Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 453 - Q4 - Chương 123: Ép Lên Lương Sơn. (1)

Q4 - Chương 123: Ép lên Lương Sơn. (1) Q4 - Chương 123: Ép lên Lương Sơn. (1)

Dư Tội cũng đoán trước rồi, tên này bỏ công sức như vậy ắt có điều nhờ vả, vả lại thấy hắn có lòng cầu tiến như vậy, tất nhiên là đồng ý, đợi Lý Dật Phong chạy tới phòng chi đạo viên mang về, y lật xem thấy thiếu trang, hỏi:” Tờ đầu văn kiện đâu rồi?”

“ Em đi nhà xí dùng mất một tờ.” Lý Dật Phong đáp xong nhảy tránh cú đá của Dư Tội cười hì hì: “ Trang đầu toàn lời vớ vẩn, anh xem phần sau là được, phá án đại quyết chiến, không giới hạn đơn vị, cấp bậc, lần này tiếp nhận vụ án công khai ... Cục công an huyện chúng ta cũng liệt kê bảy vụ án và nghi phạm bỏ trốn, cục trưởng Cố nói, ai phá được những vụ án này, không cần biết là thân phận ra sao, cấp bậc thế nào, đều đề bạt.”

Vụ này mới mẻ thật, vì mất tờ đầu nên Dư Tội hỏi:” Chuyện từ bao giờ?”

“ Từ hôm anh đi bán cao lương.”

“ Vụ án thì sao?”

Lý Dật Phong cũng đã có chuẩn bị, lấy di động mở văn kiện điện tử ra, còn bốc phét mình và đội trưởng đại đội hình sự huyện quan hệ tốt thế nào.

Dư Tội không nghe hắn nói nhảm, tập trung xem vụ án mà huyện đưa ra để treo thưởng, không ngờ huyện lạc hậu này có vài vụ cổ quái, giết người bỏ trốn, giết người cướp của, đặt thuốc nổ giết người ... toàn vụ trọng án, cứ tưởng là kiểu như mất trâu, cướp của hay đột nhập thôi:” Cậu chọn vụ nào?”

Không vụ nào dễ ăn hết, còn có vụ 18 năm rồi, Dư Tội không rõ ý tứ bên trên ra sao.

Lý Dật Phong vỗ ngực:” Em bao hết cả bảy vụ rồi, mẹ nó, lần này đừng hòng thẳng nào tranh được với em.”

“ Cái gì? Cả bảy vụ á?” Dư Tội mắt muốn lồi ra khỏi tròng, Lý Dật Phong nghiêm túc gật đầu, chứng minh mình không đùa, thế là Dư Tội cũng không đùa, cầm văn kiệt ném vào mặt hắn, đấm đá:” Cái thằng não lợn này, nhìn vụ án này đi, gần 20 năm, tìm ra được nghi phạm cũng ngang vào quán bar gặp xử nữ ... Óc cậu mọc ở mông chắc, toàn giết người, còn thằng dám chơi hàng nóng, bằng cái mặt trắng của cậu, tìm được nghi phạm nó cũng bẻ cổ, ngu xuẩn, ngu xuẩn ...”

“ Vậy, vậy phá một cái là đủ ăn nói rồi.” Lý Dật Phong ôm đầu, chỉ nghĩ tới thăng chức mà không nghĩ hậu quả:

“ Sợ là cậu thăng thiên luôn.” Dư Tội không thèm đánh nữa, có phá án mới biết gian nan, vụ mất trâu khiến y bôn ba hai tháng, sinh hoạn đảo lộn hết cả, không kịch tính kích thích như nói ở đại hội đâu:

“ Đồn trưởng, à không, anh, người khác không làm được chứ anh ra tay một cái, phá vài ba vụ có là cái gì.” Lý Dật Phong cầu khẩn:

Dư Tội bực mình không để đâu cho hết, thẳng này tưởng phá án ngon ăn chắc:” Tôi cũng chịu, mỗi một vụ án là công sức của tập thể, cậu biết vụ mất trâu sau lưng chúng ta là toàn bộ kỹ thuật viên đại đội hai không, nếu không có Đổng Thiều Quân kiểm nghiệm, không có tỉ mỉ của Chu Văn Quyên, không có bác Mã dẫn dắt rồi cả đống người hỗ trợ thông tin, chúng ta chỉ bắt được mấy thằng trộm trâu trong xã là hết.”

Lý Dật Phong còn cãi cố, xem ra lòng tin vào đồn trưởng rất cao:” Chúng ta cũng có tập thể, em này, Thằng Ngốc này, Tiểu Thuyên, Tiểu Cao, anh hô một cái, trong đồn có ai không nghe ?”

“ Cậu biết truy lùng thông tấn không, có biết dùng thiết bị trinh sát không? Có biết giao thiệp với địa phương không? Chẳng may phải sang vùng khác phá án, vấn đề kinh phí ra sao, vụ mất trâu riêng tiền đi lại ăn uống của chúng ta đã nhiều hơn tiền trâu, có chừng đó tiền đi đút lót cho lãnh đạo còn ăn chắc hơn phá án.” Dư Tội chỉ ra một loạt vấn đề thực tế:

Cẩu thiếu gia gặp khó, ấp úng: “ Anh, chuyện đó em nghĩ cách giải quyết, anh giúp em phá án là được.”

