Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 664 - Q5 - Chương 147: Đại Họa Ập Xuống. (1)

Q5 - Chương 147: Đại họa ập xuống. (1) Q5 - Chương 147: Đại họa ập xuống. (1)

Du Phong dừng chân đợi Tào Á Kiệt đi tới ngang bằng với bọn họ thì khoác vai phải hắn, khuyên: “ Anh nghĩ thoáng chút, anh tệ tới mấy vẫn còn hơn tôi tên độc thân như tôi mà, chừng này tuổi đầu mà chưa có bạn gái, đủ thảm chưa? Nhưng tôi vẫn vui vẻ thôi.”

“ Đúng thế, vì nữ nhân mà buồn chả đáng.” Dư Tội khoác vai trái Tào Á Kiệt:

“ Thế kia à, sao tôi nghe nói có người ngày ngày tới cục chống ma túy quên ăn quên ngủ.” Tào Á Kiệt cắn trả: “ Chuyện không liên quan thì các cậu nghĩ thoáng rồi.”

“ Anh nói cũng phải ... Từ khi thấy Lão Quách như thế, tôi như mắc chứng sợ hãi, toàn mơ thấy chị Lâm hi sinh ... A, cái mồm thối tha này ... Tôi chỉ mong biết chị ấy đang ở đâu, biết chị ấy an toàn là được ... Thế mà cũng chẳng xong ...” Dư Tội nói rồi tinh thần cũng đi xuống, lo lắng là một loại dày vò, vì không biết chút tin tức nào nên ngày đem trằn trọc càng lúc càng bất an:

Chả giúp được gì hết, Du Phong trừng mắt lên với Dư Tội, đi thêm một lúc nhìn Tào Á Kiệt, hai người chỉ biết thở dài, trước kia người sống thoải mái nhất là hắn, tổ chức tới nói chuyện, mọi người lo hắn sẽ đi đầu tiên, nhưng hắn lại là người đầu tiên đứng ra ở lại.

“ Anh Tào, tôi thấy con người anh đa sầu đa cảm quá, có khi bạn gái anh chỉ giận dỗi, không phải muốn chia tay thật thì sao?” Dư Tội rốt cuộc cũng nói được một câu an ủi:

“ Đúng rồi, có thể vì anh tới đây, cô ấy không vui nên cố tình gây chuyện để ép anh quay về.” Du Phong cũng đoán:

Tào Á Kiệt lắc đầu không nói.

“ Đa nghi, chắc chắn là đa nghi, anh ở Thâm Quyến, làm sao biết người ta thay lòng đổi dạ, nếu không có thì sao, nếu cố ý chọc tức anh thì sao?” Dư Tội thêm vào một câu:

“ Người anh em, tôi hận nhất mình là cảnh sát, quá mẫn cảm ... Tôi vừa về một cái đã phát hiện quá nhiều manh mối.” Tào Á Kiệt khó nói ra lời:

“ Xem xem, đó là do tâm tư u ám hại đấy.”

“ Anh Tào, manh mối đó anh dùng thủ đoạn điều tra nào phát hiện ra?”

Tào Á Kiệt đứng lại, bình tĩnh mà nghiêm túc nói:” Tôi nói với các cậu, các cậu đừng cười tôi đấy ... Khi tôi đi, đầu giường có hai hộp BCS, khi tôi về vẫn hai hộp, mười tám cái ... Số thì đúng, nhưng loại thì sai ... Jissbon biến thành Durex, con mẹ nó, bảo tôi không nghi có được không? Tôi vừa hỏi một cái cô ta nói, tôi không thỏa mãn được nhu cầu của cô ta ...”

Hai người kia tròn mắt nhìn nhau, có loại nữ nhân trắng trợn thế à?

Tào Á Kiệt phẫn uất: “ ... Tôi cho cô ta mọi thứ, mua nhà, cô ta là chủ hộ, đại biểu pháp nhân công ty là cô ta ... Mẹ nó chứ, cô ta là con nha đầu nhà quê, năm xưa tôi tuyển cô ta ở chợ lao động, nghèo tới ngày ăn ba bữa mỳ gói ... Các cậu nói đi, con người sao lại thay đổi nhanh như thế, tôi đi vài tháng, cô ta lăn lên giường với người khác ... Hu hu ... Tôi làm cảnh sát con mẹ gì chứ, mũ cũng thành màu xanh luôn rồi.”

Nói tới đó Tào Á Kiệt không kìm nổi, ngồi bệt xuống đất, thương tâm bật khóc nức nở như trẻ lên ba.

Thế này thì quá đáng lắm rồi, Dư Tội nhìn cảnh đó không dằn lòng được sắn tay áo, mặt đỏ bừng bừng: “ Đối phương là ai, anh nói một câu, chúng tôi trút giận cho anh, thế nào cũng phải cho thằng khốn đó nằm liệt giường. Con mẹ nó, cảnh sát không ức hiếp người ta đã là phúc cho chúng rồi, lại còn trèo lên đầu lên cổ chúng ta à?”

“ Biến biến ...” Du Phong đẩy Dư Tội sang bên, cái thằng này toàn thích làm to chuyện: “ Anh Tào, phát hiện sớm còn hơn, cô ta bỏ anh thì sẽ bỏ kẻ tiếp theo, loại nữ nhân như thế đâu đáng để anh thương tâm?”

