Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 600 - Q5 - Chương 083: Cá Cắn Câu. (2)

Q5 - Chương 083: Cá cắn câu. (2) Q5 - Chương 083: Cá cắn câu. (2)

Quả nhiên nói tới tiền thì chuyện gì cũng dễ, tên béo động lòng rồi, cúi đầu tìm kiếm một lúc nhặt lên ví tiền, lấy ra sau cái thẻ:” Cái nào?”

“ Cái nào cũng có, ít nhất mấy nghìn, tổng cộng hơn 20 vạn ...” Vương Thành vội vàng báo những cái tên và mật khẩu khác nhau:

Tên béo rõ là thằng tham lam, quay sang hỏi đồng bọn:” Hay là thử xem, lấy quả thận cũng bán chưa được 10 vạn.”

“ Không an toàn, nhỡ hắn lừa chúng ta thì sao, nhỡ hắn đi báo cảnh sát thì sao?” Tên gầy lắc đầu: “ Với lại đều không phải tên của hắn, sao lại ở trên người hắn, lại còn nhiều tiền như thế, lừa chúng ta đấy.”

Vương Thành cấp thiết nói: “ Không, không phải đâu, tiền là do tôi kiếm được bên ngoài, lão đại cho, cũng là người trong giới, tôi làm sao dám báo cảnh sát ... Hai huynh đệ, bỏ qua cho tôi đi, tiền của cho các anh hết.”

“ Không phải chứ ...” Tên béo kích động nắm tay đồng bọn:” Bắt được người XHĐ rồi, làm sao bây giờ, nguy rồi.”

“ Đúng rồi huynh đệ, chúng ta không thù không oán, tôi đảm bảo không ghi nhớ chuyện này, các anh cứ lấy tiền, đường ai nấy đi, thế nào.” Vương Thành thấy đối phương đã sợ thì nhẹ người phần nào:

Tên gầy có vẻ suy nghĩ rất lâu, cuối cùng dứt khoát:” Lấy cả hai quả thận của hắn là xong, yên chuyện.”

Phản tác dụng rồi, tên gầy đã bắt đầu rửa tay bằng cồn, Vương Thành toàn thân ướt đẫm, van nài: “ Đại ca, đừng, đừng làm thế ... Em không phải người XHĐ, em đi làm công.”

“ Mày nói láo, làm công gì mà lắm tiền thế?” Tên béo bị tên gầy thuyết phục, định làm tới cùng rồi:

“ Không phải, em làm công cho ông chủ, ông chủ em lợi hại lắm.”

“ Dọa ai hả, ông chủ mày có là Bin Laden cũng vô ích, Bin Laden còn bị giết.”

“ Không, không, ý em là, ông chủ nhiều tiền lắm .... Đừng giết em anh ơi, các anh muốn bao nhiêu tiền, em nghĩ cách chuyển cho các anh, 30 vạn? 50 vạn? ... Em có thể chuyển qua di động.”

Dừng rồi, có tác dụng rồi, hai thằng béo gầy đi qua một bên thì thầm với nhau, có vẻ đang thương lượng.

Lát sau tên béo nhìn hắn, có vẻ không tin:” Chẳng lẽ bọn họ lừa được một tên có tiền?”

“ Rốt cuộc mày làm gì? Thằng nhãi, mày khai cho thật, nếu không bọn tao không chỉ lấy thận thôi đâu, tim, cật, tủy, võng mạc, cái gì cũng có giá lắm ...” Tên gầy máu lạnh nói:

Vương Thành sợ nhũn ra rồi, biết bọn buôn bán nội tạng còn đáng sợ hơn buôn ma túy, cố gắng trấn định lại để thuyết phục đối phương: “ Bọn em, bọn em cũng trong giới, kiếm chác tí tiền tiêu vặt.”

“ Làm gì?” Tên béo mất kiên nhẫn:

“ Cướp ạ.”

“ Vớ vẩn.” Tên gầy phủ định: “ Mày nói láo, mày như giá đỗ, không bị người ta cướp là may.”

“ Đại ca, em có vài huynh đệ, các anh tha cho em, em liên hệ với họ, lập tức chuyển tiền cho anh, sẽ có tiền ngay.” Vương Thành chỉ còn lại cọng cỏ cứu mạng cuối cùng này thôi: “ 50 vạn, các anh đưa điện thoại cho em, các anh sẽ có ngay 50 vạn .”

“ Mở mồm ra là 50 vạn, mày đùa à, mày thì cướp được bao nhiêu chứ?” Tên béo bĩu môi:

“ Mấy trăm vạn.”

“ Cái gì, mấy trăm vạn, mày khinh bọn tao chưa bao giờ thấy tiền chắc?” Tên gầy tức giận:

“ Bọn em chuyên cướp của nhà giàu ... Thật đấy, các anh lấy đồng hồ, thắt lưng của em cũng bán được mấy vạn đấy.” Vương Thành vã mồ hôi hột, hai thằng này đa nghi như chó, nói mãi không tin:

Tên béo cúi xuống nhặt đồ lên: “ Này, này, nhìn đi, hình như là đồ cao cấp thật đấy.”

“ Da thật, cái ví này phải mấy nghìn đấy.” Tên gầy nhìn Vương Thành giống như đang đánh giá lại:

“ Các đại ca thả em ra, em đảm bảo kiếm hơn cả bán thận em ... Rất an toàn, các anh muốn lấy tiền thế nào? Bây giờ em dùng di động chuyển tiền ngay, nếu không đủ em thông báo cho mấy người huynh đệ chuyển tiền, rất nhanh thôi ...” Vương Thành thấy đối phương đã động lòng, ra sức dụ dỗ:

“ Không vội, dù sao mày chẳng chạy được.” Tên béo sán tới, mắt ánh lên sự tham lam: “ Cướp được mấy trăm vạn thật à?”

