Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 768 - Q6 - Chương 066: Nhất Tiện Khuynh Thành. (2)

Q6 - Chương 066: Nhất tiện khuynh thành. (2) Q6 - Chương 066: Nhất tiện khuynh thành. (2)

Buộc thừng vào mấy con cừu to nhất, người hô, người điều khiển cừu, người ra miệng giếng đỡ, chẳng mấy chốc một mùi thối kinh khủng bốc lên, đám Dư Tội bịt mũi lùi lại hết, may mà mấy người chăn cừu quen rồi, vừa đưa lên mặt đất là nhũn người nằm ra đất.

Cẩu Thịnh Dương rất có kinh nghiệm, ngậm ngụm rượu phun vào mặt hắn, rồi lại gọi đưa nước, đưa thức ăn, hắn cầm cái bắn ăn ngấu ăn nghiến, bị còng cũng chả bận tâm.

Đúng là Cát Bảo Long, vẫn mặc cái áo len dính máu, đói tới mức chỉ còn lại bản năng.

Tiêu Mộng Kỳ chụp bức ảnh, gửi về tổ chuyên an cùng tin nhắn :" Cát Bảo Long đã bị bắt, bãi Long Tích, km số 11 đường cấp 2, đơn vị bắt giữ, đội hình sự Trang Tử Hà."

…… ….

“ Bắt được rồi?” Lý Mân reo lên còn có chút không dám tin, mắt trân trân nhìn hình ảnh truyền về từ hiện trường:

“ Mau mau, chị Lý, mọi người còn đang vất vả ngoài kia.” Trương Vi Vi kích động giục: “ Báo tin đi chị.”

“ Phải rồi, phải rồi.” Lý Mân cầm lấy bộ đầm, ấp úng mấy lần mới tổ chức được ngôn ngữ:” Tin tức mới nhất, Cát Bảo Long bị đội hình sự Trang Tử Hà bắt ở bãi Long Tích, xin chỉ thị.”

Một tin tức ngắn kinh động toàn bộ cảnh sát trong khu vực, người ngồi bệt xuống đất thở, người ôm nhau chúc mừng, khắp nơi là tiếng hò reo vui sướng.

Cảm giác đầu tiên của đại đa số mọi người, may quá, không phải chịu tội nữa rồi, tiếp đó là đủ loại cảm giác ghen tị truyền tới, là ai gặp may lớn thế?

Điện thoại truy hỏi qua lại, thì ra là đội hình sự Trang Tử Hà, họ chỉ có mấy người, xua đàn cừu đi mà tìm được, ái dà, một đám người dội đặc cảnh, trọng án hận không thể đào cái hố mà chôn luôn bản thân, thế này không phải vả mặt người ta à? Hàng nghìn cảnh sát trang bị từ đầu tới chân, không bằng một đàn cừu.

Kênh thông tấn hỗn loạn.

“ Ai ở cùng đội cảnh sát Trang Tử Hà, bảo Dư Tội nhận điện thoại.”

“ Dư Tội, Dư Tội, tổ chức gọi Dư Tội, con mẹ nó, sao không gọi chúng tôi đi cùng.”

“ Dư Tội, mời khách đi, lần này phải ăn hải sản ở khách sạn 5 sao, nếu không tôi không tha cho cậu đâu.”

“ Này, mẹ nó, công lao gì cậu cũng cướp thế hả, Dư Tội, cậu lập công lớn như thế làm gì chứ, nhường cho người khác với, công lao mang về lại không ăn được.”

Đội trưởng đại đội 9 là người tới hiện trường đầu tiên, nhìn thấy nghi phạm, xác nhận đúng người rồi, chuyện đầu tiên là khích động kính lễ với Dư Tội, chuyện xảy ra trên địa bàn của hắn, nếu không tìm ra nghi phạm sớm, thế nào cũng phải chịu trách nhiệm.

Lúc này bộ đàm truyền ra tiếng nhốn nháo, đa phần là chửi rủa, khỏi đoán cũng biết, toàn là bạn học của Dư Tội.

