“ Bên trên là sở tỉnh, mà anh là phó sở trưởng mà, làm gì có lệnh nào không thông qua anh.” Vương Thiếu Phong hậm hực, hiện sở trưởng Thôi đi công tác xa, mấy vị phó sở kia ngang cấp ông ta, không thể quyết chuyện gì bỏ qua ông ta được, bọn họ chưa có cái gan đó:
“ À, dù thế nào cũng không thể là trên bộ ra lệnh, thế thì anh lo gì?”
Vợ chồng tâm ý tương thông, Vương Thiếu Phong hiểu vợ ám chỉ gì: “ Cả em cũng không tín nhiệm anh, anh dù tệ mấy cũng không cá mè một lứa với chúng.”
“ Thế thì em càng không hiểu anh có gì mà lo.”
“ Có thể nói là không liên quan tới anh, cũng có thể nói là có, dù sao không có công an, văn hóa cho phép, làm sao mở được, nếu như cái nơi đó có vấn đề, muốn trách tội, anh sẽ là người đầu tiên.”
Vương Thiếu Phong không nói với vợ ông ta cũng hưởng không ít mật ngọt từ phương diện này phương diện kia, nhiều chuyện ông ta không tham gia, nhưng ông ta ngầm thừa nhận cho nó phát triển, chỉ là một khi chuyện lệch khỏi quỹ tích, e lôi kéo cái khác vào:
“ Vậy thì anh không nên gồi đây than thở mới đúng chứ.” Vương Phù khẽ bóp vai cho chồng nhỏ nhẹ khuyên: “ Đứng trước chuyện đại thị phi, anh nên nghiêng về phía dư luận, ở nhà với vợ làm gì?”
“ Đúng đúng đúng ... Anh bận tới hồ đồ rồi, cám ơn em, anh phải tới hiện trường đây.” Vương Thiếu Phong vỗ trán, vội vàng đứng dậy, vợ ông ta đã chu đáo chuẩn bị sẵn cảnh phục rồi, xuống lầu không cả gọi lái xe, tự mình vừa đi vừa gọi điện.
“ Giám đốc Hứa ... Có tin tức, các anh phái người đi một chuyến ... Sao, anh định tìm tôi, có chuyện gì?”
“ Phó giám đốc Điêu phụ trách tin tức đã bị giữ ở Chanh sắc niên hoa, vừa gọi điện cho tôi, bảo đơn vị tới nhận người ... Tôi nói này cục trưởng Vương, các anh vô lý quá, truy quét ma túy mại dâm thì nên đánh tiếng với chúng tôi chứ.” Bên kia trách móc:
“ Ài, tôi không biết, giờ mới biết đây này ... Giám đốc Điêu tới đó làm gì?” Vương Thiếu Phong vừa định nhờ người ta cho người tới để khống chế nguồn tin, dẫn dắt hướng gió, ai ngờ gặp chuyện như thế:
“ Còn làm gì được, đơn vị mời đi uống rượu chứ sao, giờ làm sao đây? Chẳng lẽ bảo tôi đi nhận người, anh gọi cho tôi có việc gì?”
“ Tôi đang định thông báo cho các anh phái đội tới Chanh sắc niên hoa lấy tin với tôi.”
“ Hả, xe tin tức đi từ lâu rồi mà.”
“ Ai thông báo?”
“ Họ Hứa, ở trên sở tỉnh.”
Vương Thiếu Phong hiểu ngay chuyện gì, trực tiếp cầm di động đập đầu, tức nổ đom đóm mắt rồi, đạp ga phóng như bay tới hiện trường.
.............. ..............
“ Đứng cho tử tế.” Thử Tiêu cáo mượn oai hùm quát, hành lang tầng hai, một loạt nam nữ đứng cúi đầu, xõa tóc che mặt, sợ bị người ta tìm thấy:
Dư Tội đi vào sàn nhảy, nơi này là chỗ khó giải quyết nhất, đại đa số không có CMT, thời gian lại không cho phép chậm trễ, phải nhanh chóng phân loại cho hình cảnh sau này xử lý.
Tới trước một cô gái tóc dài, ngực rất to, y thình lình quát:” Ngẩng đầu lên.”
Cô gái đó sợ hãi ngẩng đầu, Dư Tội ghé đầu tới hít hít: “ Chơi thuốc bao năm rồi?”
“ Không ...”
“ Đưa đi.” Vừa mới ngập ngừng một chút là Dư Tội không chút khách khí phất tay, có nữ cảnh sát kẹp tay đưa đi, lát sau nữ cảnh sát ra dấu OK với Tiêu Mộng Kỳ.
Như vậy là bắt đúng rồi, Dư Tội lại đi vài bước tới trước mặt một nam tử quá: “ Ngẩng đầu lên.”
“ Tôi không làm gì hết, tôi tới đây chơi.” Người đó nói ngay:
“ Giơ tay ..” Dư Tội chọc ngực một phát, người kia vội vàng giơ tay, không hiểu sao thắt lưng quần, cúc quần cứ thế rời ra rồi cái túi nhỏ chứa mấy viên thuốc rơi xuống, viên thuốc trắng bắn tung tóe, đặc cảnh không nhiều lời, đưa đi.
