Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 538 - Q5 - Chương 021: Chuyện Ai Nấy Làm. (1)

Q5 - Chương 021: Chuyện ai nấy làm. (1) Q5 - Chương 021: Chuyện ai nấy làm. (1)

Ban vũ trang thành phố Lâm Phần ngày hôm nay nhộn nhịp như Tết, đèn hoa giăng khắp nơi, người ra vào tấp nập, loa phóng thanh phát bài hát hào hùng, dưới tấm băng rôn tuyên truyền "bảo vệ tổ quốc là trách nhiệm của mỗi người". Hạ Mẫn Chi nhìn con gái mặc quân phục màu cỏ xanh, tóc cắt ngắn gọn gàng, chỉ hơn một tháng huấn luyện, trông có tinh thần hơn nhiều, hoàn toàn khác lúc ở nhà, rất hài lòng, chỉ là nghĩ tới con sắp đi xa, chưa nói nước mắt đã rơi.

“ Mẹ, mẹ lại thế rồi, người ta nhìn thấy xấu hổ lắm.” Nha Nha dậm chân trách, không muốn bị người khác coi mình như trẻ con, có điều chính mình cũng rơm rớm nước mắt ôm lấy mẹ:

Hạ Mẫn Chi sụt sùi dặn dò:” Nha Nha, ra ngoài không như ở nhà, đừng có đành hanh, ương bướng, chẳng may có chuyện, mẹ không có ở bên đâu ...”

Nói rồi dúi tiền bọc trong khăn tay cho con gái, Nha Nha nhận lấy, mắt đỏ hoe: “ Mẹ, hay là ... Mẹ và chú Dư, cứ thế đi … con đi rồi, mẹ ở một mình thế nào? Chỉ là chú ấy xấu quá còn lùn ... Thật thiệt thòi cho mẹ.”

Hạ Mẫn Chi đang thương cảm, nghe vậy dở khóc dở cười mắng:” Nha đầu ngốc, đừng nói linh tinh ... mà con đã cám ơn Dư Tội chưa?”

“ Anh ấy có nhà đâu, con gọi điện thoại rồi … với lại anh ấy bảo chuyện nhỏ mà ..” Nha Nha có chút ngại ngùng nhìn Dư Tội, vốn không vừa mắt tên cảnh sát quèn này, có điều lần này rớt mắt kính rồi, không ngờ mình đúng là đánh đâu thắng đó, qua ải chém tướng, toại nguyện vươn lên trong đội ngũ mấy trăm người tham gia huấn luyện, chỉ chọn có 4 người, tỉ lệ chẳng thua thi đại học.

Muốn cám ơn lắm, chỉ là quan hệ hai người trước kia tệ như thế, đùng một cái muốn thân thiết là không thể, phải đợi cơ hội.

Hai mẹ con thì thầm mãi, quyến luyến vô cùng, Dư Tội đứng ở cổng chờ đợi, thi thoảng cười thiện chí với Nha Nha, ánh mắt con nha đầu đó chướng mắt quá đi mất, đợi chuyện cha thành rồi, thế nào cũng đét đít nó một trận, cho biết thế nào là uy quyền của anh trai.

Đợi mãi cuối cùng thấy trưởng phòng Lý cùng hai nhân viên tuyển quân cùng lãnh đạo đương địa đi ra, Dư Tội vội vàng chạy tới, hết mời thuốc lại nói lời ngon ngọt, mong có ấn tượng tốt vì nữ quân nhân cấp bậc dì, chiếu cố cho đứa em gái hờ, Trần Phương Phương.

Thế là xong, tâm sự trong lòng suốt nửa năm được giải quyết, chiếc xe đưa mười mấy nữ tân binh lên đường, hoa đỏ cùng với biểu ngữ lớn, người đi tiễn chân ai cũng lệ hai hàng, còn không phải ra trận mà đã thế rồi đấy, xe đi rất chậm, Dư Tội cùng Hạ Mẫn chi chạy theo xe đoạn dài, tới khi không đuổi kịp nữa mời dừng lại.

Dư Tội an ủi:” Dì yên tâm đi, Nha Nha làm lính văn nghệ, sẽ không phải chịu khổ đâu.”

“ Ôi, nó ở nhà thì phiền lòng, nó đi thì lo lắng, đều vậy thôi, làm sao mà dì yên tâm.” Hạ Mẫn Chi cứ nhìn theo phía con gái đi xa:

Dư Tội còn định khuyên thì phát hiện một người lấm lét như trộm nấp ở sau cột điện bên đường nhìn, cha y chứ còn ai, làm cái quái gì không biết, không mau mau tới an ủi, bạn gái của cha chứ có phải của y đâu, liên tục nháy mắt vẫy tay gọi.

Mặc dù Lão Dư vì chuyện này mà tới, nhưng mà nhìn vẻ mặt thằng con làm sao khó ưa như vậy, chỉ chỉ ra xa, cha con tâm ý tương thông, Dư Tội hiểu ngay cha đang bảo, cút xéo.

Dư Tội xéo ngay, đứng từ xa nhìn cha ôm vai dì Hạ có chút cô đơn, đi bộ quay lại

Lần này phải cám ơn Cẩu thiếu gia, có người cha tốt đúng là làm cái gì cũng dễ, nhưng mà Dư Tội cũng không ngờ trưởng phòng Lý có sức ảnh hưởng như thế, mối quan hệ tới thẳng thành phố Lâm Phần. Vốn cứ tưởng phải đợi tới nửa cuối năm, không ngờ như trời toại lòng người, Cẩu thiếu gia nói đơn vị cũ của hắn đợt tuyển mộ đặc biệt, thế là chuyện thành luôn.

