Tiêu Mộng Kỳ cũng dựa vào hàng rảo sắt nhìn bầu trời bị cây cổ thụ che kín, chỉ thấy một màu tối đen, thuận miệng đem tình huống mới kể ra, Giải Băng và Duẫn Nam Phi thì không cần nói, Triệu Hạ thì Dư Tội không biết, Tiêu Mộng Kỳ liền giới thiệu, hắn từng làm tổng chỉ huy đả kích băng cướp xe ở Đại Nguyên.
“ Quy cách cao thật đấy.” Dư Tội tặc lưỡi.
“ Hành động của họ lấy chúng ta làm đầu, hơn nữa mệnh lệnh của tổng đội là chúng ta có thể tùy thời mà điều động nhân viên của họ.” Đây là vinh dự, vậy mà Tiêu Mộng Kỳ thấy Dư Tội không động lòng:” Này sao hình như tôi cảm giác anh chẳng hứng thú với thứ gì thế?”
“ Không đúng, tôi rất có cảm giác với cô đấy.” Dư Tội quay sang nói:
“ Hả, tôi á, ở phương diện nào?” Tiêu Mộng Kỳ bị bất ngờ, nói một câu ngờ ngẩn quay sang bắt gặp Dư Tội chăm chú cổ áo của mình, ánh mắt đó rất thẳng thắn, thắng thắn tới làm người ta khó tiếp nhập, cô bất giác đưa tay lên che cổ áo, hơi đỏ mặt: “ Tôi có bạn trai rồi, cho dù trong mắt tôi, anh cũng rất ưu tú, nhưng chúng ta chỉ có thể giữ quan hệ công tác thôi, tôi phải nói rõ trước ... Anh không để bụng chứ?”
Dư Tội cười càng vui, nam nữ đôi khi ái muội một chút rất điều tiết tâm tình, ví như nhìn vị nữ lãnh đạo này khẩn trương, Dư Tội càng hứng thú, trêu: “ Tôi nghe người ta nói, người khác giới lần đầu gặp mặt, đều bản năng nghĩ tới phương diện tình dục, cô thấy lý luận này đúng không?”
“ Đối với nam giới nói họ suy nghĩ bằng nửa dưới thì chính xác, có điều với nữ giới luôn mong đợi cảm giác an toàn mà nói, đại bộ phận là không chính xác đâu.” Tiêu Mộng Kỳ đối diện với loại đề tài trêu ghẹo này lại chẳng phản cảm:
“ Tôi cũng thấy đúng, vì lần đầu tôi thấy cô rất có cảm giác, xem ra tôi thuộc loại suy nghĩ bằng nửa dưới rồi.” Dư Tội nói với vẻ mặt hết sức thành khẩn, sau đó lại dùng tư thế ngửa đầu 45 độ ngắm trăng nhìn Tiêu Mộng Kỳ đầy hàm ý:
Tiêu Mộng Kỳ tức tới bật cười, chỉ muốn đạp y một cái:” Chúng ta về thôi, không nói linh tinh nữa.”
“ Ừ, về đi ... Tôi còn tính toán xem làm sao mới theo đuổi được.” Dư Tội tựa như đang lẩm bẩm:
“ Không được đâu, anh không phải tuýp của tôi.” Tiêu Mộng Kỳ cho đáp án rõ ràng, loại chuyện này không thể chơi trò ái muội được, rất nguy hiểm:
Có lẽ công tác bên ngoài, Tiêu Mộng Kỳ rất cẩn thận chọn trang phục, một bộ âu phục nữ có hơi trang trọng già dặn, có điều càng kích thích, dù sao cứ tưởng tượng đè được lãnh đạo xuống dưới, rất có sức cảm dó, chỉ là Dư Tội lại nói:” Hả, tôi đâu nói theo đuổi cô, tôi nói tới nghi phạm mà.”
Nói xong quay đầu đi luôn rất phũ phàng, thế là Tiêu Mộng Kỳ ngượng chín mặt, bặm môi đi nhanh tới một bước sóng vai với y: “ Trêu ghẹo nữ lãnh đạo với anh mà nói rất có cảm giác thành tựu phải không?”
“ Cô đã nói thế thì tôi phải nghiêm túc trả lời cô vậy ....” Dư Tội thu lại vẻ mặt cợt nhả, khiến Tiêu Mộng Kỳ hơi chột dạ tưởng hiểu lầm y, nhưng mà không, vì câu trả lời là: “ Đúng thế.”
“ Anh ... Anh ... Đúng để tôi nói tục đấy.” Tiêu Mộng Kỳ không đề phòng một chút bị xoay vòng vòng, tức giận dậm chân: “ Cho tôi biết, trừ YY nữ lãnh đạo, anh có nghĩ tới nghi phạm không thế?”
“ Cái này có, trước khi cô tới tôi đang nghĩ, có nên dùng loại phương thức ôn nhu để xử lý Vương Thành không?” Dư Tội cười:
“ Cẩn thận đấy, nếu thẩm vấn không ra kết quả là hỏng hết.” Tiêu Mộng Kỳ lắc đầu: “ Khả năng cao là hắn không biết nhiều đâu, chúng ta theo dõi hắn phát hiện hắn chỉ có một mình, liên hệ với bên ngoài rất ít, ngủ thì tới trưa mới dậy, sau đó chơi game, ăn uống tùy tiện, rõ ràng sống qua ngày ... Loại như thế không thể là nhân vật có tiếng nói trong băng nhóm. Qua cách liên lạc cũng thấy rồi, hắn hỏi A Phi phải thông qua Bảo ca, chứng tỏ chúng liên lạc đơn tuyến ...”
