Viên Lượng và Dư Tội cùng đường tới mức đưa ra cả suy đoán hoang đường thì đột nhiên có tiếng gọi cắt ngang: “ Đồn trưởng, đồn trưởng ... Phong thiếu gia mời trưa nay cùng ăn cơm, có đi không?”
“ Cút xéo.” Dư Tội nghe thấy giọng Lý Ngốc oang oang từ ngoài truyền vào thì không khách khí gì:
Cơ mà quen rồi, chửi cũng không tác dụng, lát sau cái đầu ngốc nghếch của Lý Ngốc thò vào: “ Đồn trưởng, đội trưởng Viên, cha của Phong thiếu gia mới tới nhà ông ấy ăn cơm, đi không?”
“ Bảo xéo ... À không, lại đây ... “ Dư Tội đang không chỗ phát tiết, gọi Lý Ngốc tới gần chỉ mặt mắng: “ Suốt ngày chỉ biết ăn ăn với ăn, làm việc chẳng được tích sự gì, lửa cháy ngang mày rồi mà còn ăn ăn cái gì?”
Lý Ngốc bị bắn nước bọt vào mặt, oan ức lắm: “ Tôi không chỉ biết ăn, còn ngồi theo dõi mấy ngày.”
“ Theo dõi cái buồi gì mà mấy ngày liền không thấy một ai?” Dư Tội vung tay dọa tát:
“ Cơ mà không ai tới, làm sao đổ cho tôi được?”
“ Á à, dám cãi à, hai tuần liền không chụp được một ai còn có lý à ...” Dư Tội nhảy khỏi chỗ chuẩn bị hành hung cấp dưới, chạy được vài bước khựng lại:
Lý Ngốc ôm đầu mãi mà không bị đánh, quay đầu thấy Dư Tội đứng im tại chỗ, vẻ mặt quỷ dị, xua xua tay trước mắt ý: “ Đồn trưởng, anh làm sao thế, anh cứ đánh cứ mắng, đừng để trong lòng sinh bệnh ...”
“ Bệnh con nhỉ ... Mấy ngày liên không có ai à? Không thể nào ... Máy ghi hình đâu?”
“ Nộp rồi ạ.”
“ Đi, nếu có người cận thận tôi cho ăn đòn.”
Dư Tội nói đi là đi, Viên Lương theo sau tới phòng kỹ thuật, hỏi máy ghi hình, vì không phải là chứng cứ trọng yếu, Lý Ngốc nói không ghi hình được ai nên bỏ sang bên, Dư Tội bảo chiếu lại, kỹ thuật viên vội bỏ việc làm theo.
Dù có tua nhanh thì mấy chục tiếng ghi hình cũng tốn khá nhiều thời gian.
Lý Ngốc không phục, rõ ràng không có ai, mãi mới dừng một lần, à, người bán rau ... Dừng lần nữa, phòng to lên là công ty nhân viên thông tin kiểm tra đường dây.
Rất lâu, rất lâu sau, Lý Ngốc chuẩn bị yêu cầu đồn trưởng phục hồi danh dự cho mình, kỹ thuật viên gọi: “ Đội trưởng, lại có người nữa, hình như vào nhà.”
“ Hả, đâu đâu?” Lý Ngốc sợ hết hồn, quả nhiên một cái tát giáng cho ngay lập tức, rối rít giải thích: “ Không chú ý, chắc là đi đái.”
Hình ảnh phóng to, làm rõ, lại làm rõ, mặc dù không quá chi tiết, vẫn nhận ra là ai, thế nhưng khi hình ảnh có thể lờ mờ nhận ra là ai thì Viên Lượng nhảy tới dí tận mặt vào màn hình, không dám tin.
Vợ Trần Kiến Đinh, không ngờ lại vào nhà Vũ gia khi bọn họ không có nhà.
“ Cô ta có chìa khóa à?” Dư Tội muốn rớt hàm:
“ Đúng là Ngả Tiểu Nam.” Viên Lượng vẫn chưa hết chấn kinh:
Chưa từng có ai nghi ngờ nữ nhân này, bao gồm toàn bộ tổ phá án trước kia và Dư Tội bây giờ, thậm chí điều tra thường lệ còn cố hết sức né tránh đúng làm tới cặp mẹ góa con côi này, vậy mà ... Không dám nghi tiếp, quá hoang đường.
Chẳng lẽ nào?
Cả phòng rì rầm như có cả đàn ong lớn bay trên không, tựa hồ tức giận, tựa hồ không ngờ, hoặc nghi vấn, hay là thao tác nhầm lẫn?
“ Thay đổi nghi phạm, tìm kiếm cô ta, từ lúc xảy ra chuyện, cả hai đầu giám sát.” Dư Tội hít sâu một hơi ra lệnh, vẫn không dám tin người nhà nghi phạm và người bị hai, hòa hoãn có thể, nhưng lại mạo hiểm bao che nghi phạm à?
Điên rồi.
