Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 439 - Q4 - Chương 109: Vàng Thật Không Sợ Lửa. (2)

Q4 - Chương 109: Vàng thật không sợ lửa. (2) Q4 - Chương 109: Vàng thật không sợ lửa. (2)

“ Biểu hiện không tệ, tôi cứ lo cậu ta không quen ứng phó với trưởng hợp này.” Hứa Bình Thu thở phào nghiêng đầu nói với Mã Thu Lâm:

“ Tôi cũng nghĩ thế đấy, cậu ấy giống tôi, thấy họp là kiếm cớ trốn, nhưng hôm nay thì khác.”

“ Khác thế nào?”

Mã Thu Lâm cố gắng nén cười:” Vì cậu ta đang say.”

“ Say?” Hứa Bình Thu trố mắt, nhớ lại biểu hiện của Dư Tội từ đầu tới giờ choàng tỉnh:” Sao lại say, biết chiều phát biểu rồi lại uống say?”

“ Say từ sáng kìa, hôm nay xã cậu ta tổ chức nghi lễ phát trâu, cậu ta trốn ra sau bếp cùng một cảnh sát quê uống tới say bét nhè, chúng tôi tìm nửa ngày mới thấy, vội vội vàng vàng đưa cậu ấy lên đây, may còn kịp ... nếu cậu ấy tỉnh táo đã chẳng thể đưa đi được.”

Hứa Bình Thu dở khóc dở cười, bất giác lại nhìn về phía Vương Thiếu Phong, không rõ vị cục trưởng này khi biết mình thất bại bời chàng trai không ở trong trạng thái tỉnh táo sẽ có cảm xúc gì, thật là hết nói, quay sang Mã Thu Lâm:” Đội trưởng Mã, tôi có ý nghĩ này, không biết anh có nể mặt không?”

Mã Thu Lâm đoán được ông ta định nói gì, xua tay:” Xin lỗi, tôi nhận lời mời của đơn vị khác rồi.”

Có bên ra tay trước cả mình kia à, Hứa Bình Thu: “ Đơn vị nào nhanh tay thế?”

“ Trường tiểu học trực thuộc viện phúc lợi tỉnh, làm phụ đạo viên an toàn và pháp chế, ngon lành chứ hả, chúc mừng tôi đi chứ.” Mã Thu Lâm cười vui vẻ:

“ Ài, đội trưởng Mã, thế không phải uổng phí tài hoa của anh quá sao, ý tôi là, anh tới chi đội hình sự giảng bài, dẫn dắt người mới, như lần này anh dẫn dắt cậu ấy vậy, không cần phá án, chỉ cần vào lúc cần thiết, chỉ điểm cho bọn họ là được.” Hứa Bình Thu không muốn bỏ qua lão tướng kinh nghiệm phong phú này, nhất là qua chuyến truy bắt tuyệt đẹp vừa rồi, đánh vỡ hết lời bàn ra tán vào, chỉ huy được cả con ngựa bất kham như Dư Tội, thử hỏi mấy ai làm được, đúng là gừng càng già càng cay:

“ Tôi tiếp xúc với người không bình thường cả đời rồi, sau này chỉ muốn sống đơn giản thôi.” Mã Thu Lâm nói rất dứt khoát, tiếp túc nhìn lên đài chủ tịch nghe phát biểu, khi quay sang thì Hứa Bình Thu đi rồi, ồ, về với đám bất bình thường rồi ... Đúng vậy, ông ta đang nói tới cảnh sát, không phải tội phạm:

Bên trên Thiệu Vạn Qua đã trình bày tới vụ bắt giữ ở Trần Xuyên, là này là trùng hợp, nhưng không ai thấy trùng hợp nữa, từ một manh mối nhỏ, truy theo, phát hiện ra nơi tiêu thụ tang vật, rồi phát hiện chứng cứ, dẫn tới hành động oanh động cả tỉnh, trùng hợp chỉ giúp sự việc nhanh hơn, còn kết quả là tất yếu.

Dư Tội buồn chán nhìn ngang ngó dọc, chợt phát hiện ra không biết từ khi nào mà đám bạn học An Gia Lộ, Âu Yến Tử, Lý Nhị Đông, Thử Tiêu, Chu Văn Quyên đứng ở hàng sau, cao hứng vẫy tay, lại còn ưỡn thẳng lưng, làm bộ mặt lãnh đạo oai nghiêm thâm trầm, khiến An Gia Lộ bật cười, nghịch ngợm lè lưỡi ra.

Động tác nhỏ đó làm Dư Tội nhớ Lâm Vũ Tịnh, nhưng nhớ thì nhớ, vẫn bị nụ cười sáng lạn cùng vẻ đẹp mê đắm lòng người của An Gia Lộ làm thoàn thân ngứa ngáy ... Chắc là do rượu thôi.

Đổng Thiều Quân khẽ dẫm chân Dư Tội hai phát mới khiến y thôi làm trò, thay bằng bộ dạng lờ đờ chưa tỉnh hẳn.

“ ... Hành động cụ thể thì mọi người đều tham dự, phần bắt giữ nghi phạm Lý Hoành Quan, mời đồn trưởng Dư giải thích.” Thiệu Vạn Qua giới thiệu xong thành phần đại khái của "Thiên Hương Cao", trao quyền phát ngôn lại cho Dư Tội:

Phải nói đây là phần đặc sắc nhất của vụ án, nói ba ngày ba đêm chưa hết, chỉ là bỗng nhiên có nhiều bạn học tới như thế, hơi rượu cũng vơi đi, đồng chí Dư Tội đâm ra căng thăng cầm micro, tổ chức ngôn ngữ mấy lần lại không biết nói gì, nhưng y học khôn rồi, e hèm một tiếng: “ Các đồng chí có hỏi gì không?”

