Bắt đầu từ 0 giờ, câu chuyện "thành quản đánh người" phát tán, không gây ra mấy oanh động, giờ thần kinh cư dân mạng cường hãn lắm rồi, ngay cả người cắn chó còn chẳng thấy mới mẻ nữa là. Nhưng làm người ta bất ngờ là câu chuyện không đặc sắc lắm này lại khuếch tán với tốc độ kinh người, ngày có càng nhiều cư dân mạng nhìn thấy, xem qua vài dòng đã muốn nổi điên.
( Thành quản huyện Cổ Trại vây đánh đôi vợ chồng già)
( Đôi vợ chồng già kinh doanh bình nước nóng bị nhiều thành quản vây đánh tới trọng thương)
Những dòng tiêu đề đập thẳng vào mặt kết hợp với hình ảnh phong phủ đang kể lại câu chuyện thê thảm: Nghe nói đôi vợ chồng già này vì chiếm lối đi phi pháp nên phát sinh tranh cãi với thành quản, vì thể bị thành quản nhẫn tâm đánh đập tập thể suốt một tiếng, đánh đến khi cả hai lăn ra bất tỉnh. Trên ảnh là cảnh người mặc trang phục thành quản bẻ tay, ấn đầu, đấm đá hai ông bà già, cho dù là tin tức không bắt mắt vẫn làm cho cư dân mạng căm phẫn.
À phải rồi, vợ chồng đó tên là Vũ Hướng Tiền, Lý Huệ Lan.
Vốn cái tin tức không có độ tin cậy này suy nghĩ kỹ sẽ thấy sơ hở đầy rẫy, nhưng mà vào thời đại chữ tín cơ quan công quyền cực kém, càng hoang đường thì càng đáng tin, vì thế ngày hôm sau vô số cư dân mạng tham gia làm tin tức trở nên náo nhiệt.
Trang nhất của QQ, WeChat, Zhan đều cho đăng tải, tức thì bao phủ khắp internet, không biết bài viết như vậy lan đi bao nhiêu, không biết ở ngóc ngách vô danh bao người tham gia bình luận câu chuyện bi kịch.
Chưa tới mức sục sôi, nhưng tiếng chửi bới không ngớt, hậu quả trực tiếp là điện thoại văn phòng chính phủ, huyện ủy huyện Cổ Trại bị gọi cháy máy, trang web của chính phủ vốn băng thông chẳng cao, vì lượng truy cập quá tải sập luôn.
Cơ cấu thành quản biết tin thì là 9 giờ rồi, chả hiểu ra sao, mất một tiếng mới làm rõ, té ra là nằm im cũng trúng đạn. Cục trưởng lau mồ hôi liên hồi, cầm điện thoại báo cáo các lãnh đạo.
Cùng lúc đó lại có tin ( Tiến triển mới nhất: Cơ cấu thành quản phủ nhận toàn bộ, cơ quan hữu quan gia nhập điều tra), nói đâu ra đó, thậm chí có hình ảnh cuộc họp, nhìn cái người bụng bự dính vào bàn là biết lãnh đạo rồi, chẳng ai hoài nghi tính chân thực của nó, quy trình bình thường trên quan trường.
Thế nhưng đến cái bình thường nhất đó cũng là giả nốt, lãnh đạo cục thành quản xem hình ảnh tức thì huyết áp tăng cao, vị cục trưởng vung tay rất khí thế đó ảnh sinh hoạt dân chủ, bị người ta nhét chữ vào mồm.
Khi chính phủ huyện nhận được báo cáo chi tiết vụ việc thì đã là 11 giờ, tin đồn hoang đường không ngờ lại khiến văn phòng thành ủy hỏi tới, lãnh đạo huyện tức bể phổi, lãnh đạo cầm điện thoại thông báo cục công an, chỉ có một câu.
Tra, moi kẻ tung tin đồn ra.
Đến trưa cục trưởng Cố tới chính phủ huyện báo cáo, tình hình là thế này, chúng tôi vừa mới cho triệu tập gia đình của nghi phạm liền xuất hiện chuyện này, chắc chắn là gây áp lực với quá trình phá án của chúng tôi, chúng tôi kiên quyết không khuất phục, đồng thời nhất định kéo kẻ đứng sau màn đen ra.
Té ra là thế, dám điêu dân khốn kiếp dám chống đối chỉnh phủ, lãnh đạo máu nóng dồn lên đầu đám bàn, đúng, tuyệt đối không được khuất phục, nhất định phải xử phạt nghiêm khắc.
Lãnh đạo chỉ thị, cho dù thực sự có chuyện này còn có thể ngầm xử lý, đây căn bản là biến không thành có, chính quyền bị oan còn sợ các người bôi bẩn à?
Thế là chuyện tiếp tục ủ mầm, tiếp tục mở rộng.
