Lãnh đạo đi rồi, mọi người hoặc ngáp dài, hoặc vặn lưng, sắp tới cuộc quyết chiến cuối cùng rồi, đám Lý Mân lên tinh thần một chút, ai cũng muốn dứt điểm cho sớm vụ án này. Lần đầu xa nhà chấp hành nhiệm vụ lâu như vậy, bắt đầu nhớ nhà, e là cả trong nhà cũng bắt đầu sốt ruột rồi, lại chẳng cách nào gửi tin về.
“ Đội trưởng Giải ... cho xem tấm hình kia.” Thử Tiêu mặt mũi lấm lét chọc chọc vai Giải Băng:
“ Tấm nào?” Giải Băng vừa hỏi một cái liền tự hiểu ra, à một tiếng, mở ảnh chụp trộm kia:
Tất nhiên là bức ảnh Dư Tội và Ôn Lan thân mật, cảnh tượng ướt át, động tác dâm đãng, thực sự không còn lời nào để miêu tả nữa. Thử Tiêu nhìn ngây ra, đúng là tiến vào trong lòng nội bộ địch.
Tào A Kiệt nhắc đểu:” Này, chảy nước dãi kìa.”
Thử Tiêu không thèm để ý.
“ Này này, mấy cậu có giới hạn chút được không, cậu ấy đang trong nguy hiểm mà các cậu có thể đùa được à? Không thấy có lỗi với đồng đội à?” Lý Mân trách, nam nhân toàn thứ động vật đơn bảo, vô tâm chả nhạy cảm gì cả:
“ Diễn trò với một nữ nhân rất nguy hiểm, còn là nữ nhân dính dáng tới trùm XHĐ, không chỉ là nguy hiểm, mà là mấy mạng ra đùa à?” Tào Á Kiệt gật gù, nhưng mà loại chuyện này với nam nhân mà nói đồng thời cũng là chất kích thích, làm hắn cũng hưng phấn:” Quá tuyệt! Chậc, chậc! Chị không thấy kiểu lãng mạn này khiến tim đập mạnh khác thường à?”
“ Nhìn vẻ ăn hại của cậu kìa, nhìn người ta hôn nhau mà mình đã đạt cao trào rồi à? ” Lý Mân đánh bại Tào Á Kiệt:
Mấy người này đúng là càng ngày càng đi quá giới hạn, Tiêu Mộng Kỳ đứng dậy, chuẩn bị đi thì cửa mở ra thì người của đơn vị đặc vụ tới, chủ nhiệm Nhâm Hồng Thành, một ông già lập di, suốt ngày ở một mình trong phòng, chả rõ làm gì, cô vội vàng hỏi: “ Chủ nhiệm Nhâm, có vấn đề gì sao?”
“ Không phải, mọi người đừng suy đoán bừa.” Nhâm Hồng Thành đó gọi Nghiêm Đức Tiêu: “ Cậu ấy vừa gửi tin nhắn, cần thương lượng với trong nhà, vừa vặn chúng ta cũng cần thông báo tiến triển trong nhà cho cậu ấy biết.”
“ Tôi sẵn sàng.” Thử Tiêu kính lễ rất trang trọng:
“ Để tôi đi cho.” Không ngờ Tiêu Mộng Kỳ chủ động đi tới: “ Tôi là người dẫn đội, nắm rõ toàn bộ tình hình vụ án nhất, sẽ truyền đạt chính xác cho cậu ấy.”
“ Chuyện này cô đi không tiện, vì an toàn, địa điểm được bố trí ở quán mát xa vào rạng sáng, nếu cô đi thì ... Khó an bài.” Tiêu Mộng Kỳ mở miệng định nói gì, cuối cùng lại thôi, vị đó tiếp tục an bài:” Nghiêm Đức Tiêu, Du Phong, hai người cùng đi hỗ trợ cho nhau, trước hai giờ phải về, sẽ có tiếp ứng, theo “
Tào Á Kiệt hâm mộ nhìn Du Phong và Thử Tiêu hí hửng rời đi, đáng tiếc, vị kia mặt sắt, hắn không dám tới tranh, quay về phòng định ngủ một giấc, bất ngờ thấy Tiêu Mộng Kỳ đứng vịn lan can nhìn xa, ánh mắt chứa đầy sự bâng khuâng nhìn phương xa.
……………….. ………………
“ Hai ngày qua giám sát ngoại vi phát hiện xưởng sửa xe của Duẫn Thiên Bảo hoạt động rât sôi nổi, hắn cũng đã triệu tập mấy nghi phạm tham gia cướp xe về.”
“ Lực lượng ở Bắc Hải và Quảng Châu mai sẽ tới đây tụ họp với chúng ta, trong nhà đang ấp ủ một hành động lớn, hốt trọn ổ tập đoàn này.”
“ Xử trưởng Hứa chuyên môn nhắc nhở cậu chú ý an toàn, ngàn vạn lần đừng tiếp xúc quá gần đối phương, nếu để chúng có chút cảnh giác nào, toàn bộ hành động sẽ hỏng hết ... À phải, đã thông báo với cha cậu, nói là cậu tham gia tập huấn, cậu không cần liên hệ với ông ấy.”
