Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 721 - Q6 - Chương 019: Một Đêm Khó Ngủ. (1)

Q6 - Chương 019: Một đêm khó ngủ. (1) Q6 - Chương 019: Một đêm khó ngủ. (1)

Vừa nhe hai chữ cảnh sát, tên cao lớn tức thì thò tay vào hông rút súng, không ngờ trống không, chưa kịp xoay người thì đoàng đoàng đuoàng, hắn nhũn chân lăn xuống đất, mỹ nữ kinh khủng nhìn Dư Tội tay cầm súng đang bốc khói.

Á, tiếng thét chói tai, mỹ nữ cuống cuồng lao ra ngoài.

Đoàng, Dư Tội mặt lạnh tanh bắn luôn tên Tiểu Ma có dao, trúng bắp chân, hắn đau đớn ôm chân gào thét, bốn phát súng lập tức đánh tan mọi ý chí phản kháng, bảo an đồng loạt run rẩy lùi lại. Thử Tiêu tích tắc đó như được tiêm thuốc kích thích vọt lên, cầm ghế đập liên hồi.

Súng chĩa vào trán Vương Lão Thiên, lão ta hai mắt trợn trừng, tựa hồ không tin được vào biến hóa đột ngột này, người đó tay như ma quỷ đợi thủ hạ lão ta tới gần lấy mất súng, súng trong tay đủ ưu thế, y còn bóp cò không chút e dè.

Dư Tội lật quân bài Vương Lão Thiên không dám, là quân Q, y cười khẩy rũ tay, quân A bích rơi ra:” Đây là tuyệt kỹ vua trộm đấy, lão già, ông thua rồi.”

Vương Lão Thiên hít sâu:” Rốt cuộc cậu là ai?”

“ Lão tử chính là XHĐ có giấy phép, ha ha ha ….” Dư Tội cười cuồng ngạo, vung tay tát chát một cái lão già lệch mặt, đi tới góc tóm cổ tên cao lớn trúng đạn kéo áo ra ngoài, gian ngoài đã náo loạn, tiếng nữ nhân la hét, con bạc cuống cuồng chạy, còn có bảo an dùng xe đẩy định đẩy phỉnh đi.

Đoàng, một tay kéo người đầm đìa máu, tay cầm súng, Dư Tội như sát thần nổ súng lên trời khiến xung quanh im phăng phắc:” Đứng con mẹ nó im, ai động đậy lão tử bắn chết.”

Trong phòng Tiêu ca ra uy, đập ngất Tiểu Ma, lục chùy thủ trong người hắn, chĩa về phía bảo an sợ són đái:” Dựa hết vào tường, giơ tay lên.”

Lúc này thì ngoan hết rồi , từng tên từng tên úp mặt vào tường giơ tay lên cao, Thử Tiêu cầm dao cắt thắt lưng chúng, quần tụt xuống không ai dám kéo lên.

Lại cắt áo sơ mi một tên bảo an, bọc vết thương lại, lúc này mới phát hiện Vương Lão Thiên sợ hãi ngồi tại chỗ không nhúc nhích, lửa giận bốc lên đá lão già ngã lăn lông lốc. Tiêu ca không kính già yêu trẻ gì hết, xông tới vừa dẫm vừa chửi: “ Chết con mẹ mày đi vênh à, không làm con bạc tử tế lại chơi dao chơi súng ... Lão tử làm cảnh sát kiếm vài đồng dễ dàng lắm à, còn đâm lão tử một dao.”

Lúc này đội tiên phong đã xông vào lầu, Thử Tiêu xô đổ hộp phỉnh, tiếng leng keng lăn khắp nơi chỉ phương hướng. Lực lương bảo an không phải là không đắc lực, bảy tám tên có vũ trang chặn ở hành lang, nhưng xông tới mấy chục cảnh sát mắt đỏ như hòn than, sợ hồn phi phách tán, bị hình cảnh ấn xuống đất, cảnh sát đi kiếm tiền mà dám ngăn à, va chạm phát là đội ngũ tan tành.

Cẩu Thịnh Dương, Tôn Nghệ, Hùng Kiếm Phi đi đầu, như hung thần gặp phản kháng là đánh, nhưng vừa tới nơi thì hết hồn, thấy Dư Tội cầm súng xách cổ áo một tên vết máu kéo dài từ trong phòng ra, không dõ sống chết thế nào, nam nữ ôm đầu run rẩy ngồi ngoan như chim cút.

Oa, bên quầy là nguyên chiếc xe đẩy toàn tiền mặt, đám cảnh sát thèm chảy dãi.

“ Còng hết lại, phong tỏa hiện trường ...” Dư Tội tin rằng đây là sòng bài lớn nhất Đại Nguyên từ xưa tới nay:

Con bạc rút lui không chậm song không ngờ hình cảnh tới hùng hồ như thế, chỉ ba phút mà đường bí mật duy nhất bị chặn, trong không gian chật hẹp chen lần mười mấy con bạc chưa kịp thoát, còn có kẻ đã chạy ra thì bất chấp nhảy xuống ao nước, hình cảnh ngoại vi đuổi bắt khắp nơi.

Mười phút sau phía Tấn Từ sơn trang đã gọi điện tới thẳng thượng tầng, như toàn bộ sở công an tỉnh không ai biết hành động hôm nay, điện thoại lại dồn từ trên xuống, cục rồi chi đội, phân cục, cũng chẳng ai biết có hành động nhắp vào khách sạn cấp tỉnh, còn là đơn vị chiêu đãi của hai cấp tỉnh thành.

