Toàn bộ hội trường cười nghiêng ngả, tiếng cười làm đầu Dư Tội ong ong, nghe như dùi xuyên vào tai, mặt trắng bệch, dù người vẫn lâng lâng hơi men, có điều y vẫn đủ tỉnh táo nhận ra điệu cười bất thiện kia của đám đồng nghiệp.
Con mẹ nó, bọn ngốc đó đang cười mình à?
Thiệu Vạn Qua sầm mặt, thế này đi quá xa rồi, đây có phải chỗ để đùa đâu, nhìn Vương Thiếu Quân mong ông ta đứng lên duy trì trật tự, song ông ta không có phản ứng gì, giữ cái vẻ mỉm cười đúng mực rất giả dối.
Lòng trầm xuống, hắn có cảm giác không lành.
“ Được, vậy tôi nói với mọi người tôi đoán ra như thế nào nhé, đợi tôi nói xong, mọi người vẫn thấy đây là trò cười thì tôi đứng ra kia cho mọi người cười chán thì thôi, được chưa?” Dư Tội trầm giọng quét mắt nhìn quanh, lời này có cả nhu lẫn cương khiến toàn hội trường im ắng trở lại, ai cũng nghe ra y nổi giận, người thấy mình hơi quá, tuyệt đại đa số cười khẩy không coi ra gì, cho rằng câu này quá mạnh miệng, muốn thuyết phục đám người có thể bới xương trong trứng gà như bọn họ đâu dễ.
Hứa Bình Thu dừng lại, liếc nhìn Dư Tội chuẩn bị nổi giông tố, ông không bất ngờ, tên này nóng lên thì làm gì nể mặt ai, chuyện đã thế rồi chẳng lo có thể tệ hơn, ông ta cũng mặc, song bất ngờ nghe thấy tiếng vỗ tay, là Mã Thu Lâm đang mỉm cười vỗ tay, ông ta lặng lẽ đi về phía đó.
Im hết rồi, cái đầu nó cũng đỡ đau, cơn giận làm Dư Tội tình táo phần nào, tìm kiếm trong laptop của Đổng Thiều Quân thứ dùng chứng minh luận cứ của mình, phát ra màn hình lớn.
Dư Tội hít sâu một hơi, chẳng cần cẩn thận tổ chức ngôn từ, bắt đầu giải thích:” Ở xã Dương Đầu Nhai xảy ra hai vụ án trộm trâu, khi chúng tôi kiểm nghiệm hiện trường thì nó bị vô số những thứ không liên quan nhấn chìm rồi, giá trị điều tra không cao nữa. Nơi đó núi cao hẻm sâu, lúc ấy là giữa mùa đông giá rét, mai phục ôm cây đợi thỏ dưới nhiệt độ âm 10 độ C, gió lớn có thể khiến người ta đứng không vững là không thể. Vì thế chúng tôi chỉ làm được một ngày thôi mà mọi người chết cóng, nên tôi phải nghĩ một cách thật đơn giản tiện dụng, vì thế tôi căn cứ vào vụ án, đem toàn bộ tài liệu vụ án trộm trâu đặt vào cùng một chỗ, lúc đó có cả ngàn vụ, thật không dễ thống kê.”
“ So sánh từng vụ một là không thể, đồn chúng tôi không có nhân viên kỹ thuật, chỉ duy nhất cái máy tính lỗi thời trong phòng tôi là vào mạng được. Tôi chỉ có thể tự nghĩ, tôi nghĩ, bọn chúng trộm trâu quy mô như thế không bị phát hiện phải có thủ đoạn giống nhau, nắm bắt được phương thức tư duy của bọn chúng, sẽ phán đoán được, thời gian địa điểm chúng xuất hiện, vì thế tôi theo hướng đó mà làm.”
Tư liệu lần lượt xuất hiện trên màn hình, rất nhiều, đều là loại tư liệu mà bất kỳ cảnh sát nào vào mạng nội bộ cũng có thể tra được, nhiều người trong số này ý đồ phá giải câu đó đã xem rồi, song không có giá trị gì, đa phần không chính quy, lỗi chính tả đầy rẫy, nhìn là biết do cảnh sát quê nghiệp vụ chẳng ra gì làm.
“ Tôi xem qua đại khái vài trăm vụ, khi đó suốt hai ngày không ngủ, vì nhắm mắt lại là thấy cảnh hộ mất trâu khóc lên khóc xuống ... Cấp dưới của tôi không nhiều, bọn họ đã mệt mỏi lắm rồi, tôi lo chẳng may sơ xuất khiến bọn trộm trâu tận dụng sơ hở thì vấn đề không còn ở mặt mũi tôi không biết để chỗ nào mà là sống còn của người dân rồi. Lưới trời lồng lộng thưa mà khó lọt, với chúng ta mà nói chỉ là lý tưởng, tương ứng, bọn trộm cũng không thể nào gây án một cách kín khẽ, chúng phải có sơ hở.” Dư Tội đột nhiên vỗ bàn rầm một cái chỉ người chất vấn:” Ở đâu?”
