Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 626 - Q5 - Chương 109: Sinh Sự Thị Phi. (3)

Q5 - Chương 109: Sinh sự thị phi. (3) Q5 - Chương 109: Sinh sự thị phi. (3)

Ngô Dũng và Quách Thiếu Hoa tức điên, thằng đó không biết nặng nhẹ không biết tốt xấu, điển hình loại trộm vặt ngu ngốc không có tầm nhìn, Ngô Dũng nén giận khuyên:” Huynh đệ, 2000 là số tiền nhỏ, song chuyện tương tự ngàn vạn lần đừng lặp lại ... Cậu chưa biết Lam gia đâu.”

“ Thôi anh đừng bốc phét, ngay cả Băng Nha Lão công khai chém con gái nuôi mà chả làm gì nổi, cái việc tôi làm là mang đầu kiếm tiền đấy.” Dư Tội càu nhàu:

Bây giờ ba người họ dính với nhau, nếu có một thằng ngốc làm trò ngốc thì phiền lắm, với lại nếu Dư Tiểu Nhị có làm sao, bọn họ sẽ bị đưa lên vị trí ma thế mạng, Ngô Dũng hết lời khuyên can: “ Nếu cậu nghĩ như vậy thì nhầm rồi, tôi đã đi theo Lam gia năm năm, trước kia ở Thâm Quyến có tay người Đài Loan, mở công xưởng, nhiều tiền lắm, còn có quan hệ với hải ngoại, vụ làm ăn trên mạng này là do hắn làm, sau đó thế nào biết không?”

“ Thì cùng lắm là giết người chứ sao?” Dư Tội tim đập mạnh, không ngờ kéo cả vụ án cũ ra rồi:

“ Sai, hắn biến mất, không ai biết xảy ra chuyện gì.”

Ngô Dũng gằn giọng, càng là chuyện không rõ ràng càng kinh khủng, Dư Tội và Quách Thiếu Hoa nhìn nhau.

Không biết là sợ hay là chột dạ, Dư Tội không nhắc tới chuyện trộm tiền nữa, tới nơi, Ngô Dũng hất đầu, đi làm đi.

Con mẹ nó, không muốn làm cũng không được, Dư tội đầy bụng tức đạp cửa xe, đi vào hiệu bán sổ xố, đập bàn quát: “ Đưa tiền.”

Không lâu sau Dư Tội lấy tiền ném lên xe, hậm hực nói: “ Đếm cho rõ đi, đừng thiếu lại đổ cho tôi.”

Không đếm, Ngô Dũng cho thẳng vào va ly, nói: “ Dù sao chúng tôi cũng không đụng vào tiền, nếu thiếu cứ nhè cậu mà tính thôi.”

Ba người cứ thế cãi nhau, qua từng nhà một, giống trước kia, thu tiền rất thuận lợi, đến trưa lái xe đổi sang thành Dư Tội, xe đi tới vành đai phía bắc, nhìn thấy cái xe đạp điện, quen lắm, hình như nhìn thấy không chỉ một lần nữa.

Mày nhíu lại, kế nảy ra, không gây chút chuyện thì dứt khoát là không đi được rồi. Dư Tội đột nhiên tăng tốc, đi một quãng, quả nhiên thấy cái xe đạp điện tăng tốc đi theo. Đúng rồi, Dư Tội cười đểu phanh gấp, ai ngờ tên điều khiển xe đạp là cao thủ, xe đạp phanh lại, thiếu chút nữa va chạm, nhưng cao thủ gặp lưu manh vô lại cũng uổng mà thôi, gài số, lùi xe, húc cái rầm, nhìn qua gương chiếu hậu tên kia ngã chống vó, kệ hai tên kia chưa hiểu chuyện gì chửi bới, Dư Tội rút gậy cao su, mở cửa xe hùng hổ chạy xuống.

Tên ngã xe thấy chuyện không ổn, bò dậy định chạy, Dư Tội cho quả song phi trúng lưng, tên gầy gò đó "á" một tiếng ngã xuống, Dư Tội xông lên cầm gậy cao su quất túi bụi: “ Mẹ nó chứ, mày bám theo bọn tao làm gì, muốn chết à? ... Nói, mày ở đâu tới ... Không nói tao đánh chết mày.”

Với dân giang hồ, càng ngông càng hữu dụng, thằng kia thấy đối phương điên như thế, kêu cha gọi mẹ: “ Đừng, đừng đánh, tôi là người của Long ca ...”

“ Đến Xà ca cũng mặc, mày theo tao làm gì? Định chơi tao đấy à?” Dư Tội đánh càng dữ, nhè khuỷu chân, khuỷu tay đập:

“ Hu hu, đừng đánh nữa ... Long ca bảo đi theo bảo vệ các anh ... Người mình cả mà ...” Thằng đó ôm đầu la hét liên hồi:

“ Chết mẹ mày đi, mày nhìn mày có giống con người không, ai là người mình với mày chứ ...” Dư Tội bất cần biết, đánh tưng bừng, đợi có người gọi cảnh sát:

Chuyện chẳng như ý muốn, người qua kẻ lại vội vàng né tránh, không thì đi thật nhanh, đến nửa cái xe dừng lại xem náo nhiệt cũng chẳng có. Trời ơi, thời buổi này bà cụ ngã ra đường còn chẳng ai dám đỡ, huống hồ là đánh người, ngược lại, Ngô Dũng và Quách Thiếu Hoa ra sức ngăn cơm điên của Dư Tội.