“ Cút, làm chuyện này khác nào thái giám dạo thanh lâu, chỉ chuốc lấy khó chịu vào người, đám lãnh đạo chỉ toàn nghĩ ra mấy trò không thiết thực lấy thành tích, không thì để bọn con ông cháu cha mạ vàng thành tích, làm gì có gì hay ho cho chúng ta chứ, thông minh chút ...” Dư Tội đá đít đuổi đi, nếu là mấy vụ án nho nhỏ tạo điều kiện cho phía dưới còn hiểu, đây là vụ án có khi phải huy động sức toàn huyện, cá nhân nào làm nổi, rõ là vớ vẩn.

........ ...............

Đối với lời Cẩu thiếu gia, trong đồn chẳng coi là thật, tiếp xúc lâu đều hiệu hắn là tên ăn sóng nói gió, lời hắn nói ra, nghiêm túc đến mấy thì ba phút sau cũng có thể coi như phân chó đổ xuống cống được rồi.

Có điều lần này có chút bất ngờ, sáng ngày hôm sau Dư Tội thức dậy, vừa mới cầm bàn chải đánh răng ra tới cửa phòng thì thấy Cẩu thiếu gia lái chiếc Huyndai tới, lúc này chưa tới giờ đi làm, trừ lúc vận chuyển phân bón với gạo, có bao giờ hắn chăn chỉ thế đâu.

“ Anh, sao dậy sao thế?” Cẩu thiếu gia chạy tới, ân cần niềm nờ không suy giảm:

Dư Tội tiếp tục đánh răng không thèm để ý, múc gáo nước trong chum hứng nước mưa ở sân, nơi này trên núi, thiếu nước nghiêm trọng, trừ nước nấu ăn còn dùng nước máy hoặc là qua bể lọc, còn lại dùng nước thiên nhiên hết, kỳ thực sạch chán, ăn đứt nước máy thành phố.

Cẩu thiếu gia không coi mình là người ngoài, ngồi xổm bên cạnh, giọng lấy lòng:” Anh, chuyện anh nói hôm qua, em giải quyết rồi.”

“ Chuyện gì?” Dư Tội phun ngụm nước đầy bọt kem đánh răng ra, giọng hờ hững:

“ Anh nói cái gì mà truy tung thông tấn, chi viện gì gì ấy, hôm qua em về nghe đại đội trưởng Viên Lượng nói, không thành vấn đề, chỉ cần chúng ta làm, họ toàn lực chi viện, muốn người cấp người, muốn xe cấp xe, cần hỗ trợ kỹ thuật có kỹ thuật.”

Dư Tội ừ một tiếng, không biểu thị gì hết, biết ở huyện này Cẩu thiếu gia có cách, hẳn là mời Viên Lượng ăn uống rồi, đám bạn bè rượu thịt làm vài chén có chuyện gì không dám gật, nhưng mà đến khi cần, giúp được gì không đợi xét.

Cộng sự là tên này à, bắt trộm trâu trong xã thì được, bắt bọn giết người đánh thuốc nổ, quên đi.

Lý Dật Phong cho rằng điều kiện chưa đủ, gập ngón tay tính:” Anh yên tâm, dù cục trưởng Cố của cục công an gặp em cũng nhiệt tình gọi một tiếng Tiểu Phong, chú ấy nói, chỉ cần chúng ta có năng lực, thế nào cũng có vị trí trên huyện, lần này là thành tích thật mà ... Anh lo kinh phí à, không sao, cần bao tiền em ứng trước.”

Vẫn không để ý.

“ Chỉ cần anh giúp em, từ hôm nay ăn uống chơi bời, em bao hết, nếu anh chưa hài lòng, em kiếm cho anh mấy em thư ký, phục vụ 24/24 được không? Anh đừng nghĩ huyện mình nghèo không có mỹ nữ nhé, em đảm bảo với anh luôn, không thua bạn gái anh, trình độ văn hóa hơi thấp, nhưng mà biết nghe lời, biết phục vụ, bảo gì làm nấy, anh muốn 3P cũng không thành vấn đề …”

Bắt đầu lệch trọng tâm rồi, Dư Tội súc miệng xong, phun nước đi, khuyên nhủ:” Sao cái đầu cậu không khôn ra nhỉ, tại sao bên trên lại mang trái đào thơm như vậy ra dụ, vì chuyện gần như không thể. Cậu nghĩ xem, cả huyện không ai tham gia, chỉ mình cậu thông minh à? Nếu là chuyện tốt làm gì tới đồn công an nghèo này ... Đây là thứ lãnh đạo làm ra lấy thành tích, lấy cớ đề bạt, hạn ngạch có hết rồi, nội bộ quyết định sẵn rồi.”

“ Em cũng biết, nhưng họ không biết trình độ phá án của anh ... Chẳng phải anh hay nói là có thể hoài nghi nhân phẩm của anh, nhưng không thể hoài nghi trình độ phá án của anh mà, đội trưởng Viên Lượng nghe nói anh tham gia liền không dám trêu em nữa.” Lý Dật Phong ra sức thuyết phục:

Dư Tội định về phòng bị hắn chặn đường, trừng mắt đuổi, cút xéo, lão tử là đồn trưởng, không thể tùy tiện rời cương vị công tác, tôi đi rồi, ai quản lý đồn.

Bình Luận (0)
Comment