Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 423 - Q4 - Chương 093: Phức Tạp Không Bằng Đơn Giản.

Q4 - Chương 093: Phức tạp không bằng đơn giản. Q4 - Chương 093: Phức tạp không bằng đơn giản.

Sau khi Dư Tội lừa Tần Hải Quân và Vu Hướng Dương Dương, hắn ta lập tức gọi điện vào số điện thoại này, sau đó số điện thoại biến mất, nhưng định vị được chủ nhân số điện thoại ở Sóc Châu.

Từ ghi chép đóng phí không tìm ra người đóng phí, trừ thẻ thu phí thì chỉ còn điểm đóng phí không có giám sát.

Chính vì nguyên nhân này Dư Tội càng tin chủ số máy này là Lý Hoành Quan, loại người nào ngay cả nộp phí di động cũng chuẩn thế, lại còn chưa lần nào tới sảnh doanh nghiệp nộp.

Về mặt phân tích suy luận, Đổng Thiếu Quân không giúp đỡ được gì, thế nên Dư Tội lại lẩm bẩm như ma nhập:” Sai ở đâu nhỉ?”

Bộp, miếng thịt đưa lên miệng còn rơi xuống đất, mồm vẫn nhai trong vô thức, lại còn đứng lên vừa đi vừa ăn, Đổng Thiều Quân chỉ biết thở dài.

Bên tay là tiếng tiếng còi và tiếng chào mời của người bán hàng, trước mắt là dòng người qua lại không dứt, ngẩng đầu chỉ thấy tòa nhà cao vút, bầu trời chỉ còn lại khoảng không gian chật chội, hai ngày qua Dư Tội đã tới đây không dưới 5 lần, lần nào cảm giác cũng giống nhau, đó là nghi phạm đang nấp trong bóng tối cười nhạo y, tựa hồ tất cả cảnh trí cũng đang cười nhạo y.

Chỉ thiếu một chút thôi, song tư duy bị kẹt ở nơi nào đó, thiếu chút nữa là có linh cảm, Dư Tội cứ thế hồ đồ đi như mộng du, không biết qua bao lâu thì đồng đội lái xe đuổi theo y cũng không nhận ra, đến khi Lý Dật Phong nhảy xuống kéo lên xe:” Ông Mã về rồi, anh đừng lên cơn thần kinh nữa.”

Dư Tội lập tức tỉnh lại, nhìn ghế sau thấy Mã Thu Lâm đang ngồi đó, mừng rỡ reo lên:” Bác về rồi.”

“ Bị mắc kẹt hả?” Mã Thu Lâm mỉm cười hiền từ:

“ Đúng thế ạ, nhưng mà cháu không biết là sai ở đâu.” Dư Tội hậm hực chỉ quanh:” Hai ngày qua bọn chọ chỉ trích cháu không ra người nữa rồi.”

“ Ha ha ha, đồn trưởng Dư, chuyện này sao trách chúng tôi được, cơm trưa nay do cậu trả đấy nhé.” Ngô Quang Vũ nhắc khéo:

Chuyện này Dư Tội đành chịu, cược thua rồi mà, nhưng y không thèm bận tâm, chỉ khó chịu vì suy nghĩ của mình không thể nghiệm chứng trong thực tế.

“ Thứ tôi có thể dạy cậu không còn nhiều nữa, chỉ có thể nhắc cậu, đừng quá ngoan cố, nếu không làm gì cũng sẽ va đầu vào tường.”

Cái này thì không cần nói, đã va đầu vào tường rồi, Dư Tội không biết trở về ăn nói với đội trưởng Thiệu ra sao đây, kinh phí, xe, nhân viên, quyền lực đều thỏa mãn y rồi.

“ Được rồi, chúng ta bắt đầu nói từ định vị của cậu nhé.” Mã Thu Lâm thực sự không thể chỉ dạy gì nhiều cho Dư Tội, song có thể giúp y có góc độ nhìn sự việc mới, điểm mạnh đồng thời cũng là điểm yếu của chú nhóc này là ngoan cố, nên một khi tự mình đi vào ngõ cụt là rất khó thoát:” Điều kiện sàng lọc của cậu là người rời trạm một tiếng sau khi gọi điện, thông qua đường sắt, sân bay, trung tâm vận tài.”

“ Đúng rồi, có vấn đề gì ạ, ông ta hẳn là bỏ đi trong khoảng thời gian này.”

“ Vậy là cậu chưa nghĩ tới lúc đó là cuối Xuân Vận, mỗi ngày lượng hành khách có thể lên tới chục vạn, máy tính đối chiến cũng cần có thời gian. Hơn nữa ông ta có thể tự lái xe, thuê xe, hoặc đơn giản hơn một chút là hóa trang, rất có thể qua mặt camera.”

Dư Tội ngớ ra, sai lầm thật ngớ ngẩn, không đáng, xem chừng có vẻ lần đầu tiên làm lãnh đạo, phải gồng mình biểu hiện hơn trước, cho nên mất đi tư tuy chặt chẽ quen thuộc.

“ Điều kiện thứ hai, cậu khẳng định nghi phạm sống xung quanh con phố này, mở rộng phạm vi 5 km, trọng điểm điều tra hôm đó bắt taxi? Luận cứ là?” Mã Thu Lâm tiếp tục vừa hỏi vừa dẫn dắt:

“ Khi đó Tần Hải Quân và Vu Hướng Dương gọi điện vào buổi chiều, nơi này không tìm được hình ảnh người đi bộ, cháu nghĩ là ở trong xe, đây là nơi dừng chân tạm thời, vậy khả năng bắt taxi là cao nhất.”