“ Tôi là Dư Tội, đội trưởng đội hình sự Trang Tử Hà đây, ai tìm tôi?” Dư Tội cầm bộ đàm khảng khái nói một câu:

Trong bộ đạm tức thì loạn ngay, Dư Tội biến thành Dư Tiện, dọa dẫm y chuẩn bị rửa cổ đợi chém đi, Dư Tội càng nghe càng cười rách miệng, hỏi xung quanh:” Ha ha ha, mọi người nói xem nên vỗ về tự tôn tổn thương của họ, hay là kiếm thêm tí thù hận cho hả hê.”

“ Việc gì phải an ủi.” Miệng Rộng đắc ý lắm:” Ai bảo họ kém cỏi chứ.”

“ Kích thích chút, coi thường đội chúng ta à, lúc tôi phát cơm hộp còn trêu chọc.” Cẩu Thịnh Dương nghiến răng nghiến lợi:

“ Đồng ý, không bị ghen tị là kẻ tầm thường.” Tiêu Mộng Kỳ hai má đổ hây hây, bị niềm vui to lớn khiến toàn thân bay bổng, quên hết cả rồi:

“ E hèm.” Dư Tội hắng giọng một tiếng, nói vào bộ đàm: “ Yên lặng, tất cả yên lặng, đội trưởng Dư Tội sắp phát biểu.”

Hiệu nghiệm ngay, trong bộ đàm im phăng phắc, ai cũng nghĩ Dư Tội sắp thông báo tin tức liên quan tới vụ án.

“ Các anh em, không phục chứ gì, ai vừa gọi tôi là Dư Tiện đấy, tôi nói cho mà biết nhé, cái tiện này các anh học cả đời cũng không được, rửa cho sạch tay mà đợi vỗ tay cho tôi đi. Ha ha ha ha ….”

Ái dà, lời vừa dứt bộ đàm nổ tung rồi, Dư Tội ném ngay cho đội trường đội chín, cùng ba người kia cười lăn cười bò.

Sướng, con mẹ nó, sướng thật.

Bắt được rồi ... Bắt được rồi ...

Lực lượng cục công an thành phố điều động chi viện liền quay đầu, phù, có thể thở phào rồi. Tin tức từ tổ chuyên án thôn Vũ Lâm truyền đi bốn phương, khẩn cấp điều động đơn vị ở gần tới bãi Long Tích canh phòng, trên tỉnh cũng hay tin, năm mấy tiếng không bắt được thì dài dằng dặc, bắt được rồi thì mấy lãnh đạo ngồi bàn giấy lại thấy mới năm mấy tiếng mà đã bắt được hung thủ vụ án diệt môn.

Phòng tuyên truyền, ĐHT tỉnh, phóng viên các báo như ong vỡ tổ kéo tới. Khi Hứa Bình Thu và Vương Thiếu Phong đợi sở trưởng Thôi xin chỉ thị thì đã có phóng viên bị chặn bên ngoài.

“ Lão Hứa, truyền thông tới rất đông, anh thấy làm sao đây?” Vương Thiếu Phong lúc này như trời sau mưa, hết sức sáng lạn:

“ Anh là lãnh đạo, anh quyết đi.” Gặp chuyện vui Hứa Bình Thu rất rộng rãi:

Sở trưởng Thôi dẫn thư ký đi ra, thấy hai người chắp tay nói trước:” Cám ơn hai đồng chí, nếu kéo dài thêm vài ngày, tôi không còn mặt mũi nào bước ra khỏi cánh cổng này nữa.”

“ Sở trưởng, làm gì có cấp trên cám ơn cấp dưới chứ.” Vương Thiếu Phong khách khí:

“ Phải cám ơn, nhất định phải cám ơn ... Ngoài ra còn xin lỗi nữa, mấy tiếng trước tôi cũng dao động rồi.”