Nửa tiếng sau chi đội trưởng Lý Triêu Đông tới hiện trường, nhìn thấy mấy khuôn mặt quen thuộc của hình cảnh Trang Tử Hà, tức tới không nói lên lời.

Hắn đùng đùng nổi giận vào hiện trường, không ai dám ngăn, nhưng tới nơi toàn bộ lửa giận biến mất, sợ tới nhũn chân. Riêng số tiền thu hoạch ở hiện trường là hơn 600 vạn, chuyển khoản chưa xác định, từ nhân viên tới con bạc hơn trăm người, có cả lãnh đạo đơn vị mà lúc này đầu óc hắn choáng váng tới không nhớ ra tên, kinh khủng hơn, tên điên kia còn nổ súng đả thương người ta.

“ Đội, đội trưởng ... Xảy, xảy ra chuyện lớn rồi ... Dư Tội dẫn mấy chục người đi bắt đánh bạc ... Bắt cả phó thị trưởng ồi ... Còn nổ súng bắn hai người ... Giờ loạn rồi ...”

Lý Triêu Đông chạy về xe báo cáo cho Hứa Bình Thu , chưa báo cáo hết thấy trên con đường ngoằn ngoèo vô số xe cảnh sát nhá đèn xanh đỏ kéo tới ...

Tổng đội trưởng trị an Quách Hoành Bưu mặt âm u từ lầu Thiên Quyền đi ra, lúc này sao trên vai không chấn nhiếp nổi đám hình cảnh cơ sở nữa, ngay hắn cũng không rõ làm sao có cái sòng bài lớn đến thế, càng không rõ vì sao sòng bài lớn như thế bị hình cảnh bắt cả nhân chứng lẫn vật chứng.

Nơi này có hơn 30 nam nữ phục vụ viên, khi hắn vào thì đám hình cảnh đang đào sâu ba tấc đất, cả phòng thay đồ nữ cũng bị moi ra mấy chục vạn. Sòng bạc hai tầng riêng camera ẩn đề phòng gian lận tới hơn 40 cái, giờ thành bằng chứng trực tiếp nhất chống lại bọn chúng, với con mắt cảnh vụ thì đây là hành vi muốn chết, dù có người muốn nói đỡ cho cũng phải ngậm miệng. Càng làm hắn sợ hơn nữa là có vị hình cảnh bắn bị thương hai người băng bó qua loa ném sang bên.

Hắn nhìn thấy nhiều khuôn mặt quen thuộc ngồi trong đống con bạc đợi xác nhận thân phận, những ánh mắt đáng thương ném về phía hắn, hắn vờ không quen sau đó vội vàng lùi ra, chuyện này e là có đôi tay che trời cũng chẳng che nổi.

“ Tổng đội trưởng Quách, hay là bên trị an các anh tiếp nhận vụ này nhé.” Lý Triêu Đông đuổi theo Quách Hoành Bưu thăm dò:

Mẹ nó, cái đống hỗn loạn này, ai mà dám tiếp nhận, Quách Hoành Bưu tự cười tựa không đáp:” Chi đội trưởng Lý, không thể đỏ mắt xông vào cướp tiền, cướp phải khoai nóng lại buông tay chứ.”

“ Trời đất chứng giám, tôi không biết gì hết.”

“ Giờ thì anh biết rồi, không phải tôi nhát gan, mà anh cho thêm lá gan nữa cũng không ai dám tiếp nhận đâu.” Quách Hoành Bưu dứt khoát luôn, bước đi thật nhanh, thấy Lý Triêu Đông vẫn đuổi theo, mắng:” Dù tôi muốn tiếp nhận cũng không được đâu, bị thương hai người rồi, thuộc án hình sự rồi, không định đổ cho trị an chứ, chúng tôi rút đây.”

Nói xong đi một mạch chẳng quay đầu, hắn vừa đi, những chiếc xe đi cùng cũng đi theo, còn lại Lý Triêu Đông đứng trơ đó một mình.

Lúc này 22 giờ tối, chuyện xảy ra một tiếng, ánh đèn ở Tấn Từ sơn trang ảm đạm đi rất nhiều, nhân viên không bị khống chế thì cũng thừa lúc hỗn loạn chạy mất, chỉ vài tiếng thôi mà thế suy bại của nơi này đã hiện rõ.

Trên xe Quách Hoành Bưu châm chước xem phải dùng ngôn tử thế nào mới thích hợp, chuyện quá lớn, hắn không dám nghĩ tới hậu quả.

Hồi lâu sau hắn nói thế này vào điện thoại:” Cục trưởng Vương, tôi vừa từ hiện trường ra, hình cảnh phá sòng bạc này, bọn họ nói là điều tra nghi phạm, có điều tôi cho rằng hẳn là có được tin nơi đó tụ tập đánh bạc, nên muốn kiếm thêm thu nhập. Đúng ạ, dẫn đầu là Dư Tội đội trưởng đội hình sự Trang Tử Hà, tay đội trưởng đó còn nổ súng bắn hai người ... Tình huống trong đó, tôi cho rằng không thích hợp ra mặt, chứng cứ bắt được quá vững chắc, sắp có cả khẩu cung rồi.”

Người thao túng mỗi sự kiện đều không thể đích thân tới hiện trường, cho nên mới cần một đôi mắt nhìn thay họ, Quách Hoành Bưu rõ ràng là một cấp dưới rất hợp cách, nói xong hắn chỉ nghe thấy tiếng thở dài, sau đó điện thoại bị cúp, chỉ còn tiếng tu tu kéo dài ...

Bình Luận (0)
Comment