Lập tức một cảnh sát trông người ngợm chưa quá tha hóa khó coi được Dư Tội chỉ, đứng lên giới thiệu xong hỏi: “ Đồn trưởng Dư, ở vụ án chỉ nhắc tới các anh tìm được nghi phạm ở nông trường Hải Nam ... Ông ta sa lưới rồi mới khai đồng bọn Hạ Danh Quý, chứ không phản ánh được tìm manh mối từ đâu ... Tôi cũng tham gia vào lực lượng truy bắt, song không tìm thấy hành tung ông ta, các anh tìm thế nào?”

“ Nhờ nữ nhân, nam nhân chúng ta ...” Đồn trưởng Dư vừa nổi hứng lên bị một cái đạp nữa, bất mãn trừng mắt với Đổng Thiều Quân, song câu nói nửa chừng đủ khiến phía dưới phì cười, trên màn hình xuất hiện hình ảnh mấy nữ nhân, có trẻ trung, có ôn nhu, có trí tuệ, giải thích:

“ Đúng thế, manh mối là từ nữ nhân truy ra ... Nói thì dài, vậy tôi giới thiệu đại khái cho mọi người, đây là những nữ nhân từng sống với Lý Hoành Quan, có người thậm chí đã có con ... Mỗi lần tìm thấy tung tích của ông ta, chúng tôi đuổi tới nơi lại phát hiện một nữ nhân khác, còn ông ta đã xa chạy cao bay rồi.”

“ Đây là nguyên phối Triệu Hỉ Mai của ông ta, bà ấy ngoại tình, ông ta biết nhưng thản nhiên, mỗi năm còn về ở vài ngày, đưa tiền cho vợ. Nói ông ta vô tình, đúng là có, nói ông ta hữu tình, cũng có. Thứ hai là Sóc Châu, nơi này có Trương Tuyết Liên vợ trùng hôn của ông ta, ông ta dùng tên giả, không cho cô ấy biết chân tướng, trước khi bỏ đi, ông ta để lại nhà, xe, tiền trong tài khoản cho vợ con, chú ý, đều là tiền phi pháp. Người thứ ba ở Trường An, một nữ giáo viên đại học, hồng nhan tri kỷ, thiếu chút nữa ông ta cũng cưới luôn. Thứ tư, đặc biệt là cô gái thứ 4, năm nay mới 21 tuổi, vẫn là nữ sinh, thuộc loại lên mạng xin bao nuôi, chúng ta không thảo luận đạo đức, chỉ nói manh mối, tình cảm của họ rất tốt, cô gái này từ chỉ kiếm người bao mình, chuyển sang thực sự phải lòng ông ta ... tra tới đây tôi hơi sợ rồi, vất vả đào ra một cái hậu cung, không biết tra nữa còn bao nhiêu nữ nhân ...” Dư Tội làm vẻ mặt sợ hãi rất thật thà chất phác:

Cười, tiếng cười, khắp nơi là tiếng cười không dứt, lần này không phải cười chế nhạo, mà là cười vui vẻ, còn có người vỗ tay, quá trình ly kỳ, cách giải thích hóm hình phi chuyên nghiệp, khiến vụ án hấp dẫn hơn nhiều.

“ Mọi người đừng cười, nếu mọi người ở vào hoàn cảnh tôi lúc đó không cười được đâu ... Lúc đó tôi sắp tẩu hỏa nhập ma đấy, vì ông ta đã trên 50 rồi, cho dù thiên phú dị bẩm thì ở phương diện này không thể có nhu cầu cao đến thế chứ, đúng không?” Lần đầu tiên phát biểu lại có nhiều người hưởng ứng như thế, đồng chí Dư Tội nói ngày càng hứng khỏi: “ Thế là tôi phải thay đổi suy nghĩ, nuôi nhiều nữ nhân như vậy, chắc không phải thỏa mãn nhu cầu kia đâu.”

Rồi, giờ thì cười tới mất kiểm soát, mấy nữ cảnh thấy mặt hơi nóng, An Gia Lộ giơ nắm đấm dứ dứ.

Dư Tội giơ hai ngón tay lên thu hút sự chú ý, đợi tiếng cười lắng xuống, tiếp tục:” Thứ hai, nhìn phần lớn vụ án, nghi phạm xuất phát từ tâm lý phòng vệ, muốn giải quyết vấn đề sinh lý thì tìm tới tiểu thư, vậy mà người này mua nhà kết hôn sinh con thế là không đúng. Nuôi vợ bé, tìm hồng nhan đều là nhất thời nổi hứng, trùng hợp ngẫu nhiên, là một mặt đa tình của ông ta, nhưng bao nuôi Thái Lệ Lệ ở Tứ Xuyên thì không hợp lý, Lý Hoành Quan lấy tên Trương Cần, nhiều lần tới tìm cô ta, thuê một biệt thự bên hồ, cùng nhau đi mua sắm, dạo phố, du lịch, thuần túy là đôi tình lữ ... Tới đây cơ bản là toàn mâu thuẫn, cho dù lấy góc độ biến thái, đa nhân cách nhìn nhận thì vẫn không hợp lý.”

Đúng thế, rất nhiều hình ảnh nhận ra vấn đề ở trên người những nữ nhân này, lúc đó nghi phạm đã được Hạ Danh Quý báo tin, đang trên đường bỏ trốn, vẫn đi an bài từng nữ nhân một, dứt khoát không phải vấn đề sinh lý, vậy thì chỉ có thể do yếu tố tâm lý thôi.

Bình Luận (0)
Comment