thế nên trinh sát càng đầy đủ thì công tác về sau càng có lợi. Cậu không hiểu gì thì đứng có phát biểu linh tinh.” Trương Mãnh mắng, trừ người cầm trịch, trong quá trình điều tra, tránh nguy cơ vô tình hoặc cố ý tiết lộ, mỗi người chỉ biết phần công việc của mình, có khi còn chẳng biết mình đang tra án gì, chuyện rất bình thường:
Đáng tiếc, cùng nghề mà không cùng đường, Lý Dật Phong không hiểu điều ấy, mồm vẫn tiếp tục lẩm bẩm chửi, chẳng rõ chửi tới ai rồi.
….
(*) Đây là khu vực Tam Tấn, nói tới kiến trúc nó là kiểu Tần - Hán, không phải loại lầu son gác tía sặc sỡ đời sau mà chủ đạo là màu đen và xám, BNS ko up hình được, nếu không mình up một đống cho dễ hình dung.