Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 491 - Q4 - Chương 161: Bình Thản Nhìn Loạn Cục.

Q4 - Chương 161: Bình thản nhìn loạn cục. Q4 - Chương 161: Bình thản nhìn loạn cục.

Tối ngày hôm đó, chi đội cảnh sát mạng phân tích IP đã có kết quả, bất ngờ là nguồn phát tin đồn này không phải ở huyện Cổ Trại, mà là Đại Nguyên, tình huống báo lên trên, đang không biết có nên điều tra sâu hơn hay không thì tin tức mới lại xuất hiện.

Tiêu đề ( Hiện trường xảy ra sự cố bị cảnh sát phong tỏa, hai người bị hại bị cách ly).

Ảnh "hiện trường sự cố" chỉ có hai chiếc xe cảnh sát, ngay cửa cửa nhà người bị hại cũng có, còn có dải cách ly, đem so với tin tức trước đó thì khác nào lạy ông tôi ở bụi này, tin vừa đi ra thì bị vô số cư dân mạng quan tâm đẩy lên top.

Lần này ảnh thật, không phải giả.

Chi đội cảnh sát mạng và chi đội hình sự phối hợp điều tra, đúng là xe của đội hình cảnh huyện, có điều tình huống thực sự là đang triệu tập hỏi chuyện chính thức, căn bản không có "đánh người" hay "cách ly".

Chuyện hoàn toàn không phức tạp, chẳng qua là có kẻ cố ý quấy đục nước lên mà thôi, cảnh sát mạng quen rồi, những tin đồn đổi trắng thay đen vô liêm sỉ hơn gấp bội, bọn họ cũng từng xử lý, vì thế theo đúng quy trình, báo cáo lên trên.

Báo cáo lên trên thì cần thời gian nhất định, mà chuyện này phải phải do cơ quan nào xử lý? Cảnh sát mạng báo cho bên hình sự, hình sự xác thực xong phản hồi cảnh sát mạng, lý do đầy đủ, đánh người gây thương tích thì là chuyện của chúng tôi, nhưng chỉ vài cái tin đồn mà muốn hình cảnh ra mặt à?

Cảnh sát mạng giao lưu cục công an huyện, chuyện này do các anh xử lý vì đối tượng nhắm vào huyện các anh, cục trưởng Cố đẩy đi, chỗ chúng tôi chẳng xảy ra chuyện gì, tôi xử lý làm sao? Tôi dẫn cảnh sát lên tỉnh thành chấp pháp à?

Loanh quanh luẩn quẩn như thế, chuyện liền mắc cạn, chi đội trưởng cảnh sát mạng vốn định báo lên cục để phân quyền xử lý, nhưng mà vì một cái tin đồn mà quấy rầy cuộc sống ngoài 8 tiếng làm việc của lãnh đạo thì có thích hợp không?

Tất nhiên là không, nên không báo.

Chính quyền không lên tiếng, dân gian càng xôn xao, trong thế giới mạng tương đối tự do, vài cổng thông tin có tiếng nói căn cứ vào thái độ của chính quyền liền đoán 9 phần là thật rồi, từ thử đăng thành đưa tin trọng điểm, phóng viên ngay trong đêm tới huyện Cổ Trại, phỏng vấn đương sự.

Reng reng reng, Dư Tội sửa số trên giấy thành 13, sau đó nhận điện thoại.

“ Xin hỏi có phải là cục công an huyện Cổ Trại không?” Giọng nữ rất sức hút:

“ Vâng, đây là điện thoại trực ban.” Dư Tội thản nhiên trả lời:

“ Tôi là phóng viên nhật báo đô thị, muốn phỏng vấn qua điện thoại về chuyện xảy ra ở quý huyện vào ngày hôm qua, nghe nói các vị đã phong tỏa hiện trường thành quản ẩu đả thị dân, có phải thế không?”

Dư Tội im lặng.

“ A lô, anh còn có ở đấy không? Có phải trên cục đã hạ lệnh các anh không được nói?”

Dư Tội vẫn im lặng.

“ Vậy nếu tiện có thể tiết lộ tung tích hai người bị hại được không? Có phải vẫn ở cục công an không, tình huống họ ra sao?”

Dư Tội rất nghiêm túc nói:” Xin đừng tin vào lời đồn thổi vô căn cứ trên mạng, trước khi có chân tướng sự việc, chúng tôi không thể nói gì hơn.”

Cộp một cái cúp điện thoại.

Trả lời không bắt bẻ vào đâu được, rất chính thức, rất tiêu chuẩn, vậy mà Viên Lượng mỗi lần nghe tiếng chuông là đau dạ dày: “ Hay rồi, giờ thành chúng ta tự bôi tro trát chấu lên mặt, chuyện càng lúc càng lớn.”

“ Lớn mới tốt, động tĩnh không đủ thì chẳng có gì hay để xem.” Dư Tội đứng dậy vươn vai, làm vài động tác thể dục:

“ Cậu đang chơi lửa tự thiêu đấy, nếu mà không có hiệu quả, cục trưởng Cố sẽ tính cả nợ mới lẫn nợ cũ một thể.” Viên Lượng day trán:

Dư Tội càng không coi ra gì: “ Anh yên tâm, không hiệu quả thì chỉ mất mặt thôi, ai đem chuyện này ra nói được.”

