“ Dư Nhi, nói với cậu chuyện này, hôm qua nghe cô nàng Mộng Kỳ kia nói, chuyện của chúng ta do Lão Hứa dọa Lật Nhã Phương, nếu chứng minh được là gây án ở chỗ đó, quyền chủ động của chúng ta sẽ rất lớn, nhưng nếu không phải thì chuyện này chưa xong đâu, tệ nhất là phải bồi thường xe hư tổn.” Thử Tiêu vẫn chưa yên tâm hẳn, mặc dù khă năng là cực cao, nhưng không tóm được hung thủ, không chứng minh được thì dù nể mặt Hứa Bình Thu đến mấy thì cũng phải bồi thường:
“ Dù thế nào chúng ta cũng nên bồi thường cho họ, song muốn tống tiền chúng ta đừng có hòng.” Dư Tội thuận miệng nói, mắt vẫn nhìn chằm chằm bồn câu không nhúc nhích:
“ Tiền của mọi người cho vay thì sao đây, có nên trả lại không?” Thử Tiêu hỏi mà chẳng thấy đáp, bực mình quát:” Này này, tôi hỏi mà cậu lờ đi thế à?”
“ Tôi thấy khả năng là chúng ta phạm sai lầm rồi.” Dư Tội trả lời một câu chả lên quan:
“ Sai lầm gì?”
Dư Tội hít một hơi:” Đây không phải là nơi hắn ở.”
“ Không thể nào, camera giám sát ghi hình hắn trở về mà.” Thử Tiêu lắc đầu, cho rằng lần này Dư Tội suy nghĩ quá hoang đường:” Cậu đừng có suốt ngày sinh ra mấy cái suy nghĩ kỳ quái được không? Bất kể là ở nơi nào, gây án xong bỏ đi, chắc chắn là xử lý sạch sẽ, sao để lại manh mối gì được.”
“ Trước tiên đừng quan tâm tới manh mối vội, anh nhìn xem, nơi này chắc chắn là được cố ý quét dọn, còn quét rất sạch, nhưng không thể ngay cửa sổ cũng không mở ra đúng không? Trời thì nóng thế này, điều hòa không có ... Hơn nữa, bồn rửa mặt, bồn vệ sinh, phải dùng vài lần chứ, ít nhiều có dấu vết, vậy mà bên kỹ thuật không phát hiện ra bất kỳ cái gì, thế mới tà, căn bản là không dùng ... Còn cả bồn vệ sinh, nước trong thùng có cặn, nói cách khác chưa từng xả nước cả tháng trời ... Không thể nào, chắc chắn là hắn không ở đây chứ không phải là quét dọn quá sạch, kỳ thực nếu chúng ta phát hiện muộn vài ngày có hộ mới tới thì xong hết, chưa có gì xảy ra ...” Dư Tội như thần kinh nói ra một đống, hai ngày qua phát hiện thứ khả nghi này, sóng chưa chứng minh được:
Hết thuốc chữa rồi, Thử Tiêu thở hắt ra:” Vậy cậu nói phải làm sao bây giờ?”
“ Anh bị ngốc à, đi tìm chỗ ở của hắn chứ sao, đó là thứ phản ánh rõ ràng nhất cuộc sống thói quen của nghi phạm ...”
“ Hiểu hiểu, không cần giảng kinh cho tôi.” Thử Tiêu vừa bội phục lạ vừa bực mình cái tính cứng đầu này:” Dư Nhi, cậu làm khó bản thân quá rồi.”
“ Tôi muốn làm khó mình đâu, nhưng anh chả tác dụng gì, chỉ giỏi ăn.” Dư Tội khó chịu, ăn nói càng khó nghe:
Thử Tiêu vô sỉ tới độ coi đó là lời khen rồi: “ Không chỉ giỏi ăn, còn giỏi chơi gái nữa, đó mới là khái quát hoàn chỉnh cuộc sống của tôi.”
“ A, đúng rồi, chúng ta chỉ tìm hiểu cuộc sống của nghi phạm, cả phương diện tình dục cũng là thứ đáng tra lắm.” Dư Tội được lời Thử Tiêu gợi mở, gọi:” Hậu Ba!”
Hậu Ba vội vàng đáp lời chạy tới, ngoan như cún:” Có em đây anh Dư.”
“ Hỏi cậu chuyện này, cậu và Vương Thành khá gần gũi phải không?” Dư Tội thoắt cái đã đổi sang luôn mặt hòa nhã dễ gần:
“ Đúng mà cũng không đúng ạ, hắn không thân với mọi người cho lắm.” Hậu Ba chỉ sợ mình bị kéo vào chuyện này:
“ Vậy cậu có thấy hoặc nghe thấy hắn có qua lại với nữ nhân nào không?” Dư Tội vỗ vai:” Chuyện thường tình thôi mà, chả lẽ ở vài tháng như thế, hàng đêm chỉ dựa vào ngũ cô nương để giải quyết bức xúc?”
Hậu Ba gãi đầu gãi tai không đáp.
“ Có phải nghĩ tới cái gì rồi không? ... A, đúng rồi, trong cửa hiệu nhiều em gái tươi ngon như thế, làm gì có chuyện phù sa chảy ra ruộng ngoài hết đúng không?” Dư Tội choàng vai làm vẻ thân tình:” Cô nam quả nữ, thế nào cũng có vài cô em cởi mở một chút nhỉ, cuộc sống trống rỗng buồn tẻ quá mà, đó là cách giải trí cùng phát tiết hữu hiệu, chú mày thấy anh nói đúng không?”
