Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 406 - Q4 - Chương 076: Mây Đen Mù Mịt.

Q4 - Chương 076: Mây đen mù mịt. Q4 - Chương 076: Mây đen mù mịt.

“ Anh tính thời gian xem, Tịch Cải Cách ngồi tù 3 năm 7 tháng, tiếp xúc với thứ Thiên Hương Cao này là 4 tháng trước khi bị bắt, vậy là thời gian khá lâu rồi, trước cả ...”

“ Trước cả khi hàng loạt vụ án trộm gia súc xảy ra.” Đổng Thiều Quân không đợi Dư Tội nói hết tiếp lời ngay, thoáng cái tức thì kích động:” Ý cậu đó là thời điểm chủ mưu làm từ nhỏ thành lớn, nếu trong tay chúng ta có thứ mỡ Thiên Hương Cao này ...”

“ Phải chiêu mộ nhân thủ.” Ngô Quang Vũ đứng ngoài hóng hớt cũng xen vào, khỏi phải nói, chắc chắn là nhân thủ:” Nếu như là tôi, tôi sẽ tuyển người cùng nghề, lại còn có tiền án.”

“ Đúng, loại trộm như Tịch Cải Cách vì thế mà lọt vào tầm mắt hắn, chắc chắn thành đối tượng tuyển mộ hàng đầu, nên mới có cơ hội thành người tiếp xúc với loại thuốc mỡ này tương đối sớm, mọi người đồng ý với quan điểm này không?” Dư Tội hỏi:

Hai người kia cùng gật đầu, suy luận như vậy là hết sức hợp tình hợp lý, đây rất có thể là manh mối trọng yếu.

“ Vấn đề là ở đây, số người biết Tịch Cải Cách là trộm không thể nhiều được, đúng không? Thế nên đây khả năng sẽ là manh mối giá trị.” Dư Tội tiếp tục phân tích:” Lão Phần đã là người tiếp thị thứ Thiên Hương Cao này từ những ngày đầu, thế thì hắn có vai trò rất lớn trong tổ chức.”

Ngô Quang Vũ nghe vào tai lại thấy điều khác, đó là mở rộng điều tra, không biết phải đi bao lâu nữa, ai biết từ A ra B, rồi B ra C không, thế thì tra đến bao giờ:” Xa xôi quá, cứ nhắm vào cái ổ tiêu thụ tang vật mà tra cho rồi, ở đó có mục tiêu rõ ràng, chúng ta đã có đám Đinh Nhất Phi, Dương Tào Thắng, Trần Lạp Minh, Khổng Trường Viễn trực tiếp vận chuyển, bắt lấy chúng sẽ ra tên cao hơn, từ tên cao hơn mò ra tên cao hơn nữa.”

“ Đừng nói mê sảng đấy à, anh ở Dực Thành còn chưa hiểu sao, đám tiêu thụ tang vật đó đều có thế lực, sớm cùng cảnh sát địa phương tạo thành mạng lưới quan hệ chằng chịt, giờ cảnh sát ở đó nhảy vào, anh còn muốn tra ra à?” Dư Tội gạt phắt đi:

Ngô Quang Vũ hậm hực, hắn vốn không hào hứng gì với vụ án này rồi, mấy ngày qua chỉ có mệt mỏi thêm chẳng tiến triển nào, thái độ tiêu cực cũng là điều dễ hiểu:” Chưa chắc, Giải Băng không tầm thường, nghiệp vụ cậu ấy rất cao, làm việc có phương pháp, hơn đứt tên đoán mò linh tinh như cậu.”

Đồng Thiều Quân nhíu mày, thái độ thế này hơi quá rồi, ở đây không phải chỉ Ngô Quang Vũ mệt, Dư Tội và hắn có ai là không mắt đỏ ngầu? Giờ thêm chuyện này, vụ án kéo dài, e tình cảm anh em cũng sứt mẻ.

