Một tấm lưới lớn không nhìn thấy giăng ra trong sắc tuyết mù mịt, cảnh sát phản ứng rất nhanh, trong vòng hai tiếng đã thông báo cho 5 thành phố xung quanh tổ chức lực lượng tuần tra, đề phòng nghi phạm chạy trốn tới đó. Tổng hợp nhân tố thời tiết, bên trên phán đoán rất có khả năng nghi phạm trốn vào thành phố, vìthế từ nơi công tác, tới quan hệ xã hội đều bị cảnh sát ghé thăm.
“ Cát Bảo Long à, về nhà ăn Tết rồi mà? Xảy ra chuyện gì thế?” Hàng xóm vừa thấy cảnh sát đã hỏi trước:
“ Hai vợ chồng đó thường xuyên đánh trận, bình thường à, đánh nhau tưng bừng hơn Tết.” Một hàng xóm khác lắc đầu ngán ngẩm:
“ Đồng chí, tôi nghe nói ... Nghe nói thôi nhé, vợ Cát Bảo Long tiếng là làm giúp việc, kỳ thực làm vợ bé cho người ta đấy, không phải tôi nói bừa đâu, nếu không sao đánh nhau dữ thế.” Một ông chú hàng xóm có cái mặt rất thô bỉ kể, không che dấu thèm muốn với thiếu phụ trẻ:
“ Ài, tôi chả thân thuộc gì với hắn, cái mặt thằng cha đó lúc nào cũng lầm lì âm u, ít tiếp xúc với người khác.” Người thì không liên quan không quan tâm:
Nơi ở là chung cư kiểu cũ, đại bộ phận là nhà cho thuê, giống nhà Cát Bảo Long ở lại thành phố kiếm việc làm công.
Tóm lại là tình cảm vợ chồng không tốt, thường xuyên đánh nhau, hoài nghi vợ ngoại tình gây mâu thuẫn, đội bốn tổng kết thu hoạch báo lên trên.
Đội sáu tới nơi Cát Bảo Long làm việc, khách sạn Hưng Vượng trên đường Kiến Thiết, mùng 1 Tết vẫn rất bận rộn, nếu không phải sợ hình cảnh, e đã không muốn lãng phí thời gian quý giá.
“ Biểu hiện thường ngày à? Thì thế, trình độ bình thường, chỉ có vài món sở trường, cái bếp kia là chỗ cậu ấy hay làm, chả có gì đáng nhớ.”
“ Chả có biểu hiện gì, tới đây ai chẳng cắm mặt làm việc, quan tâm gì tới biểu hiện của hắn.”
“ Tính cách á? Nơi này thì làm gì có ai tính tình hiền lành được, nếu không thì đã cuốn xéo lâu rồi, à trừ cậu ta, đồ chết nhát, cậu ta bị đánh chửi suốt …. vì sao à, toàn chuyện vụn vặt thôi, áp lực công tác cao mà … tất nhiên là phải nhịn rồi, thế thôi tôi đang bận lắm.”
“ Hắn ta làm ở đây không lâu, nửa năm thì phải, uống rượu làm hỏng thức ăn khách gọi chứ sao, bị giám đốc tát vài cái, trước Tết hắn nghỉ phép, vừa vặn đuổi luôn.”
Đội sáu có được tin tức nghi phạm là một người nhát gan, thường bị người khác bắt nạt, đã chứng thực hắn bị giám đốc tát không chỉ một lần, vì uống rượu làm hỏng việc. Trước Tết hắn xin nghỉ Tết, giám đốc kết toán tiền công cho cút xéo rồi, lúc cần người nhất thì xin nghỉ, không phải chê tiền thì là gì.
Đội trọng án điều tra quanh thôn Vũ Lâm cũng có rất nhiều tin tức.
“ Ài, chết cũng đáng đời, các anh không biết con gái Lão Điêu điêu ngoa ra sao, già trẻ trai gái trong thông chưa ai chưa bị cô ta chửi.” Một bà thìm nói xấu:
“ Lão Điêu có ra gì đâu, đồ giết lợn, năm xưa còn ngồi tù, bán lợn chết cho cả hàng xóm, thứ thất đức.” Có thôn dân cung cấp tin ngồi lê đôi mách:
“ Biết là sớm muộn nhà đó cũng có chuyện mà, con gái lớn ông ta năm xưa ở ngoài làm việc đó đó, hiểu không ... Nhà lớn bé đều bán thịt.” Vị độc thân hút thuốc rẻ tiền, mang tâm thái thù người giàu rất rõ:
“ Điêu ngoa lắm, thật đấy, các anh không biết, Lão Điêu từng đánh con rể lớn, con rể nhỏ thì như làm công trong nhà, cả Tết không dám về nhà cha mẹ đẻ thì biết rồi đấy.” Trưởng thôn nói thế:
Tin tức cảnh vụ đã xác thực, Điêu Phúc Quý vì tội gây thương tích mà ngồi tù 4 năm, lâu lắm rồi, phải chục năm trước. Cùng với điều tra sâu hơn, người bị hại càng đủ tai tiếng, bao gồm năm xưa hoành hành phá phách ức hiếp người khác, buôn bán thì cân điêu bán đắt, người đồng tình với hung thủ ngày càng nhiều. Điêu Á Lệ thì thanh danh không tốt, từ nhỏ lả lơi, nên chẳng tìm được chồng ở quê, nên phải lấy bừa một người làm công, nếu không bằng cái mặt xinh đẹp như thế sao phải lấy đầu bếp nghèo. Anh con rể Cát Bảo Long đáng thương, không chỉ một lần người ta thấy cha vợ cầm hung khí đuổi đánh, nghe nói vì hắn muốn ly hôn.
