Bốn tiếng sau.
Nghe thấy tiếng xe đỗ lại dưới lầu, Du Phong sắp ngủ tới nơi, nói: “ Chắc là về rồi nhỉ?”
“ Dù sao không về thì chúng ta không đi.” Dư Tội dửng dưng đáp, đợi từ một giờ tới tận năm giờ rồi:
Bọn họ ở trong văn phòng đơn giản, nhà hai tầng, nằm ở đường vành đai phía đông, công ty hậu cần Hoa Thái, dưới lầu là sân kiêm kho, chiếm diện tích mấy mẫu, rất nhiều công nhân đang bận rộn qua lại làm việc.
Thử Tiêu đảo mắt một vòng, không nói gì, té ra chuyện hôm qua có ẩn tỉnh, ba người kia nhân lúc say, muốn tìm kẻ thứ ba kia nói chuyện, người kia sảng khoái, hẹn gặp ở hộp đêm Chanh sắc niên hoa. Dư Tội và Du Phong kiên quyết kéo Tào Á Kiệt tới gặp mặt, muốn kết thúc chuyện này, ai ngờ rơi xuống hố xí.
Phải rồi đối phương tên là Quan Trạch Nhạc, nghe nói lai lịch lớn lắm, bạn gái cũ của hắn ôm được cái đùi to, có chỗ dựa nên chẳng sợ gì, e đó là nguyên nhân Tào Á Kiệt phẫn uất, người ta chơi mình, giờ hại cả hai người anh em, hắn không còn mặt mũi nhìn ai.
“ Anh em đừng kích động, kích động là ma quỷ.” Thử Tiêu nói lời này chủ yếu nhắc tên điên Dư Tội.
Dư Tội chơi game trên di động, thừa biết Thử Tiêu nói ai khinh bỉ đáp: “ Phân lượng của hắn chưa đủ cho tôi kích động.”
Cửa mở ra, một nam nhân tuổi trên ba mươi mang khí chất nhân sĩ thành đạt đi vào, thấy cảnh này hoang mang: “ Các vị là?”
“ Tối qua đã gọi điện thoại.” Dư Tội lạnh nhạt đáp, đánh giá đối phương, vóc dáng tầm thước, mặc vest nguyên bộ, mặt trắng phát sáng, không khác gì bọn cầm thú đội lột người khác:
Còn gì nữa, hắn vờ không quen biết: “ A nhớ ra rồi, đồng nghiệp của Tào Á Kiệt ... Tối qua đặt chỗ cho các anh, vốn định tới nói chuyện, ai dè xe gặp sự cố, tới nơi thì các anh đi rồi. Xin lỗi, xin lỗi ... Ngồi đi, Tiểu Vũ, mang nước uống tới đây.”
Chiêu đãi ân cần, có điều nhìn nụ cười nửa miệng của người ta thì đang bỡn cợt mà thôi, nước đưa lên, cửa đóng lại, giám đốc Quan nhìn mấy vị thái độ bất thiện kia: “ Các vị ... Chuyện giữa tôi và Lão Tào là chuyện riêng, lại còn là chuyện tình cảm nam nữ, tôi nghĩ không ra, các anh xen vào làm gì?”
“ Chúng tôi là đồng nghiệp, nói vài câu công bằng không được à?” Du Phong giờ lĩnh giáo được thế nào là lòng người hiểm ác rồi, cướp bạn gái, cướp tiền, còn định đẩy luôn người ta vào đường cùng:
“ Được chứ, được chứ ... Các anh và tôi nói gì đây, chẳng lẽ các anh khuyên tôi, đem nữ nhân đã lên giường rồi trả lại? Ừ, cứ coi tôi trả, anh ta có nhận không?” Quan Trạch Nhạc ung dung nói cười:
“ Cô ta chỉ là thứ hàng nát ai cũng cưỡi được, anh cứ giữ cho mình đi.” Dư Tội lạnh lùng nói, đối phương vừa biến sắc định phát tát, y trừng mắt: “ Vốn chỉ là chuyện nhỏ, nhưng anh hèn quá, bẩn quá, cướp bạn gái người ta đã đành, còn chiếp đoạt tài sản người ta.”
“ Chứng cứ đâu, đừng có nói bừa.” Quan Trạch Nhạc không cười nữa:
“ Này, chuyện này anh lừa được ai, không lừa được chúng tôi đâu ... Lão Tào ra ngoài phá án, con đó bán công ty, tháng 8 một khoản 56 vạn, tháng chín 2 khoản 83 vạn và 4 vạn, đều chuyển vào tài khoản công ty anh ...” Du Phong muốn làm rõ chuyện này quá đơn giản, toàn bộ tài sản của Tào Á Kiệt đã thành của thằng cha này:
“ Các người dám điều tra tôi à?” Quan Trạch Nhạc chỉ mặt Du Phong:” Tôi tố cáo các người.”
