Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 414 - Q4 - Chương 084: Ngưu Ma Vương Lộ Diện. (2)

Q4 - Chương 084: Ngưu Ma Vương lộ diện. (2) Q4 - Chương 084: Ngưu Ma Vương lộ diện. (2)

Ai cũng chứng kiến sự hung hãn của người đó rồi, nghĩ lại mà sợ, nếu không phải cuối cùng anh em đồng lòng thi hắn đã thoát được, Ngô Quang Vũ tò mò: “ Dư Nhi, lúc đó cậu dùng ám khí gì thế, bắn vào mắt hắn ấy.”

“ Là cái này.” Dư Tội xòe tay một cái, bỗng dưng có thêm đồng xu xoay tròn trong lòng bàn tay y, ánh bạc lóe lên, sau đó lại biến mất:

Rồi, mọi người hiểu ra, thằng này tới đội trống trộm cắp học luôn thủ đoạn của bọn trộm cắp, dao chỉ để thu hút chú ý, sát chiêu ở tay còn lại, đúng là trời mới đề phòng được.

Dư Tội búng đồng xu ra cái vèo, lực rất mạnh, cạch một cái va phải trần xe, người kêu oai oái, người giơ tay đỡ mặt, người ngó quanh không rõ bắn đi đâu mất rồi, ai ngờ Dư Tội xòe tay một cái, đồng xu trở về tay rồi:” Chủ yếu do khi đó đội trưởng Trác nhắc không tới gần người đó, cho nên tôi dùng cách này, các anh đừng ghen tỵ, dù sao hình cảnh đại đa số thời điểm chẳng bằng cảnh sát quê chúng tôi.”

Một câu đắc ý nhận lại loạt ngón giữa giơ lên, thằng này mới xuống quê vài tháng thôi mà mở mồm như mình sinh ra ngoài ruộng vậy, có điều quần chúng bất mãn chỉ khiến Dư Tội thêm đắc ý.

Đoạn đầu bọn họ còn dựa vào rượu vượt qua, nhưng rượu chẳng thể uống nhiều, đoạn giữa co ro trong áo khoác dầy, khi gần tới nơi thì chân tê tay cứng, xuống xe lại chuyền tay nhau bình rượu mạnh, mỗi người một ngụm. Đội trưởng Trác chiếu đèn pin lên bản đồ, chỉ tuyến đường hành quân, mục tiêu là Hưng Tô Mộc, một cái thôn nhỏ thuộc Thổ Quý Ô Lạp Kỳ, tương đương một tiểu trấn trong quy hoạch hành chính, đây là nơi cất dấu do A Nhĩ Tư Lãng khai ra.

Cả giao thông lẫn thông tấn đều bất tiện, mặc dù dể ẩn thân và ẩn nấp, nhưng cũng khiến nghi phạm mất đi tính cơ động.

Hai giờ sáng, hành động bắt giữ chính thức bắt đầu.

Lần này lấy cảnh sát huyện và thành phố làm chủ lực, nơi tập kích là viện tử rộng hơn một mẫu, những động tác ẩn nấp, leo tường, thuần thục làm cảnh sát quê không có duyên tham dự hành động hâm mộ không thôi. Bọn họ ở lại trông xe, khẩn trương nhìn hiện trường, đoàng, có tiếng súng, súng tự chế bắn bằng thuốc nổ, trong bóng đêm tóe ra đốm lửa, rất thích mắt.

“ Bọn này hung hãn thật, nếu trong tay Lão Phần mà có súng thì chúng ta bị thương vài người.” Nhìn hiện trường đấu súng, Lý Dật Phong trong xe bất khác cúi cầu xuống thắm hơn một đoạn, nhìn thôi đã sợ:

Dư Tội nhíu mày lẩm bẩm một mình:” Có lẽ tầng trên bỏ nơi này rồi, nếu rút thì rút từ trước, e nơi này chỉ còn nhà trống.”

Phán đoán mắc sai lầm, Dư Tội có chút nản chí, không ai nghe câu này, đang bận xem cảnh kích thích ở ngoài kia, tiếng súng nổ vài lần, tiếng người quát tháo la hét kéo dài hơn một phút rồi im lặng, vậy là đại cục đã định. Do chưa biết tin, bốn tên nghi phạm ở lại sa lưới, tịch thu được lượng lớn Thiên Hương Cao thành phẩm, bán thành phẩm, dọc đường thẩm vấn, số nghi phạm lại tăng thêm vài người.

8 giờ sáng, hai tờ ý kiến chỉ đạo công tác đặt trên bàn Vương Thiếu Phong, còn chưa kịp ký thì tin báo thắng trận đã gửi về.

Theo lời khai của nghi phạm bắt được hôm qua, có nhiều lần chuyên môn tới một dải An Trạch giao thứ Thiên Hương Cao này, mà cái huyện ấy vừa vặn là nguyên quán của nghi phạm Đinh Nhất Phi. An Trạch là yếu đạo giao thông phải qua của bốn thành phố phía nam tỉnh, tiền tuyến phán đoán đó là trạm trung chuyển trọng yếu. Thiệu Vạn Qua điều phối hình cảnh hai vùng đột kích điểm đưa hàng, đó là hiệu sửa xe bỏ hoang bên đường quốc lộ, bắt được số trâu vì tuyết lấp đường nên chưa kịp vận chuyển, bắt ba nghi phạm, trong đó có Trần Lạp Minh đã lọt vào tầm mắt của cảnh sát từ lâu mà tìm mãi không ra, hắn khai đầu mục của nhóm nay là Đinh Nhất Phi.

