Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 655 - Q5 - Chương 138: Ai Mới Là Lá Chắn. (2)

Q5 - Chương 138: Ai mới là lá chắn. (2) Q5 - Chương 138: Ai mới là lá chắn. (2)

Dư Tội run lên, trong điện thoại là Lật Nhã Phương, cánh tay đang bị tiêm cái gì đó vào, đôi mắt mở rộng kinh hoàng, miệng bị bịt chặt, nghiến chặt răng: “ Anh chỉ dọa tôi.”

“ Thích tin thì tin, không thì thôi, đó là thành quả nghiên cứu của tên biến thái, căn cứ vào liều lượng khác nhau gây tổn hại khác nhau. Cậu chắc biết rồi, có người cả tuần sau tỉnh lại vẫn mơ hồ, cô gái nói cậu là hình cảnh Đại Nguyên này bị tiêm 50 CC gấp 5 lần bình thường, trước 14 giờ không tiêm thuốc giải thì chỉ có thể làm người thực vật ...” Liên Dương cười ác độc: “Chính cậu hại người ta đấy.”

“ Thằng khốn kiếp, tao bắt mày vẫn có thể ép mày nói ra thuốc giải.” Dư Tội tóm lấy tay Liên Dương, mắt phun ra lửa:

“ Thôi nào, cố gắng làm gì, vẻ mặt này của cậu nói lên cô gái đó đủ phân lượng với cậu, vào giây cuối cùng trước khi máy bay cất cánh, tôi gửi tin vào cái máy này, đồng ý chứ?” Liên Dương ném cho Dư Tội một ánh mắt khiêu khích:

“ Cô ấy chắc chắn còn ở khách sạn, các người không thể đưa cô ấy đi được.” Dư Tội trán nổi gân xanh, giữ chặt cánh tay hắn:

“ Thế à? Cũng có thể đúng, cũng có thể không, có thể là đưa sang gian phòng khác, tôi dám đánh cược, cậu dám không?” Liên Dương mỉm cười nhìn Dư Tội đã gần như mất khống chế, trong mắt hắn, Dư Tội càng tức giận càng chứng tỏ cô gái đó có ý nghĩa, hắn càng an toàn:

Dư Tội cứng người, giữa một người không liên quan và nghi phạm, chỉ chọn được một.

Lần thông báo cuối cùng, Liên Dương mắt âm độc quát:” Tránh ra, tôi đi hoặc cô ta chết.”

“ Vậy mày có giữ lời không?” Dư Tội không phải xuống nước, tay mất đi lực đạo:

“ Cậu không có tư cách nói điều kiện.” Liên Dương giật tay ra đi được vài bước nói thêm:” Biết bi ai nhất của một cảnh sát là gì không?”

Dư Tội nắm chặt tay không đáp.

“ Đó là muốn cứu cả thế giới, song cuối cùng lại mang đầy tội nghiệt ... Ha ha ha ...”

Mười phút sau tin nhắn gửi về, máy bay bay lên trời, Dư Tội chạy như điên, vừa chạy vừa liên hệ tổ chi viện đi giải cứu chủ nợ của mình.

…… ….

“ Là Liên Dương sao?” Triệu Hạ nhíu mày nhìn nhìn Duẫn Thiên Bảo sụp đổ trong khoang xe, vết thương đã băng bó, song vết thương trong tim không cách nào chưa được, hắn không tin, điều này không khớp với khẩu cung của Vương Thành: “ Vậy Lam gia có tham dự không?”

“ Không, nhưng tiền chuyển qua sòng bạc của hắn.”

“ Tức là sao?” Triệu Hạ không hiểu:

“ Các người là lũ ngu xuẩn ... Muốn vu oan cho ông ta chứ sao .... Ha ha ha ...” Duẫn Thiên Bảo cười hả hả, điệu cười của kẻ tuyệt vọng:

“ Thế mỗi lần xe cướp được đem đi đâu?”

“ Cho tôi gặp Lan Lan, tôi sẽ nói.”

“ Anh còn muốn ra điều kiện à?” Triệu Hạ tức giận:

“ Hoặc cho tôi gặp, hoặc tôi không nói, dọa à ... Giỏi thì bắn một phát đi, lão tử mà chớp mắt thì làm con chó. Mày bắn thử xem nào.” Duẫn Thiên Bảo rống lên, vẻ mặt điên cuồng:

“ Không biết sống chết.” Triệu Hạ nhảy xuống xe, đóng cửa rút điện thoại báo tiến triển:

Đây là lúc bộ chỉ huy bận rộn nhất, đường Long Hoa, tòa nhà Trí Nghiệp, chung cư đại học mạng vì cảnh sát phong tỏa đã khiến giao thông hỗn loạn, nhất là ở tòa nhà Trí Nghiệp, không ngờ chủ nợ nhiều như thế, vì tiền bất chấp, ra tay với cả đặc cảnh phong tỏa.

Chưa hét, rất nhiều nhà cái nhỏ không cách nào trả tiền cho người thắng tiền bị người ta phẫn nộ đập phá, các khu tiếp nhận hơn 50 vụ đánh nhau.

Trong thành phố loạn, ngoại thành càng loạn, quốc lộ 9 bị phong tỏa, pháp y đang kiểm tra xác xe vớt lên, xe bị trôi đi hai mét, cô gái hoa dung nguyệt mạo giờ đã thành một cái xác kinh khủng.

