Dư Tội khẳng định chắc chắn:” Hắn là một lái xe, nói không chừng đó là cách kiếm sống của hắn ... Hơn nữa còn không dùng biển Thượng Hải.”
“ Ài dà, nói hết đi, đừng có làm người ta hồi hộp nữa, đầu óc tôi không theo kịp cậu.” Viên Lượng mở một chai bia chưa kịp uống ngụm nào, bị Dư Tội làm sốt hết cả ruột:
“ Được, chúng ta phân tích thói quen hành vi của hắn, lấy tiền đại đa số vào ban đêm, phạm vi hoạt động lên tới 300 km, có cần thế không, đã che mặt kín mít như thế thì lấy tiền ở đâu cũng vậy ... Tuy chừng đó chưa thể chứng minh hắn là lái xe, nhưng là lái xe thì phù hợp nhất để lại việc này, tuy cơ, tùy thời lấy tiền, không sợ điều tra.” Dư Tội thấy chưa thuyết phục được Viên Lượng, nhảy xuống chỉ bản đồ:
“ Còn cả điện thoại nữa, xung quanh Thượng Hải, tới tận Gia Hưng, có thể nói là ý thức chống điều tra của hắn cao, nhưng anh nghĩ mà xem, nếu là lái xe, chỉ cần đi trên đường, thuận tiện kiếm chỗ không có camera giám sát, thế là xong.”
“ Ngoài ra căn cứ vào tìm hiểu tính cách của hắn khi còn đi học, là loại rất ngang bướng, không chịu thua thiệt, làm công không thể, lâm thời thì được, thời gian dài hắn không chịu nổi bị chèn ép ... Nếu lái xe chở khách không tệ, tự do.”
“ Thế nên cậu phán đoán hắn là lái xe.” Viên Lượng chưa tán đồng:
“ Xem đi ...” Dư Tội ném tấm ảnh được phóng lớn, trong tay nghi phạm cầm một cái chìa khóa, từ kiểu dáng thì đoán ra là xe sản xuất trong nước, sau đó đưa mấy bức ảnh nữa:” Anh đứng lên.”
Viên Lượng đứng lên, Dư Tội chỉ đầu gối hắn, đem so với bức ảnh vỡ lẽ:” Quần nhiều nếp nhăn, ý cậu nói là hắn lái xe thời gian dài?”
“ Xuất hiện nếp nhăn chỗ này chính xác mà nói thì là hắn ngồi nhiều, mà nhìn trang phục công nhân, bẩn thỉu, vậy thì khả năng cao làm nghề lái xe.”
“ Vậy biển số xe?” Viên Lượng cũng xuôi xuôi rồi:
“ Anh đúng là quê, biển số xe Thượng Hải nổi danh toàn quốc, một tấm 9 vạn 8, hắn lái cái xe nát, chẳng lẽ mua cái biển số chục vạn?”
“ Có lý đấy, về lý luận không thể là biển Thượng Hải.” Viên Lượng tới đây thừa nhận lối tư duy này: “ Xe rẻ tiền, biển vùng ngoại, lái ở loại đô thị lớn này, lại phải đề phòng cảnh sát giao thông ... Vậy là lái xe dù.”
“ Hợp lý chứ, đây là cái nghề bán công khai, kiếm được tiền, lại kín đáo cơ động, không cần xuất đầu lộ diện, với tính cách lẫn hoàn cảnh của hắn, còn nghề nào hợp hơn? Tôi hoài nghi tên này chuyên đi đêm, với hắn mà nói hệ số an toàn là cao nhất ... Xem khu vực hắn xuất hiện, ngoại ô, khu công nghiệp, ở nơi này trừ khi xảy ra vụ án, kiểm tra thông thường rất ít.”
“ Được, vậy thì tra theo phương hướng này, chúng ta chia nhau hành động. À quên, Ngả Tiểu Nam bị triệu tập chính thức, có điều tới giờ cô ta không khai gì hết.” Viên Lượng lấy lại được lòng tin:
“ Bình thường, bà già kia cặp mắt sắc như thế, sao có thể chọn người vong ân.” Dư Tội cầm chai bia đã chẳng còn lạnh nữa:” Nào keng một cái, nếu khi bắt được xác nhận suy đoán của tôi thì anh phải mời khách.”
