Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 697 - Q5 - Chương 180: Diễm Ngộ Như Thế. (1)

Q5 - Chương 180: Diễm ngộ như thế. (1) Q5 - Chương 180: Diễm ngộ như thế. (1)

Hôn lễ chính thức vén màn, theo phong tục Ô Long, bạn bè người cùng tuổi tới phá buổi lễ, ý tứ là càng phá càng náo nhiệt, nhà nữ chạy tới phát kẹo, thuốc lá, bảo vệ tân nương. Từ chỗ đỗ xe tới đại sảnh chưa tới 50 mét, nhưng đây là khoảng cách khó vượt qua nhất.

Từ thiếu nữ thành vợ người, không khó sao được.

Chứ còn không à, đám cảnh sát chơi điên đủ trò làm thanh niên đương địa hổ thẹn, cõng tân nương lên đầu, váy cưới chùm mặt, quay hai vòng .. Xong rồi, không được nhìn, đi về phía trước.

Vốn đã không đúng hướng, chưa đi được vài bước đã có người giở trò, ngáng một phát, Trương Mãnh ngã xuống, mọi người đỡ lấy tên nương, Thử Tiêu hô:” Mau mau, cướp tân nương, ai cướp được là của người đó.”

Cho dù Trương Mãnh thể lực hơn người cũng bị trêu cho bầm dập, mồ hôi đầm đìa, chẳng tiến lên được mà còn bị ép lui vài bước, nhưng lòng hắn vui vẻ, người ngoạc miệng như thằng ngốc. Mấy trò tra tấn thể lực bình thường không làm khó được hắn, Lý Dật Phong trong đám đông chui ra, cúi người, cách cách, còng chân lại rồi.

Cách cách, Lệ Giai Viện hét lên, cô cũng trúng chiêu, là do nữ cảnh sát ra tay.

“ Này, còng chân sao tôi đi được?” Trương Mãnh la lớn:

“ Tiếp theo phải huấn luyện kỹ năng miệng của anh ... Các anh em, nhìn kỹ nhé, đây là chìa khóa.” Lý Dật Phong giơ chìa khóa đưa cho An Gia Lộ sau lưng:

An Gia Lộ xấu hổ nói: “ Xin lỗi nhé chị Lệ.”

Lệ Giai Viện còn chưa kịp cám ơn cô gái nhiệt tình giúp đỡ không ít này thì thấy An Gia Lộ thả chìa khóa vào ngực mình, sau đó che miệng cười trốn mất.

“ Quy tắc là dùng miệng lấy chìa khóa ra, nếu không tối nay chân tay tân nương bị còng, anh xem mà làm.” Lý Dật Phong vừa nói, Trương Mãnh vươn tay định bóp hắn, đám đông ấn xuống tức thì:

“ Mau lấy ra, thời gian dài như thế công phu miệng chắc chuẩn thục lắm rồi hả.”

“ Nghiệp vụ không thuần thục sẽ bị vợ đảo thải, nhanh.”

“ Không lấy được thì anh em chúng tôi sẽ giúp.”

Xung quanh cười nghiêng ngả, Trương Mãnh bị đẩy tới trước mặt tân nương, tân mặt đỏ au, áo cưới trước ngực bị Trương Mãnh gặm tới gặm lui, cô nhắc: “ Phía dưới, ở giữa … lên chút nữa, á, anh cắt đâu thế.”

Có tên ở sau bợp đầu quát: “ Bảo cậu ngậm chìa khóa, không phải ngậm chỗ đó, đừng có chảy nước dãi, xong việc đi tối còn nhiều thời gian.”

Cười chết luôn, khó khăn lắm mới lấy được chìa khóa giữa khe vú tân nương, ngực tân tương bị lộ một mảng trắng xóa, có người hô:” Các anh em, hay là cho xuống sâu chút nữa, để Mãnh ca quỳ liếm.”

“ Con mẹ nó ... Cho cậu vợ cho rồi.” Trương Mãnh nổi khùng, vội tháo còng cho vợ, hai vợ chông đứng lên chỉnh lại quần áo, thấy không ai bày trò gì nữa, chắp tay cám ơn:

Dè đâu Dư Tội bước tới hắng giọng tuyên bố: “ Màn dạo đầu vậy là đủ, cao trào chính thức bắt đầu.”

