Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 608 - Q5 - Chương 091: Trong Kịch Có Kịch. (1)

Q5 - Chương 091: Trong kịch có kịch. (1) Q5 - Chương 091: Trong kịch có kịch. (1)

“ Toàn trò vặt vãnh, trước kia tôi ở bên trung tâm tin tức, đọc cả đống hồ sơ lừa đảo rồi, biết người ta chơi thế nào không, từng có một bọn lập trường cảnh sát, tuyển sinh mấy trăm người luôn ... Xem chị thể hiện.” Lý Mân ngăn cản hai người kia, cả đội đã thế rồi không cần giữ ý giữ tứ gì nữa:

Thế là bọn họ tiếp tục liên hệ với sđt khác, nào trúng thưởng, thúc nộp thuế, chi tiêu bội chi, không lần nào lặp lại, đại đa số phản ứng là lừa đảo, chửi lại, thế là cuộc điện thoại kết thúc trong tiếng chửi bới.

Mặc dù Lý Mân dần dà học cách chửi nhau rồi, song mới nhập môn, chửi đi chửi lại cụt vốn từ, mồ hôi đầm đìa, dù sao cũng từng là nữ trí thức, dùng mấy từ ngữ liên quan tới phụ khoa không quen mồm, cô đặt điện thoại lau mồ hôi: “ Không xong rồi, chửi người mà mệt quá.”

“ Đổi chiêu ái muội chút.” Du Phong tranh thủ cơ hội nói:

“ Nam nhân đều có tâm lý u ám, ai chả thích chuyện này ...” Tào Á Kiệt nói một nửa, đổ tội: “ Thử Tiêu nói đấy.”

“ Thử xem.” Lý Mân dần dần sa đọa rồi, uống ngụm nước dùng giọng nhẹ nhất: “ A lô, chào anh, anh có cần dịch vụ đặc thù không, chúng tôi cung cấp các loại bạn gái tới nhà phục vụ, gồm y tá, tiếp viên hàng không, người mẫu xe, cảnh sát, phục vụ bàn, thư ký, tùy anh lừa chọn.”

Nói tới đó Lý Mân cũng đỏ mặt, hai tên kia bịt miệng cười ghé tai nghe, chỉ nghe thấy tiếng cười như chuông ngân, Lý Mân cúp máy vội: “ Là nữ.”

Tào Á Kiệt và Du Phong cười lăn cười bò.

Cười tuy cười, thu hoạch đúng là không tệ, đem những đoạn ghi âm đó tới phòng giam Vương Thành, nghe chưa tới 10 cuộc điện thoại, Lý Mân nhìn qua màn hình giám sát phát hiện cơ mặt hắn co giật, thông báo đặc cảnh phát lại lần nữa, Vương Thành ấp úng:” Hình như là giọng A Phi.”

Yeah! Lý Mân mừng rỡ nhảy cẫng lên vỗ tay với Tào Á Kiệt, Du Phong.

Thành công bắt nguồn từ chi tiết nhỏ, tai họa khởi đầu do sơ xảy, những thứ nhỏ nhặt nhất tích lũy trong những ngày qua đã sắp tới thời khắc bùng phát, thông tin được gửi cho tổ Duẫn Nam Phi ở Bắc Hải, một tiếng sau đã có kết quả.

Chính là hắn.

“ Cái tổ này của anh đúng là hội tụ của kỳ nhân dị sĩ.” Tiêu Mộng Kỳ sau khi được xác nhận tin tức cùng phương thức tìm kiếm, khen mãi không thôi:

“ Mượn lời của vĩ nhân, cái này gọi là bất kể mèo trắng mèo đen, bắt được chuột thì đều là mèo tốt.” Sử Thanh Hoài cười, cái tổ đội đặc thù này tới giờ đã vượt kỳ vọng quá xa, giờ không ai hoài nghi nữa, viên đạn tư duy còn lợi hại hơn cả đạn thật, tìm được ra mấy nghi phạm này đã là kỳ công, đọc tư liệu: “ A Phi, Tề Vũ Phi ... Tên hay, không nghề nghiệp, vì tham dự ẩu đả bị cải tạo 1 năm sáu tháng .. Xem ra chỉ là quân lính giống Vương Thành, được Duẫn Thiên Bảo chiêu mộ trong thời gian làm việc.”

“ Hẳn là như thế, tốt thí mà thôi ... Duẫn Nam Phi nói, tên này cuối tháng 7 về nhà cũng không đi đâu, đợi sóng gió qua đi rồi làm vụ tiếp theo.” Tiêu Mộng Kỳ thu dọn đồ đạc trên bàn: “ Đi thôi, gặp mấy vị công thần nào, tôi đang định gọi mọi người về thảo luận, vậy mà họ đã giải quyết rồi.”

Sử Thanh Hoài theo Tiêu Mộng Kỳ xuống lầu, tới nơi thì Giải Băng đã về, đang trò chuyện với Tào Á Kiệt và Du Phong.

Là người đúng đầu, Tiêu Mộng Kỳ vỗ tay thu hút chú ý: “ Các đồng chí, dừng lại một chút nào ... Vừa mới có một nghi phạm lọt vào tầm mắt của chúng ta, Duẫn Nam Phi nhờ tôi biểu thị cám ơn và thăm hỏi với các đồng chí ở tuyến đầu, tôi và khoa trưởng Sử cũng biểu dương công tác hữu hiệu của các đồng ý.”

