Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 738 - Q6 - Chương 036: Hỏi Thế Gian Tình Là Gì? (5)

Q6 - Chương 036: Hỏi thế gian tình là gì? (5) Q6 - Chương 036: Hỏi thế gian tình là gì? (5)

Thuần thục đỗ xe ở trong không gian hẹp, Lật Nhã Phương không vội xuống xe, cô bật đèn trong xe, lật ghế phụ lên, ở đó đặt cái gương lớn, đặt làm riêng, cô phải giữ phong thái nên có của một giám đốc bất kỳ khi nào cần.

Hôm nay rất cần, cô xem kỹ kiểu tóc vừa làm, ghé tới gần chỉnh kẻ mắt, sau đó lấy son, bôi chút son đỏ, nhấp khẽ, đôi môi đó ánh lên sắc màu hồng tươi, khuôn mặt tỏa ra sắc ngọc, đôi mắt linh động tinh nghịch, hai lọn tóc buông xuống vài phần điệu đà, trong sự quyến rũ mang vẻ đẹp tươi trẻ ... Đó là hình tượng cô cần, hao phí suốt cả một buổi chiều ở hiệu làm đẹp.

Công đoạn cuối cùng, phun ít nước hoa vào cổ áo, cô mở cửa xuống xe, nhìn thời gian, vài phút nữa là tới 18 giờ, đứng ở trước đại sảnh, đợi một người mà cô vì người đó mà đẹp.

Trong lòng có chút thấp thỏm, giống như nữ sinh nhỏ sợ mình ăn mặc không đúng làm bạn trai không vui, vì sao hôm nay mình lại có cảm giác đó?

Cô chẳng rõ nữa, hai người thậm chí chưa trải qua bất kỳ chuyện lãng mạn nào, gặp nhau là bằng phẫn nộ, tên khốn đó còn nhổ vào mặt luật sư của cô, cô thực sự chỉ muốn thuê người giết phứt cho rồi ... Nghĩ tới đó cô bật cười. Sau đó lại thành khẩn đưa cô 10 vạn, tuy con số thiếu rất nhiều, nhưng khiến cô xúc động, cô cảm giác được đó là nam nhân có kiêu hãnh có trách nhiệm... Tiếp đó nữa ở Thâm Quyến, cô vui mừng vì cuộc gặp gỡ tình cờ, không ngờ bị y chơi một vố mất hết mặt mũi, cô uất tới bật khóc bỏ đi, khi về tới khách sạn nhận được điện thoại, cô chẳng nghe giải thích chỉ một mực chửi mắng ... Rồi trải qua thời khắc kinh hồn, cô nghĩ cuộc đời mình kết thúc như thế, khi tỉnh lại liền thấy cái bộ mặt đáng ghét đó lần nữa, trong lúc cảm xúc không ổn định, cô tát y hai cái, nhưng không ngờ người căm hận nhất là người mình phải cám ơn nhất.

Rất nhiều chuyện như trời đất xui khiến vậy, tạo thành câu chuyện khó lý giải giữa hai người, mỗi đoạn đều có thể khiển người ta hồi tưởng rất lâu ... Bất kể thế nào hình ảnh chàng trai đó ghi vào trong tim cô một cách đặc biệt ... Kết quả dẫn tới đêm, à không, buổi sáng mê ly đó, Lật Nhã Phương sờ gò má nóng ran.

Tới rồi, đang chạy, trang phục đơn giản màu ô lưu, trông rất gọn gàng, Lật Nhã Phương vẫy vẫy tay, Dư Tội liền chạy tới.

“ Oa, anh chạy tới à?” Lật Nhã Phương ngạc nhiên lắm:

“ Oa, cô không gọi tôi không nhận ra.” Dư Tội còn ngạc nhiên hơn, mỹ nữ giám đốc trang trọng buổi trưa lắc mình một cái, nào giầy ống cao, quần cưỡi ngựa, áo khoắc ngắn, kiểu tóc xoăn thời thượng, lực xung kích cực lớn:

“ Hình tượng này thế nào?” Lật Nhã Phương hai tay chống hông hất hàm hỏi:

Dư Tội nhìn thêm lượt nữa, gật gù:” Giống thủ lĩnh thổ phỉ.”

“ Vậy mời, vào ổ phỉ của tôi xem sao?” Lật Nhã Phương cười tít mắt, không khí tốt hơn hẳn dự liệu của cô:

Hai người sóng vai đi vào, Lật Nhã Phương không hỏi ý Dư Tội, thoải mái kéo tay y đặt lên cánh tay mình:” Anh là lâu la, gặp thủ lĩnh phải có tự giác của lâu la.”

Dư Tội khoác tay Lật Nhã Phương:” Vâng, lời lão đại là mệnh lệnh.”

Nói cười đi vào nhà hàng, trang trí phong cách đơn giản, cột gỗ lớn, bàn vuông kiểu cũ, quầy bar có chút u ám, Dư Tội có chút quen thuộc ... Đúng là ổ phỉ trong phim.

Mà Lật Nhã Phương rất giỏng thủ lĩnh thổ phỉ, ngoắc ngoắc ngón tay gọi phục vụ viên tới, báo vị trí đã đặt, đi lên lầu, phục vụ viên đi qua hoặc đội mũ nồi, hoặc cảnh phục, hoặc đồ rằn ri, nam thiên hướng mạnh mẽ, nữ thiên hướng gợi cảm, nhìn thoáng qua giống quân phục cảnh phục các nước.