“ Nếu sai thì sao nào?” Viên Lương cụng chai bia một cái, rõ ràng chưa có kinh nghiệm cá cược với Dư Tội:
“ Tôi sai thì anh cũng chẳng bắt được cho nên anh không có cơ hội bắt tôi mời đâu.” Dư Tội cười lớn, dù thế nào cũng không chịu lỗ, ngửa cổ uống cạn nốt nửa chai bia còn lại:
Được tin có nghi phạm giết người khả năng đang ẩn nấp trong thành phố, cảnh sát địa phương không dám xem nhẹ, huyện Cổ Trại thông qua cục công an Đại Nguyên, nhớ phối hợp điều tra, tới các phân cục của Thượng Hải đều được tiếp đãi nhiệt tình, dù sao lạo người này là bom chưa nổ, ai cũng muốn diệt trừ cho nhanh.
Viên Lượng cẩn thận phân ra hai người tới ban quản lý xe các nơi, lấy hồ sơ, có điều nghe một cái đã đau đầu, số xe có đăng ký tới mười mấy vạn, khi chưa có cơ sở chính xác thì không dám nhảy vào đống tư liệu khổng lồ này, điều tra theo cách chính thống là không xong.
Dư Tội và hai cảnh sát quê thì tới phân cục, đồn công an, chỉ cần là lưu manh có tiếng ở địa phương, có tiền án thu tiền bảo hộ, đặc biệt là nhiều tiền án không chịu hối cải là ghi lại, sau đó đi hỏi.
Dân cảnh ở thành phố đông đúc thế này bận lắm, chuyện nhỏ như vậy không giúp được, đương nhiên Dư Tội chỉ mong tự mình làm.
Vì thế Dư Tội dẫn theo mấy cảnh sát quê, hai hình cảnh, thêm một vị đội trưởng, bắt đầu từ khu Gia Định, Tông Giang, Thanh Phố truy tìm, không ít người đang ăn ngoài quán bị xách cổ đi, đang lang thang trên đường bị lôi vào ngõ, còn cả đang tìm kiếm chút ưu đãi ở người vùng ngoài, đầu bị còng tay lại.
Phương thức xử lý đơn giản tới rợn người, đưa ảnh ra, quen không?
Vừa hỏi vừa bổ xung, kẻ này kiếm ăn ở đây, chỉ ra được, tiền báo tin là một vạn, lúc như thế Lý Dật Phong lấy cọc tiền ra phe phẩy.
Thường là không biết, không biết, thế là ấn xuống, vừa đánh vừa tát, hỏi lại: Biết không?
Dưới tình huống đó tiếp tục lắc đầu là không biết thật rồi.
Không biết thì cuốn xéo, đám này thường ngày kết băng nhóm thu phí bảo kê, có điều chưa bao giờ thấy cảnh sát nào ngang ngược như vậy, thả ra một cái là chạy thục mạng.
Tiến triển rất nhanh, nửa ngày đã đi ngang qua hai khu, số lưu manh bị ăn đòn lên tới con số hàng chục, Dư Tội chủ yếu làm mẫu, ra tay là mấy cảnh sát quê. hai tên ngốc kia đánh người tới nghiện, đến khu vực cầu treo đông người, chỗ này đông người, kéo lên xe, soát người, không ngờ soát mấy thứ không nhận ra, ống nhỏ màu đỏ, Lý Dật Phong tò mò hỏi:” Cái gì đây?”
Á, à, con mẹ nó, đang định dùng thủ đoạn, Dư Tội vỗ trán:” Trang bị để nôn ra máu tươi hả?”
Lý Ngốc giật lấy phun lên mặt, quả nhiên máu đầu đìa, Lý Dật Phong ngạc nhiên:” Ồ, hay đấy, gặp dân sống bằng kỹ thuật, thứ này tống tiền cao cấp hơn nhiều.”
