Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 773 - Q7 - Chương 001: Lòng Không Thay Đổi. (1)

Q7 - Chương 001: Lòng không thay đổi. (1) Q7 - Chương 001: Lòng không thay đổi. (1)

Văn phòng phó cục trưởng, khu khai phát.

Ánh nắng chiếu đầy gian phòng hướng về phía ánh mặt trời này, xuyên qua chậu hoa ở bệ cửa sổ tạo thành cái bóng rất đẹp ở giữa phòng, ghế sô pha, tủ hồ sơ, máy tính, bàn tiếp khách, tất cả đầy đủ.

Lúc này phó cục trưởng Dư đang ngồi trên ghế làm việc click chuột, trên mà hình là bức tranh mà y đã nhìn vô số lần.

Ma túy đá, thuốc lắc, thần tiên thủy ... Với quyền hạn của Dư Tội bây giờ đã có thể xem được một số tư liệu cấp độ bảo mật không cao, hiện trường vụ bắt giữ, con nghiện gầy như que củi, mắt thâm quầng, không khí điên loạn, nam nam nữ nữ quấy lấn nhau thành đống hỗn độn ...

Có nhà xã hội học đã nói, thời đại vật chất phong phú là lúc hoang mạc tinh thần, thiếu đi tín ngưỡng, đưa tới cá thể truy tìm hưng phấn sinh lý, các chất gây nghiện tràn lan là thể hiện trực quan nhất. Buôn bán ma túy, sử dụng ma túy, đó là vấn đề nhức nhối của xã hội không giải quyết được.

Vấn đề xã hội thì phó cục Dư không tìm cách giải quyết.

Nhưng vấn đề trong lòng y không thể không giải quyết, mỗi ngày lúc không có người khác, vị phó cục tinh thần ngời ngời lại thành mặt mày rầu rĩ, phờ phạc như lên cơn nghiện.

Chuột click vào vào một tấm ảnh, trái tim Dư Tội lại như bị đâm thêm một lần.

" Cô ấy đã phản bội."

" Cô ấy giết người liên lạc trú ở Hong Kong."

" Giờ cô ấy thành tình nhân kiêm vệ sĩ ..."

" Nếu như anh biết bất kỳ tin tức nào về cô ấy, phải lập tức báo cáo cho tổ chức, bất kể hành vi che dấu, giúp đỡ nào cũng bị coi là cùng tội."

Phản bội thì Dư Tội có thể không để ý, làm kẻ buôn ma túy tiêu diêu hơn cảnh sát nhiều, nhưng làm y đau đơn là Lâm Vũ Tịnh mặc bikini nhỏ xíu không che hết được cơ thể nóng bỏng của cô, đang ôm hôn một nam tử, xung quanh là vô số cô gái khác ăn mặc tương tự. Đó là bữa tiệc tình dục thác loạn của nhà giàu mà y từng nghe thấy, từng xem trên mạng, trên phim ảnh, ai chả biết đương nhiên không đơn giản chỉ ôm hôn, phần hay hơn ở phía sau ...

Giờ Dư Tội hiểu phần nào tâm trạng của hung thủ vụ án diệt môn, có lẽ, sâu trong tim hắn thực sự thích vợ mình, nhưng hắn không thể làm gì được, trơ mắt nhìn vợ mình quằn quại rên rỉ dưới thân thể nam nhân khác, lúc đó giết người, tuyệt đối không là cái gì.

"Con mẹ nó, nếu không phải ở nước ngoài, lão tử bắn chết thằng chó má ấy."

Vừa có chút hình ảnh hoang dại của Lâm Vũ Tịnh khi ở trên giường thoáng qua trong đầu, Dư Tội đã không sao chịu nổi, đấm rầm một cái đứng dậy, đi đi lại lại trong văn phòng. Y kích động muốn đập phá, nhưng chẳng có gì để đập, muốn đánh người, nhưng không có ai để đánh, hiện giờ là cục phó rồi, mỗi ngày ai gặp cũng tươi cười, thân thiết, thực sự không tìm ra ai chướng mắt để đánh một trận.

Thở hồng hộc, Dư Tội vung nắm đấm, muốn đấm vào hình ảnh Lâm Vũ Tịnh trên màn hình, giữa chừng yếu ớt thõng tay xuống, chị ấy còn chẳng phải là vợ mình, mình có quyền gì chứ.

Có lẽ Mã Bằng nói đúng, quên chị ấy đi là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng làm sao quên được, mỗi đêm giật mình tỉnh giấc chỉ làm ký ức càng thêm khắc sâu, buổi trưa ám muội ở Quảng Châu, hoàng hôn lãng mạn trên Thiên Long Sơn, giây phút triền miên trên giường, y thực sự cảm nhận được có cô gái trao hết cho mình không đòi hỏi báo đáp.

Không chỉ cho tình, còn có cả ái.

Không đúng, không đúng ... Chắc chắn là không đúng, có vấn đề, chị ấy không có động cơ, bảo chị Lâm đã yêu người khác mà phản bội tổ chức ư? Chị ấy đâu phải loại nữ nhân đặt tình yêu cao hơn cả vinh dự trách nhiệm, Dư Tội không tin, dứt khoát không tin, còn bức ảnh kia nữa, liệu có vấn đề không?

