Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 465 - Q4 - Chương 135: Chần Chừ. (1)

Q4 - Chương 135: Chần chừ. (1) Q4 - Chương 135: Chần chừ. (1)

Dư Tội đẩy đồ đạc trả lại, Thử Tiêu vội vàng cất đi, Lý Dật Phong cười gian không thôi, đồn trưởng đúng là thủ đoạn cao tay, chớp mắt đã kiếm được người móc túi bỏ tiền rồi.

Thử Tiêu bị xẻo có chút chột dạ, lẩm bẩm: “ Loại người gì thế chứ, bao lâu không gặp, gặp một cái là sờ mông lão tử, lại còn lục túi, cuối cùng lại còn phải do mình trả tiền.”

“ Anh không mời thì ai mời, ban trị an của phân cục, trừ khoa trưởng ra thì là anh là to nhất còn gì.” Dư Tội vẫy tay gọi thêm vài xâu thịt nướng:

Thử Tiêu vội khuyên: “ Dư Nhi, chúng ta ăn uống, vấn đề tình cảm có thể tâm sự, thu nhập xám thì đừng nhắc, cậu không phải không có, chuyện này dễ tổn thương cảm lắm.”

Dư Tội chỉ còn biết lắc đầu, dù sao là mấy chuyện đó, nói rõ ra không tốt, nước quá trong không có cá mà, ở mặt này thì giới hạn của họ không cao.

Có điều hôm nay có cái gậy nguấy phân nên rất khó nói, Lý Dật Phong nói thẳng, lý tưởng của hắn là điều về thành phố, sống như anh Tiêu mới là sống. Nói thế nào nhỉ, có câu nói đùa, đội hình cảnh, án chưa phá đã say trước, đội chống bạo động, anh em quen biết đều đều là XHĐ, đội giao thông nấp dưới cây đợi cơ hội, đội truy quét mại dâm đuổi khách làng chơi đi tự mình chơi ... Tóm lại chỉ có đợi trị an là ăn uống cờ bạc gái mù, mặt nào cũng biết.

Dư Tội thấy Lý Dật Phong dương dương đắc ý, bẹo má Thử Tiêu:” Anh đừng có dạy hư cảnh sát quê chúng tôi.”

“ Ôi ôi oan uổng quá.” Thử Tiêu làm bộ đau đớn cùng cực:” Ở nơi này trình độ tôi là thấp nhất, nấu không phải cậu ta nói tối nay đi tắm khỏa thân nam nữ tắm chung, tôi còn chẳng tới.”

“ Có chuyện đó không?” Dư Tội quay sang hỏi Lý Dật Phong, đoán chừng Thử Tiêu bị lừa ra:

Quả nhiên Lý Dật Phong lắc đầu ngay:” Tuyệt đối không có chuyện đó, đồn trưởng, dưới sự lãnh đạo của anh, kỷ luật nề nếp của đồn ta là tốt nhất, chưa bao giờ tới chỗ giải trí.”

“ Xem xem, còn vu khống cảnh sát quê chúng tôi, cẩn thận đánh con chó nhà anh, chúng tôi đang phấn đấu làm tập thể tiên tiến một trong mười đồn công an ưu tú toàn thành phố.” Dư Tội ăn thịt dê miễn phí, mắng người trả tiền:

“ Phục rồi, phục rồi, người thành phố gặp lưu manh quê, không phục không được, tôi nhận thua, nhờ tôi giúp còn bắt tôi mời khách, lại còn bị cậu mắng như con đấy hả?” Thử Tiêu làm bộ tức giận, phát hiện ra rồi, trình độ của mình kém xa cảnh sát quê:

Nói tới công việc Dư Tội nhớ ra hỏi tình hình, buổi chiều an bài Lý Dật Phong tìm hai người liên quan vụ án năm xưa, có Thử Tiêu giúp chắc không khó, nghe nói đã tìm được Dư Tội yên tâm. Lý Dật Phong kể, tên Trương Tố Văn kiếm ăn ở con đường này, bán đĩa lậu, còn người kia, Thử Tiêu chỉ trong chợ đêm, bán đồ trang điểm, chính là hắn, Mạnh Khánh Siêu.

Cảnh ngộ của cả hai người này đều không ra sao, Trương Tố Văn được tuyển vào nhà máy thép Sơn Bắc, trước kia sống còn tạm, mấy năm qua thị trường đi xuống, liên tục giảm biên chế, công nhân hợp đồng như hắn được vinh quang đá đít đầu tiên. Mạnh Khánh Siêu thì kinh doanh quần áo, từng có cửa hàng độc quyền khá lắm, có điều hình như về sau lỗ vốn, giờ sa sút tới độ ra vỉa hè bầy hàng.

“ Làm tốt lắm, đáng biểu dương.” Dư Tội vỗ lưng Thử Tiêu:

Thử Tiêu khiêm tốn:” Kém cậu xa.”

“ Xa vậy sao?” Dư Tội cũng khiêm tốn:

“ Chứ còn không à, chúng tôi dám tra cờ bạc, tra giấy tạm trú, nghe nói cậu dám nhận vụ giết người, tôi phục sát đất luôn.”

Nói là phục, nhưng khẩu khí rõ ràng đang chế nhạo, Dư Tội không chấp hỏi tới hai người kia, Lý Dật Phong hí hửng lấy ra một xấp đĩa đưa Dư Tội:” Xác nhận rồi, toàn là đĩa tốt.”