Khỏi nói, nếu chẳng may "va" phải xe ai đó rồi nôn ra máu, chắc chắn làm chủ xe sợ rụng rời chân tay, nghi phạm đỏ mặt: “ Giờ không dễ tống tiền, ai cũng có camera hành trình, làm không khéo là phải bồi thường phí sửa xe.”
Mấy cảnh sát quê cười ha hả, Lý Thuyên Dương đưa ảnh ra:” Nhận ra không?”
Người kia nhìn thật kỹ, hắn biết hậu quả không nhận ra, có điều đáng tiếc là không nhận ra thật, Dư Tội cũng lười không lấy tiền ra dụ, phất tay một cái, người kia cuống lên:” Đừng đừng lão đại, nghe em nói đã, tên này nhìn là biết người vùng ngoài rồi, bọn họ tuyệt đối không dám kiếm ăn ở đây đâu.”
“ Vì sao?”
“ Vì đây là khu thành phố cũ, rất bài ngoại, hơn nữa kiếm ăn ở đây khó lắm, đa số ra khu khai phát rồi?”
“ Nếu là lái xe dù thì chỗ nào kiếm ăn ngon nhất?”
“ Cũng là khu phai phát, khu đô thị mới, còn nội thành thì xe đạp còn đi không nổi, kiếm ăn ra sao, cảnh sát thường phục khắp nơi, dán quảng cáo còn khó.” Người kia rồi rít nói:
Dư Tội hứng trí lên, mấy thứ này tra theo cách chính quy sao biết:” Thời gian lúc nào thì hợp?”
“ Bỏ đi giờ đi làm là được, tối tan ca, ăn khuya, đi chơi, bọn họ đợi sẵn đầu đường ...”
Thế là người anh em đó được thả, không bị ăn đòn còn cho tiền mua bao thuốc lá, tiễn xuống xe, đang trò chuyện hứng khỏi thì Viên Lượng ra hiệu, đành chia tay người anh em đang hận gặp nhau quá muộn kia.
Xe vừa đóng lại, Viên Lượng nói gấp: “ Có điện thoại gọi tới nhà Ngả Tiểu Nam, định vị được là một chiếc di động ở Thượng Hải, nhưng khi tra ngược thì tắt máy, vị trí là khu công nghệ cao.”
Dư Tội vội vàng mở bản đồ điện tử ra, cách nơi này tới mười mấy km, cho dù tới nơi thì cũng muộn mất rồi, y cũng không cho thông báo với đồn cảnh sát khu vực, lẩm bẩm: “ Hiện giờ hành vi của hắn đã thay đổi, khả năng là tin đồn kia đã có tác dụng, không tìm được người liên hệ, cho nên hắn cuống, không đúng lúc chút nào, nếu chưa triệu tập Ngả Tiểu Nam thì tốt quá.”
“ Ài, đoán được thì đã là thần rồi, chẳng phải chúng ta vẫn đang ném đá qua sông sao? Đành vậy biết sao.”
Không còn cách nào khác, xe vẫn đi về phía mục tiêu, có điều đường bị tắc hai đầu, trước không thấy điểm đầu, sau không thấy điểm cuối, tốn mất hơn một tiếng mới tơi nơi, đã thế còn bị dội cho một gáo nước lạnh.
Nơi này là trạm trung chuyển hành khách, nào là tàu điện ngầm, nào là bến xe bus, cầu vượt, mỗi phút có cả nghìn hành khách được đưa đi, phàm có tàu, xe tới là cả đám đông nghìn nghịt ùa ra, cả đoạn đường kéo dài 2 km toàn người là người, dù là camera giám sát cũng không bắt được nhiều khuôn mặt như thế.
Căn bản là không cách nào tìm được, Viên Lượng báo cáo về cục.
Cục trưởng Cố ra lệnh bá đạo: Nghĩ cách mà tìm, phải tìm cho ra hắn.