Viên Lượng ân hận lắm, ngay từ đầu đáng lẽ không nên dính vào vị "cao thủ" này, chuyện hết sức đường hoàng, giờ rốt cuộc không biết nên bình luận thế nào nữa, à đúng, đến giờ hắn không biết động tĩnh lớn như thế, sao có thể làm ra được?

Hắn tò mò lắm nhưng không hỏi, một là sợ dính líu sâu hơn, hai là biết có hỏi Dư Tội cũng không trả lời, chỉ là tranh thủ chênh lệch phối hợp giữa lực lượng cảnh sát, dùng chuyện bình thường che đậy đông cơ ... Càng nghĩ càng thấy giống thủ pháp thoát tội của bọn tội phạm.

“ Sao thế đội trưởng Viên?” Dư Tội thấy Viên Lượng nhìn mình quai quái hỏi:

“ À, không có gì, chẳng qua là tôi thấy Vũ Hướng Tiền và Lý Huệ Lan chắc không hỏi ra gì đâu.”

“ Hợp lý thôi, ngay từ đầu tôi cũng không nghĩ có thể họi ra được gì, có điều phải thừa nhận bọn họ khó chơi vượt xa dự đoán.” Dư Tội tặc lưỡi, lần này lĩnh giáo thế nào là núi cao còn có núi cao hơn rồi, đôi khi già cũng thành vốn liếng, kinh nghiệm sống bao năm thực sự là của quý không gì bì được:

“ Nếu không có kết quả gì thì ăn nói ra sao với cục trưởng Cố đây? Nếu cảnh sát mạng trên tỉnh thành tra ra dính líu tới chúng ta thì sao? Còn nữa ... Cậu đừng nghĩ tôi nói lời nhụt chí, chúng ta nhắm vào hai vợ chồng già, đúng là quá đáng.” Viên Lượng xem ra bị buổi nói chuyện với hai vợ chồng kia kích thích rồi:

Dư Tội bị chỉ trích không giận, vì Viên Lượng tuy vô dụng nhưng còn tinh thần chính nghĩa, biết lẽ phải vẫn đỡ hơn những kẻ vô sỉ, y biết nhiều cảnh sát vô sỉ lắm bao gồm người đẩy y xuống xã nghèo này: “ Có viên cảnh sát già nói với tôi thế này, cảnh sát và tội phạm bị lương tâm chất vấn, đạo đức khiển trách ngang nhau, vì rất nhiều chuyện, chúng ta không có lựa chọn, nếu như có người phải chịu trách nhiệm, tôi sẽ đứng ra trước anh. Tôi chấp nhận xử phạt, kể cả bị khai trừ, nhưng tôi không bỏ dở giữa chừng, ai cũng có chỗ đáng thương, chỉ tên giết người bỏ trốn căn bản không đáng để thương hại, tôi sẽ bắt hắn bằng mọi giá.”

Lời nói rất nghiêm túc đanh thép, Viên Lượng lại càng không hiểu vì sao Dư Tội cố chấp như vậy, y thậm chí còn chẳng phải người trong huyện, vì chính nghĩa hay lập công, đều có vẻ không đúng, nghĩ một lúc nói:” Giờ tôi hiểu vì sao người như Phong thiếu gia lại một lòng phục tùng cậu rồi.”

Dư Tội nhún vai: “ Định trêu chúng tôi là cùng một loại người à?”

“ Có chút ... Giờ tính thêm cả tôi đi, ba chúng ta cùng bọn, dù sao dính vào vụ án này chẳng còn danh tiết gì nữa rồi, về nhà tới mẹ tôi cũng chửi mắng tôi bất nhân bất nghĩa, vợ tôi mặt nặng mày nhẹ nói tôi ôm rơm rặm bụng, cấp dưới lời ra tiếng vào tranh cãi … đã tới mức này, tôi không ngại bẩn thêm một chút.” Viên Lượng tựa hồ bị quyết tâm của Dư Tội ảnh hưởng, nói rất bất đắc dĩ:

Nói tới đó lại có điện thoại, Dư Tội ra hiệu im lặng, viết số 14, cầm điện thoại lên nghe, lát sau mặt biến sắc, trịnh trọng nói: “ Đồng chí, tôi không cần biết anh ở tòa báo nào, tin đồn trên mạng không hề đúng, là người làm công tác tin tức, anh phải có lương tri tối thiểu chứ, sao lại vu khống các đồng chí thành quản như thế? Bọn họ dãi nắng dầm mưa sung sướng lắm sao? ... Cái gì? Muốn phỏng vấn à? Không được, không có cấp trên phê chuẩn, chúng tôi không thể tiếp nhận ... Chuyện kia, xin lỗi, không thể bình luận.”

Viên Lượng đứng dậy đi ra ngoài, chuyện này mình Dư Tội làm là đủ rồi, nghe tiếp chỉ e quyết tâm của hắn sẽ dao động mất.

Điện thoại trực ban của cục công an huyện đã bị chuyển tới đội hình cảnh, tối hôm đó Dư Tội viết tới số 46, cứ tưởng kỷ lục rồi, ai ngờ hôm sau mới biết cục thành quản nhận hơn 100 điện thoại, nghe nói điện thoại gọi tới 4 giờ sáng ...

Bình Luận (0)
Comment