Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 542 - Q5 - Chương 025: Bạn Bè Cũ, Người Quen Mới. (3)

Q5 - Chương 025: Bạn bè cũ, người quen mới. (3) Q5 - Chương 025: Bạn bè cũ, người quen mới. (3)

Dư Tội thấy đã tới giờ ăn, vỗ tay một cái chỉ Lý Nhị Đông, bảo hắn an bài, Lý Nhị Đông nhận lệnh, tới trước mặt từng người, yêu cầu giao thẻ ngân hàng ra, chẳng mấy chốc có một tập dày.

Lý Mân không hiểu, hỏi Chu Văn Quyên: “ Bạn học của cô quái thế, thu thẻ ngân hàng làm gì?”

“ Đó là cách công bằng do họ nghĩ ra, tìm xem ai trả tiền.” Chu Văn Quyên nén cười:

“ Được rồi, được rồi, các anh em thân mến, hiếm khi cũng ta tụ tập được, tiếp theo đây tôi rút ra người trúng thưởng, vì công bằng, tôi mời .. người mới nào đó lên rút, tránh cho chúng ta quá quen rồi lại gian lận, đặc biệt là Thử Tiêu, tránh xa ra ....” Lý Nhị Đông nhìn Thử Tiêu đề phòng:

“ Trúng thưởng gì thế?” Tào A Kiệt hỏi:

“ Rút trúng thẻ của ai thì người đó trả tiền thôi.” Lạc Gia Long giải thích:

“ A, cách này dân chủ.” Du Phong thích mấy trò chơi, hứng thú ngay:

Mọi người cùng đề tử Lý Mân, Lý Mân hí hửng chạy tới, Lý Nhị Đông đối diện với cô nháy mắt, không cần phải nói cũng biết có vấn đề, hơn nữa nhìn Lý Nhị Đông xòe thẻ ra, có cái hơi nhô lên so với những cái khác, Lý Mân hiểu ngay còn vờ vịt nhìn đi nhìn lại: “ Tôi chọn ... Tôi chọn .... Tấm thứ hai từ dưới lên.”

“ Ok, đã có người trúng thưởng ... Xem nào, số thẻ XXX10334 là của ai nhỉ?” Lý Nhị Đông giơ thẻ lên trước mắt mọi người:

Dư Tội sầm mặt không tin:” Không thể nào, ăn gian, làm sao mà trung hợp như thế?”

“ Ha ha ha, tưởng là ai ...” Lý Mân cười chết thôi, vỗ đùi liên hồi, chuyện này hợp ý cô lắm:

“ Rút người khác thì không trùng hợp, rút trúng cậu thì trùng hợp à, cậu phải mời từ lâu rồi mới đúng, cậu thăng chức hai lần rồi đấy, định trốn à.” Lý Nhị Đông ném thẻ lại cho Dư Tội:

Phát thẻ một cái, mấy tên còn lại giải quyết bằng bao búa kéo, chọn ra một người, lát nữa ai thích ăn gì thì đi lấy cho mọi người, thẳng cũng phải làm việc, đúng không nào, thế mới công bằng.

Thế là chẳng biết từ bao giờ Tào A Kiệt và Du Phong cũng tham gia vào đó, Lý Mân càng không cần nói, vốn ham vui, đặc biệt có cơ hội xẻo Dư Tội một vố, cô hả dạ hơn nhiều.

Tất nhiên vui hơn nữa là Sử Thanh Hoài, hắn và Giải Băng cũng tham gia, bữa cơm này khả năng hiệu quả hơn cả tháng huấn luyện.

Tâm cảnh của con người luôn dễ bị hoàn cảnh cảm nhiễm, nhà ăn lớn của tổng đội luôn yên tĩnh bị một đám khách không mời mà tới làm náo loạn.

Tôn Nghệ, Lạc Gia Long, Lý Nhị Đông và Dư Phong có vẻ rất hợp nhau, hết gắp thức ăn lại mời rượu, mọi ngày Dư Phong luôn mặt nặng mày nhẹ lầm lầm lì lì, hôm nay như đổi tính, cũng vào hùa với đám kia la hét tưng bừng, cái gì mà đi phó bản, đánh boss, ra chiến trường, cây kỹ năng ... Tóm lại là Sử Thanh Hoài không hiểu dù chỉ một chữ, giờ hắn biết vì sao không hiểu Du Phong rồi, vì không có ngôn ngữ chung.

Nhóm bên cạnh cũng tìm ra ngôn ngữ chung, Tào Á Kiệt và Hùng Kiếm Phi lại là người cùng quê, đang cùng nhau đấu rượu, cứ ngửa cổ một cái là cạn luôn, làm Dư Tội giơ ngón cái khen:” Gấu Chó, anh thăng cấp từ (giá áo) túi cơm, lên thành ma men rồi, tửu lượng tiến bộ thật ghê.”

Khen kiểu này làm Tào Á Kiệt ợ một phát, chỉ sợ gây xung đột, thế nhưng đám người này có vẻ thuộc loại đặc thù, Hùng Kiếm Phi còn dương dương đắc ý:” Bình thường nghỉ ngơi ngoại trừ đánh bài chỉ có uống rượu, đương nhiên là tiến bộ rồi, tửu lượng đại đội hai, không ai dưới một lít, lợi hại nhất là đội trưởng của chúng tôi, chỉ biết uống, không biết say. Tôi và đội trưởng cùng với một người anh em nữa, biết không, 9 chai đấy ...”

Tào A Kiệt thuận miệng hòi:” Ghê thật, người anh em nào thế?”