Phàm là Dư Tội đi tới đâu nào là dấu vũ khí, dấu ma túy chưa kịp ném hoặc tiếc mà dấu đi đều bị y lôi ra, 17 người không sai một ai, đợi đưa ra hành lang Dư Tội hạ lệnh: “ Còn lại kiểm tra thân phận thấy không có vấn đề thì giao cho hình cảnh.”
Tốc độ cực nhanh, Tiêu Mộng Kỳ gần như nhìn Dư Tội với con mắt sùng bái, bao nhiêu người không hiệu quả bằng một, vì không đủ số nữ cảnh, nên nhiều nữ giới không đụng chạm tới.
Dư Tội không đợi cô gái tò mò đó hỏi, nói trước: “ Chẳng có gì kỳ đâu, đội chống trộm cắp chính là dựa vào đôi mắt lửa ngươi vàng để phát hiện ra trộm, chỉ cần giao lưu ánh mắt, dọa một chút là biết tám chín phần.”
“ Vậy sao anh nhìn ra cô gái kia hút thuốc phiện.”
“ Không phải nhìn, mà là ngửi, người hút thuốc phiện có mùi khác người thường.”
- Thật thế sao?
Tiêu Mộng Kỳ có chút hoài nghi:
Dư Tội bất ngờ quay đầu, ghé mũi vào vai Tiêu Mộng Kỳ, không ngờ cô gái này nhanh tay ôm ngực làm y bật cười:” Tôi ngửi ra nội tiết tố của cô mất cân bằng, mau đi kiểm tra.”
“ Cái gì?” Tiêu Mộng Kỳ sợ hãi, định hỏi thì Dư Tội rảo bước đi rồi, thấy Thử Tiêu che miệng cười, hỏi:” Vậy là sao, cái đó mà cũng ngửi ra à?”
“ Khi chúng tôi đi học, phàm là nữ sinh không có bạn trai, chúng tôi đều gọi là nội tiết tố mất cân bằng ...” Thử Tiêu rất thật thà đáp:
Còn chưa nói hết đã bị Tiêu Mộng Kỳ đá cho một phát lăn quay, sau đó hầm hầm đuổi theo Dư Tội tính sổ.
..... ......
“ Các anh phụ trách tầng hai, đem người chưa phát hiện dính líu tới trung tâm chỉ huy 110.”
“ Phân cục ngoại ô, các anh phụ trách tầng ba bốn, mang về xử lý.”
“ Tổ Trần Nham, các anh ở tầng bảy tám, lấy chứng cứ ...”
Đi qua từng tầng đều có một đám nam nữ cúi gằm mặt, người có án và không đều đã tách ra phân chia cho các lực lượng tới sau xử lý.
Mặc dù thường ngày lười nhác chẳng chú ý tới cái gì, Tiêu Mộng Kỳ phát hiện Dư Tội chỉ huy rất nhanh gọn đâu vào đó, năng lực điều phối rất cao.
“ Số một, số một ... Phóng viên dưới lầu muốn phỏng vấn, bên trên bảo cậu dẫn đội ... Lặp lại lần nữa, dưới lầu có phóng viên phỏng vấn.”
Là giọng Lý Mân, Dư Tội và Tiêu Mộng Kỳ vào thang máy đi xuống, đi rất nhanh, bỏ lại cả Tiêu ca, trong thang máy Dư Tội chỉnh lại cổ áo nhìn tường inox sáng bóc soi gương: “ Thế nào, hình tượng được chứ?”
“ Thiếu mũ.” Tiêu Mộng Kỳ trực tiếp cởi mũ sắt đội lên đầu Dư Tội, hơi lo lắng: “ Cái bộ dạng ngốc nghếch của anh, có biết nói chuyện với phóng viên không?”
“ Căn bản không cần nói, nơi này có chứng cứ là đủ rồi.”
Hai người vô tình đứng rất gần, Dư Tội mũi lại hít hít, lần này chỉ cười tủm tỉm không nói gì làm Tiêu Mộng Kỳ nghiến răng trèo trẹo, không nói càng tệ, chắc chắn không có gì tử tế.
Rời thang máy, đặc cảnh đứng giác kính lễ, sau đó giới thiệu với phóng viên là tổng chỉ huy hiện trường, vừa nhường chỗ, đội phóng viên ùa tới.
“ Xin hỏi đồng chí chỉ huy, lần hành động này là cuộc truy quét bình thường hay có tính mục đích?”
“ Tôi là phóng viên của báo sáng đô thị, xin hỏi bên ngoài đồn đại Chanh sắc liên quan tới XHĐ, có cả quan viên tham dự, có đúng không ạ.”
“ Đồng chí chỉ huy, tại sao tới hôm nay mới có hành động ...”
Cả một đống câu hỏi liên tiếp đưa ra, lúc này cả nữ phóng viên cũng bất chấp thân phận, cứ ra sức chen tới bên Dư Tội, tay không đụng chỗ này cũng chạm chỗ khác, mau chóng giơ tay lên hô: “ Yên tĩnh.”
Đám phóng viên giật mình, ồn ào lắng xuống được một chút, Dư Tội nhìn hai mấy phóng viên, trực tiếp nói: “ Nói nghìn lần, giải thích vạn lần không bằng một lần thực tế, hôm nay không cần tôi nói ... Mọi người thoải mái quay chụp, để chứng cứ lên tiếng ... Mời.”