Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 712 - Q5 - Chương 010: Khoản Thu Nhập Đầu Tiên. (2)

Q5 - Chương 010: Khoản thu nhập đầu tiên. (2) Q5 - Chương 010: Khoản thu nhập đầu tiên. (2)

Đôi khi chuyện phi thường phải dùng thủ pháp phi thường, Tiểu Lư khai ra Lão Tao, Lão Tao khai ra Phì Ngưu một tên hay làm chân chạy cho kẻ tổ chức đánh bạc, sau đó hỏi ra một tên chuyên kéo khách là "Hoàng Kê".

Hoàng Kê không dễ tìm, loại này thường có thân phận chính thức ở xã hội, ra vào chỗ cao cấp, loại kéo khách này ít dính líu tới vụ án, cả nhóm sáng suốt bỏ manh mối tựa hồ có giá trị này.

Sau đó mò ra tên Đỗ Lỗi hành tung không rõ, đám người hoạt đồng trong vùng xám này không dễ tìm, tốn công lắm nghe ngóng được tung tích Phì Ngưu.

Phì Ngưu làm mọi người giật mình, là tên béo hơn 100 kg, mắt dâm dục, người toàn mùi khó ngửi, đang ngồi ở đầu ngõ xì xụp ăn lòng dê, đám hình cảnh không nhiều lợi kéo vào ngõ.

Thằng này hèn, vừa vung tay lên đã xin thành khẩn để được khoan hồng, té ra là vừa được đồn công an thả ra, mở xới nhỏ mà bị công an phá, hắn còn kêu oan: “ Anh cảnh sát ơi, cả tịch thu lẫn tiền phạt, tôi nghèo tới chỉ còn cái áo trên người, không biết Tết sống ra sao đây.”

“ Thằng buồi này trông còn đê tiện hơn cả Thử Tiêu.” Tôn Nghệ đã gia nhập vào hàng ngũ kiếm tiền, đá một phát, coi như đá Thử Tiêu vừa giàu lên đã trở mặt với anh em:

“ Đúng thế đấy ạ, tôi là thằng đê tiện, nếu các anh cho ăn, tôi đi theo các anh.” Phi Ngưu mặt nịnh bợ:

“ Xéo.” Cẩu Thịnh Dương rống lớn:

“ Dạ, vâng vâng, em xéo ngay.” Phì Ngưu lắc mông núng nính chạy mất, khác nào múa mông:

Dư Tội thình lình quát:” Đứng lại.”

Tên đó rõ ràng là chạy không được nhanh, đứng ngay lại, rụt rè quay đầu, bộ dạng vô hại: “ Anh cảnh sát, có gì sai bảo ạ?”

Trong đây chỉ có mỗi Dư Tội là mặc cảnh phục, có điều tên béo tựa hồ chẳng hề sợ cảnh phục, còn cười rất hạ tiện, làm người ta không muốn nhìn cái mặt hăn, lại còn cái mùi nữa, đây đúng là vũ khí có một không hai. Dư Tội đánh nhanh thắng nhanh trực tiếp hỏi: “ Phì Ngưu, trước kia làm quân cho Vương Lão Thiên, Lưu Hói à?”

“ Dạ, trước kia không béo thế này từng làm, về sau chê tôi gây chú ý quá nên đuổi rồi.”

“ Thế giờ bọn họ kiếm tiền ở đâu?”

“ Cái này tôi không biết.” Phì Ngưu có chút khẩn trương, mấy vị cảnh sát vẻ mặt bất thiện dần dần bao vây hắn, rồi rít khom người: “ Anh cảnh sát, chú cảnh sát ... Tôi không biết thật mà, tôi nói dối thì để tôi ra ngõ bị xe đâm chết, ăn cơm bị nghẹn chết, các anh em tôi toàn thân gánh nặng, chẳng những gánh nặng bản thân còn là gánh nặng xã hội, tôi đã tuyệt vọng rồi.”

Vòng vây giãn ra, mấy người lau mặt, cái thằng béo này nói văng nước bọt, mồm hắn hôi như cống, tởm lợm không chịu nổi.

Dư Tội che mũi xua tay, loại tiện nhân này có vũ khí hết sức lợi hại đó là làm người khác buồn nôn.

Buồn nôn tới mức không muốn dây dưa dính dáng tới hắn, nhưng hôm nay Phì Ngưu gặp đội thủ rồi, không ngờ có ba tên không bị ảnh hưởng, mắt đảo tròn nhìn hắn, con mẹ nó, bọn họ bị Thử Tiêu lừa nhiều rồi, thằng này chưa đủ so với Tiêu ca.

Dư Tội rút ví, lấy xấp NDT dày phải tới mấy nghìn, phe phẩy trước mặt Phì Ngưu:” Nói địa điểm ở đâu, mỗi chữ một trăm đồng ... Cơ hội tốt đừng bỏ lỡ, chúng lại chẳng phải là cha ruột anh, cần gì bảo vệ chúng? Người ta ăn sung mặc sướng, anh uống gió tây bắc, tôi nói dối ra ngõ bị xe đâm chết.”

Phì Ngưu nuốt nước bọt, vừa bị cảnh sát lột sạch rồi, tranh thủ kiếm lại:” Bọn họ làm sòng bay, không dễ bắt.”

Lão Cẩu nghiến răng ken két, thằng này biết thật sao?

“ Sòng bay là gì?” Dư Tội không hiểu, tiếng lóng thay đổi từng ngày:

“ Chính là không có địa điểm có định, năm nào mà bắt rát quá là họ làm thế.”

