Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 695 - Q5 - Chương 178: Hôn Lễ Náo Nhiệt. (1)

Q5 - Chương 178: Hôn lễ náo nhiệt. (1) Q5 - Chương 178: Hôn lễ náo nhiệt. (1)

Ngày mùng 9 tháng 11, dậy sớm, xin nghỉ cả ngày, Dư Tội và Thử Tiêu đi tới từng nhà đánh thức mọi người, tới đường Kính Tông kéo theo cả ổ, Tôn Nghệ và Ngô Quang Vũ dẫn đội, ép cả Hùng Kiếm Phi giận dỗi nói không đi. Ổ thứ hai nhà An Gia Lộ, cả đám nữ sinh xúng xính váy áo lên xe, lại tới trung tâm tin tức gọi Lạc Gia Long, đội ngũ 20 người, nhét lên ba cái xe, nhốn nháo tới địa điểm tổ chức hôn lễ.

Lộ trình hơn hai tiếng tới huyện Ô Long trôi qua rất nhanh trong câu chuyện cũ của bạn bè, cho dù biết Súc Sinh ở rể nhà thổ hào, hôn lễ này khẳng định rất long trọng, nhưng tới nơi vẫn bị chấn kinh rớt cằm.

Cổng chào lớn như cổng cung điện xếp tận 1 km, hoa tươi bao phủ cả tòa khách sạn bốn sao, bãi đỗ xe đã tập trung đủ loại xe đắt tiền, đại bộ phận là Land Rover, Hammer được thổ hào yêu thích, đại đa số mọi người chưa bao giờ trải qua cảnh này, đều lúng túng.

May là Lý Dật Phong nhìn thấy đội xe chạy tới, trước tiên đếm bao người, sau đó tính cần bao nhiêu bàn, còn chuẩn bị phòng cho bạn học ở xa tới.

À phải, nhà tân nương đã bao hết khách sạn Thiên Hạ Đệ Nhất Oa, cái tên vừa nhà quê và bá đạo, đây là khách sạn 4 sao duy nhất ở huyện thành này, mới xây cách đây một năm, tối nay mọi cứ việc chơi thỏa thích.

“ Oa, mình cũng có bạn bè thổ hào rồi.” Đậu Hiểu Ba nhìn cách trang trí vương giả của khách sạn mà chưa hết choáng:

“ Chúng ta đều có.” Ngô Quang Vũ nhắc nhở:” Các anh em, sau này ai kết hôn mà không mua nổi nhà thì có chỗ mượn rồi.”

Hùng Kiếm Phi vẫn chưa hết giận hừ một tiếng:” Cậu kém cỏi thế à?”

Lạc Gia Long lâu lâu mới có cơ hội thể hiện vai trò đại ca, khoác vai hắn nói: “ Gấu Chó, ai cũng có quyền truy cầu hạnh phúc, không thể bắt Súc Sinh làm bạn với cậu mãi mãi chứ.”

“ Ê Gấu Chó, tí nữa cậu đại náo hội trường đi, tuyên bố phản đối cuộc hôn nhân này, nữ nhân đó cướp mất người bạn chí ái của cậu mà.” Tôn Nghệ nhảy vào phá, bị ăn cú đá tàn bạo:

Oa lại tới một nhóm nữa, Giải Băng, Lý Chính Hoành, Vũ Kiến Ninh, Duẫn Ba đang ở trước sân khấu, Dư Tội bước chậm lại, không muốn làm hôn lễ của anh em mất vui.

Nhóm kia cũng thấy đoàn người bọn họ đi vào, Vũ Kiến Ninh từ xa vẫy tay, An Gia Lộ vờ không thấy, nhưng các cô gái đều thấy Giải Băng khoác tay một cô gái mặc váy đầm tím nhạt thanh nhã, tóc búi cao, nói cười thân mật.

“ Đi đi, nhìn hắn làm cái gì?” An Gia Lộ bực mình giục, còn nói lớn:” Dư Tội, nhanh lên chứ, lát nữa quà do ai tặng?”