Tiếng hú hét ầm ĩ, đám đông ùa tới nâng Trương Mãnh lên, ném như ném bao cát, vài lượt làm Trương Mãnh thất điên bát đảo, Dư Tội cười lớn: “ Tốt rồi, tôi không làm khó anh, bế tân nương chạy hai vòng.”

Trương Mãnh thế lực tốt tới mấy bị ném cho ê ẩm, bế tân nương chạy quanh sân, Dư Tội gật gù: “ Thích không, dám nói không thích thì quay đầu làm lại ... A, thích à, tốt quá, thích thì làm hai vòng nữa.”

Xong rồi, rơi vào tay thằng này gật hay lắc đều chết, may quá đến giờ, nhà gái kéo thân thích ra, bảo vệ đôi tân nhân đưa vào nơi tổ chức hôn lễ, màn náo nhiệt không giới hạn kia mới tạm kết.

Hôn lễ tổ chức rất chính thức, chủ trì là một nữ phát thanh viên của ĐTH tỉnh hẳn hoi, có cả lãnh đạo thành phố lên phát biểu mười mấy phút, tân nhân trao lễ vật, cha mẹ hai bên gặp mặt ...

Phong tục giờ thay đổi nhiều lắm rồi, nhưng thay đổi thế nào thì náo nhiệt vẫn là âm điệu chủ yếu, nhất là ở vùng quê thế này, đại sảnh mấy trăm người, giọng giới thiệu ngọt ngào của nữ phát thanh viên, thu hút không ít ánh mắt ...

Dư Tội theo thói quen đứng ở góc ít chút ý nhất mỉm cười nhìn sân khấu, chợt có người vỗ vai, quay đầu sang không ngờ là Thiệu Soái, ngạc nhiên hỏi:” Sau này cậu đi đâu thế, thật xuất quỷ nhập thần.”

Thiệu Soái cười đưa thuốc lá ra mời, Dư tội nhìn một cái, ra là Trung Hoa mềm, tặc lưỡi: “ Xem ra sống không tệ.”

“ Thường thường, nếu cậu muốn ra ngoài, chúng ta cùng làm ăn.”

“ Tốt, tôi đang chẳng vừa ý.” Dư Tội làu bàu:

“ Nghe nói rồi, cậu lại kéo một phó xử nữa ngã ngựa, ai cũng bảo cậu là sát thủ lãnh đạo.”

“ Đừng nghe người ngoài nói linh tinh, tôi làm gì có năng lực lớn thế.” Dư Tội chợt nhận ra tên này thay đổi rất nhiều, trước kia học mấy năm còn chưa nói với nhau câu nào, giờ như kẻ lọc lõi giang hồ, toàn thân hàng hiệu, đồng hồ đắt tiền, nói chính xác giống XHĐ vừa tẩy trắng, lập tức cảnh giác: “ Rốt cuộc cậu làm cái gì?”

“ Giống cậu thôi, không đen không trắng, không tốt không xấu.” Thiệu Soái lấy danh thiếp ra đút vào túi áo Dư Tội, trước khi xoay người đi nói: “ Gọi điện cho tôi, tôi hay ở Đại Nguyên.”

Văn phòng thám tử tư Thịnh Bang, Dư Tội xem danh thiếp rồi lại nhìn bóng lưng Thiệu Soái, không ngờ hai năm không gặp thay đổi nhiều như thế, làm nghề này chắc chắc kiếm hơn hình cảnh rồi, nhìn người ta ăn mực, nhìn thuốc lá người ta hút, bị đả kích nho nhỏ, chợt nhớ ra, ném thuốc lá đi, vừa cai được ba tuần.

Lúc này hôn lễ sắp tới hồi kết, An Gia Lộ tìm Dư Tội khắp nơi, gọi điện thoại mới phát hiện y ở trong góc, vội vàng chạy tới: “ .... Cậu thật là, còn phải để người ta trông cậu à, mau đi chụp ảnh chung với tân nhân.”