“ Tố cáo đi, tôi nói này giám đốc Quan, tôi phục anh thật đấy, người ta câu nữ nhân tốn tiền, anh chơi gái còn kiếm tiền ... Lợi hại, tôi qua anh chơi hay lắm, hẹn Lão Tào tới Chanh sắc niên hoa, sau đó định chơi anh ấy trắng tay luôn chứ gì? Vốn không liên quan gì tới chúng tôi, nhưng chúng tôi bị liên lụy vào, anh nói đi nếu chúng tôi cũng mất việc, anh làm sao đây?” Dư Tội đang đè nén lửa giận cực độ:
“ Ha ha ha ... Chuyện đó ...” Quan Trạch Nhạc hiểu rồi, hắn liền bình tĩnh lại, ngồi ngả lưng ra sau: “ Tôi không giúp gì được các anh, được, chúng ta là người ngay không nói lời ám muội, tôi và Lộ Đình Đình phát sinh quan hệ nam nữ, không phạm pháp, đúng không? Lộ Đình Đình đầu tư vào công ty của tôi, cũng không phạm pháp, đúng không? Nếu có tranh chấp gì, là chuyện của cô ta và Tào Á Kiệt, không liên quan tới tôi, đúng không? Còn các anh .... Tôi chỉ đặt phòng, các anh tự uống tự gọi nữ nhân tới tiếp rượu, bị cảnh sát bắt, đổ vấy cho tôi là sao?”
Thằng này thật khốn nạn, chuyện gì cũng phủi sạch sẽ, khi đó Dư Tội định gọi vài em gái để hắn tới trả tiền, kết quả là hại chính mình.
“ Được, là chúng tôi bị chuốc lấy ...” Dư Tội nóng mặt, lâu lắm rồi chưa bị người ta gài như thế:” Vậy chuyện Lão Tào, anh không định để cho người ta đường lui à, cả nhà họ chẳng dư giả gì, phấn đấu bao năm mới có được cái công ty, anh dụ dỗ được bạn gái của anh ấy đó là bản lĩnh của anh ... Nhưng ít nhiều phải để người ta một chút, cả sòng bài cũng còn cho con bạc lộ phí về nhà cơ mà, anh không thể ăn thịt không nhả xương thế chứ?”
“ Cẩn thận tôi kiện anh tội phỉ báng ... Lộ Đình Đình là đối tác của tôi, chuyện của cô ta liên quan gì tới các anh.?” Quan Trạch Nhạc dựa vào lưng ghế, bộ dạng ăn chắc rồi, mấy thằng cảnh sát sắp bị đuổi việc, lũ hề cùng đường thôi:
Thử Tiêu chướng mắt với thằng này lắm rồi:” Đối tác trên giường à?”
“ Ừ, nói thế cũng được.” Quan Trạch Nhạc cười khinh bỉ:
“ Tôi xem ảnh nữ nhân đó rồi, đã trên 30, xinh đẹp đấy, song cùng Lão Tào ăn nằm bảy tám năm trời, giám đốc Quan này, anh dù gì cũng là nhân sĩ thành đạt, nữ nhân bị người ta chơi chán chê bao năm mà anh không chê, định cưới về à?” Dư Tội ý đồ kích thích đối phương:
“ Đừng cố tình chọc giận tôi, Lộ Đình Đình thích thế, các anh làm được gì, cô ấy muốn đầu tư cho tôi, muốn hợp tác với tôi, tôi miễn cưỡng lên giường với cô ta vài lần, giao dịch thôi, có phạm pháp gì đâu?” Quan Trạch Nhạc không kém, không giận còn cố ý chọc lại, thong thả phả từng làn khói lớn:
“ Không phải cô ấy muốn, cô ấy và Lão Tào tình cảm sâu nặng, nhất định là anh dùng thủ đoạn đê tiện uy hiếp.” Du Phong nghiến răng kèn kẹt:
“ Cậu còn ít tuổi, ép nữ nhân lên giường còn có thể, uy hiếp cô ta thích mình, cậu nghĩ có khả năng không?”
“ Tôi thấy loại người như anh chỉ biết dùng thủ đoạn vô sỉ uy hiếp nữ nhân thôi.” Du Phong càng lúc càng thấy không đáng thay Lão Tào:
“ Sai, nữ nhân à, chỉ cần được thỏa mãn trên giường thôi là sẽ ngoan ngoãn nghe lời.” Quan Trạch Nhạc hả hê trêu chọc:” Lão Tào ở phương diện này rõ ràng không xong, nếu không bạn gái đã chẳng ngoại tình.”
“ Vậy là anh lừa dối tình cảm của người ta, tôi không tin anh cười cô ta.” Thử Tiêu giọng rất ủ rũ, tựa hồ thấy chuyện này không làm được gì nữa rồi:
“ Cái này thì đúng, ai dám cưới cái loại lẳng lơ đó làm vợ chứ, chú em này, chuyện nam nữ không tồn tại vấn đề ai lừa ai, lên giường đều là cam tâm tình nguyện thì sao gọi là lừa.” Quan Trạch Nhạc lên tiếng dạy đời, lúc này hắn đã ở định điểm sự khách khí, thái độ bề trên: “ Có điều tôi không muốn tuyệt đường người khác, nếu mấy anh không có việc làm thì tới đây làm công nhân cho tôi đi, đảm bảo kiếm không ít hơn làm cảnh sát đâu, ha ha ha.”
Rõ ràng là chỉ có ý sỉ nhục người ta, Dư Tội nhìn Du Phong, hắn gật đầu, Thử Tiêu thì chớp mắt, dùng miệng truyền tin, Dư Tội gằn giọng nói từng chữ: “ Tôi cũng có đề nghị, anh muốn nghe không?”