Cả nhà đó có vợ chồng Điêu Á Cầm là đỡ một chút, nhưng mà chỉ vẻn vẹn một chút thôi.
“ Xem ra là báo ứng không sai.” Lý Mân tổng hợp tin tức không ngừng gửi về đoàn thể túi khôn, cảm khái:
“ Chúng ta là cảnh sát, không nên dùng từ đó, chẳng lẽ chị nói là đứa bé cũng đáng gặp báo ứng à?” Tào Á Kiệt không hài lòng với cái mồm bừa bãi của Lý Mân:” Mọi người nói xem, tích trữ bao nhiêu uất hận mới ra tay được như thế?”
Trương Vi Vi mãi mới có cơ hội xen vào:” Đó là do hoàn cảnh đặc thì gây biến đổi tính cách, ví như người quanh năm đi biển, đại bộ phận nóng nảy, nhân viên xí nghiệp tư thì nhút nhát, tôi nghĩ vì áp ức quá lâu nên tâm lý mất cân bằng.”
“ Đúng thế, tôi tán đồng, sống trong hoàn cảnh không bị chửi thì bị đánh, gia đình thì như thế, vợ chồng bất hòa, nhà vợ hung dữ, rồi đến lúc không thể nhịn được ...” Du Phong phụ họa, rõ ràng là vì lấy lòng Trương Vi Vi:
“ Dù bao nhiêu lý do thì hắn cũng không đáng thương, hắn chết chắc rồi.” Tào Á Kiệt tóm gọn:
Điện thoại vang lên, Lý Mân vừa nhận điện thoại liền rồi rít nói:” Hỏng rồi, chi đội cảnh sát mạng nói, có người đưa lên mạng rồi, nhanh hơn tổ chuyên án, ngẩn ra gì nữa, báo cáo đi.”
Loại chuyện này tất nhiên là dấu được thì dấu, cảnh sát không ai muốn thứ huyết án này phơi bày trước mắt mọi người, nhất là đang dịp Tết. Tào Á Kiệt vừa tìm kiếm một cái, tin tức thành đống:” Không ngăn được nữa rồi, động tĩnh quá lớn, mọi người xem ...”
Xe cảnh sát thành rực, đặc cảnh khắp nơi, lại thêm trấn Vũ Túc có ai không biết, trước đó có người tới hiện trường chụp lại bức ảnh mơ hồ, tiêu đề bắt mắt :" Đêm Giao Thừa cả nhà bảy người bị giết, sát thủ không rõ hành tung." , “Trả thù tàn khốc, giết cả nhà.”, “Giao Thừa diệt môn, vì sao đến nỗi?” …
Mới chỉ vài tiếng đã thành câu chuyện khủng bố, người nói ông Điêu năm xưa là dân giang hồ gây thù oán bị người ta thuê sát thủ chuyên nghiệp giết cả nhà, người nói là dâm tặc cưỡng hiếp xong giết người, lại còn có người đăng ảnh hai cô con gái Điêu gia rất ưa nhìn để chứng minh luận điệu của mình.
Đem bất hạnh người khác ra để câu vài lượt xem, nhân tính đê tiện tới thế là cùng.
Trấn Vũ Túc nằm ở ngoài ô phía bắc Đại Nguyên, một con đường cao tốc, bốn đường quốc lộ, vùng núi kéo dài 200 km, may vì tuyết lớn nên từ rạng sáng đường cao tốc đã phong tỏa, không thể qua con đường ngày, cũng may mắn là vì đề phòng nguy cơ tiềm tàng Giao Thừa, các đơn vị trực chiến báo vệ, mấy con đường xung quanh đều không có vết xe nào cả.
May mắn là nghi phạm chưa chạy xa.
Nhưng không may là trong thời tiết này cảnh sát truy lùng cũng khó khăn.
Vốn là kế hoạch tạo vòng vây khép kín trong vòng hai tiếng nhưng bị kéo dài hơn một tiếng, xe gặp sự cố, bị trượt khỏi đường, bận cứu viện thôi đã mệt rồi nói gì tới khoanh vùng truy lùng trọng điểm.
Đúng 9 giờ 15 phút, phòng hội nghị đa công năng sở công an, báo cáo vụ án đã gần tới hồi kết, người báo cáo là chi đội trưởng Lý Triêu Đông.
Người tham dự hội nghị không nhiều, sở trưởng Thôi, phó sở trưởng Vương, thêm vào vài vị lãnh đạo đảm bảo hậu cần, mới mùng một Tết đã xảy ra vụ án này, lãnh đạo trừ đau răng ra thì không còn cảm giác nào khác nữa.
“ ... Căn cứ vào kiểm nghiệm của pháp y, người duy nhất không bị thương bởi dao là Điêu Á Lệ, bị vật nặng đáy vào đầu, gây xuất huyết trong dẫn tới tử vong, hung khí chính là chai rượu Phần Hà Đại Khúc ... Cát Bảo Long vốn là đầu bếp, lúc nào cũng mang sẵn theo người một bộ dao làm bếp, theo điều tra, mỗi năm đều do hắ làm cơm cho Điêu gia, đối chiếu thì bộ dao thiếu một chiếc, dao dài 37 cm, rộng 11 cm ...”
Hình ảnh hiện trường máu me khiến các vị quan lớn có cảm giác buồn nôn.