“ Đi mau, cậu điên à, để cảnh sát tóm được thì ăn nói thế nào?” Quách Thiếu Hoa giữ tay Dư Tội:

“ Thằng vương bát đản đó theo chúng ta hai ngày rồi, chắc chắn không có ý đồ tử tế gì.” Dư Tội vùng thoát, lao vào quật tiếp:

Ngô Dũng tung cước, đá người kia ra xa, xỉu luôn, kéo Dư Tội lên xe, đạp ga chạy luôn, chửi: “ Mẹ nó đúng là thứ gậy nguấy phân, lại gây sự rồi.”

“ Gây sự gì, ai bảo nó theo dõi tôi.” Dư Tội cãi:

“ Nó là người Long ca, thằng ngu xuẩn này.” Ngô Dũng tức điên:

“ Long ca thì sao, rõ ràng không có ý đồ tử tế, đánh thế còn nhẹ chán.” Dư Tội tức điên, mẹ cha bọn cảnh sát địa phương quá chậm, rẽ qua phố khác rồi mà chưa nghe thấy tiếng còi cảnh sát:

“ Long ca là Băng Nha Lão, Băng Nha Lão chính là Long ca, cậu đánh thủ hạ của hắn, đợi hắn tới xử đi.”

Ợ, quên mất, lúc đó đang đánh người hăng, nhất thời đầu óc lú lẫn, hỏng, tổ chức này không ở lại được nữa, khẩn cấp về nhà thôi.

Chuyện như Ngô Dũng tất nhiên là không dám dấu diếm, vội vàng báo cho Lưu Ngọc Minh, đề nghị thay cả người lẫn xe, nhất là thay cái thằng Dư Tiểu Nhị, nó là cái loại chuyên gây họa, đến hắn cũng sợ rồi. Dư Tội ngồi nghe, mặt làm bộ bất mãn, lòng cao hứng, thay đổi công việc cũng không tệ, chỉ cần đừng phơi mặt ra ngoài làm việc nguy hiểm này. Sợ thì không phải sợ, mà lương thấp, không đáng tẹo nào.

Không ngờ vẫn không toại nguyện, điện thoại chuyển cho Dư Tội.

“ Tiểu huynh đệ, làm tốt lắm, cứ thế mà tiếp tục.”

Hả? Dư Tội cứ như bị kẹt nguyên quả trứng trong cổ họng, chấn kinh không nói lên lời, thế mà còn chưa bị đuổi à? Bọn này làm sao thế?

Tiếp tục thì tiếp tục, đã đâm lao thì phải theo lao thôi, buổi chiều Dư Tội ngông nghênh cầm gậy cao su đi thu tiền hoặc trả tiền, đáng tiếc không có chuyện gì xảy ra nữa. Ăn cơm xong lại tới xưởng sửa xe một chuyến, cái xe lắp đặt mấy ngày trước đã thành hình, bánh xe to, gầm xe thấp, đang treo cao, Duẫn Thiên Bảo đang thử chuyển động, chắc là sắp đưa đi đua rồi.

Nơi này không nhiều tiền mặt, song mỗi lần tới đều rất quan trọng, Duẫn Thiên Bảo lại đưa cho đống thẻ có ghi tên mật khẩu, giao Dư Tội, dặn:” Trên đường đi cẩn thận đấy, đây là khoản cuối cùng, sắp đua rồi.”

“ Tôi biết.” Dư Tội xách va ly, lòng giật đánh thót, hôm nay là 29 tháng 8 rồi, xem ra lần nhận cược này là khóa sổ, tin tức phải truyền về gấp:

Có vẻ như trong nhà đang chuẩn bị hành động gì đó, hai ngày qua bám theo y lơi lỏng hơn nhiều, Dư Tội không thể truyền tin, hai cái đuôi bám quá sát, chắc là sợ xảy ra chuyện ngoài dự liệu.

Nhưng lúc mong có chuyện bất ngờ thì lại chẳng có gì, chuyện thuận đường xuôi gió tới tận buổi chiều xong việc, lại tới chỗ chuyển tiền hôm qua, Ngô Dũng xách hai cái va ly lên lầu, liệu đây có phải hang ổ không?

Cái chỗ này lần thứ hai tới gửi tiền rồi, lại không cho mình đi cùng, không biết ở trong nhà đã chú ý tới tình huống này chưa. Dư Tội ghi nhớ địa điểm, đảo mắt nhìn quanh xem có ai trong nhà theo dõi mình không, chợt phát hiện Quách Thiếu Hoa đang nhìn mình, ánh mắt cảnh giác, nhe răng một cái cười nịnh, đám người này vẫn còn nghi ngờ y, đơn thuần bị chúng dùng ma thế mạng thôi, bị đề phòng từng ly từng tí thế này chẳng thà dùng thân phận chính thức điều tra.

Không lâu sau Ngô Dũng xuống, bảo trở về, trên đường đi ra ngoại thành, Dư Tội thuận miệng hỏi làm gì, chỉ nhận được câu trả lời là Lưu Ngọc Minh an bài, không dám hỏi nữa, song chắc chắn có chuyện gì đó.

Đúng 18 giờ, các trung đội hình sự, đội trị an, phân cục đột nhiên nhận được tin báo tập hợp khẩn cấp, trong vòng 15 phút có mặt trong nhà thi đấu, bí mật tập kết hơn 50 xe cảnh sát cùng 200 cảnh sát tới từ các đội, dẫn đội không phải là Lý Xước mà là cục trưởng đích thân hạ lệnh, ở hiện trưởng Lý Xước liên tục tranh chấp với cục trưởng.

Có điều đã không thể vãn hồi nữa, mệnh lệnh đã ra, tin tức do nội ứng cung cấp, đột kích một hang ổ cá độ qua mạng.

Bình Luận (0)
Comment