14 giờ, pháp y kéo túi xác, kết quả kiểm tra giao vào tay Giải Băng.

Giải Băng đeo găng tay kiểm tra, cái dây chuyền kim cương hình trái tim, hắn khá am hiểu các loại trang sức, cũng như mấy món đồ của tình nhân, chỉ một lúc đã mở ra, quả nhiên bên trong có một bức ảnh, lẩm bẩm:” Thì ra là hắn, bao sao có thủ đoạn gây án thiên tài như thế ...”

Đó là ảnh Ôn Lan và Liên Dương, cô gái như con chim nhỏ nép vào vai Liên Dương, giống một đôi ngọt ngào, hắn chợt hiểu vì sao Ôn Lan tự tìm cái chết.

Vì trái tim đã chết rồi.

Tình hình được báo lên bộ chỉ huy, Giải Phạm biết tất cả đã muộn, kẻ đứng đằng sau có đủ thời gian để tẩu thoát ..

“ Là hắn à?” Hứa Bình Thu miệng đắng nghét:

Lúc này ông ta ở trung tâm chỉ huy cục công an Thâm Quyến, tiếp nhận tiếng vỗ tay chúc mừng của đồng nghiệp, bị tin tức này làm sững sờ.

“ Duẫn Thiên Bảo vừa khai ra kẻ đứng sau là Liên Dương , nghi phạm Tề Vũ Phi khai, Lam gia kỳ thực là cách gọi vui của họ với Ôn Lan ...” Lý Xước hạ thấp giọng tới hết mức có thể: “Lam gia không phải Lam Trạm Nhất, mà là Ôn Lan.”

“ Lão Hứa, nào nào, sở trưởng Lý đang tới, hôm nay anh là nhân vật chính, gọi hết đội viên của anh tới đây, hôm nay chúng ta mở tiệc mừng công thật lớn.” Bí thư Lưu đi tới, ông ta không biết gì về vụ án này, nhưng mà thanh thế lớn như vậy, chiến quả lớn như vậy, là một lãnh đạo, rất hài lòng:

Hứa Bình Thu thì thầm vài câu, tức thì có thêm một người nữa choáng váng.

“ Chạy, chạy rồi à? Chạy rồi thì khống chế cả nhà hắn ... Bất kể hắn lấy tiền từ đâu, nhất định phải lấy lại ...” Bí thư Lưu nổi giận, bị lấy đi mấy chục nghìn vạn, truyền ra còn oanh động hơn cả ngân hàng bị cướp, đám phóng viên sẽ bâu vào như cá mập ngửi thấy máu:

“ Thế nên tiệc mừng công hoãn lại đã, chúng tôi mới chỉ hoàn thành một nửa công việc.” Hứa Bình Thu lập tức kéo Lý Xước đi, giờ có cả đống người thế này, trung tâm chỉ huy mất đi ý nghĩa rồi:

Lý Xước vừa đi vừa báo cáo:” Đã tổ chức bắt giữ Liên Dương, nhà hắn không có, đơn vị nói là sáng nay vẫn đi làm. Xử trưởng Hứa, giờ đã có sáu vị khách bị cướp đang được cứu chữa, họ mà tỉnh lại thì không giữ được bí mật nữa.”

“ Nếu không tìm được hắn, tiền không lấy về, triển lãm lần này hội tụ toàn bộ nhà sản xuất xe danh tiếng thế giới, khách tới mua hàng bị cướp, tiền không lấy được về, làm hỏng danh tiếng của cuộc triển lãm, hậu quả sẽ rất là ...”

“ Để tôi nghĩ đã ... Khả năng muộn rồi, hắn là kẻ đứng sau, lại là cảnh sát, làm sao không sắp đặt bước bỏ trốn ... Hai cú điện thoại báo án kia khả năng chính là hắn, cố ý ném ra để điều động lực lượng cảnh sát đang phong tỏa khắp nơi của chúng ta ... Giờ này hắn đã xuất cảnh rồi cũng nên ...” Hứa Bình Thu hối không kịp, ông già rồi, chậm chạp rồi, đã thời gian dài không ở tuyến đầu trực tiếp đối diện với nghi phạm, phản ứng không kịp là hiển nhiên:

Tà quá, phía dưới báo cáo lên, chiếc điện thoại báo cảnh sát không ngờ vẫn hoạt động.

“ Bắt.” Lý Xước không nói nhiều, ra xe hú còi hung hăng tới nơi phát ra tín hiệu:

Bệnh viện Hoa Kiều, bỗng nhiên có sáu bảy chiếc xe xông qua cổng, đám hình cảnh thường phục chia ra các vị trí phong tỏa bệnh viện. Tiếp ngay đó lại thêm mười mấy chiếc xe cảnh sát nữa tới, vây kín mít.

“ Tín hiệu tầng ba.”

“ Lên, cậu, cậu ... giữ cầu thang phía sau.”

“ Tìm được nghi phạm khống chế ngay lập tức. Nếu kháng cự cho phép bắn tại chỗ.”

Mấy hình cảnh thường phục lặng lẽ đặt tay lên hông, rút súng, mở chốt bảo hiểm, tín hiệu rất mạnh, ở phòng đợi phẫu thuật truyền ra, chia nhau nhau giữ hai bên, đột nhiên tín hiệu di chuyển, trong phòng có một nam tử thất hồn lạc phách đi ra.

Hành động, lao vào …

Bình Luận (0)
Comment