Bên ngoài tranh cãi tưng bằng, huyện Cổ Trại lại chẳng có chút động tĩnh nào, ai đi làm vẫn đi làm, đúng giờ lại về nhà, người kinh doanh thì mở quán, nghe tin tức mới. Có điều lấy làm lạ, cái cửa hiệu đó đúng là đóng cửa rồi, còn có hai chiếc xe cảnh sát đỗ ngoài, nhiều người biết chuyện cũ của Vũ gia, so với chuyện kia thì thành quản đánh người gì đó chỉ là chuyển nhặt mà thôi.
Truyền đi truyền lại, ở nơi đầu phố đánh rắm cuối phố thối um này, anh không muốn biết cũng khó.
Nơi yên tĩnh nhất huyện chắc là đội hình cảnh, sau mấy tiếng trì hoãn, bốn chàng trai trong đội rất khách khí mời hai vợ chồng già vào phòng thẩm vấn, mua đồ ăn sáng nóng hôi hổi, pha trà chuyên đãi khách, hầu hạ còn chu đáo hơn cả cha mẹ đẻ.
Mười giờ hơn, Dư Tội và Viên Lượng sau khi thương thảo chi tiết, chính thức bắt đầu.
Đi vào phòng thẩm vấn, giữ khuôn mặt nghiêm nghị chính thức, ngồi xuống, ra hiệu cảnh sát hỗ trợ bật ghi âm, Dư Tội nhìn Lý Huệ Lan trơ ra như tượng gỗ, vừa ngồi xuống liền đứng dậy rót thêm nước cung kính đưa bà cụ.
Trên sáu mươi ở thời này chưa phải là quá cao tuổi, tóc đã bạc gần hết, lo âu mà ra, tay trơ xương gân guốc, do khổ mà ra, ngón tay đã không duỗi thẳng được nữa rồi, đều do mệt mà ra, nhìn như cụ già 80, xót lòng.
Hắng giọng một tiếng, Dư Tội bắt đầu:” Dì Lý, chúng tôi lần này tới tìm dì hỏi tình hình liên quan tới con trai dì.”
“ Cậu ... hôm đó tới hiệu nhà tôi mua đồ?” Không ngờ bà già mắt tinh, nhận ra Dư Tội ngay:
“ Vâng, lần đó không liên quan tới vụ án, tôi chỉ mua hộ người ta thôi.” Dư Tội nói dối không cần nghĩ:
“ Vậy cậu muốn làm gì, tình hình thì các cậu còn rõ hơn tôi, nếu có tin tức mới, hẳn là các cậu biết trước, chúng tôi mười mấy năm ở trong huyện Cổ Trại, không đi đâu cả ... À đúng rồi, trừ lần các cậu bắt chồng tôi, tôi tới thăm ông ấy, chỉ thế thôi.” Bà già trả lời bình tĩnh, không có chút cảm tính cá nhân nào, cho dù bị đối xử bất công:
“ Đó là trước kia, chúng tôi muốn tìm hiểu chi tiết quá trình trưởng thành của con trai dì, có thể nói chuyện được không? Tôi xem ảnh anh ta khi còn nhỏ, rất bụ bẫm.” Dư Tội cố gắng nói thật hòa hoãn để không khí không giống đang đối đầu:
“ Mười mấy năm rồi, tôi sắp quên cả hình dáng của nó.” Lý Huệ Lan giọng buồn buồn, mặt thoáng thẫn thờ:” Cậu có con chưa?”
Dư Tội lắc đầu:” Tôi còn chưa kết hôn.”
“ Vậy đợi ngày cậu có con rồi sẽ hiểu, cốt nhục, thế nào gọi là cốt nhục, đó là xương sống của cậu, là quả tim của cậu, đừng phí công với tôi nữa, tôi đã chịu đựng mười tám năm, các cậu muồn làm gì tôi cũng không bận tâm ... Cảnh sát các cậu không có tình người, không có tình thân, cũng không thể khiến mọi người đều vô tình như các cậu. Muốn người làm mẹ như tôi giao con ra để các cậu hành hạ sao?” Lý Huệ Lân đập mạnh cốc nước, lời lẽ đanh thép:
Thẩm vấn viên đi cùng Dư Tội giật mình, thế này là ai thẩm vấn ai.
Tất nhiên là không dễ dàng rồi, chuyện này đã xác định trước, Dư Tội nghiêm mặt, lấy ảnh đã chuẩn bị ra, đập trước mặt Lý Huệ Lan.
“ Dì Lý, dì ép tôi nói đấy nhé, sở công an tỉnh lần này tổ chức phá quán đại quyết chiến, đã tìm được tung tích của con dì, dì nhìn xem, chụp được ở ga tàu đấy. Đã mười tám năm rồi, pháp chế không như năm xưa giết người đền mạng nữa, so với việc đợi hình cảnh tới nhà bắt, không bằng bảo anh ta ra tự thú đi ... Như thế còn có thứ mong đợi, cứ tiêu hao thế này sao, với tuổi hai người, còn bao năm nữa.” Tuy là nói dối, nhưng Dư Tội thật lòng: