Một chiếc xe sản xuất trong nước loanh quanh trên đường vành đai đông Thâm Quyến, nơi xa lạ này có cuộc sống về đêm phong phú, cho dù mưa nhỏ rả rích cũng chẳng ngăn được tiếng người xe huyên náo. Xe đi qua con đường lẫn với người đi bộ, Giải Băng mấy lần gọi điện thoại hỏi vị trí chuẩn xác, khi thấy được mục tiêu, hắn bật cười.
Đó là cái xe dán tên Amway, đỗ ở sát đường cho người đi bộ, góc tối mà ánh đèn không chiếu tới, không nhìn kỹ thì khó mà nhận ra được, hắn dặn dò lái xe vài câu rồi đi xuống, thời gian đã là 10 giờ đêm, lúc này đồng đội gọi gấp, tưởng là có chuyện khẩn, song nhìn có vẻ bình tĩnh lắm mà.
Mấy ngày qua nhiệm vụ của hắn do Hứa Bình Thu trược tiếp an bài, ngay cả hắn cũng không hiểu vì sao đi giám thị một người nội bộ, thuộc cục điều tra kinh tế. Song kết quả khiến hắn chấn kinh, vị đồng nghiệp đó lại liên hệ với tình nhân của Lam Trạm Nhất, một phụ trách tội phạm thương nghiệp, một thì chuyên đánh bài qua mạng, mánh khóe trong đó khỏi cần nói cũng biết rồi, nhu cầu mỗi bên thôi.
Chỉ là không rõ vì sao Hứa Bình Thu thông qua kênh nào mà biết nội bộ cảnh sát Thâm Cảng cách cả nghìn dặm có kẻ phản đội, ông già đó có rất nhiều bí mật.
Khẽ gõ cửa khoang sau, cửa mở ra, bên trong có một cái tay kéo tụt hắn vào.
Úi da, bên trong ngột ngạt, chen chúc mấy người, còn ai khác ngoài Thử Tiêu, Tào Á Kiệt, Du Phong với Lý Mân béo nhất đang lau mồ hôi, người kéo hắn là Tào Á Kiệt thở phào: “ Cuối cùng cũng tới, giúp một tay.”
“ Việc gì?”
“ Đi hộp đêm chơi, đi không?” Thử Tiêu cười dâm đãng:
Giải Băng nghe đã phản cảm, nhìn xung quanh, có vẻ không phải là đùa, trầm giọng hỏi: “ Rốt cuộc là có chuyện gì?”
Lời này hỏi Lý Mân, Chị Béo đó coi như là người đàng hoàng, giải thích nhiệm vụ của bọn họ là theo sau Dư Tội, vì đề phòng chuyện ngoài dự liệu, toàn bộ thiết bị giám thị, nghe lén đều lấy đi ngay, ví như Dư Tội tùy cơ để lại thiết bị ở siêu thị, sạp báo, ám hiệu là chỉnh lại cà vạt, cổ áo, vừa đi một cái là bọn họ lập tức tới ngay.
“ À, tôi hiểu ý mọi người rồi, cậu ta vào hộp đêm, cần một người lấy đồ cậu ta để lại chứ gì?” Giải Băng nắm bắt vấn đề rất tốt:” Bao nhiêu người như thế sao còn nghĩ tới tôi, tùy tiện một người vào đó không được sao?”
“ Tôi và Du Phong đi hai lần rồi, sợ bị quen mặt, Thử Tiêu không thể lộ diện.” Tào Á Kiệt giải thích:
Thử Tiêu đưa ra lý do không cách nào phản bác: “Hơn nữa địa điểm hạn chế, vào đó vừa phải có phong thái, vừa phải có phong độ, mấy người chúng tôi bộ dạng hèn mọn không hợp …. Với lại vào đó phải tiêu tiền, về không được thanh toán.”
Lý do cuối khiến cả đám cười khùng khục, Giải Băng thừa hiểu Thử Tiêu là loại gì nên không để bụng, không nhiều lời, hỏi làm sao để liên hệ với bên kia.
“ Gửi một cái tin nhắn, mười phút sau gặp nhau trong nhà vệ sinh.”
Lúc này trong phòng bao vip tầng 4 hộp đêm, Quách Thiếu Hoa đang cầm micro lắc lư mông hát, một tay vỗ mông em gái bên cạnh, em gái hát câu "em ngồi ở đầu thuyền" thì ré lên, chắc chắn bị bóp một cái rồi.
“ Oa, thuyền có sóng rồi.” Ngô Dũng cười ha hả:
“ Sóng to lên một chút còn chưa đủ đâu.” Dư Tội đã uống tới mặt đỏ gay cũng vào hùa:
Đây là nơi con người ta thoải mái phóng thích sự u ám trong lòng, Ngô Dũng cầm ly rượu vang cụng với em gái bên cạnh, tay còn luồn qua cổ áo vuốt ve, em gái thẹn thò: “ Đại ca, đừng như thế, ở đây nhiều người.”
“ Vậy thì thế này nhé, không cho họ thấy là được rồi.” Ngô Dũng đổi vị trí, tay luồn qua váy tiến vào, em gái kêu rên như trên giường, kích thích hắn máu sôi sùng sục:
Bên kia Quách Thiếu Hoa chẳng thua kém, cùng em gái ôm eo khiêu vũ, không phải kiểu mặc đối mặt mà là em gái xoay lưng dựa vào lòng hắn, mông uốn éo như rắn ra sức khiêu khích, động tác này rất tiện Quách Thiếu Hoa vươn tay ra phía trước sờ trên sờ dưới, hưởng thụ vô cùng.