Vỗ tay rào rào, vui nhất chính là Lý Mân, hiểu nhất không ai hơn Giải Băng, thủ đoạn nhỏ còn hữu hiệu hơn trải quân điều tra, khi hay tin hắn cũng hết sức mừng rỡ.

“ Đại bộ phận mọi người đều ở đây rồi, tôi tranh thủ thời gian rà soát lại vụ án lần nữa ... Mọi người nói đi, về kẻ đứng sau màn đen, ai có cái nhìn gì không?” Tiêu Mộng Kỳ kéo ghế ngồi xuống bên Giải Băng, khẽ mỉm cười, ấn tượng đầu tiên của cô với chàng soái ca rất tốt, ấn tượng sau đó càng tốt, thông minh, điềm tĩnh, lịch thiệp, phong độ, thực sự có đủ mọi tố chất thành hoàng tử trong mộng của mọi thiếu nữ, đưa ánh mắt về phía hắn khích lệ:

Giải Băng hơi ngại, khẽ lắc đầu: “ Tôi xin không mùa rìu qua mắt thợ, tôi nghe ý kiến mọi người.”

“ Trong tập thể của chúng ta, ai khiêm tốt là phải bị phê bình, phải không khoa trưởng Sử?”

Sử Thanh Hoài tức thì phụ họa mỹ nữ: “ Đúng, không được dấu nghề.”

Giải Băng mỉm cười: “ Vậy thì căn cứ vào thông tin điều tra được thời gian qua, tôi có một dự cảm, Duẫn Thiên Bảo chỉ là đầu mục, hắn tham dự, tổ chức, nhưng không phải là kẻ lập kế hoạch.”

“ Tôi bổ xung một câu, tôi đồng ý với ý kiến của đội phó Giải.” Du Phong xen vào nói phát hiện của mình: “ Tới giờ tôi phát hiện 113 tài khoản liên quan, từ vài nghìn tới trăm nhìn, tài chính giao dịch lên tới ngàn vạn, thao túng nhiều tài khoản như thế, hơn nữa lại có tính bảo mật không phải một hai người có thể làm được, càng không phải chuyện người ngoài nghề như Duẫn Thiên Bảo có thể làm được. Mà từ cướp tới tiêu thụ, gần như không thấy tiền mặt, trong khi tôn chỉ XHĐ là tiền mặt là vua.”

Có lý, Duẫn Thiên Bảo không ẩn nấp chứng tỏ trên người hắn không có chứng cứ khiến hắn bất an, nói cách khác, giờ trừ lời khai của Vương Thành, tổ chuyên án chưa có chứng cứ chứng minh nào cả, mà Vương Thành còn không cả tới hiện trường gây án nên còn chẳng đủ sức nặng ở tòa.

“ Giờ tôi nói vài đặc trưng của kẻ đứng sau, mọi người xem tôi có thiếu sót gì không.” Tiêu Mộng Kỳ ngồi vắt chéo chân, một tay chống cằm: “ Người này có vài đặc trưng, thứ nhất, rất cường thế, từ việc hắn khống chế chặt chẽ tổ chức có thể nhìn ra. Hai thì không phải nói, năng lực chống điều tra rất cao, rất có khả năng có tiền án. Thứ ba trừ kẻ thực thi là Duẫn Thiêu Bảo, hắn phải có một nhân vật túi khôn, hoặc chính là hắn ... Tạm thời là thế, ai nữa không?”

Duẫn Thiên Bảo mười mấy tuổi đi làm công, sau đó nhà cũ giải tỏa bồi thường nhà, bốn năm trước lấy nhà thế chấp ngân hàng mở xưởng sửa chữa song đã trả, đem so ở phương bắc toàn con nợ lâu năm, người ta là thương nhân chữ tín, song tri thức chắc chắn chưa đủ chơi trò tài chính kín kẽ như vậy.

Thiếu hai tên kia, không khí cuộc thảo luận rất nghiêm túc, mọi người đều cẩn thận lời, không khí trầm lắng, bỗng nhiên Tiêu Mộng Kỳ lại thấy không quen, không ai nói gì, cô quay sang nhìn Giải Băng.

Giải Băng làm gì cũng đặt ổn thỏa lên đầu: “ Tôi không quen suy đoán, nhưng Duẫn Thiên Bảo là chìa khóa, chúng ta ra tay từ hắn là đúng.”

“ Người này chúng ta không thể tùy tiện như với Vương Thành, nếu không để kẻ đằng sau chạy mất thì được chẳng bằng mất, nên theo tôi chỉ ra tay khi đánh một đòn là thắng.” Sử Thanh Hoài sợ người khác quen phương thức hành động tùy tiện kia, cho nên chặn trước:

Tới đó không khí lại trở lên trầm lắng, mọi người đều nhíu mày suy nghĩ, Tiêu Mộng Kỳ không biết nên kết thúc luôn không?

“ Nhìn thế nào hắn cũng giống thương nhân hợp pháp, không có cớ.” Lý Mân cũng không chịu được không khí này nói một câu, song không ích gì:

“ Tôi truy ra ghi chép thúc nợ của ngân hàng, vậy mà hắn trả dứt điểm một lần tất cả khoản vay, nghe chả hợp pháp chút nào.” Du Phong có ý kiến trái chiều:

Bình Luận (0)
Comment