Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 546 - Q5 - Chương 029: Tương Thức Mà Chẳng Tương Tri. (1)

Q5 - Chương 029: Tương thức mà chẳng tương tri. (1) Q5 - Chương 029: Tương thức mà chẳng tương tri. (1)

Té ra có ẩn tình thật, biết ngay mà, hai người này đẹp đôi như vậy, Âu Yến Tử ngồi bật dậy, chỉ cần vấn đề không phải ở bản thân hai người thì còn thay đổi được: “ Thế vì đâu?”

An Gia Lộ cắn môi một lúc, cuối cùng cũng nói:” Cha Giải Băng vào thập niên 80 lập nghiệp, vì phạm pháp mà bị giam hai năm, cậu biết không?”

Âu Yến Tử lắc đầu: “ Không thể, nếu có lý lịch như thế thì cậu ta làm sao qua được thẩm tra chứ?”

“ Thật đấy, bị giam hai năm, về sau lại được phán vô tội, vụ án là do mẹ mình xét xử.” An Gia Lộ nhỏ giọng tiết lộ, Âu Yến Tử phối hợp bằng vẻ mặt khoa trương không tin nổi, éo le tới mức đó à, An Gia Lộ tiếp tục buồn buồn nói:” Đã thỏa mãn tò mò chưa, một quan tòa xét xử nhầm và người đương sự, lại còn là án oan, cậu nói có cơ hội hai gia đình tới với nhau được không? ... Chuyện khỏi phải bàn, về sau mẹ mình biết chuyện còn mắng mình một trận, nói mình quá đơn thuần, đây là nhà họ Giải báo thù ... Cha mẹ anh ấy biết chuyện, nói là người An gia không ai tử tế ... Cậu nói xem, bọn mình còn tiếp tục được sao?”

“ Không thể ...” Âu Yến Tử ỉu xìu xìu, ai mà ngờ được chứ, thế này khác nào Romeo và Juliet thời hiện đại đâu:

“ Từ sau đó nhà họ giới thiệu rất nhiều cô gái cho anh ấy, ý đồ chia tách bọn mình … anh ấy cũng là thứ vô tích sự, rời cái nhà đó, mình nghi anh ấy không sống nổi. “ An Gia Lộ khinh bỉ đánh giá, có lẽ đó chỉ là lời tức giận, có lẽ là không phải, chuyện tới đây không che dấu nữa: “ Lúc đó là không lâu sau khi bọn mình đi thực tập, công việc không như ý, chuyện với anh ấy lại thế, mình sắp điên rồi, mình đã nghĩ tới rất nhiều khả năng, thậm chí nghĩ tới bỏ đi cùng nhau, tới nơi mà không ai quen biết, chỉ có chúng mình làm từ đầu.”

“ Tại sao lại không làm?” Âu Yến Tử kích động hỏi, đây cũng là giải pháp, đợi qua vài năm, bế con về, vợ chồng chung sống tốt đẹp chính là minh chứng tốt:

“ Vì anh ta không dám, anh ta là thằng hèn, ngoan ngoãn về nhà, với gia thế của anh ta thì làm sao thiếu mỹ nữ, đúng không? Việc gì phải hi sinh vì một cô gái đúng không? Mình có là cái gì chứ, đúng không?” An Gia Lộ nói tới đó mắt cay xè, không kìm nồi cảm xúc, quay đầu đi, che dấu hết chua xót:

Thế thì vấn đề lớn rồi, Âu Yến Tử sốt ruột:” Vậy thì cũng không nên trêu chọc vào Dư Tội chứ, cậu ta là loại người gì, cậu không rõ sao, cậu ta dám làm bất kỳ chuyện gì, không thể đùa được đâu.”

“ Không phải đâu, cậu ấy không tệ như trong lời đồn, ngược lại, mình thấy cậu ấy còn tử tế hơn đại đa số mọi người, đó chỉ là bề ngoài, là cái mặt nạ của cậu ấy thôi.” An Gia Lộ đánh giá một câu công bằng, ở bên cạnh Dư Tội, chưa bao giờ thấy buồn:

Nhưng đánh giá này làm Âu Yến Tử cuống lên, sợ bạn mình kích động nhất thời đi sai đường: “ Dật Phong nói, cậu ta có ý đồ không tốt với cậu.”

An Gia Lộ phì cười: “ Chẳng lẽ cậu nghĩ rằng một chàng trai tiếp cận cậu là vì tình bạn thuần khiết?”

Nói thế cũng phải, có lẽ cô nghe Dịch Mẫn nói xấu Dư Tội quá nhiều nên có thành kiến, Âu Yến Tử hôm nay mới biết nguyên do đôi trai tài gái sắc chia tay, song càng không hiểu, chẳng lẽ tình cũ chưa quên, lại không nỡ bỏ người mới ... Hẳn thế rồi, bao sao chẳng có tiến triển gì. Nhưng mà cô thấy, bằng cái tính người ta nhìn đã muốn đá vài cái của Dư Tội, không thể thành hoàng tử bạch mã của An Gia Lộ mới đúng, có lẽ Dư Tội không tệ đến thế, song bất kể thế nào cũng không xứng với An Gia Lộ.

An Gia Lộ bị nhìn chằm chằm, mắng: “ Nhìn gì thế hả?”