Dư Tội nghĩ tới bức ảnh người không rõ lai lịch đưa y xem, nhưng luận thân cận, có ai thân cận với chị Lâm hơn y, y ra sức nhớ lại từng chi tiết nhỏ, tìm ra sơ hở của câu chuyện.

Càng nghĩ càng đau đầu, Dư Tội ngồi dựa vào lưng ghế, rút điếu thuốc.

Thứ nhất, chị Lâm căn bản không thích hợp làm nằm vùng, tính cách thẳng thắn, tạm thời trong thời gian ngăn thì còn được chứ thời gian dài là chắc chắn xảy ra vấn đề. Nằm vùng phải là người ít tiếp xúc với giới cảnh sát, còn chị Lâm từ năm 18 tuổi đã ở trong doanh cảnh sát, cho dù đi giày cao gót cũng bất giác đi như bước đều, từ đặc cảnh tới hình cảnh, số người quen biết chị ấy quá nhiều, ai lại đi chọn người như thế làm nằm vùng?

Hơn nữa chuyên ngành của chị ấy là kỹ thuật thông tấn, cả đời làm cảnh sát, chị ấy còn không hiểu nhiều cuộc sống thường nhật, ngay cả thành phố Đại Nguyên chị ấy còn chẳng quen thuộc. Căn bản không thể làm nằm vùng, trừ khi người dẫn đội bị ngu.

Thứ hai, cho dù là người dẫn đội bị ngu thì chị ấy cũng không thể không bị lộ tẩy.

Đúng, Dư Tội vỗ bàn, y nghĩ tới một sơ hở hoang đường nhất.

Tấm hình không khác gì khỏa thân đó, nói không chừng có sơ hở, nếu có, đó là thất bại lớn nhất.

Nguyên nhân thì chỉ có y biết, 6 năm làm đặc cảnh, cho dù là phẫu thuật chỉnh hình cũng không thể khôi phục được, các đốt ngón tay chị ấy biến dạng vì quanh năm đấm bao cát mà ra, khuỷu tay, gối, đùi, đều vết tích khi huấn luyện, người kinh nghiệm nhìn cái là biết.

Thân thể như thế tuyệt đối không thích hợp mặc bikini, ai muốn khoe ra chứ? Dư Tội hiểu rõ nhất đôi tay Lâm Vũ Tịnh, có thể ôm người ta trật khớp, không thở nổi, nam nhân nào có thể hưởng thụ trong hoàn cảnh đó?

Đó không phải là phong cách chị Lâm, là giả, dù có bị uy hiếp chị ấy không ngoan ngoãn nghe lời.

Không hợp lý, chị ấy không phải người như vậy, dù là người chị ấy thích cũng không biểu hiện lộ liễu như vậy.

Dư Tội hồi tưởng lại từng khoảnh khắc bên nhau, nhớ lần đầu cưỡng hôn, chị ấy lúng túng thế nào, nhớ lần đầu cởi quần áo chị ấy, nhớ cả khi chị ấy làm kỵ sĩ rong ruổi trên người y cũng xấu hổ che mặt.

Lại nhớ tường ngày tiếp xúc, tính cách thô bạo của chị ấy có thể dọa chết khiếp toàn bộ nam nhân có ý đồ tiếp cận.

Làm sao chớp mắt một cái cô gái vụng về có thể thành cao thủ tình trường được? Chuyện này không trải qua tuyệt đối không đóng giả được, cho dù Dư Tội không phải là nam nhân đầu tiên trong cuộc đời chị Lâm, nhưng về mặt tình cảm, chắc chắn chị ấy chỉ ngang một cô nữ sinh.

Quá quỉ dị.

Đúng, bản thân câu chuyện có vấn đề, chuyện này không thể công khai xử lý được, hiện khác gì nói với tất cả mọi người quen biết chị ấy rằng, Lâm Vũ Tịnh phản bội, giết người?

Hay là cố ý, làm giả chị ấy giết người, sau đó đưa vào đội ngũ đối phương.

Nghe có vẻ hợp lý, nhưng dùng với chị Lâm không được, người chị ấy quen biết rất nhiều, trống giong cờ mở điều tra như thế, muốn khoe cho tất cả mọi người biết chuyện xấu trong nhà à?

Mà cũng không đúng, đám người buôn ma túy đâu có ngu, đến người mình còn không tin, sao chúng tin một cảnh sát, dù là cảnh sát phản bội.

Càng nghĩ càng loạn, quá nhiều mâu thuẫn mà Dư Tội không tháo gỡ hết được, vậy thì chỉ có một kết luận, giả, tất cả là giả.

Đúng, là giả, Dư Tội đứng bật dậy, mặt như bừng sáng, y tin tưởng vào phán đoán của mình, y càng tin vào chị Lâm, nhưng lại ỉu xìu ngồi xuống. Vì dù giả gì đi chăng nữa, chắc chắn vấn đề là có thật, vấn đề gì? Y chẳng biết gì cả, càng không thể giúp gì được cho người mình yêu thương, thế là lại đứng dậy đi như kiến bò chảo nóng, lại không áp chế được đủ loại kích động nữa.

Bình Luận (0)
Comment