Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 622 - Q5 - Chương 105: Anh Tài Phóng Túng. (3)

Q5 - Chương 105: Anh tài phóng túng. (3) Q5 - Chương 105: Anh tài phóng túng. (3)

Cũng trong đêm mưa đó, ở địa điểm khác, diễn ra những câu chuyện khác nhau.

Một trà lâu nằm trên đường Long Hoa đang nghênh đón thời điểm làm ăn tốt nhất trong ngày, tầng một tiếng xào bài rào rào, giả trẻ nam nữ quay quanh bài, hoặc mạt chượt, hoặc đánh bài. Tầng hai cũng chủ yếu kinh doanh bài bạc, có điều thu phí cao hơn, mỗi pòng bao đều bố trí một trả muội tuổi không quá 28, rõ ràng không phải thuộc mức độ chi tiêu của đại chúng.

Người sống tiêu sái thì cuộc sống muôn màu muôn vẻ, ví dụ như với Mã Gia Long là thế, tuổi tứ tuần, mặc cái áo sơ mi hoa lá cành lòe loẹt, miệng ngậm tẩu gỗ, tóc cắt nửa tấc lộ ra da dầu, hắn không xấu, nếu như bỏ qua vết xẹo qua trán hắn, nhưng vết xẹo đó khiến hắn trông không giận mà uy.

Ở trong giới, cái vết xẹo ấy còn hữu ích hơn huân chương cảnh sát, mặc dù sau lưng người ta gọi hắn là Băng Nha Lão, nhưng ở trước mặt, ai nấy đều cung kính gọi một câu "Long ca!"

“ Long ca, hôm nay vận may thật tốt.”

“ Loại bài này mà cũng ù được, Long ca lợi hại quá.”

“ Long ca lại phát tài rồi.”

Một đám người vây quanh có thủ hạ huynh đệ, có đi theo kiếm ăn, đối với Long ca mà nói, tiền không quan trọng, đôi khi chơi vì cao hứng, hắn đem tiền thắng được lẫn tiền vốn ném ra cho huynh đệ:” Ha ha ha, các huynh đệ, sau này chúng ta không đánh bạc nữa, làm nhà cái hết mẹ đi, phàm là bài bạc, biện pháp chỉ thắng không thua chính là làm nhà cái.”

Đám đàn em nghe tới làm nhà cái thì nhao nhao hưởng ứng:” Đúng thế Long ca, anh không chú ý, mấy điểm bán số xố, mỗi ngày 8 giờ hơn náo nhiệt hơn họp chợ, riêng người chơi lẻ thu mấy vạn.”

Người thật sự am hiểu đạo bài bạc vừa vặn không thích món này, nhưng lại thích xúi bẩy người khác đi chơi, còn mình làm nhà cái. Mấy ngày qua nghe phong phanh Long ca muốn ra tay với chuyện làm ăn của Lam Trạm Nhất, ai nấy ở đây đều mơ tới tương lai mỹ hảo.

“ Mấy cái đó so với chuyện làm ăn của Lam Trạm Nhất thì chỉ là một sợi lông trên chín con trâu thôi.” Mã Gia Long ngậm tẩu, nhếch một bên mép nói: “ Quả lớn là ở đánh bạc trên mạng, biết mỗi ngày chúng thu bao nhiêu không?”

Nói rồi giơ một ngón tay.

“ Một trăm vạn ạ?” Có người đoán:

“ Thằng nhà quê, một ngàn vạn là ít.” Mã Gia Long khinh bỉ:

Con số này thực sự quá mức chấn động, mấy tên run người, sau đó hí hửng ra mặt, một tên nói ra tiếng lòng: “ Long ca, thứ đó chúng ta không chơi được, đám chúng ta chỉ biết cầm dao kiếm cái ăn.”

“ Đúng thế, em lên mạng chỉ biết xem phim cấp ba.” Tên này hối hận xưa sao không học tập tử tế:

Mã Gia Long nhìn đám thủ hạ hoặc ngạc nhiên, hoặc chẳng hiểu, hết cách, cái đám này tố chất quá tệ hại, vừa vặn đó chính là ưu thế của hắn, hắn chưa bao giờ nghĩ tới cải cách cơ cấu tổ chức, bọn ngốc này mới dễ dùng, bao chém ai là chúng chém người đó chả sợ gì.

Thao tác thế nào thì Mã Gia Long không để lộ, người phía dưới cũng không hỏi, đó là cái lợi nữa của đoàn thể ngu dốt này, đó là nghe lời mù quáng, đoàn kết cao.

Có người gõ cửa thở hồng hộc chạy vào, đó là một thanh niên gầy gò, vì mắt quá nhỏ nên ai cũng gọi hắn là Quỷ Mù.

Kỳ thực tên này không hề mù, thị lực tốt lắm, chạy tới bên Mã Gia Long nói nhỏ:

“ Long ca, em tra rõ rồi, Lão Lam lại bắt đầu thu tiền, làm việc là hai thằng vệ sĩ với một thằng nhãi, chính là thằng thợ rửa xe cứu con điếm.”

Long ca nghe xong không tỏ thái độ gì, thuận tay kéo vài tờ tiền trên bàn đưa cho hắn.