“ Hay không?” Lật Nhã Phương cười nhỏ:

“ Oa, đúng là hay, nếu mà nữ cảnh sát ở đơn vị đều mặc thế này thì thích quá.” Dư Tội nhìn nữ phục vụ mặc cảnh phục cài thiếu cúc, ngực chả biết thật hay giả mà nhô lên cả đống:

“ Tôi thấy nam cảnh sát mà đều đẹp trai như vậy mới thích.” Lật Nhã Phương búng tay cái tách rất sành điệu, chỉ một phục vụ nam mặc cảnh phục rất đẹp trai:

“ Đúng thế, cái tên đó đẹp hơn hàng thật nhiều.”

Hai người nhìn nhau cười, đi vào phòng bao lại là một kiểu phong tình khác, vách tường như triển lãm vũ khí, may mà từng ở ban trang bị hậu cần, nhận ra trình độ làm giả ở đây rất cao, Dư Tội đủ kiến thức làm thỏa mãn sự tò mò của Lật Nhã Phương, đó là khẩu súng lục WaltherP38, kia là khẩu bán tự động Heckler & Koch HK45 ... Lật Nhã Phương liên tục chớp đôi mắt đẹp lắng nghe, khoác tay tựa vào vai y, tựa như đôi tình lữ, cảm giác rất thích.

Bàn làm bằng thép, đơn giản, thô sơ, nhưng phù hợp phong cách nơi này, Lật Nhã Phương cởi áo khoác treo lên lưng ghế, thân hình yểu điệu làm Dư Tội chưa ăn đã chảy nước dãi, vỗ trán, hôm nay thất thố quá nhiều rồi.

Lật Nhã Phương tựa hồ cố ý ưỡn ngực lên hỏi:” Bộ trang phục này có phải quê mùa lắm không?”

“ Không, chắc chắn không, nữ nhân ăn mặc xinh đẹp không khó, cá tính cũng không khó, nhưng vừa nữ tính lại cá tính không dễ, sao trước kia tôi không nhận ra nhỉ?” Dư Tội nói thực lòng:

“ Vì anh cứ né tránh, nên không có cơ hội.” Lật Nhã Phương tính nợ cũ:

“ Không phải tôi né tránh, mà là bận thật, hình cảnh chẳng phải là nghề hay ho gì, xảy ra vụ án một cái phải đi ngay, bất kể là sáng sớm hay đêm khuya.” Dư Tội nhận ra mình xa lạ với thế giới bình thường quá rồi, ví như loại nhà hàng này, kỳ quái như vậy mà chật kín khách, thật khó hiểu:

“ Được, tôi tiếp nhận cái cớ của anh, thích nơi này không?” Lật Nhã Phương đan tay vào nhau, hỏi:

“ Rất ngầu.”

Phục vụ viên đi vào, mang theo bình rượu lớn, làm Dư Tội nhứ nhớ tới chuyện gì, Lật Nhã Phương cười khẽ:” Đừng sợ, rượu ở đây là rượu ngọt, so với rượu Phần chỉ như nước lã.”

Khẽ nhấp một ngụm, trước thơm sau ngọt, coi như là món đồ uống khai vị tốt, Lật Nhã Phương giới thiệu nhà hàng này chủ yếu hướng tới vị khách mê quân cảnh, dùng súng, đạn, các loại quân cảnh phục tạo ra không khí khác biệt, kinh doanh rất tốt.

Một kể về tin đồn đại về quân cảnh mà mình nghe được, một kể đối chiến thực sự thế nào, hai người rất tâm đầu ý hợp, khi thức ăn đưa lên lại lần nữa làm Dư Tội ngạc nhiên, bát canh là một cái caisson, đĩa thức ăn như mũ sắt, còn đĩa nhỏ trực tiếp dùng đồ hộp quân dụng, còn đặt cái bộ đàm để gọi phục vụ.

“ A lô, cho một anh chàng mặt đồ rằn ri tới rót rượu đi.” Lật Nhã Phương nổi tính trẻ con gọi:

Quả nhiên có anh chàng ăn mặc như lực lượng chống khủng bố tới rót rượu, kép chân kính lễ:” Sếp còn cần gì nữa không ạ?”

“ Nơi này có interpol không?” Dư Tội cũng nghịch ngợm hỏi:

“ Gọi một người đi, anh ấy thích nữ cảnh sát.” Lật Nhã Phương cười vui vẻ:

“ Sếp đợi chút, tôi lập tức gọi chi viện.” Chàng trai rất nhập vai kính lễ lùi ra:

Lát sau có cô gái mặc cảnh phục nước Pháp đi vào, hỏi cần gì, Lật Nhã Phương cười ngặt ngoẽo:” Anh đây muốn làm quen với đồng nghiệp.”

Dư Tội xấu mặt, "nữ cảnh sát" mỉm cười rót ly rượu cho Dư Tội rồi đong đưa cáo từ, luôn luôn có khách tới lần đầu tới tò mò rất mạnh, phục vụ sẽ nhanh chóng hóa trang thành bất kỳ đơn vị nào, thỏa mãn nhu cầu của chỉ huy.

Món chính hôm nay là thịt nướng, tiếp tục làm Dư Tội ngạc nhiên, giá nướng giống bệ bắn, dụng cụ là dao quân dụng, Dư Tội xẻo thử, cực sắc, nhìn Lật Nhã Phương thuần thục xẻo thịt đưa mũi dao bên mép cắn mạnh, nhai cực kỳ thô bạo có vẻ chẳng sợ bị thương, làm y tròn mắt, nhớ lại ấn tượng lần đầu gặp nhau, đúng là một trời một vực.

Bình Luận (0)
Comment