“ Hì hì, đúng là có ạ, nhưng em chỉ nghe nói thôi nhé, không dám đảm bảo đâu.” Hậu Ba kể ra, trong hiệu từ tiếp tân tới làm bảo hiểm, liên lạc với khách hàng có 17 em gái, quá nửa chưa lập gia đình, nghe nói vài cô nàng rất lả lơi, quan hệ không rõ ràng với không ít thợ sửa chữa, chỉ cần mời đi chơi, đi ăn một bữa, tối có thể về nhà vui vẻ một đêm. Có lần bọn họ uống rượu, còn trêu ghẹo Vương Thành tới chưa bao lâu đã kiếm được một em, lúc đó uống say, còn thiếu chút nữa đánh nhau.
“ Thế rốt cuộc là có không?” Dư Tội truy hỏi:
“ Em sao biết, đám đó thì cũng giống như nhân viên văn phòng ấy, ngủ với không ít người, đặc biệt với khách hàng, gần như coi là dịch vụ kèm bán xe rồi anh ơi.” Hậu Ba hạ thấp giọng xuống: “ Luật bất thành văn trong nghề này đấy, anh sau này mua xe nhớ đòi phúc lợi, ngoài ra chọn bánh gái cũng tránh mấy em bán xe ra.”
“ Vậy cậu thì sao, cua được em nào không?” Thử Tiêu mua xe rồi nhưng là xe rách mua lại ở chợ đồ cũ nên tất nhiên không có khoản dịch vụ này, tò mò hỏi:
“ Em, em không ... Em còn chưa đủ tiền mà tiêu.” Hậu Ba vội chứng minh sự thanh bạch:
“ Đi nào, tốt nhất cậu nên mong hắn đã chơi rồi, vì hắn chơi là cậu lập công lớn.” Dư Tội lập tức kéo Hậu Ba xuống lầu tới hiệu bán xe:
……… ………….
“ Bình này, làm gì thế em?”
“ Bình à, xinh đẹp lắm rồi, không cần soi gương nữa đâu.”
“ Bình này, tối nay có kế hoạch gì chưa?”
Sau quầy phục vụ khách hàng, cô gái mặt còn mấy mụn trứng cá, lúc thì giận dỗi, lúc thì lườm nguýt, hoặc là tươi cười với sự trêu ghẹo của đồng nghiệp nam. Cô bé đó mặt tròn tròn má phính, trông có vẻ thanh thuần đáng yêu lắm, nhưng mà Hậu Ba nói, đám thợ trong hiệu đặt cho cái biệt danh "nhà vệ sinh công cộng".
Biệt danh mang hàm ý thực sự đáng buồn, Dư Tội chẳng phải coi trọng gì chuyện trinh tiết, cơ mà một cô gái để người ta gọi như thế thì đáng buồn thực sự, có điều đây không phải chuyện cần họ quan tâm.
Cô gái đó vừa thấy Dư Tội và Thử Tiêu đi tới, tức thì thu lại nụ cười:” Đồng chí cảnh sát, anh cần giúp gì?”
Lãnh đạo lên tiếng rồi, mở rộng cửa cho cảnh sát điều tra, gần như tất cả nhân viên đã bị cảnh sát tra hỏi, kết quả không cần nói nữa, Thử Tiêu cười hì hì:” Không có gì, tìm em tán gẫu thôi.”
“ Tới phòng tiếp khách đi.” Dư Tội nghiêm túc hơn:
Cô gái đó còn trẻ lắm, ngoài ưa nhìn một chút ra thì không có gì đặc biệt, ngực không nở, mông thì lép, có điều dùng giải tỏa thì cũng đủ rồi. Vừa vào phòng tiếp khách ngồi xuống, Dư Tội đi thẳng vào vấn đề:” Trừ thời gian đi làm, cô có tiếp xúc khác với Vương Thành không?”
Cô gái lắc đầu, sắc mặt không hề tốt.
“ Nghĩ kỹ đi, nếu không chúng tôi không tới đây lần thứ hai đâu.” Thử Tiêu lừa:
Cô gái vẫn lắc đầu, song tần suất rõ ràng chậm hơn.
“ Uống nước đi.” Dư Tội rót cốc nước, đưa tay mời:” Lưu Bình, cô đừng có gánh nặng tâm lý nào, trước tiên tôi đảm bảo, bất kể thứ gì cô nói ra đều là bảo mật, thứ hai, bất kể có chuyện gì, cô cũng phải phối hợp với chúng tôi, cả giám đốc của cô cũng vậy, chúng tôi đập xe mà vẫn tới đây đấy thôi. Thứ ba, bất kể chuyện gì Vương Thành làm cũng không liên quan tới cô, cô nên có thái độ chính xác.”
“ Không, không có ...” Cô gái lại lần nữa lắc đầu:
“ Công tác không có tiếp xúc gì thì tôi tin ... nhưng mà mặt đỏ thế kia phải chăng là có tiếp xúc thân thể?” Thử Tiêu tấn công cực kỳ thô bạo:
Tác dụng rất rõ ràng, cô gái đó cúi đầu, cắn chặt môi dưới, không nói nữa.