“ Cô nói đúng trọng tâm rồi, nên bắt hắn cũng không kinh động kẻ khác, chúng ta ít nhất có 12 tiếng để cậy miệng hắn ...”
“ Anh đừng làm bừa nhé, không có lệnh của tổng đội trưởng, không được bắt người.” Tiêu Mộng Kỳ nghiêm mặt cảnh cáo:” Chúng ta cần hành động đồng bộ.”
“ Tổng đội trưởng của cô không hiểu điều tra hình sự, lý luận ông ấy không sai, đây là biện pháp ổn thỏa, nhưng có lúc cần nhanh, sét đánh không kịp bưng tai ... Một tên tốt tiền trạm, chúng ta tốn thời gian công sức với hắn chẳng bõ, cô thấy sao?” Dư Tội dụ dỗ:
Bất kể là tán tỉnh hay công tác, anh chàng bình thường này luôn làm người ta hết hồn, Tiêu Mộng Kỳ do dự, cô cũng thấy khó moi thêm gì từ tên tiểu tốt này.
“ Cô nên xin chỉ thị xử trưởng Hứa, nhìn cô thì chắc là trước kia chưa ra thực địa, muốn kiếm chút vốn liếng thăng tiến chứ gì? Đó là lý do cô tiếp cận tôi, cô biết tôi làm được việc đúng không? Vậy thì cô cũng cần phải có biểu hiện kiệt xuất, chỉ biết nghe lệnh làm việc vẫn muốn thăng tiền thì chỉ có cách đi con đường không đàng hoàng thôi ...” Dư Tội như đang chỉ bảo cấp dưới, nói xong còn chắp tay sau lưng lững thững bỏ đi như ông già. Nói thật cô gái như Tiêu Mộng Kỳ cũng hiếm có lắm, bằng vào dụng mạo đó thêm bằng cấp, muốn thăng chức khó gì, cô gái này đi đường khó nhất, cô có tham vọng leo cao, càng khao khát được được thừa nhận năng lực :
“ Cái đồ chết tiệt.”
Tiêu Mộng Kỳ giơ nắm đám dứ dứ có chút chột dạ, càng ngày càng thấy mình bị Dư Tội lấn lướt, liên tục thất thế, còn cô càng tiếp xúc càng nhận ra Dư Tội khó lường ... tuy vậy cô cũng cân nhắc khả năng tiến hành khống chế, rất lớn, nếu có thể an toàn khống chế được một tên, vậy tính chủ động của điều tra sẽ nâng cao.
Nghĩ tới đó cô trực tiếp gọi điện cho tổng đội trưởng.
…… …….
“ Thanh Hoài, tôi thảo luận tin tức các cậu khai quật được với tổng đội trưởng Dương rồi, vấn đề chính là ở đây, dù Vương Thành khả năng gây án là 99% thì vẫn là khả năng, không phải chứng cứ, nếu là án nhỏ đã đành, nhưng đây là án lớn nhiều phương diện chú ý, chẳng may thành lưng chừng thì chúng ta bị động lắm.”
“ Xử trưởng Hứa, hôm nay Dư Tội đề xuất phương án hành động, căn cứ vào thói quen sinh hoạt của hắn, sau khi bắt giữ chúng ta sẽ có 12 tiếng thẩm vấn.” Sử Thanh Hoài kỳ vọng nói:
“ Tôi hiểu tâm tình muốn nhanh chóng thúc đẩy tiến triển của vụ án, song phải kiên nhẫn đợi thời cơ tốt nhất.” Hứa Bình Thu căn dặn:” Tôi ở hậu phương, đôi khi không theo kịp tình thế, là người dẫn đội, cậu phải biết đánh giá tình hình đưa ra phương thức hành động thích hợp.”
“ Tôi ... Tôi hiểu rồi ạ.” Sử Thanh Hoài có hơi xuống tinh thần:
“ Không, cậu không hiểu.” Hứa Bình Thu nói rất nghiêm:
Sử Thanh Hoài giật mình: “ Ý xử trưởng là?”
“ Tặng cậu một câu, tướng ở bên ngoài, quân lệnh có lúc không ràng buộc được.”
Điện thoại chỉ còn lại tiếng tu tu kéo dài.
Sử Thanh Hoài thu lại di động đặt trên bàn ăn sáng:” Đó chính là kết quả, đêm qua cô nói chuyện với xử trưởng Hứa rồi, cô báo ông ấy có ý gì.”
“ Ông ấy bảo chúng ta tự quyết.” Tần Mộng Kỳ vừa ăn vừa nghĩ, thấy anh chàng này quá nhu nhược, chẳng dám quyết cái gì cả, bảo sao đám kia lại gọi sau lưng là đại bảo mẫu:
“Nhỡ có vẫn đề thì sao?”
“Chúng ta cãi lệnh, tự ý hành động thì tự chịu chứ sao.”
Sử Thanh Hoài câm nín, hắn bắt đầu hiểu chút cảm giác của Dư Tội rồi.
Tới Ngô Ninh mấy ngày chỉ bám theo Vương Thành, nhìn hắn ăn chơi tiêu sái, tra tới tận gốc rễ rồi, tên này nhà ở quê, nhà thì thuê, công tác không chính thức, nguồn thu nhập không rõ ràng, thành phần gây mất ổn định xã hội, nguy cơ phạm tội rất cao.
Chỉ là tới giờ vẫn không có chứng cứ mang tính thực chất nào, chỉ có thể chứng minh hắn tới Đại Nguyên, làm ở hiệu bán xe độc quyền, từng tiếp xúc với xe nạn nhân, chỉ có thế.
Vậy ra tay có phải là mạo hiểm quá không?