“ Tôi ... Tôi không rõ ...” Hình cảnh đó bị hỏi bất ngờ cũng bất giác buột miệng đáp:
Không ai cười, vì họ cũng không rõ, dần dần bị thu hút bởi câu chuyện, Dư Tội nói không hay, song không nghi ngờ gì nữa, trong đó đầy đủ cảm xúc, dễ lôi kéo lòng người nhất. Vương Thiếu Phong nghe tới ngứa ngáy, tình hình đột nhiên không như ông ta dự kiến nữa, người ông ta gài vào gây khó dễ cũng không phát huy tác dụng.
“ Tôi tất nhiên chỉ có thể áp dụng biện pháp đơn giản nhất, liệt kê điểm chung của vụ án, phát hiện khá nhiều, ví như đại bộ phận vụ án xảy ra ở mùa đông, cao điểm là gần Tết, toàn bộ vụ án xảy ra ở nơi xa xôi hẻo lánh, lực lượng mỏng, không thể kiểm nghiệm hiện trường, tư duy cảnh sát khi đó rơi vào ngõ cụt, vì chứng cứ không đủ dùng, mọi thứ đều mơ hồ ... Vậy thì phải thay đổi lối tư duy, đó là góc độ kẻ gây án, lúc này tôi lợi thế hơn chúng, vì tôi biết nhiều vụ án như thế, thế nên chuyện thành đơn giản ...”
“ Nếu tôi tổ chức một nhóm trộm trâu thì tôi phải nghĩ tới cái gì? Thứ nhất, thời tiết, tây bắc chúng ta mùa đông tuyết dày, thường xuyên bị tuyết bịt đường, mà chúng đi vào đường núi, nhỏ, hiểm trở, vì thế tuyệt đối không ra tay vào ngày có tuyết. Thứ hai, nhân tố nhiệt độ, nói cách đơn giản, nếu hôm nay nhiệt độ giảm xuống dưới 10 độ C, trời nhiều mây chẳng hạn, người nông thôn dù ngốc tới mấy cũng không thả gia súc ra, đúng không? Đó là thói quen hành vi đơn giản ... Thế nên tôi so sánh vài tư liệu, đúng là đơn giản, quá đơn giản.” Dư Tội ấn nút, đánh dấu lên vụ án, vụ án kéo dài năm năm, khi phát sinh đều là lúc trời quang mây, còn ghi chú nhiệt độ cao nhất trong ngày, phía dưới lao xao, có không ít người mường tượng ra vấn đề.
“ Tiếp đó tôi chỉ cần xem dự báo thời tiết, sau khi Dương Đầu Nhai liên tục xảy ra hai vụ án, trời âm u mưa tuyết nhiều ngày, tôi biết chúng không tới, vì thời tiết này chẳng ai lại thả trâu ra, hơn nữa tuyết lớn đi đường núi không an toàn ... Tôi đợi liền mười ngày, khi dự báo nói tuyết dừng, nhiệt độ trên 7 độ, sau nhiều ngày âm u, hộ chăn nuôi sẽ thả gia súc ra ngoài cho thoáng khí, quan trọng hơn nữa, hôm đó là 27 Tết rồi, bọn chúng muốn vét mẻ cuối để ăn Tết thì sẽ ra tay sớm nhất có thể. Vì thế ngay trong đêm , tôi dẫn người mai phục ở cửa thôn, không có gì bất ngờ, phát hiện một chiếc xe bất minh, chở theo chiếc xe máy, sau đó thả xe máy xuống vào xã Giản Hà ... Tiếp đó tài liệu ghi rõ rồi, hôm sau toàn bộ chúng sa lưới.” Dư Tội nhếch mép cười khẩy:” Đúng, vì tôi không có chứng cứ xác thực làm chỗ dựa, thế nên chỉ có thể nói là tôi đoán, nhưng muốn đoán phải có cơ sở, chứ không phải đoán bừa đâu.”
Vẫn yên tĩnh, cho dù có khinh thường, cũng không thể chỉ trích nữa, vì suy đoán của người ta kiến lập trên cơ sở lượng lớn tin tức, thử hỏi với đồn công an xã điều kiện kỹ thuật thấp, mọi thứ làm bằng tay và đầu óc, không phải dễ dàng.
Vị chế giễu lúc nãy đứng lên kính lễ, thêm được vài tiếng vỗ tay chân thành.
" Đơn giản vậy thôi, một đám cảnh sát quê, một bọn trộm quê thì lấy đâu ra kế hoạch tinh vi."
Hứa Bình Thu cũng vỗ tay, trên đời không thiếu bộ óc suy nghĩ ra kế hoạch rối rắm, nhưng người có thể biến thứ phức tạp thành đơn giản không nhiều, đây thực sự là tài năng hiếm có.
Khả năng Dư Tội ra sao thì ông ta đã biết từ lâu, từng gọi y là thiên tài, yêu nghiệt ... Rốt cuộc vẫn bị chàng trai này làm bất ngờ.
Khi Thiệu Vạn Qua giới thiệu tới Dực Thành, lần này Đổng Thiều Quân thành nhân vật chính, vẫn cứ bằng thủ đoạn kiểm nghiệm nội dung trong ruột trâu, nghe tới đoạn lấy hơn 2000 mẫu vật trâu hạ thủy, nghe tới cảnh sát xã nằm vùng lấy chứng cứ, cảm giác không phục đều biến mất.