“ Vậy chúng ta phát huy tinh thần dân chủ, lát nữa tôi gọi điện thoại cho đội trưởng Thiệu, nếu Dực Thành tra tiêu thụ tang vật có tiến triển, tôi nghe anh. Nếu xác định được bốn người Đinh Tiểu Phi, tôi cũng nghe anh ... Nếu cả hai phương hướng đó tạm thời không tiến triển, vậy xin lỗi, phải nghe tôi rồi.” Dư Tội ra hiệu Đổng Thiều Quân không cần xen vào, giơ ba ngón tay:” Anh có những 2 phần thắng, dám chơi không?”

“ Chơi, đừng nghĩ có mỗi cậu biết bắt trộm.” Ngô Quang Vũ không phục, không đợi Dư Tội mà đích thân lấy di động ra gọi cho Thiệu Vạn Qua, chỉ nói được mấy câu im thin thít:

“ Hết giờ nghỉ rồi, lên đường đi.” Dư Tội hết sức đắc ý:

Ngô Quang Vũ làu bàu chửi bậy, hết cách, lái xe quay về trại giam số bốn.

Hôm đó đúng như Ngô Quang Vũ dự đoán trước, bọn họ vất vả rồi, nói chuyện với Tịch Cải Cách suốt từ chiều tới tối, sau đó còn đốt đèn tâm sự, ngay cả quản giáo cũng mất kiên nhẫn, tới tận đêm khuya mấy người mới rời khỏi trại giam số bốn, qua lời tên trộm dê đó biết được thêm nhiều tên và biệt hiệu, kẻ buôn trâu, kẻ bán thuốc, người ở thị trường lừa ngựa, người thu mua da thú, cái thế giới xa lạ đó dần dần mở ra với mấy cảnh sát nhỏ, khi lần nữa bọn họ bước lên con đường truy lùng, không phải dũng khí, mà càng hoang mang.

Ngày hôm sau xuất hiện chuyện ngoài dự liệu, trận tuyết xuân đổ xuống, đường từ Đại Đồng tới Hữu Ngọc bị cắt đứt ...

Lão Phần, Thảo Độc Tử, Hắc Manh, Đại Trùng, Tiểu Lư ...

Tay Mã Thu Lâm cầm một đống tờ đánh dấu, dán vào cây quan hệ còn khá trống trải, chỉ là cầm lên hơi chần chừ, không biết dán vào cách nào, toàn là biệt hiệu, không cách nào so sánh.

Ông ta thở dài bỏ tay xuống, lòng bất an nhìn bầu trời mù mịt sương, vào lúc này ở Nhạn Bắc trời đổ tuyết lớn, cắt đứt tiến trình điều tra, còn ở Dực Thành, tổ điều tra vẫn đang đi lòng vòng, cãi vã , giá trị điều tra đang dần mất đi từng bước một.

Tiếng bước chân gấp gáp truyền tới, Mã Thu Lâm chẳng cần quay đầu lại cũng biết là ai, Thiệu Vạn Qua đẩy cửa đi vào, nói gấp:” Vừa nhận được tin của họ, bị kẹt trên đường rồi, đã liên hệ với cục công an huyện tiếp ứng, đưa họ lên tàu hỏa, chiều hôm nay có thể tới huyện Trấn Xuyên tụ họp với Lý Dật Phong, phía Trương Mãnh không sao, đường đi chưa bị lấp.”

“ Ồ, vậy thì tốt.” Mã Thu Lâm thở phào, đúng rằm tháng Giêng thế này mà mấy đứa bé bị kẹt trên đường, nghĩ mà thương:

Thiệu Vạn Qua lại hứng thú nhìn cây quan hệ chưa hoàn thành, hỏi:” Chú Mã, chú thấy manh mối mới về tên Tịch Cải Cách này thế nào?”

“ Cơ bản tôi đồng ý đây là đầu mối trọng yếu có thể dẫn thẳng tới chủ mưu, Tịch Cải Cách có lẽ là một trong số cốt cán mà kẻ chủ mưu lựa chọn, chỉ tiếc chưa kịp nhập bọn đã vào tù.” Mã Thu Lâm giơ đống dấu tên lên: “ Chỉ là tra hơi phiền, thêm đống nghi phạm, mỗi tên Hắc Manh biết họ Vương.”