“ Anh, có thích không?” Có người ghé tai hỏi, giọng êm như ru, mang theo hơi rượu:
Dư Tội lờ đờ nhìn thấy lúm đồng tiền, phản phất đụng tới ký ức sâu trong lòng, chu môi ra định hôn, em gái có cười khúc khích né tránh.
“ Đi, tới hôn một cái, hôm nay vị huynh đệ đó mời khách.” Ngô Dũng đẩy em gái bên cạnh, còn trẻ lắm, mặt bầu bầu, giống còn đi học:
Em gái này rất bạo dạn, dạng chân ra ngồi lên đùi Dư Tội, ôm cổ y, ngã vào lòng, người còn lại như ghen tuông đẩy ra, nói đây là chồng tôi, bốn cánh tay ngọc, bốn cánh môi hồng ra sức ấn lên má, lên trán Dư Tội, khắp phòng vang lên tiếng cười phóng đãng.
Dư Tội tựa như mất đi năng lực phản kháng, bị hai em gái thi nhau dày vò, đột nhiên một em ré lên: “ Đừng cắn vú em.”
Gái ở hộp đêm chỉ điểm tới là dừng, thủ đoạn khiêu khúc đạt tới lô hỏa thuần thanh, không bỏ ra một vài vạn đừng mong có tiếp xúc thân mật hơn, thế nên bất cẩn một cái đều thoát hết, Dư Tội liếm môi: “ Đó đâu phải vú, mà là ví tiền.”
“ Sao anh biết?” Em gái cười khúc khích, đưa tay vào rút ra vài tờ tiền.
“ Ha ha ha, đúng là chỉ cần ngực đủ lớn có thể chứa cả thiên hạ.” Dư Tội ngửa mặt cười, lại vẫy tay gọi em gái tới, cái trò ái muội này cũng vừa vặn thứ nam nhân cực thích:
Múa kích dục, tiếng cười phóng đáng, thêm vào rượu vang thúc đẩy hành vi lưu manh, thời gian bất tri bất giác trôi đi, khi tin nhắn tới, còn là do em gái bên cạnh nhắc nhở. Dư Tội vừa lấy di động ra, Ngô Dũng đã sán tới hỏi thẳng: “ Này Tiểu Nhị, muộn thế này còn có ai gọi điện cho cậu?”
Về lý luận thì không, đây là điện thoại mới được cấp, Dư Tội biết thằng này vẫn cảnh giác với mình, ném di động cho hắn: “ Bọn thương nhân còn vô sỉ hơn tiểu thư, suốt cả ngày gửi tin làm nghiệp vụ.”
“ Đáng ghét, đáng ghét.” Em gái vờ giận đấm Dư Tội vài cái:
Ngô Dũng xem tin, là quảng cáo nghiệp vụ tăng giá trị gì đó, cười ngượng trả lại điện thoại.
Dư Tội nhấp ngụm rượu loạng choạng đứng dậy, muốn đi vệ sinh, hai tên vệ sĩ đang chơi hăng không để ý, nhưng em gái thì nhiệt tình quá mức, dìu Dư Tội đi: “ Anh, để em đi cùng anh.”
“ Anh vào nhà vệ sinh nam, em cũng vào à?”
“ Ghét thế, người ta sợ anh không tìm thấy về phòng.”
“ Hay là anh đưa em tới nhà vệ sinh nữ.”
“ Anh muốn tới à?”
“ Muốn chứ, chẳng lẽ sở thích của chúng ta giống nhau.”
Mấy câu lưu manh căn bản không trêu nổi gái hộp đêm, người ta vẫn đi theo, tới cuối hành lang không vào thật, chỉ dặn Dư Tội cẩn thận, Dư Tội vào trong vừa tè vừa ngó nghiêng xung quanh.
Không ngờ người liên lạc lại là Giải Băng.
“ Chơi high quá nhỉ.” Giải Băng nhìn tháy trên mặt Dư Tội chi chít dấu son môi:
“ Đương nhiên rồi.” Dư Tội cười:
“ Cẩn thận, đừng chơi quá lửa.” Giải Băng đứng dựa vào cửa nhắc một câu, nhớ tới cuộc nói chuyện lần trước của họ trong nhà vệ sinh, khi đó Dư Tội cũng say, lòng cứ cảm giác quai quái, dù sao hắn không có tư cách nói gì cả:
“ Nơi này còn chẳng nguy hiểm bằng trong tổ chức của chúng ta, có gì mà phải lo.” Dư Tội nói nhỏ:
“ Hình như cậu có điều bất mãn.”
“ Đương nhiên, xem xem đãi ngộ của người ta như thế nào, ha ha ha.” Dư Tội kéo quần lên đi qua chỗ Giải Băng tới bồn rửa mặt:
Giải Băng đưa cho thứ giống bật lửa, hỏi: “ Đồ đâu?”
“ Đưa rồi đấy.” Dư Tội thuận tay lấy đi, đầu chẳng quay lại, ở bên ngoài, em gái vẫn đợi, lo lắng hỏi, anh không bị nôn chứ, Dư Tội lưu manh nói:” Anh không nôn, anh bắn.”
Giải Băng đi ra nhìn thấy Dư Tội ôm eo cô gái ăn mặc cởi mở, vừa đi vừa chu môi đòi hôn, em gái cười khanh khách né tránh suốt, chẳng biết nghĩ tới gì, cứ đứng ngây ra đó hồi lâu thở dài mang theo bật lửa không biết Dư Tội nhét vào người lúc nào rời đi.
Vừa ra tới sảnh thì phục vụ viên tới hỏi han, vị khách này vừa đặt phòng thì tới nhà vệ sinh, Giải Băng nói có chuyện gấp phải đi, nhét cho 200 rồi rời hộp đêm.
Không lâu sau cái bật lửa gắn camera siêu nhỏ kết nối với laptop của Lý Mân.