“ Tôi, tôi.” Đậu Hiểu Ba, Thử Thiêu, Lý Nhị Đông đều tranh nhau:

“ Xéo sang bên, để Lạc Đà tặng, hay dở gì thì anh ấy cũng trông còn ra dáng.” Dư Tội xua đuổi:

“ Chà, Dư Nhi của chúng ta biết nói tiếng người rồi.” Lạc Gia Long luôn tự nhận là soái ca đắc ý lắm:

“ Té ra anh em chúng tôi không phải người, không biết nói tiếng người à?” Liên tục mấy cánh tay vươn ra, sờ mông, sờ ngực làm Lạc soái ca hết hồn chạy vào đám nữ sinh.

Đùn đùn đẩy đẩy, chen chen lấn lấn, tụ tập vào một chỗ, khi tổng quản Lý Dật Phong phân phối phòng cho mọi người, Lạc Gia Long sống chết không cùng phòng với Hùng Kiếm Phi nói tên này ngáy, Trịnh Trung Lượng dứt khoát không làm bạn với Dư Tội, tên này đêm nghiến răng sợ lắm.

Lý Dật Phong bực mình ném thẻ phòng cho nội bộ họ tự phân chia, hai tên dâm tặc Bánh Đậu, Thử Tiêu chen lấn vào chỗ nữ sinh, Xảo Linh, hay là bạn đổi phòng với Bánh Đậu, hai chúng ta ở chung.

“ Hôm nay chúng tôi không ngủ, chị em tán gẫu tới sáng, các cậu có tới không?” Dịch Mẫn trêu:

“ Thế này hơi khó, tôi không kiên trì được tới sáng đâu,” Thử Tiêu nhe răng cười gian hơn chuột:

“ Cút xa ra, kẻ nào kẻ nấy không biết xấu hổ là gì nữa.” Âu Yến Tử đuổi Thử Tiêu đi:

Mọi người đều biết Lý Dật Phong và Âu Yến Tử đã là một đôi, Tôn Nghệ Trêu:” Dật Phong, Yến Tử của chúng tôi hôm nay định chơi tới sáng, cậu tiếp nổi không?”

Âu Yến Tử đỏ mặt rồi, An Gia Lộ biết đám sâu hại này vô liêm sỉ không giới hạn, vội dẫn đám chị em về phòng nghỉ trước.

Đám anh em mà tụ tập lại với nhau thì không có chuyện gì hay ho được, đám Thử Tiêu chuẩn bị đóng cửa phòng đánh bạc, Đồng Thiều Quân, Lạc Gia Long, Vương Lâm nhóm học vấn cao ôn chuyện cũ, hơn hai năm không gặp Trịnh Trung Lượng thấy mình đủ tư cách vào nhóm này bị xua đuổi, vì tính số mệnh anh em không chuẩn, Súc Sinh thành thổ hào rồi, năm xưa cậu không tính ra.

Lý Dật Phong lại kéo Dư Tội qua một bên thần bí nói:” Anh, em giới thiệu cho anh vài thổ hào, tương lai nói không chừng dùng tới ... Kia là anh trai Lệ Giai Viện, kinh doanh trà ở Đại Nguyên, kia là ông chủ mỏ than, người kia làm việc ở đường sắt, còn kia là ông chủ dấm Nguyên Nguyên dấm nhà họ ...”

“ Đi chỗ khác, tôi quen họ làm gì?” Dư Tội bực mình, tuy hai người thân như anh em, song có vòng tròn quan hệ khác nhau:

“ Em muốn giúp anh mà, anh, anh có chuyện gì cần em giúp không ... Nha Nha ở trong quân tốt lắm, lãnh đạo đánh giá rất cao ...” Lý Dật Phong lẽo đẽo đi theo:

Dư Tội quay đầu nhìn thằng này một lượt, tỉnh ngộ:” Có chuyện gì cần tới tôi nên đến lấy lòng phải không?”

“ Hì hì, đúng là anh hiểu em nhất ...” Lý Dật Phong thì thầm:

.

Cái thằng này nghe trộm được An Gia Lộ và Âu Yến Tử một phòng, định đợi Âu Yến Tử say thì trộm chìa khóa của cô, dìu về phòng mình, Dư Tội chưa nghe hết đã kiên quyết từ chối: “ Không được.”