“ Chẳng lẽ cậu và Dư Tội đã ...” Âu Yến Tử cảm giác quan hệ hai người này cũng không phải chỉ là bình phong thôi đâu:

“ Này, nghĩ cái gì thế hả? Mình mà cho cậu ta cơ hội đó à ... mình luôn giữ khoảng cách với cậu ấy, năm ngoái cậu ấy hẹn mình hai lần, cuối cùng bị mình cho leo cây đấy ...” An Gia Lộ kiêu ngạo nói, nhưng lẩm bẩm bổ xung: “ Kỳ thực nếu chỉ làm bạn thôi thì rất tốt, cậu ấy là người rất nặng tình nghĩa, vui tính, còn biết nhường nhịn người khác nữa ... Yến Tử, cậu nghĩ đi, Dư Tội mà tệ như vậy, làm sao có nhiều bạn như thế, làm sao khi ở đội chống trộm cắp người khác lại nghe cậu ấy kháng lệnh tổ chức? Vừa tới Dương Đầu Nhai một cái là có ngay đám Lý Dật Phong theo đuôi, bảo sao nghe vậy? “

Âu Yến Tử tỉnh ngộ, đúng là như thế thật, Dư Tội hình như đi tới đâu cũng có người hết lòng vì cậu ta, đến Dương Đầu Nhai chưa bao lâu có Lý Dật Phong chẳng hạn: “ Nhưng ... Cậu tìm Dư Tội làm bạn trai, có phải có ý trả thù Giải Băng, vì hai người họ đối lập nhau.”

“ Có lẽ, mình cũng chẳng nói rõ được.” An Gia Lộ chống cằm, từng cảnh từ lúc hai người quen biết hiện ra trong đầu, hèn hạ tặng cô hoa hồng đả kích Giải Băng, buổi sáng cô độc ngồi chơi với con chó, gặp lại bày đủ trò làm cô vui ở quán lẩu, vì bạn bị đâm mà phẫn nộ đi vào con đường cực đoan, lại thành anh hùng ở diễn đàn hình sự. Thế giới đặc sắc của Dư Tội thu hút cô một cách mạnh mẽ, như để bù đắp cho ước mơ mà cô không thể thực hiện, cô muốn tiếp cận nhưng lại không quên được người cũ, rốt cuộc phải làm sao, cô không biết nữa.

Khó xử thế này thì có lẽ phải có thiện cảm nhất định rồi, Âu Yến Tử biết Dư Tội và nữ cảnh sát ở cục chống ma túy quan hệ không rõ ràng, sợ bạn mình lại trải qua một mối tình thất bại nữa, khẽ khuyên: “ Vậy thì tránh xa cậu ta ra, hai người vốn không cùng thế giới, chỉ vì muốn quên tình cảm cũ mà tìm người mới là chuyện không sáng suốt đâu, đó là lý do không chính đáng, cũng là điều bất công với Dư Tội.”

“ Dù sao bọn mình cũng chẳng đi tới đâu.” An Gia Lộ dường như thất vọng lắm: “ Cậu ấy lâu lắm rồi không liên lạc với mình, nếu như không phải hôm nay có Tế muội tử thì mình vẫn nghĩ cậu ấy đang ở nhà chờ việc ... Có biết vì sao mình lại có chút thích cậu ấy không?”

“ Vì sao?” Xác nhận đúng lo lắng của mình, Âu Yến Tử hỏi vội:

“ Vì cậu ấy rất thuần túy, không mang bất kỳ suy nghĩ nào khác với mình, đơn thuần chỉ là vì thích mình thôi, cho dù mình không hề ngại giúp cậu ấy một tay.” An Gia Lộ cười khổ: “ Lần đầu muốn giúp cậu ấy quay về thành phố, làm cậu ấy tức giận lái xe đi thẳng luôn. Cậu ấy chân thành một cách đáng yêu, không kiếm được bao tiền lại tranh thanh toán, vừa học được vài trò mới mẻ liền lấy ra khoe, ai cũng bảo cậu ấy gian trà, mình nói cậu ấy sống rất chân tình.”

“ Chân tình cái gì, An An, nam nhân nào mà chẳng thế, cậu đừng có mà ngốc.” Âu Yến Tử mắng một câu, gập album lại, bảo sao người ta nói yêu là mù quáng:

Đây là đề tài tranh luận không có kết quả, có nhiều chuyện chỉ biết đợi duyên phận thôi, dù nó là nghiệt duyên, người ngoài thực sự làm hỏng việc nhiều hơn là giúp đỡ.

Tới giờ đi làm rồi, hai cô gái cùng xuống lầu, sau đó chia tay, lại bắt đầu công việc muôn ngày như một, chỉ có điều An Gia Lộ hôm nay có chút thất thần. Cô ngồi trong văn phòng xuất nhập cảnh sáng sủa, buồn chán nhìn màn hình, nói chuyện câu được câu chăng với đồng nghiệp, thi thoảng cầm di động lên, suốt cả chiều cô không hạ được quyết tâm, muốn gọi điện thoại, cho dù vẻn vẹn là lời hỏi thăm như trước kia.

Cô muốn tới gần, nhưng sợ hai người trở nên gần gũi, muốn quên lại không quên được, cảm giác giống như đang yêu, nhưng lại không phải tới từ cùng một người.

…. …..

Bình Luận (0)
Comment