Tóm lại là cảnh tượng náo nhiệt bên trong bếp làm Tiêu ca nhìn khó chịu hết mức, muốn phá đám, nhưng mà bếp chật rồi, hơn nữa bếp là thánh địa của vợ y, quay về ghế sô pha xem phim hoạt hình yêu thích của hắn, chả mấy chốc bị Tom và Jery làm cười khành khạch.
Trong tiếng nói cười Dư Tội đeo tạp dễ bê các loại món ăn lên bàn, thái độ như chủ nhà mời Thử Tiêu, lau ghế, tráng bát, rót nước quả, khi An Gia Lộ ngồi xuống, y cố tình kéo ghế mình tới gần. Thử Tiêu đói lắm rồi, thò đũa ngay vào món yêu thích.
Tế muội tử mắt chớp chớp thử chồng: “ Anh ăn ra được món nào chị An An làm không?”
“ Hai cái đĩa anh không gắp ấy.” Thử Tiêu mồm đầy thức ăn đáp:
Khụ khụ, An Gia Lộ thiếu chút nữa phun nước cam ra, Tế muội tử thò đùa đánh tay Thử Tiêu một cái, Thử Tiêu vội bổ xung: “ Cá rán tẩm bột với cải xào nấm đúng không, tiến bộ, tiến bộ.”
Người ta chẳng buồn gắp miếng nào, nhìn cái là phát hiện, rõ ràng chả tiến bộ gì, Dư Tội phát hiện rồi, món ăn Tế muội tử làm, món nào món nấy tới lửa, không những thơm mà màu sắc đẹp mắt, còn món cá rán chỗ vàng chỗ đen, rau thì xào tới nhũn ra nhìn ghê ghê, rõ ràng là của An Gia Lộ, an ủi: “ Thế nào cũng cần quá trình, ai sinh ra biết được chứ, buồn làm gì?”
“ Ai buồn, mình làm rất ngon.” An Gia Lộ tức giận gắp một miếng cá lên ăn, sau đó không nói thêm gì nữa:
“ Mọi người ăn đi, ăn đi, đừng ngại...” Thử Tiêu giở trò rồi, gắp cá rán, cải xào đầy bát Dư Tội, còn khách khí nói: “ Ăn nhiều chút cho béo, An An, bạn giúp người ta toại nguyện đi, có người ngưỡng mộ bạn lâu rồi, được không?”
“ Cái đó thì được.” An Gia Lộ hưởng ứng:
Tế muội tử là cô bé tốt bụng, lòng ái ngại, An Gia Lộ đòi học nấu ăn, nhưng muốn trực tiếp làm món ăn, không chịu học sơ chế, hôm nay hứng trí làm từ đầu tới cuối, rau xào quá lửa, nhũn rồi, muối thì nhiều, cá rán thì miếng sống miếng chín ... Vậy mà kỳ, Dư Tội cắn miếng cá, không ngờ miệng không đổi sắc, bới thêm miếng cơm, ăn rất ngon miệng ...
Thử Tiêu sốc nặng, chẳng lẽ tài nghệ An An tiến bộ tới mức có thể cho vào miệng sao?
“ Tuy không đẹp mắt cho lắm nhưng ngon, rất ngon.” Dư Tội gật gù khen, vẻ mặt không giống nói dối:
Không tin, Tế muội tử và Thử Tiêu cùng đưa đũa ra gắp, một người nhắm mắt cố nuốt, một nhìn An Gia Lộ với ánh mắt phức tạp.
“ Xin lỗi em Tinh Tinh.” An Gia Lộ thấy mình phụ sự nhiệt tình chỉ dạy của Tế muội tử:
“ Không sao chị chủ yếu là gia vị ước lượng không chuẩn, chị làm nhiều sẽ quen.” Tế muội tử nói xong gắp miếng thịt gà nhét ngay vào mồm Thử Tiêu không cho hắn kịp nói linh tinh:
Ấy vậy mà có người không dừng đũa, Dư Tội ăn nửa bát cơm rồi, thi thoảng gắp món này món kia, ăn ngon lành, làm ba người kia cứ mắt tròn mắt dẹt. Đến An Gia Lộ cũng không đành lòng: “ Đừng ăn món của mình nữa, không ngon, ăn món của Tinh Tinh ấy.”
“ Ai bảo không ngon, ngon lắm.” Dư Tội chẳng có lấy chút vẻ gì là cố gắng:
“ Oa, chiếu cố chị An An thế sao?” Tế muội tử thất kinh, một chàng trai phải vì cô gái tới mức nào mới ăn thứ đó, đúng, là thứ đó, cơ bản trong mắt cô đó không thể gọi là món ăn:
“ Không phải chiều cố, lần đầu tiên cô ấy xuống bếp làm cơm cho anh mà đạt tới trình độ này là anh rất thỏa mãn rồi.” Dư Tội tỏ ra rộng lượng:
“ Vênh cái đếch, ai làm cho cậu.” Thử Tiêu nghe mà ngứa tai, hắn cơ bản không tán đồng cặp này, An Gia Lộ thực sự là cô gái quá tốt, vợ chồng hắn đều coi như người thân trong gia đình. Còn Dư Tội à, dăm bữa nửa tháng gây họa, hắn không nỡ để An An sống trong thấp thỏm:
“ Không làm cho tôi thì làm cho anh à ... Vậy anh ăn đi.” Dư Tội đẩy đĩa cá tới:
“ Tôi, tôi thừa nhận là An An làm cho cậu.” Thử Tiêu nhăn mặt đẩy lại:
Thế là Dư Tội thản nhiên ăn, cùng lắm là hơn nhiều muối chút, hơi cháy chút, bột chỗ dày chỗ mỏng thôi. So với cơm trại giam khoai tây chưa sạch vỏ, rau còn rễ, cơm thì khô nhão hoặc không chín không sống từng ăn thì hơn đứt rồi, hoặc là so với cha con y trước kia ngày ngày ăn mỳ cũng cao cấp hơn không ít.