Du Phong nói tới đó Dư Tội mới có phản ứng, ào một tiếng từ trong nước ngồi thẳng lên.
Ngâm mình nước nóng là chuyện rất thoải mái, nhưng mà ngâm liền nửa tiếng thì sẽ không còn tí thoải mái nào, còn ba người họ sắp ngâm một tiếng rồi. Du Phong đã đem chuyện cần thông báo, căn dặn, nhắc nhở đều hoàn thành, kỳ là Dư Tội cứ im lìm, như ra ngoài vài ngày đã mắc bệnh thần kinh vậy.
Có lẽ là Thử Tiêu hiểu y, có điều dù hiểu cũng chẳng thể giúp gì, nên Tiêu ca cũng ít nói chẳng hề giống chàng béo vui tính nói cười suốt ngày.
“ Người anh em sao mà tinh thần sa sút thế, chúng tôi còn hâm mộ không kịp này, cậu cả ngày sờ mó em gái cực phẩm, còn là hàng của lão đại ...” Du Phong ý đồ làm câu chuyện thoải mái hơn, đùa một câu:
Dư Tội trừng mắt lên, sờ soạng vợ người khác thì đúng là thích thật nhưng mà để người quen biết được chẳng hay ho gì:” Chuyện này không cần báo cáo lên tổ chức chứ?”
“ Vấn đề là phía Thâm Quyến không biết cậu, người ta đã cho cậu vào danh sách nghi phạm rồi, còn ở mức độ khá cao đấy, giờ nhất cử nhất động của cậu đều nằm trong giám sát.” Thử Tiêu quấn khăn lên bờ, hết chịu nổi rồi.
Không lâu sau ba người ngồi trong gian phòng hơi nóng nghi ngút, vẫn là Du Phong phải lên tiếng trước:” Sắp kết thúc rồi, kết cấu tổ chức lần phương thức vận hành của chúng về cơ bản đã bị chúng ta nắm được, chỉ cần bóp chẹt nguồn tài chính chảy ra ngoài của chúng, bọn chúng coi như xong ... Ài Dư Tội, rốt cuộc cậu làm sao thế?”
“ Chẳng sao cả.” Dư Tội ngồi khép mắt chẳng nói chẳng rắng: “ Tối ngày hôm đó có ai tham gia cứu viện?”
“ Cậu nói hôm Mã Gia Long bị giết à? Sau khi báo cáo cậu bị đưa ra biển, tiếp đó nhận tín hiệu cầu cứu của cậu, xử trưởng Hứa điều hai chiếc thuyền cảnh sát chống buôn lậu tới cứu viện.” Du Phong đáp:
“ Sau đó thế nào?”
“ Sau đó cậu không sao mà, xử trưởng Hứa nói là báo động nhầm.”
Hai người này cấp bậc quá thấp, khả năng không thể biết được loại tin tức đó, một đặc vụ hi sinh, không có được đãi ngộ của cảnh sát bình thường quyên mình vì nhiệm vụ, rất có khả năng tên tuổi và câu chuyện sẽ mãi mãi chôn vùi. Thậm chí, một cái tên có khi chẳng có, bọn họ như cái bóng vậy.
Du Phong sinh nghi:” Tối hôm đó rốt cuộc làm sao thế, về sau sở công an tỉnh Quảng Đông trao quyền chỉ huy cho xử trưởng Hữa, vụ án này do chúng ta phụ trách, nghe nói trước kia xử trưởng Hứa từng hợp tác với họ ... À, mà đúng là có gì che dấu, cứu viện tới trời sáng mới kết thúc, Trương Khải và khoa trưởng Sử tới hiện trường, về nói không phải cậu, mọi người mới yên tâm.”
“ Rốt cuộc có chuyện gì?” Thử Tiêu không nhịn được nữa, thúc giục:
“ Cái gọi là hang ổ chỉ là cạm bẫy, kết quả phía Thâm Quyến mắc bẫy, bọn chúng cùng lúc ra tay với Mã Gia Long thì đưa bọn tôi ra biển xử lý một phản đồ ... Là người của chúng ta bị bại lộ.” Dư Tội kể lại buổi tối kinh hoàng đó:
Thử Tiêu và Du Phong hít sâu một hơi, hơi lạnh chạy dòng sống lưng, bọn họ chụp được ảnh chỉ thấy Dư Tội ăn chơi, tán gái, đâu biết mấy chuyện thế này.
Du Phong thở phào:” Tốt quá, cậu không bị lộ.”
“ Không tốt tí nào vì người bại lộ bị chính tôi ném xuống biển.” Dư Tội nghiến răng nói ra chuyện bí mật nhất:
Hả? Du Phong thiếu chút nữa cắn vào lưỡi, Thử Tiêu thì cấm khẩu, đó không phải chuyện người làm, huống hồ là cảnh sát giết một cảnh sát khác.
“ Đem tin đó về nhà, tôi không muốn che dấu gì cả, bảo xử trưởng Hứa nể mặt chút, cho tôi thời gian, giải quyết xong công việc, tôi sẽ về tự thú.”
Dư Tội nói xong đứng dậy rời khỏi phòng, để lại hai đồng đội vẫn lặng người không nói được gì.
……. ……..