Quỷ Mù nhận lấy cám ơn, tự xung phong: “ Long ca, anh nói đi, khi nào cần ra tay, em theo cái xe đó cả ngày, một chuyến phải mấy chục vạn.”

“ Cút, ai nói là sẽ ra tay?” Mã Gia Long trở mặt nhanh như chớp, vung tay tát thằng đó một phát:

Quỷ Mù không dám né, song ôm mặt hoang mang:” Anh bảo bọn em bám theo, bọn em còn tưởng sắp ra tay.”

“ Em thấy nên ra tay, họ Lam đó không biết điều.” Một tên khác hưởng ứng:

“ Câm mồm hết cho tao, chẳng những không được ra tay mà còn phải bảo vệ chúng, nguyên nhân không nói cho bọn mày biết, tóm lại bọn mày phải coi đó như vụ làm ăn của mình.” Mã Gia Long lừ mắt một vòng:” Hiểu chưa?”

“ Hiểu ạ.” Quỷ Mù khom người rời đi, kỳ thực hắn chả hiểu gì, xung quanh cũng chẳng ai hiểu:

Đang lúc nghi vấn trùng trùng thì di động của Long ca reo, hắn nhìn số một cái liền ra ngoài nhận điện thoại, hành động này rất khác thường, Long ca nói chuyện và đánh rắm có bao giờ để ý địa điểm đâu, cũng chưa bao giờ che dấu anh em cái gì, cuộc điện thoại đó chắc chắn không tầm thường.

“ Lão đại khẳng định là có an bài, bọn mày đừng đó đoán linh tinh.” Một tên vai vế trong băng cảnh cáo, hắn đã nhìn thấy có vài thằng thì thào bàn tán:

Cả bọn tức thì im ngay.

Lam Trạm Nhất tới bệnh viện thăm hai thân tín bị thương, Tạ Đông Bằng sau sự kiện kia thì chuồn mất, không ai tìm ra tung tích, Mã Gia Long bị nghi ngờ thuê người hành hung thì vẫn thản nhiên chơi mạt chượt ..

Cả hai phe đều không có hành động gì, đó là báo cáo của nhân viên thực địa.

Lý Xước ngồi trong văn phòng ngây ra nhìn màn hình, bây giờ sức mạnh công nghề nâng cao tốc độ điều tra lên rất nhiều, mỗi một tin tức đều có thể xuất hiện trên màn hình điện thoại hoặc vi tính của hắn trong thời gian cực ngắn.

Hắn so sánh mấy điểm giám sát, tất cả đều rõ ràng ngay trước mắt song lại chẳng có gì hết, không tìm được chứng cứ phạm tội của Lam Trạm Nhất, cả thế lực lưu manh của Mã Gia Long cũng không thể xác định chuẩn xác kết cấu nhân viên.

Suy nghĩ không có kết quả, hắn nhấc điện thoại lên gọi tới một số:” Số 3 có liên hệ không?”

“ Hôm nay không có, hình như kẹt vụ gì rồi.”

“ Thời gian đua xe mà hắn thăm dò được có chuẩn không? Đã hỏi nguồn tin chưa?”

“ Hắn chỉ nói là khả năng thôi, không xác định được, tạm thời hắn không tiếp cận được với hạch tâm của đối phương.”

“ Tiếp tục giám thị, nhất định đảm bảo an toàn cho hắn.”

Cúp điện thoại rồi Lý Xước lại lo lắng thêm một phần, tình huống càng lúc càng phức tạp.

Sợ cái gì cái đó tới, vừa đặt điện thoại chuống chuẩn bị rời văn phòng, thiết bị thông tấn trên bàn kêu, đó là thiết bị bảo mật, gọi một cái là có chuyện gấp, hắn vội quay lại nhận máy, là công an tỉnh Sơn Bắc, tin tức làm hắn cứng họng.

Khoa trưởng ban điều tra tội phạm thương nghiệp thuộc cục điều tra kinh tế Liên Dương có hiềm nghi trọng đại.

Hắn không tin, nhưng hình ảnh truyền qua mạng chứng minh đây không phải là tin đồn thổi vô căn cứ, Liên Dương là ai thì hắn chưa gặp nhưng nữ nhân bên cạnh thì hắn quá quen thuộc.

Là nhân tình của Lam Trạm Nhất, Ôn Lan, một ôn nhu một nho nhã, đứng bên nhau rất xứng đôi vừa lứa.

“ Bảo sao mà mãi không tra ra ổ đánh bạc qua mạng.”

Lý Xước xác thực mấy lần nữa, xem ra tổ hành động phía Sơn Bắc đã điều tra rất kỹ, cung cấp cho hắn danh sách cuộc gọi, mấy bức ảnh hai bên qua lại mật thiết, làm sao có được, hắn không kịp để ý nữa, đối phương có tay trong ở cảnh sát, hậu quả khôn lường.

Vội vàng rời văn phòng, lái xe tới nơi an dưỡng vũ cách, muốn đích thân gặp mặt xác nhận, tin tức bất ngờ này khiến hắn sợ hãi.

…… ……

Bình Luận (0)
Comment