Có lẽ quá gấp, cô kéo tay Dư Tội kéo đi, Dư Tội do dự mãi không rút ra:” An An, sao bạn nhiệt tình thế?”

“ Đương nhiên rồi, cậu xem mọi người vui vẻ thế kia ... Sao lại hỏi câu không đầu không cuối như thế?” An Gia Lộ quay đầu lườm một cái:

“ Không có gì.” Dư Tội mỉm cười, cảm thấy rất tốt, từ khi tốt nghiệp tới giờ mới thấy cô vui như vậy, nụ cười thực sự không miễn cưỡng như trước, trở tay nắm ngược lại tay cô:

An Gia Lộ lúc này mới nhận ra: “ Sao kéo người ta.”

“ Là bạn kéo mình chứ, có điều mình thích thế.”

“ Đừng có cười đáng ghét như vậy, làm người ta chỉ muốn đá cậu một phát.” An Gia Lô lè lưỡi làm mặt quỷ:

“ An An, ở đây, nhanh lên.”

Âu Yến Tử và Diệp Xảo Linh gọi, cô liền vứt bỏ Dư Tội chạy lên hàng đầu đứng cùng tân lang và tân nương, Dư Tội cũng muốn đứng bên cạnh, bị Dịch Mẫn đuổi ra sau, oán niệm của cô gái này từ thời học sinh chưa tan, chế giếu y càng ngày trông càng ảnh hưởng hài hòa xã hội.

“ Mọi người nhìn về phía tôi ... Hô cùng tôi nhé.” Thợ ảnh hô: “ Một hai ba ... cheese”

Mọi người cùng hô: “ Cheese.”

Rắc một cái chụp được bức ảnh toàn gương mặt tươi cười, tản ra rồi Lệ Giai Viện nắm tay An Gia Lộ: “ Cám ơn cô An An, cám ơn tất cả mọi người đã tới.”

“ Chuyện nên làm thôi mà, không cần cám ơn ... Gia Long lại đây.” An Gia Lộ vẫy tay, rất có phong thái đại tỷ:

“ Tới đây tới đây, tân lang, cậu phải cám ơn An An đấy, món quà thêm này là cô ấy bỏ hai năm thu thâp ... Tặng cậu.” Lạc Gia Long trịnh trọng đưa một cái máy tính bảng ipad: “ Ở bên trong, về thong thả xem.”

Lệ Giai Viên tò mò dùng ngón tay xem lướt qua đã cười lăn: “ Oa, Mãnh, đây là anh à?”

Khoe cơ bắp sân bóng rổ, ngủ gật trên lớp, điên cuồng trong nhà tắm, đều có cả, Lệ Giai Viện xem còn cao hứng hơn Trương Mãnh, Trương Mãnh cảm động tới rom rớm nước mắt.

Lệ Giai Viện ôm An Gia Lộ, cảm ơn không biết lần thứ bao nhiêu, đây là tâm kết lớn nhất của chồng cô.

Lý Nhị Đông đột nhiên la lớn: “ Cười lên chứ, Súc Sinh, khóc cái gì?”

Trương Mãnh vội vàng che dấu, chưa kịp trả lời thì Đổng Thiều Quân cảm thán: “ Giống bọn tội phạm ấy, sắp mất tự do rồi, không khóc sao được.”

Lý Nhị Đông vờ thất kinh: “ Đây là kết hôn cơ mà, làm sao lại nghiêm trọng thế?”

“ Anh em à, kết hôn còn nghiêm trọng hơn kết án, kết án thì còn dăm ba năm, kết hôn là chung thân, cải tạo tốt cũng vô vọng, sau này uống rượu, tán gái, chơi bài, thậm chí ánh mắt chỉ hơi khác thường một chút là đều bị can thiệp. Súc Sinh làm sao không thương tâm cho được.” Dư Tội làm bộ mặt đau khổ:

Đám nam nữ xung quanh cười nghiêng ngả, Trương Mãnh đang cảm động rống lên: “ Cút.”

....

Đám cưới kiểu gì làm người ta hết dám lấy vợ.

Bình Luận (0)
Comment