“ Đi rồi.” Hùng Kiếm Phi nói một câu, sau đó cầm cả chai lên tu ừng ực, làm mấy người khác không biết chuyện, lòng trầm xuống.

“ Ê, ê, đừng hiểu lầm, để tôi giải thích, không phải hi sinh, mà bị nữ nhân dụ dỗ bỏ tổ chức mà đi, khiến Gấu Chó đây tổn thương nghiêm trọng.” Dư Tội vội vàng nhảy ra cứu vãn bầu không khí, nghe câu vừa rồi kết hợp biểu hiện của Hùng Kiếm Phi, người ta không người ta không hiểu lầm mới lạ.

Té ra là thế, Tào Á Kiệt làm cảnh sát đã lâu cũng hiểu, ở hoàn cảnh đặc thù, tình cảm cộng sự với nhau, không ai hiểu được, hắn cũng thế, mới tới đây cùng một nhóm anh em, lúc đó phấn khích kích động thế nào, đến giờ mỗi người một nơi, chỉ còn hắn trong trạng thái ở cũng dở đi cũng dở.

“ Nào nào, mọi người nếm thử món thịt kho của bác Phó xem, số một tổng đội đấy.”

Thử Tiêu chạy từ bếp ra, hô mọi người trách chỗ, đặt cái nồi giữa bàn, tức thì mấy đôi đũa thò vào gắp liên hồi, ai cũng có phần, chỉ thiếu Lý Mân, hắn hỏi:” Sao thế?”

“ Cậu không giảm béo à?” Lý Mân thèm lắm mà cố nhịn:

“ Ăn đi, ăn đi, ăn no rồi chị em ta cùng giảm.” Thư Tiêu gắp miếng thịt trong bát sang cho bà chị béo:

“ Đúng, lý do rất hay.” Lý Mân vỗ tay, cởi bỏ tâm kết, bữa tiệc của cô giờ mới chính thức bắt đầu:

Mọi người cười khùng khục, chẳng ai khuyên Tiêu ca giảm béo, ngược lại Lý Nhị Đông còn nói:” Tiêu ca, ăn cả nước thịt đi, cậu mà không béo thì không còn chút đặc sắc nào nữa rồi.”

Thử Tiêu căn bản không coi là chế giễu, liên tục gật đầu:” Đúng thế, tôi còn thua chị Mân xa mà, sợ gì.”

Lý Mân nghe thấy thân mật béo má:” Thằng chết tiệt này.”

Úi dời, ái muội tới mức mấy người Du Phong đang thảo luận về game cũng sởn da gà.

Cái kiểu cách này Giải Băng không tiếp nhận được, hắn luôn ăn thong thả, Sử Thanh Hoài lại chẳng thể ngăn mấy người kia, nếu không huấn luyện thích ứng phí công, cơ mà đừng nói giảm béo, tăng mỡ không ít.

Dư Tội uống tới đỏ mặt rồi, cầm chén đếm đầu:” Mười hai cái, ai chưa có không, mỗi người một cái, phải uống hết nhé.”

“ Mười ba, đồ ngốc, không đếm bản thân à?” Lý Mân nhảy ra cố tình bới móc:

“ Tôi sai rồi, trong lòng tôi chỉ có mọi người không có bản thân.” Dư Tội cười hả hả, đưa chén cho từng người một, tới Giải Băng, cả hai đều có chút thiếu tự nhiên, vì thế từ đầu tới giờ cả hai đều tránh tiếp xúc trực diện:

Trường hợp sôi động thế này, không ai để ý tới chi tiết nhỏ, Sử Thanh Hoài cầm chén đứng dậy phát biểu:” Tôi nói ngắn gọn thôi, xin thay mặt tổng đội hoan nghênh các đồng chí của đại đội hai tới làm khách, không chỉ lần này hoan nghênh, còn hoan nghênh mọi người thường xuyên tới chơi ... Nhưng nhắc một chút, hôm nay ngoại lệ, lần khác không được uống nhiều.”

“ Cạn.” Tất cả cùng đứng dậy, mười ba cái chén chạm vào một chỗ, uống thống khoái, ăn tan hoang, Giải Băng cũng phải thừa nhận đầu bếp ở đây không tệ, chỉ là không quen với kiểu ăn uống hỗn loạn như thổ phỉ này,

Ăn được bảy tám phần, rời bàn trước tiên là Sử Thanh Hoài đã không chịu nổi hơi rượu bốc lên, Giải Băng mượn cớ tiễn người đi, Hùng Kiếm Phi nãy còn khoe khoang tứu lượng, giờ say khoác vai Ngô Quang Vũ lải nhải gì đó.

Tào Á Kiệt thấy hai người họ có vẻ cô độc lắm, lén lút hỏi Dư Tội:” Bọn họ làm sao thế, sao càng uống lại càng thương cảm?”

“ Thế còn là may đấy, uống thêm chút nữa thì không phải thương cảm, mà đả thương người khác, kệ họ.” Dư Tội không nói nhiều, dù sao là chuyện nội bộ đám anh em họ, không chia sẻ ra ngoài, chuyển đề tài:” Anh Tào, nghe nói anh có hai cái công ty à?”

....

Hôm nay dừng ở đây.

Ngọc Phiếu vẫn top 1, hơn thứ 4 tới 126 phiếu, thới gian chỉ còn một ngày, chắc là không đến nỗi bị văng khỏi top 3 nữa đâu, nhưng để cẩn thận vẫn mặt dày xin phiếu a, mọi người mà còn phiếu ném cho Dư Tội nhé, hết ngày 21 là xong rồi, sau này không xin phiếu nữa.

Bình Luận (0)
Comment