Khi điều tra tiền kỳ gian nan cuối cùng có được thu hoạch, bằng sự mẫn cảm nghề nghiệp Vương Thiếu Phong biết, vụ án treo làm khó cơ cấu công an hơn hai năm, sẽ được đại tổng kết trong tay ông ta, công lao này đủ lớn ...

Rầm! Tiếng đấm bàn làm Thiệu Vạn Qua giật nẩy mình, tiếp đó hắn nghe thấy tiếng cười sang sảng của Mã Thu Lâm, lúc này hắn cũng không che dấu được niềm vui trên mặt nữa.

“ Chú Mã, khí sắc của chú ôm nay tốt quá.” Thiệu Vạn Qua đẩy cửa đi vào:

Mã Thu Lâm đang dán cây quan hệ quay sang:”Khí sắc cậu còn tốt hơn, thẩm vấn tiền hành tới đâu rồi?”

“ Đầu mục của băng nhóm ở An Trạch chắc chắn là Đinh Nhất Phi, theo tin tức của phía Trần Xuyên, mỗi năm số lượng Thiên Hương Cao tiêu hao phải tới mấy nghìn cân, gấp đôi lên đoán chừng là số trâu thực sự bị trộm mỗi năm ... Chỉ riêng Đinh Nhất Phi đã xây hai căn nhà lớn, hắn là phú hộ có tiếng ở địa phương. Chi tiết hơn còn đang đào sâu thêm, lệnh truy nã đã được phát ra rồi.” Thiệu Vạn Qua nhìn đỉnh cây quan hệ vẫn còn để trống, nói rồi cũng thất thần nhìn vào đó:

“ Hắn chỉ là một tên tiểu đầu mục, đây là tổ chức phân tầng, xem đi, chế tác nguyên liệu, tiêu thụ nguyên liệu rồi lấy nguyên liệu gây án, địa bàn trải từ bắc xuống nam, làm sao mới có thể tổ chức lãnh đạo được tập đoàn tản mác, để nó có thể vận hành hiệu suất cao?”

Thiệu Vạn Qua gãi đầu:” Chú Mã, chú đã biết đầu óc tôi không được tốt lắm, nếu là tội phạm có vũ trang thì tôi còn đối phó được, bọn này tôi chịu rồi.”

Mã Thu Lập chỉ cây quan hệ: “ Lần này chúng ta tới huyện Trần Xuyên điều tra, bắt được nghi phạm chế thuốc, nơi này lại chính là khởi nguồn một loạt vụ án mất trâu toàn tỉnh, mô hình phạm tội khởi nguồn từ nơi này.”

“ Ý chú là người A Nhĩ Tư Lãng khai ra chính là kẻ cầm đầu, Lý Hoành Quan?”

“ Đúng, tên đó khả năng cao chính là Ngưu Ma Vương thực sự.” Mã Thu Lâm đưa tin tức bên kỹ thuật điều tra ra:

Thiệu Vạn Qua lật xem, sắc mặt càng thêm hớn hở, hắn biết thứ do ông già này bới ra có giá trị thế nào.

Lý Hoành Quan, nam, sinh ra huyện Trấn Xuyên vào năm 1964, thập niên 80 từng làm kỹ thuật viên ở mục trường , sau đó nghỉ việc không lương đi kinh doanh, mạng cảnh vụ không có ghi chép gì nữa, lần nữa xuất hiện ở Quảng Tây, vì tổ chức đa cấp bị cục công an đương địa bắt, thi hành án một năm sáu tháng, sau đó lại biến mất.

“ Đây là đồng trí đã qua khảo nghiệm.” Thiệu Vạn Qua nhớ lại những đặc trưng mà Mã Thu Lâm trước kia mô tả về nhân vật cầm đầu, giờ xét lại từng điều kiện một đều hoàn toàn trúng khớp, vẫn nhớ đó là thời điểm vài ngày trước, khi bọn họ vẫn chưa có bất kỳ chứng cứ trực tiếp nào, vậy mà Lão Mã đã đưa ra suy đoán lớn gan như vậy, thốt lên:” Chú Mã, thật thần kỳ, hoàn toàn khớp với mô tả của chú trước kia.”

“ Đó là công sức tranh luận cả đêm với Dư Tội đấy.” Mã Thu Lâm xua tay:

Thiệu Vạn Qua bỏ tư liệu xuống, có thứ này, bọn họ có được mục tiêu cụ thể rồi, đưa tay mời: “ Chú Mã, tổ lãnh đạo muốn mở cuộc họp thường lệ lần đầu trên cục, chú tham gia đi, chín vùng liên hợp phá án sắp bắt đầu, nói ra chú là người tác thành vụ án này.”

“ Không cần, tôi chỉ hứng thú với tên Ngưu Ma Vương này thôi, họp cả đời rồi, trước kia không tránh được thì chịu chứ giờ chẳng dại gì, tốn thời gian ...” Lão Mã ngồi xuống, vừa nhìn tư liệu, vừa thi thoảng mổ cò vài chữ lên bàn phím, bay ngày thuyết phục, ông già lạc hậu cuối cùng phải chấp nhận thứ đồ chơi hiện đại này:

Thiệu Vạn Qua thấy đông vùi đầu làm việc, thở dài lặng lẽ lùi ra, công cao cuối cùng lại chẳng thể trao cho người xứng đáng, giờ hắn mới hiểu câu, đừng đem thành bại luận anh hùng.

Bình Luận (0)
Comment