“ Liệu có khả năng không?” Viên Lượng hoàn hồn một cái, câu đầu tiên là như thế:
“ Biết đâu đấy, chẳng phải hai nhà đó rất thân thiết à, chuyện tựa hồ không thể đã xảy ra trên người hai ông bà già đó đâu ít ... Tôi nghĩ, sau khi vợ chồng họ bị đưa đi, Tiểu Nam tới không chỉ một lần:” Dư Tội vừa nói vừa khoác vai vò đầu Lý Ngốc, làm hắn sợ tới không dám nhúc nhích:
Thời gian trôi đi rất nhanh, lại có kỹ thuật viên nữa nói có, tiếp theo là không ngừng có, có, có, có ... Hình ảnh Ngả Tiểu Nam đứng bên kia đường lén quan sát cửa hiệu đối diện, đứng bên xe cảnh sát, đợi ở trước cửa, còn có ngồi ngây ra bên đê.
“ Tổng cộng xuất hiện 9 lần, lâu nhất nửa tiếng, ít nhất năm phút.” Ký thuật viên có thống kê cuối cùng:
“ Chính là cô ta.” Dư Tội đấm một phát, kỹ thuật viên đau đớn lùi lại, vội vàng nói xin lỗi, người kia cũng không quá để ý, tin tức mới phát hiện khiến ai nấy điên cả rồi:
Viên Lượng hưng phấn kéo Dư Tội ra ngoài cửa, thật khó tin, chồng bị giết, vậy mà vợ truyền tin cho người giết chồng mình, song sự thực ở trước mắt: “ Tình cảm vợ chồng bọn họ không tốt, Trần Kiến Đình lại là loại trêu hoa ghẹo cỏ, nữ nhân một khi nảy sinh ý nghĩ độc ác thì tàn nhẫn lắm, nói không chừng mong chồng mình chết sớm ... Này này, không phải dựa trên kinh nghiệm cá nhân, tôi là người đàng hoàng, đừng nhìn tôi như thế ... Hèm, quay lại chủ đề, cho dù không hận bên kia, cũng không tới mức bao che Vũ Tiểu Lỗi chứ?”
“ Nếu là cô ta, mọi chuyện đều thông ....” Dư Tội điều chỉnh lối suy nghĩ: “ Vì sao không thể là hai người, Vũ Tiểu Lỗi thông qua thân thích liên hệ với gia đình, nhưng từ gia đình liên hệ với hắn, không nhất định thông qua thân thích, mà là đường khác, nhà họ né tránh thân thích như vậy, đột nhiên qua lại mật thiết với ai đó sẽ sinh nghi ngay, có lẽ do Lý Huệ Lan nghĩ ra, bà già này gian lắm, cách này ai mà nghi được.”
“ Chẳng trách mà hai vợ chồng họ trấn định như thế, từ việc Lưu Kế Tổ bị bắt tới chúng ta có thể dùng hình giả, đều không có phản ứng gì, vì họ biết dù đặt Ngả Tiểu Nam trước mặt chúng ta thì cũng không ai hoài nghi.” Viên Lượng càng nói càng thấy nghi: “ Bọn họ cố tình thân thích với nhà kẻ thù có khi cũng là có mưu đồ chưa biết chừng.”
“ Đúng, nếu Ngả Tiểu Nam truyền tin thì đơn giản rồi, bất kể họ gặp nhau hay gọi điện thoại cho nhau, thậm chí chuyển tiền cũng thế, anh có nghi không? Ngả Tiểu Nam rút tiền, chúng ta sẽ nghĩ đó là tiền sinh hoạt cho hai mẹ con họ, kỳ thực đó là tiền che dấu, bảo sao mà bao nhiêu năm không ai tra ra được.”
“ Vậy chúng ta tra ngược lại camera xung quanh khoảng ba tháng trước, hẳn sẽ có thể cơ sở cho suy đoán này, điểm liên lạc có thể ở chính nhà người bị hại, mọi manh mối chứng cứ ở đó, điểm mù lớn nhất của chúng ta ...”
Viên Lượng ra lệnh kỹ thuật viên đối mục tiêu, lấy ra ghi chép liên quan tới điện thoại cố định lẫn di động, cho dù ba tháng chỉ có mấy cuộc điện thoại ra vùng ngoài của Ngả Tiểu Nam không phải chỗ con gái cô ta học tập, đủ khiến Viên Lượng kích thích quên mệt mỏi.
Lại thêm vài tiếng nữa đã có phản hồi từ ngân hàng, dựa vào điều tra hóa đơn gốc, Ngả Tiểu Nam và con gái Trần Lang lấy danh nghĩa Trần Minh Đức, trong vòng mấy năm gửi tiền ra ngoài mười mấy lần, tổng cộng hơn 30 vạn. Hai mẹ con họ sống còn không đủ, lại còn đem tiền chuyển đi đâu được cơ chứ, câu trả lời không cần nói cũng biết, Vũ Tiểu Lỗi.
Giả thiết hoang đường nhất vậy là đã thành sự thật.
Tin tức này bị phong tỏa nghiêm ngặt, đội hình sự cũng phát lệnh phong tọa đội, Dư Tội và Viên Lương phân công ba tổ hướng tới ba nơi theo manh mối điện thoại, xác minh một chuyện có lẽ không ai muốn.