“ Vậy nếu hắn ta ngồi xe kinh doanh không phép là hỏng rồi, hắn ta chỉ tới đây đi dạo thì càng thành sai lớn, nếu như hắn ta không phải là chim sợ cành cong như cậu nghĩ, nghe tin là chạy, vậy càng sai hơn nữa, đúng không?” Mã Thu Lâm hỏi:

“ Đúng thế, biến số tuy nhiều, nhưng chúng ta không phải chọn khả năng cao nhất sao?” Dư Tội biết tính toán của mình chưa đủ chặt chẽ, nhưng y không muốn bỏ qua:

Đám Ngô Quang Vũ không dám cười đùa hay nói xen vào lung tung, được một cảnh sát mấy chục năm trong nghề chỉ dẫn là kinh nghiệm trân quý. Bất giác còn ghen tỵ với Dư Tội, bọn họ không thấy người bạn này so với ở trường học có gì tiến bộ, biểu hiện cũng đâu có gì đặc biệt, để được nhân vật như Mã Thu Lâm ưu ái như vậy.

“ Vậy đánh giá của cậu về Lý Hoành Quan ra sao?” Mã Thu Lâm tiếp tục hỏi:

Dư Tội nghiến răng:” Giảo hoạt, vô sỉ, hèn hạ.”

Mã Thu Lâm lắc đầu cắt lời ngay:” Vậy là cậu đã cho quá nhiều cảm tính cá nhân vào phán đoán, sao không sai cho được.”

Lý Dật Phong nghe mãi rốt cuộc ngứa mồm xen vào:” Ông Mã, tên này rất vô sỉ, vì lăng nhăng ở mục trường không ở lại được nửa nên bỏ đi, vợ ngoại tình mà cũng thản nhiên chấp nhận, có thứ nam nhân nào lại sống hèn sống nhục như thế?”

Mã Thu Lâm thấy mấy người khác không lên tiếng, có lẽ chung suy nghĩ, nói cho tất cả cùng nghe:” Các cậu bỏ qua chi tiết, hắn ta vì tác phong sinh hoạt mà rời mục trường, mất công tác, vậy có chú ý rằng người còn lại cũng rời đi, hơn nữa là đi trước hắn ta. Hôn nhân giữa hắn ta và Triệu Hỉ Mai chỉ tồn tại trên danh nghĩa, song mỗi năm vẫn về một lần, điều này nói lên cái gì?”

Tôn Nghệ trả lời:” Vì họ có đứa con trai mà.”

“ Đúng, nếu thực sự là một kẻ vô sỉ, thì để ý tới người vợ già làm gì, ly hôn một cái bỏ vợ con tìm người mới có phải xong không, về làm gì, người con trai cũng đã trưởng thành?”

A, nói thế làm Dư Tội thấy nhận định của mình sai hoàn toàn, nam nhân vô sỉ biến thành nam nhân có trách nhiệm rồi.

“ Chi tiết này ít nhất phản ánh rằng, hắn có quan niệm gia đình, rất mạnh, còn vợ ngoại tình mà hắn ta lại không thèm để ý vì ...”

Dư Tội liên tục bị đả kích cuối cùng cũng tỉnh ra:” Ông ta có chỗ gửi gắm tình cảm rồi!”

“ Đúng, căn bản không cần để ý nữa, hoặc giả có thể nói ông ta vui lòng tác thành chuyện đó, thế mới có thể yên tâm rời đi. Càng có lẽ là tình cảm không sâu, đợi khi có tiền rồi càng không còn tình cảm nữa.”

Dư Tội bình thường lại, cái chuyện tình cảm này, mỗi người mỗi khác, thực sự hiểu không thấu, huống hồ người ít kinh nghiệm như y.

“ Giờ quay lại chủ đề chính, cậu tự xem xét lại nhận định của mình đi.” Mã Thu Lâm thấy gợi ý đã đủ, nhắc:

Dư Tội nghĩ một lúc, gập ngón tay tính:” Thứ nhất, số di động đó đã dùng 2 năm, trong thời gian đó liên hệ rất nhiều nghi phạm, trong đó có Hạ Danh Quý, đóng tiền đều ở Sóc Châu. Thứ hai, sau khi nói chuyện với số di động riêng của Hạ Danh Quý thì biến mất. Thư Ba, đây là đây là đầu mối giao thông quan trọng thông tới cả Trần Xuyên, Hòa Lâm Cách Nhĩ - Nội Mông, Dực Thành và Ngũ Nguyên, không nơi nào thuận tiện hơn, dù gây án hay bỏ trốn đều thích hợp, cháu so sánh với các địa điểm khác, nơi này chắc chắn có điểm dừng chân của hắn ... Có điều giờ cháu không rõ còn giá trị lớn không?”

Mã Thu Lâm cực kỳ tán thưởng nhìn Dư Tội, với tuổi tác của y nghĩ tới đây đã không dễ dàng rồi: “ Khi không có bất kỳ chứng cứ và manh mối nào, chỉ dựa vào tư duy đã có thể tới nơi này, vậy là rất, rất giỏi rồi, nhưng tôi chắc cậu một câu, khi cậu ở xã Dương Đầu Nhai phán đoán thời gian và địa điểm gây án của chúng rất thành công, chính là cách thức tư duy đó. Đơn giản tới cực điểm, đó chính là chân tướng.”

Bình Luận (0)
Comment