“ Anh, giúp em một lần đi, em ở Bắc Kinh xa xôi, không mau chóng gạo nấu thành cơm lỡ bị kẻ khác lừa mất vợ thì sao.” Lý Dật Phong dai như đỉa kỳ kèo:

“ Không, cậu có bản lĩnh thì đường hoàng dẫn cô ấy đi thuê phòng, sao phải làm trò này?”

“ Tại Yến Tử trông vậy chứ da mặt mỏng lắm, nói ra cô ấy không chịu, nếu không cỗ chỗ ở, cô ấy sẽ miễn cưỡng đồng ý ... Anh, với lại đây là cơ hội cho anh và An An, em đưa Yến Tử đi rồi, nửa đêm anh ... Á ...”

Lý Dật Phong ăn một tát, Dư Tội nhìn thấy ngoài cửa có người tới, không ngờ là Lật Nhã Phương đi cùng hai cô bạn, Lật Nhã Phương cũng thấy Dư Tội, mỉm cười đi tới.

" Con mẹ nó, bảo sao không chịu giúp mình, thì ra có mục tiêu mới rồi, không phải An An nữa." Lý Dật Phong hậm hực nghĩ, đánh giá nữ nhân không quen này, áo khoáng dài xám, giày đen, khăn quàng caro đen đỏ, tay xách túi màu vàng gạo, thoạt nhìn tưởng là con lai, khuôn mặt tinh xảo như tác phẩm nghệ thuật.

Quá đáng lắm rồi, không ngờ bỏ lại hắn đi về phía mỹ nữ, rõ ràng không định giới thiệu cho hắn quen.

“ Lại lần nữa trùng hợp rồi.” Dư Tội bắt tay Lật Nhã Phương, mềm mại, rất thích:

Lật Nhã Phương hoàn toàn thay đổi phong thái từ nữ giám đốc lạnh lùng nghiêm túc sang cô gái nhiệt tình:” Giai Viện gả cho anh cảnh sát kia, tôi hỏi rồi, hai người là anh em, nên không phải trùng hợp.”

“ Vẫn là trùng hợp mà, à, vậy là cô bên nhà gái à?”

“ Ừ, cô ấy vừa là bạn, vừa là khách hàng của tôi.”

Hai người đều rất vui vì cuộc gặp gỡ tình cờ này, nói chuyện một lúc, Lật Nhã Phương phát hiện vẫn còn nắm tay nhau, khẽ rút về: “ Chuyện lần trước chưa cám ơn anh.”

“ Đã nói cám ơn rồi.”

“ Ý anh nói là cần chút gì thực chất?” Lật Nhã Phương đáo để hỏi:

“ Bỏ đi, tôi vừa trừ một đám cảnh sát bẩn, đừng để hôm nào đó lại tới tôi vào đó.” Dư Tội trong tiềm thức giữ khoảng cảch, Tiểu Lật thì không rõ chứ Lão Lật thì quan hệ nhiều phương diện quá phức tạp, dây dưa vào phiền lắm:

“ A, thì ra đó là nguyên nhân anh tránh người ta.” Lật Nhã Phương vỡ lẽ, cô mời Dư Tội hai lần, nhưng bị Dư Tội khéo léo từ chối:

“ Kỳ thực có gì đâu, cha cô tham dự đánh bạc, đây vốn là chuyện nhỏ, không may gặp phải lúc tra án thôi, dù tôi không giúp ông ấy thì giam vài ngày cũng thả.” Dư Tội thích tính cách trực tiệp này của Lật Nhã Phương, còn Lão Lật chẳng có mấy giá trị với vụ án, ngay cả Quan Trạch Nhạc cũng được thả, song hắn sợ vỡ mật rồi, bỏ bạn gái, sau đó trả hết khoản đầu tư:

“ Chúng ta ra ngoài đi dạo đi ... Kỳ thực tôi không thích mấy chỗ ồn ào.” Lật Nhã Phương nhỏ giọng nói:

Cái này đúng ý Dư Tội rồi, ngoại trừ lúc ở bên đám anh em, y rất trầm tính, với người lạ lại luôn đề phòng, thế nên hưởng ứng ngay.

Bình Luận (0)
Comment