Vương Thiếu Phong đi trước thư ký một bước mở cửa xe cho lãnh đạo, Hứa Bình Thu thản nhiên tiếp nhận, rồi, hôm nay đang vui không chấp.

Chỉ là đến khi nghe Hứa Bình Thu kể lại quá trình bắt giữ, nụ cười sở trưởng Thôi cứng đờ, dẫn một đàn cừu đi tìm, địa điểm chỉ là giếng hoang cách mặt đường có ba mươi mét, vậy mà đội tìm kiếm qua lại mấy lần không phát hiện, huy động bao chuyên gia, nghĩ vỡ đầu không ra.

“ Chuyện này tôi xin kiểm điểm sâu sắc.” Vương Thiếu Phong vừa thấy lãnh đạo đổi sắc mặt liền nói ngay:” Chúng tôi không dự kiến người chuyện ngoài dự liệu, để lỡ thời cơ.”

“ Tôi cũng xin kiểm điểm, kỳ thực phán đoán ban đầu là vô cùng chính xác, nghi phạm không thể chạy quá 20 km, tôi sợ vạn nhất nên không hạ được quyết tâm, may mà không bỏ sót.” Hứa Bình Thu cũng nói, làm lãnh đạo cũng khó lắm, đâu như cảnh sát dưới, tìm không được thì thôi, nên ông không dám mạo hiểm, đúng là già rồi, không còn dũng khí năm xưa nữa:

“ Muốn kiểm điểm cũng được, về nhà có một mình thong thả kiểm điểm ... Hiện giờ thì công lao này không ai xóa bỏ được, đây là chuyện ảnh hưởng tới hài hòa an ninh toàn thành phố, chúng ta cần tôn vinh tinh thần hi sinh bản thân vì mọi người này.” Sở trưởng Thôi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh:

“ Tuy nói là cừu tìm được, nhưng dù sao cũng là cảnh sát chúng ta mời tới, đúng không? Cho nên truy ra vẫn là đội ngũ chúng ta có người tài ... Chỉ là làm sao lại nghĩ ra chiêu này, chẳng lẽ là từng chăn cừu à?”

“ Sở trưởng Thôi, vị đó từng ở xã Dương Đầu Nhai, là danh nhân, tên rất dễ nhớ.” Hứa Bình Thu nhắc nhở:

“ Ồ, xã Dương Đầu Nhai, cái vụ trộm trâu … à, nhớ ra rồi, là Dư Tội chứ gì, cái tên rất đặc biệt, nghe một lần khó quên ... Chính cậu ta tháng trước còn bắt đào phạm cấp H đúng không?”

“ Vâng, chính là đồng chí ấy ạ.”

“ Tốt, tốt, rất tốt ... Xem ra đơn vị hình sự có người nối nghiệp rồi, bồi dưỡng thật tốt, hoàn cảnh như hiện nay, đồng chí thiện chiến rất khó tìm. Thiếu Phong, tổ chuyên án các anh phải nghiên cứu, tuyên truyền nhân viên có công trong cuộc truy bắt lần này, đủ tư cách, đủ điều kiện phải đưa tới bị trí cao hơn ... Ài cái năm mới này thật là ...”

Sở trưởng Thôi thở ra một hơi dài khoan khoái, Hứa Bình Thu thì nghĩ lúc này Vương Thiếu Phong nhất định hối hận lắm, Vương Thiếu Phong thì tính toán, ông ta vừa vặn đang thiếu quân cờ như vậy, nhất định không thể nắm trong tay Hứa Bình Thu, mà người này dám cãi Hứa Bình Thu trước mặt mình, xem ra mình còn cơ hội lung lạc.

Chỉ là người này có dùng được không đây? Vụ án tập kích cảnh sát tuy y giở chút thủ đoạn, song y thực sự liều mạng, loại người dám làm như thế, ném ở tuyến đầu là tuyệt hảo ... Vậy điểm yếu của y là gì? Tham tiền, ham quyền hay háo sắc?

Bình Luận (0)
Comment