Thế là bớt được một tâm sự, bước chân nhẹ nhõm hơn vài phần, từ xa nhìn thấy trưởng phòng Lý đang đợi, cười vẫy tay, ông già này cũng cũng điển trai, dong dỏng cao, tuy hai mai đã bạc, trông vẫn có sức hút, giống Lý Dật Phong lắm. Thế nên Dư Tội nhìn ông già này cũng thấy thân thiết, cảm kích nói: “ Trưởng phòng Lý, thật không biết cám ơn chú thế nào cho đủ.”

“ Ha ha ha, ngược lại mới đúng, tôi mới là đang không biết phải cám sơn cậu ra sao đây, may mà được việc, có điểu đi hơi xa, nếu ở địa phương thì tốt rồi.” Trưởng phòng Lý ôm vai Dư Tội như cha con, chàng trai này tuy ông không gặp mấy lần, nhưng qua lời kể của con trai thì biết nhiều lắm rồi: “ Đừng chê nhé, đó là một cấp trên cũ của tôi, giờ làm tham mưu trưởng quân khu, quan hệ của tôi chỉ tới đó thôi, chỗ tốt hơn không tới lượt chúng ta đâu.”

“ Sao dám chê ạ, để nó ở nhà như bom nổ chậm, làm mẹ nó rầu lòng.” Dư Tội nói thật, em gái y quá xinh đẹp, thời buổi này nhiều cám dỗ lắm, rất dễ hư, may mà nó là thứ lười chảy thây, chỉ nằm nhà đọc truyện ngôn tình đấy:

“ Hà hà, tích cực nhỉ, nghe Dật Phong nói, đó là mẹ kế tương lai của cậu à?” Trưởng phòng Lý quả nhiên rất giống con, hỏi chuyện này với cái mặt rất gian, Dư Tội gật đầu, ông cười dài vẫy tay bảo lái xe đợi:” Đi nào, trưa nay chúng ta cùng ăn.”

“ Vâng, để cháu an bài ... Hay là gọi cả cha cháu và mẹ Nha Nha, họ đều muốn cám ơn chút.”

“ Không không không, hai chúng ta thôi, không quen không tiện ... Với lại có chuyện gì đâu chứ, gặp tôi rồi lại ra sức nhét phong bì vào tay tôi, ha ha ha, bằng vào quan hệ của cậu với Dật Phong, cậu bảo tôi có nên cầm hay không đây? Ha ha ha ... Nói với cha và mẹ kế của cậu, không cần làm việc đó, chủ yếu con bé điều kiện được, cao ráo, trắng trẻo, xinh xắn ...”

Dư Tội cảm kích không biết biểu đạt thế nào cho hết, ngoan ngoãn để trưởng phòng Lý kéo đi, chỉ là lòng lấy làm lạ, ông già hiền hòa hào sảng thế này, sao Cẩu thiếu gia lại sợ như thế, kỳ hơn nữa, sao dạy ra thằng con tệ như thế?

“ Đang nghĩ gì thế? Nói chuyện của cậu đi, có nơi chốn nào chưa?” Trưởng phòng Lý quan tâm hỏi:

Dư Tội gật đầu:” Tổng đội hình sự tỉnh ạ, tham gia tập huấn, tổng đội muốn lập kế hoạch tiểu tổ chi viện đặc biệt.”

“ Ồ, xem ra lãnh đạo công an trong tỉnh này chưa mù hết, vẫn có người nhìn ra tài hoa của cậu, tôi còn đang nghĩ, nếu bên đó không biết dùng người, tôi thao tác đưa cậu khỏi hệ thống công an, trong quân ngũ có chỗ cho tài năng đặc biệt của cậu đấy.” Trưởng phòng Lý tỏ ra hết sức nghiêm túc, thấy Dư Tội không động lòng, cười:” Xem ra cậu thích công việc này, vậy thì làm đi.”

“ Không phải vậy đâu ạ, chỉ là cháu không cam tâm bị người ta loại bỏ dễ dàng như thế thôi.” Dư Tội cười ngại ngùng:” Chút bướng bỉnh trẻ con, chú đừng cười.”

“ Thế cũng tốt, chỉ là Tiểu Dư này, quân cảnh ở một số phương diện giống nhau, đó là nhấn mạnh vào tính đoàn thể, như thế phải loại bỏ cá tính của cá thể, bởi vì như thế trên dưới mới có thể đồng lòng tạo thành sức mạnh. Nếu ai cũng có cá tính của mình, coi trọng cái tôi, vậy thì không thể chỉ huy thống nhất, cũng không thể thành đội ngũ.” Trưởng phòng Lý uyển chuyển khuyên Dư Tội:

“ Cám ơn trưởng phòng Lý, cháu hiểu ...”

“ Không, cậu chưa hiểu, nếu cậu hiểu đã không liều mạng như thế, quá cá tính, rất khó tồn tại được trong đội ngũ kỷ luật ... Trừ khi cậu phải vươn lên được một tầm cao nhất định, khiến cả đội ngũ mang theo dấu ấn của cậu, nếu không cậu sẽ càng ngày càng đi xuống thôi.” Trưởng phòng Lý rất biết ơn chàng trai này, không chỉ việc nhường công lao cho con trai ông ta, quan trọng hơn là thẳng con chỉ biết chơi bời phá phách đã biết phấn đấu tiến bộ, có thể nói là cứu đả đời của nó, ơn này nói thế nào, ngang với ơn cứu mạng, vì thế muốn tranh thủ cơ hội dùng kinh nghiệm của mình chỉ bảo cho Dư Tội cách làm người:

Bình Luận (0)
Comment