“ Đúng thế, tát cô ta, con mẹ nó, tát mạnh vào, tát cho sưng mặt lên, anh không dám thì để tôi.” Dư Tội hùng hổ:

“ Thôi, bỏ đi ... Tôi nghĩ thông rồi.” Tào Á Kiệt khóc một lúc cũng kiềm lại được, lau nước mắt, lẩm bẩm:” Cô ta theo tôi cũng chịu khổ không ít, mấy năm đầu còn cùng lắp đặt thiết bị với công nhân, chạy tối ngày ... Gia nghiệp này cũng có một nửa nhờ cô ta kiếm được, giữ không được trái tim, hà tất giữ người, tôi quyết định rồi, cô ta muốn gì, tôi cho cô ta, cô ta ngủ với ai, tôi để cô ta toại nguyện, chẳng qua là cái công ty nhỏ, chẳng qua là vài đồng tiền nát, chẳng lẽ cô ta nghĩ rằng tôi bận tâm tới tiền chắc?”

Úi, thế này đâu phải nghĩ thông, mà là nghĩ quẩn, Du Phong rùng mình không dám khuyên tiếp.

“ Đúng, thế mới là nam nhân, đi nào anh Tào, kiếm mấy chai Nhị Oa Đầu, chúng ta uống tiếp ... Tôi cũng nghĩ thông rồi, mai chúng ta cùng đi tán gái, nam nữ chẳng qua chỉ là lên giường thôi chứ gì, đi ...” Dư Tội kéo tay Tào Á Kiệt dậy:

Tào Á Kiệt hào khí sinh ra: “ Đi, uống thì uống, dù sao tôi cũng chẳng có chỗ nào để đi.”

“ Đúng rồi, đại trượng phu sợ gì không có vợ, đêm nay tôi kiếm cho anh cô vợ ...”

Thế là hai nam nhân thất tình, một nam nhân độc thân, mượt hơi men lảo đảo đi trong đêm, mặc sức ngửa cổ ca hát:

“ Người anh em, người anh em của tôi, yêu nhất chính là anh.

Ăn uống, tán gái, chúng ta cùng nhau làm

Người anh em, người anh em của tôi, tốt nhất chỉ có anh.

Tiền bạc mỹ nữ đều đếch bằng anh ...”

Nam nhân mà, khi không được như ý, khóc một trận, quậy một trận, say một trận là qua, giống như cơn mưa rồi có lúc tạnh ...

Ấy, nhưng cuộc đời không phải lúc nào cũng xuôn xẻ như vậy.

Tiêu Mộng Kỳ tới tổng đội hình sự lúc 10 giờ sáng, cô nhận được điện thoại của Lý Mân mà tới, nguyên nhân đơn giản, ba vị kia kết bạn đi chơi, cuối cùng mò tới hộp đêm Chanh sắc niên hoa. Cũng thật xui xẻo, sau Quốc Khanh cục công an tổ chức đại tuần tra, ba vị này uống say ngất ngưởng, chẳng có giấy tờ gì bị đưa về trung tâm 110, tra một cái liền tới tổng đội.

Đối với nhân viên công vụ quốc gia, đặc biệt người của cơ cấu công an tới chốn giải trí, cấp trên luôn có sự nhẫn nại bằng 0, nhẹ thì xử phạt, nặng thì khai trừ, khi kiểm tra ba người còn cùng mấy cô gái tiếp rượu uống tới cao hứng, nếu không phải tổng đội áp xuống thì viện kiểm soát đã gọi đi rồi.

Xe dừng lại một cái, Lý Mân vội vãn chạy tới, Tiêu Mộng Kỳ hỏi gấp: “ Sao thành ra như thế?”

“ Đều tại tôi, hôm qua Lật Nhã Phương mời khách, chúng tôi uống hơi nhiều, người ta đưa họ về tổng đội, ai ngờ mấy người họ lại đi uống tiếp.” Lý Mân dáng vẻ day dứt:

“ Dư Tội còn có thể hiểu ... Sao mà Lão Tào với Du Phong cũng tham gia?” Tiêu Mộng Kỳ không hiểu, hai người kia đều là đồng chí tuân thủ kỷ luật: “ Lại là cậu ta rồi, người thật thà như Du Phong cũng bị cậu ta làm hư ...”

Từ Thâm Quyến về trừ ăn với nhau một bữa, liên hệ không còn nhiều như trước, cô bận báo cáo, cuối năm khảo hạch, lần này khả năng thăng chức lên sở của Tiêu Mộng Kỳ rất cao, ước nguyện bao năm thành hiện thực, không ngờ người đưa cô lên lại trong chớp mắt ngã xuống đáy vực.

- Chủ nhiệm Tiêu, phải làm sao đây, chính ủy Vạn vừa mắng họ một trận, cục công an đã ra thông báo, tổng đội không xử lý không được ...

Lý Mân khẩn trương vô cùng, đội năm người trừ đi ba, vậy là xong hết:

“ Chính ủy Vạn đuổi về viết kiểm điểm đợi xử lý rồi.” Thử Tiêu chạy hổng hộc tới báo cáo tin tức mới nhất: “ Chủ nhiệm Tiêu, làm sao đây? Có giải tán không để tôi còn về đơn vị cũ.”

Lý Mân lườm hắn một cái, tên này chỉ mong có thế mà thôi.

....

Làm mình nhớ tới Trư Bát Giới, hở ra chút là đòi chia hành lý về Cao Gia Trang =))

Bình Luận (0)
Comment