“ À, ý là bay qua bay lại, Phì Ngưu, anh chắc là biết tìm chúng nhỉ.” Dư Tội đếm từng đồng tiền một:

“ Tìm được, chúng đi chiếc Iveco được cải tạo, biển số xe 5974 ... Tìm thấy xe là thấy sòng.” Phì Ngưu cười ngoạc miệng, mắt không rời xấp tiền của Dư Tội, đang nghĩ xem tin này liệu đổi được bao nhiêu tiền:

Cả đám hình cảnh nhẹ người, thế là đủ rồi, Dư Tội ôm vai Phì Ngưu, cầm di động làm tấm ảnh selfie khiến hắn hết hồn:” Anh ơi, anh làm gì thế?”

“ Đề phòng anh lừa tôi, nếu tin anh báo mà không chính xác, đến khi đó tôi tung ảnh lên mạng, cho cả tỉnh biết anh thân thiết với cảnh sát, anh hết đường làm ăn.”

Phì Ngưu miệng co giật, thằng cha này khốn nạn quá, vẫn cố cười: “ Anh yên tâm, tin tức này người thường phải mấy nghìn tôi mới bán ... Vậy, vậy ..”

Dư Tội rất trịnh trọng đưa hắn một tờ.

Phì Ngưu hí hửng nhận tiền, đợi mãi không thấy thêm đồng nào, cuống lên: “ Anh ơi, không phải mỗi chữ một tờ à?”

“ Đúng rồi, tôi chỉ mua chữ cuối cùng thôi, không phải mua hết ...” Dư Tội nói một câu làm cả người nhà cũng té ngửa: “ Anh Ngưu, đừng nói với ai nữa nhé, không ảnh của anh và tôi truyền nhanh hơn ảnh nóng minh tinh đấy ... Các anh em đi thôi, cám ơn anh Ngưu, mọi người, cám ơn đi.”

Đám cảnh sát cười khùng khục cám ơn anh Ngưu, Phì Ngưu tức tới dựa vào tường thở hồng hộc như bị cưỡng bức ...

Tin tức "sòng bay" được mau chóng xác nhận, xe được cải tạo, hơn nữa không chỉ có một chiếc, tối hôm đó Dư Tội rải hình cảnh ra, mò được địa điểm đỗ xe, hôm sau theo dõi cả một ngày, bất ngờ là xe đó đi suốt ngày không dừng.

Lại thêm một ngày nữa, chiếc xe đó vẫn đi không mục đích, thi thoảng đón người lên, có thể xác định được đây là sòng bài di động, chúng đường hoàng đánh bạc giữa ban ngày ban mặt ngay dưới vành mắt cảnh sát ...

Ngày 8 tháng 1 dương lịch, trời cực lạnh, nhiệt độ -13 độ C.

Đúng 8 giờ, tại cái ngõ trên đường Ngũ Nhất, một chiếc Iveco đi ra, Sư Khiến Thành thậm chí nhìn thấy tên lái xe đang ngáp, sau đó châm điếu thuốc, gọi điện thoại. Xe rời ngõ, hòa vào dòng xe.

Chưa hết, ngoài chiếc xe này còn có hai chiếc xe canh chừng, bọn chúng không ngừng quan sát xung quanh, hôm qua Sư Kiến Thành thiếu chút nữa bị lộ.

Hai chiếc xe canh chừng là xe Nissan, bình thường tới không thể bình thường hơn, loại thấy khắp nơi ở Đại Nguyên này, bọn họ không thể không bái phục, nếu mấy chục năm trước, đám người này là hảo thủ hoạt động ngầm.

Khoảng 9 giờ, sòng bạc chính thức hoạt động.

Béo có, gầy có, đồ Tây có, mặt sầu não có, không ngừng có hình ảnh truyền về di động của Dư Tội, tổ chuyên án do y tổ chức, tất nhiên là kém xa tiểu tổ chi viện. Lái xe là Tôn Nghệ, Ngô Quang Vũ không đi được, hai bọn họ phải luân phiên trực, được cái là lấy chiếc việt dã tính năng ưu việt của đại đội hai, theo sau là chiếc du lịch, toàn bộ lực lượng nấp trong đó.

Hôm nay dựa vào chuyện này mà kiếm tiền, Dư Tội có chút kích động, đây là một lần khảo nghiệm năng lực chỉ huy của y, trước kia y chỉ là quân, giờ là tướng, vai trò khác hẳn..

“ Nếu cậu chột dạ thì thôi đi, nếu mà bắt không đúng thì khác gì chưa ăn được thịt dê đã hôi khắp người.” Tôn Nghệ làm cảnh sát hơn hai năm, có chút nhãn quang, nhận ra Dư Tội đang hồi hộp:

“ Đã tới lúc này rồi mà còn dừng, về để người ta cười rụng răng à?” Dư Tội hơi khẩn trương, lực lượng có thể dùng chỉ 15 người, lại còn chia 4 người theo đõi, hơi mỏng:

“ Vậy phải tính cho khéo, cái xe Iveco kia tính năng tốt lắm, nếu chúng bỏ trốn, tôi có thể đuổi kịp, nhưng không chặn nổi đâu ... Bọn chúng làm thế là để tranh thủ thời gian, chỉ cần cậu không khống chế được hiện trường, chúng ném dụng cụ đánh bạc đi, cậu dựa vào cái gì nói chúng đánh bạc?”

Bình Luận (0)
Comment