“ Vâng.” Vương Thành gật đầu tức khắc:

“ Làm thế nào, sao tao cứ thấy mày nói dễ dàng hơn cả cướp ngân hàng ấy, làm gì có chuyện, mày đừng có lừa nhé.” Tên gầy tỏ ra đa nghi:

“ Không khó không khó, chỉ cần giở trò ở xe của bọn nhà giàu, để chúng gặp sự cố giữa đường, bắt lấy, hỏi mật mã ngân hàng để chúng quẹt thẻ là được ...” Vương Thành nói qua loa, thấy hai người kia nhìn nhau, sợ họ không tin: “ Thật, dễ lắm, chúng tôi làm hơn hai năm rồi, nếu các anh có hứng thú, tôi sẽ giới thiệu cho lão đại, chỉ cần các anh có gan, không thiếu tiền để kiếm.”

Tên béo thở mạnh có phần phấn khích:” Tin không?”

“ Vớ vẩn, người có tiền làm gì ngu ngốc đến thế, cứ lần lượt tới cho chúng nó thịt à, với lại gây án hơn hai năm, cướp mấy trăm vạn thì thành đại án rồi, báo chí rùm beng cảnh báo mọi người đi đường cẩn thận, anh nghe bao giờ chưa?” Tên gầy khó chơi hơn, rất đa nghi:

“ Thật, thật ... Chúng tôi giở trò ở xưởng sửa xe, cảnh sát căn bản không tra ra, chuyện này bọn có tiền thấy mất mặt nên không công bố ra ngoài.” Vương Thành thấy sắp thuyết phục tới nơi lại sinh sự cố, cấp thiết bổ xung:” Chúng tôi vừa làm một vụ ở tỉnh Sơn Bắc trở về, đại ca chia cho 15 vạn ... Hai vị đại ca, hai anh không tin, tôi chuyển tiền ngay.”

“ Mẹ nó, kiếm tiền dễ thế, nghe làm tôi chả còn mặt mũi nào nữa.” Tên béo ngạc nhiên lắm:

“ Chắc có, nhưng mà thổi phồng lên thôi.” Tên gầy cực kỳ cẩn thận: “Bọn mày cướp mấy chục vạn mà không gặp vấn đề gì à?”

“ Không sao hết, tôi vẫn ở đây thôi.”

“ Lão đại tên là gì? Có thể cho chúng tôi bao nhiêu tiền.”

Vương Thành nhận ra rồi, khó ăn là ở tên gầy này, chỉ cần thuyết phục được hắn là sẽ tai qua nạn khỏi:” Duẫn Thiên Bảo, phải được vài chục vạn.”

“ Đừng mạnh miệng, cứ thử gửi một khoản xem sao.” Tên gầy lấy thẻ và di động của Vương Thành, bảo hắn nói mật mã, quả nhiên là thật, lát sau có tin nhắn báo chuyển tiền:

Tiền vừa tới một cái Vương Thành có thể thấy rõ là hai tên đó thả lỏng, sau đó lại thì thầm với nhau.

Thoáng cái tên béo sán tới, giọng khách khí hơn:” Huynh đệ, thất lễ, thất lễ, Bảo ca nhiều tiền thế, làm gì vậy?”

Không ngờ tên gầy mới là thằng tham thật sự:” Chục vạn kiếm dễ thế này, chắc trăm vạn cũng không thành vấn đề đâu nhỉ?”

Mẹ chúng mày ... Vương Thành thống khổ chửi bới, vừa giận vừa sợ, mặt mũi biến dạng:” Đại ca, các anh phải có chút đạo nghĩa giang hồ chứ, đừng ác thế.”

“ Thời buổi này không ác làm sao sống nổi, khai ra, hắn làm gì, ở đâu, để bọn tao xem xem rốt cuộc kiếm được bao nhiêu ... Bán số thịt của mày lấy vài chục vạn thôi thì rẻ quá.” Thằng gầy lộ mặt tham lam cực điểm:

“ Đại ca tôi ở Tham Quyến, làm nghề sửa xe, một hai chục vạn không thành vấn đề, nhưng mà nhiều quá không được.”

“ Không phải mày bảo có vài huynh đệ sao, vay chúng là được.”

“ Có có, A Phi, Long Tử, có thể vay được ít tiền, đại ca ơi em là thằng quân tốt mà thôi, giá trị gì chứ, 50 vạn là cực hạn rồi.” Vương Thành nhận ra sai lầm không dám đề cao giá trị bản thân nữa

Tên béo nhảy vào: “ Này thế làm xe hỏng thế nào?”

“ Anh hỏi cái đó làm gì?”

“ Còn làm gì, mày kiếm tiền dễ như thế, bọn tao đổi nghề xem sao, đừng lừa tao nhé.” Tên béo đợi một lúc không thấy Vương Thành trả lời nổi nóng: “ Con bà nó chứ, lịch sự vài câu nó tưởng mình ghê gớm rồi, đằng nào cũng rảnh, lấy dao ra đây chơi một chút ...”

“ Đừng, đừng em nói, em nói ...” Vương Thành biết chuyện hôm nay khó lành được, hai thằng này lòng tham không đáy, song còn cách nào nữa đâu, đành khai ra:

Bình Luận (0)
Comment