“ Trước tôi kia có nghe, trên giang hồ gặp nhau tối đa nói thật ba phần, chính là đề phòng những trường hợp này, bọn họ đều có tâm lý cảnh giác rất cao.” Thiệu Vạn Qua không thể yêu cầu nhiều hơn được, phát hiện ra Tịch Cải Cách là thu hoạch rồi:

Vụ án đã tới giai đoạn khó nhất, một vụ án trộm cắp thì quan trọng nhất là thu được tang vật, nhưng vụ án này không cho anh cơ hội lấy được tang vật nữa, cho dù có tìm được chủ mưu, dưới tình huống thiếu chứng cứ, định tội vô cùng gian nan.

Mà bây giờ còn chưa cả biết cách chủ mưu thực sự bao xa.

Thấy ông già đã mấy ngày liền ăn không ngon ngủ không yên, Thiệu Vạn Qua thấy nên thông báo tin gì đó lấy tinh thần:” Chú Mã, tôi đang hiệp thương với chi đội trưởng, sẽ mau chóng tăng thêm một phần nhân thủ, ngày mai sẽ có chuyên gia phác họa tới tìm Tịch Cải Cách để khôi phục tướng mạo nghi phạm.”

“ Ừ, có còn hơn không.” Mã Thu Lâm vỗ vỗ phần trên cùng của cây quan hệ:” Tôi và Tiểu Dư cùng thảo luận với nhau về kẻ chủ mưu này, tìm ra vài điểm chung về tên cầm đầu, thứ nhất có tri thức và kinh nghiệm chăn nuôi, am hiểu tập tích gia súc, có thế mới chế ra được Thiên Hương Cao. Thứ hai là có tiền án, nếu không thì khó mà lẩn trốn kỹ được như thế, nhất là còn tổ chức được đường dây trộm cắp và tiêu thụ tinh vi như thế. Thứ ba, hắn chiêu mộ một đội ngũ giúp mình ăn trộm, cho nên phát sinh mối liên hệ nào đó với những nghi phạm này. Thứ tư, phải có liên hệ với quỹ tích sinh hoạt của Hạ Danh Quý ... Nếu như mấy mối quan hệ này giao cắt nhau, chúng ta sẽ tìm ra được nghi phạm. Đừng lo, thông tin ngày một nhiều, kể cả không có chứng cứ trực tiếp thì hắn vẫn sẽ phải hiện thân thôi. Lúc đó chúng ta có mục tiêu, mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều.”

“ Tôi đã cho kỹ thuật viên sử dụng mô hình của chú, nếu có điểm giao cắt đó, chúng ta sẽ thấy thôi ... Giờ đành đợi vậy, tiếp theo đây bọn họ tới chọ Bảo Nhi Loan, nghe nói là chợ giao dịch gia súc lớn nhất Nhạn Bắc, đại bộ phận gia súc từ Nội Mông và trong tỉnh đều qua đó giao dịch, trước kia Tịch Cải Cách cũng kiếm ăn ở vùng đó, chắc sẽ có phát hiện, công tác tiền kỳ họ đã làm rất vững rồi.” Thiệu Vạn Qua vỗ trán:

“ À phải, Trương Mãnh đã truyền tư liệu về nhân viên 23 mục trường ở phía bắc tỉnh thành trong 30 năm qua, còn có danh sách chứng nhận kiểm dịch chăn nuôi nữa, cơ bản đã đầy đủ, chú muốn xem không?”

“ Ồ, vậy thì tốt.” Mã Thu Lâm đứng dậy, theo Thiệu Vạn Qua xuống lầu:” Này, này, cậu đừng có mà cười vội, cậu rồi cũng thế thôi, phá án cả đời ăn vào máu, giờ thấy mệt mỏi muốn nghỉ ngơi, khi nghỉ ngơi rồi mới thấy trống rỗng, tôi đợi lúc đó cười lại cậu.”

Thiệu Vạn Qua không cười trộm nữa, có lẽ là thế, dù sao chưa phải điều hắn bận tâm lúc này, dẫn Mã Thu Lâm tới phòng kỹ thuật, đáng tiếc, ông già cả đêm xem tài liệu không sao, nhìn màn hình máy tính một lúc chóng mặt buồn nôn.

Nửa ngày xem được hai trang tư liệu.

Bình Luận (0)
Comment