An Gia Lộ nhìn Dư Tội ăn ngon lành vừa cảm kích lại vừa xấu hổ.
Có người tán thưởng tài nghệ của mình rất có thành tựu, Tế muội tử tài nấu nướng cao siêu có cái lưỡi cực nhạy của Thử Tiêu thưởng thức, An Gia Lộ nấu nướng chả ra sao thì có người ăn được cả mặn ngọt chua cay như Dư Tội xử lý, thế là trong bầu không khí cực tốt, bàn thức ăn ê hề được dọn sạch sẽ. Ăn xong Dư Tội còn tranh rửa bát, có điều không tranh được với hai cô gái, hai cô gái vừa vửa bát vừa thì thầm với nhau, tâm tình vui vẻ.
“ Này, ngon thật à?” Thử Tiêu cho tới giờ vẫn không tin được thứ đó có thể ăn:
Dư Tội cầm cốc nước quả uống mấy ngụm lớn rồi: “ Liên quan chó gì tới anh.”
Thử Tiêu nhìn Dư Tội uống nước quả là biết rồi, đáng đời lắm, mặn như thế mà cố ăn, cho bị bệnh thận luôn, cười tới toàn thân run rẩy.
Ăn thì ăn được, nhưng mà hậu quả thì đúng là thảm, Dư Tội lại uống ngụm nước ép, thứ trước giờ y chẳng mấy khi thèm uống, trách: “ Vợ anh dạy dỗ kiểu gì thế hả?”
“ A, thằng khốn, đổ lỗi cho vợ tôi à , cô đại tiểu thư đó có bao giờ mó tay vào việc gì đâu, đường muối chẳng phân biệt nổi, vợ tôi làm được gì?” Thử Tiêu thấy vợ bị nói xấu thì sừng sộ:
“ Xem ra không ai hoàn mỹ cả, dưới bếp và trên giường chỉ có thể chọn một.” Dư Tội thở dài:
Thử Tiêu bĩu môi xem thường, nặn mỡ bụng mình ra làm minh chứng: “ Vợ tôi chiếm cả hai mặt.”
“ Này, tôi vẫn tò mò, hai người phối hợp như thế nào, xem ra kỹ năng trên giường của Tế muội hẳn cao siêu lắm ...” Dư Tội cười dâm tiện:
Á à, định dụ cung mình, Thử Tiêu tức giận cướp bình nước quả: “ Tưởng thứ này miễn phí chắc.”
Khi hai cô gái đi ra, Dư Tội và Thử Tiêu tự giác dừng đề tài lưu manh, Tế muội tử phải ra cửa hàng, An Gia Lộ phải đi làm, mấy ngày qua đều là Thử Tiêu mang thương tích tiễn người, lần này Dư Tội sao chịu bỏ lỡ cơ hội, nói chỉ đạo viên Nghiêm người có thương tích, để tôi đi đưa hai quý cô, còn về phần Tiêu ca nên nằm nhà xem hoạt hình 6 + để nâng cao trí tuệ.
Thử Tiêu trợn mắt, hai cô gái cười không thôi, Tế muội tử nháy mắt ra hiệu, hắn không kiên trì nữa, nhân cơ hội nói mai tổng đội thông báo tập hợp, chẳng biết đi bao lâu, Tế muội tử không vui, vừa thay giày vừa lạnh lùng bỏ lại một câu: “ Không về nữa càng tốt.”
Dư Tội làm mặt quỷ đóng cửa bỏ Tiêu ca ở nhà một mình, lật đật theo hai mỹ nữ xuống lầu, mượn cái xe nát của Tiêu ca làm hộ hoa sứ giả.
Nơi Tế muội tử làm việc là hiệu thời trang Tân Triều nằm trên đường Hoài Hải, một siêu thị thời trang cực lớn, trước kia vẻn vạn là chỗ nương thân, An Gia Lộ nhờ bạn Giải Băng nhận cô bé đáng thương này. Ai ngờ về sau bà chủ cứ xuýt xoa là nhận được bảo bối rồi, Tế muội tử không những chăm chỉ chịu khó, làm việc chẳng bao giờ than phiền mà có trực giác trời sinh đối với may mặc, chỉ cần nhìn khách biết ngay hợp với loại quần áo nào, số đo nào, từ một nhân viên lương chưa tới 800 thành thợ lương 1800, rồi giờ thành kíp trưởng lương 6000, chỉ mất gần 3 năm.
Dư Tội nhìn Tế muội tử như bà chủ nhỏ, mặc bộ trang phục OL tự may hết sức vừa người, bước chân tự tin, cô gái tiếp tân phải gập người chào, thật không liên tưởng được tới cô bé cùng Thử Tiêu đi lừa tiền đánh bạc ngày nào.