“ Bảo cậu tìm người, không bảo cậu làm mấy việc linh tinh này.” Dư Tội lửa giận bốc lên đầu:

“ Lát nữa hắn sẽ tới, chuyện là thế này” Lý Dật Phong nói vội, té ra buổi chiều nay đã xác nhận đúng người, ở khu ga phía đông này có chợ vi tính second hand, tên này chuyên bán đĩa đồi trụy cho khách qua lại, Lý Dật Phong mua liền 40 đĩa, còn muốn 100 đĩa nữa làm tên đó hí hửng chạy về chuẩn bị hàng, giao hẹn là giao dịch ở đây:

Dư Tội phải phục, có thằng thối nát này, nghi phạm gì cũng nhìn nhầm hết. Thử Tiêu giơ ngón cái: “ Mẹ tôi ơi, trưởng thành nhanh thật, tôi đã bảo cậu có năng lực phá án độc lập rồi mà.”

Lý Dật Phong khiêm nhường một phen, đều cho đồn trưởng bồi dưỡng, ngồi với hai tên mặt dày, Dư Tội nghiêm trọng hoài nghi da mặt mình đang mỏng đi.

Đương nhiên lúc rảnh thì ăn uống, Thử Tiêu vừa ăn vừa nhìn Dư Tội, bị Dư Tội phát hiện:” Nhìn tôi có cần lén lút vậy không?”

“ Cần, nếu nhìn thẳng thì phải ngước mắt lên nhìn, Dư Nhi, tôi nói này, cậu giỏi thật.” Thử Tiêu tặc lưỡi liên hồi:

Xem ra không phải là nói ngược, Lý Dật Phong ưỡn ngực lên:” Lần này phá thêm vụ án nữa là chúng tôi xếp ngang đại đội hai rồi.”

“ Không không, tôi không nói vụ án ... Chính là lần liên hoan đó, cậu ôm Dật Phong nói, An An, kỳ thực trong lòng mình luôn thích bạn ... Ha ha ha, không chỉ một người hỏi tôi về quan hệ hai người ...” Thử Tiêu cuối cùng tìm được cơ hội phản kích, giờ có tin đồn là cao thủ săn trộm, đồn trưởng Dư có vấn đề xu hướng tình dục, thích đồng phục dụ hoặc, còn là thích nam:

Dư Tội nghe mà mặt đen xì, Lý Dật Phong mặt trắng bệch, một xách tai, một đổ bia vào mồm hắn.

Đang trừng trị kẻ ác thì bên cạnh có người gọi:” Người anh em vẫn ở đây à?”

Ồ, đến rồi, buông Thử Tiêu ra, Dư Tội nhìn thấy một nam nhân để tóc dài, nuôi ria nhỏ, mắt lấm lét trông rõ hạ tiện, xách cái túi nhìn Lý Dật Phong, khom người nói:” 100 đĩa. Đúng theo yêu cầu của anh 15 đĩa nghệ thuật Âu Mỹ, 25 đĩa Mỹ latin hạng nặng, 25 đĩa các loại chủng tộc phối hợp, cò có 25 đĩa cho ai thích ngược đãi ... Yên tâm, hình ảnh đẹp, sao nguyên bản gốc, anh có thể kiểm tra bất kỳ đoạn nào.”

Nói rồi đưa chiếc điện thoại nhái tới, đó là công cụ bán đĩa, Lý Dật Phong xem qua chốt lát, Lý Dật Phong rất hài lòng sảng khoái nói:” Đi, lên xe trả tiền, quay về xem, nếu làm tốt lần sau lấy thêm vài trăm đĩa.”

Trương Tố Văn hí hửng đi theo sau, Thử Tiêu biết sắp xảy ra chuyện gì nên tính tiền trước.

Xe vừa mở ra, Lý Dật Phong ngồi vào ghế lái, Trương Tố Văn khom lưng chuẩn bị nhận tiền, không ngờ bị người ta đá sau lưng một phát lăn vào xe, Thử Tiêu lên xe ở đầu kia, cùng Dư Tội kẹp vào giữa.

Xe rồ một cái phóng đi, Trương Tố Văn ngồi giữa hai tên hơi rượu nồng nặc sợ vỡ mật:” Này này chuyện gì thế, các vị đại ca, em có chọc gì tới các anh đâu.”

“ Muốn bọn này phải nói ra à?” Thử Tiêu cất giọng lưu manh:

“ Tự nghĩ đi.” Dư Tội phối hợp ăn ý, mặt lạnh, có vẻ hết sức nghiêm trọng:

Xem ra tuy đã không gặp nhau một thời gian rồi, hay anh em vẫn phối hợp ăn ý như xưa, căn bản không cần trao đổi trước, Dư Tội lén đưa ngón tay cái lên khen ngợi Thử Tiêu, trước kia trị người ta cũng dùng cái giọng điệu này, trước tiên cứ dọa cho chột dạ đã.

Trương Tố Văn thấp tha thấp thỏm, hết nhìn trái lại nhìn phải: “ Vâng vâng, em hiểu rồi ạ ... Mấy vị đại ca, em không dám lấy tiền nữa, sau này sẽ không dám bán hàng ở đây, mong các vị đại ca giơ cao đánh khẽ.”

....

Hôm nay dừng ở đây, tranh thủ xin mọi người ít nguyệt phiếu cho Dư Tội, nghe nói top 3 nhiều nhất tuần có thưởng a, biết đâu được cái bánh trung thu miễn phí, cám ơn mọi người trước.

Bình Luận (0)
Comment