“ Sao Thế Dư Nhi?” Thử Tiêu thấy Dư Tội đột nhiên mặt tái đi thì hỏi: “Chẳng lẽ nhầm người.”
“ Ra ngoài, ra ngoài, không nhầm đâu, ra ngoài ... Tôi nói chuyện với hắn vài câu.” Dư Tội xua đuổi, hai người kia đánh chưa đã tay, miễn cưỡng lui ra, đợi cửa đóng lại, Dư Tội mới nâng cằm người kia lên: “ Thực sự không định nói gì à?”
“ Không phải anh định nói chuyện với tôi sao?” Người kia quay đầu sang bên:
“ Đừng vờ vịt, tao xem ảnh mày rồi, mày là Kim Long, một thằng bán ma túy, mày có hóa tro, tao cũng nhận ra.” Dư Tội cứ nhớ tới bức ảnh kia là máu sôi lên:
“ Ha ha, thế à, tên chỉ là thứ ký hiệu, Kim Long hay Ngân Long thế mà thôi.”
Trong lòng Dư Tội dâng lên một một sự ghen tuông, từ ghen tuông biến thành lửa giận, tên này thái độ như gió thoảng mây bay, vẻ mặt đẹp trai sáng láng, làm tim y nhói đau, lấy di động ra mở một bức ảnh dí vào mặt hắn.
Người kia rùng mình.
Dư Tội mắt tóe ra lửa: “ Mày và cô ấy quan hệ thế nào?”
“ Anh nhìn ảnh thì biết quan hệ của chúng tôi là gì chứ?” Tình huống quá bất ngờ, người kia không biết trả lời thế nào mới là chính xác.
Dư Tội siết chặt nắm đấm, gân xanh chạy từ tay lên trán, vẻ mặt con thú điên đang cực kỳ kìm nén:” Tao không biết nên mới hỏi mày, trả lời đi.”
“ Nam và nữ còn có loại quan hệ nào nữa? Nói đơn giản thì là lên giường thôi … á …”
Rầm, một cú đấm thô bạo vào thẳng sống mũi, người kia chưa kịp kêu tiếng thứ thì bị đạp thẳng vào hạ bộ, mồ hôi lạnh bằng hạt đậu nhảy ra, hắn không ngờ tên này ra tay tàn nhẫn hơn cả mấy tên kia cộng lại.
Dẫm dẫm dẫm, Dư Tội cứ nhè hạ bộ người kia mà ra tay, hắn cong người như con tôm, Dư Tội xốc cổ áo lên hỏi: “ Cô ấy đâu rồi?”
Người kia quay đầu, không hé răng nửa lời.
Dư Tội buông tay, lấy gậy cao su mà Thử Tiêu nhặt được, mặt lạnh tanh đi tới:” Mày là ai? ... Không nói chứ gì, vậy thì mày cứ chuẩn bị thành cái xác vô danh đi.”
Rầm rầm rầm, tiếng động thô bạo từ trong phòng truyền ra, mấy con sâu hại ở ngoài nhìn nhau, cảm giác Dư Tội quá tay rồi, mấy người kia định vào phòng nhưng Thử Tiêu ngăn cản, hắn nhận ra ánh mắt Dư Tội khác thường, vậy thì phải có nguyên do. Thằng đó điên thật, nhưng là kẻ điên có lý trí.
Đột nhiên có một đội xe cảnh sát lao thẳng vào trong đội, chưa ai kịp phản ứng thì có mười mấy người ào ào xông ra, có cả đốc sát mũ trắng.
“ Nơi này, ở nơi này ...”
Đốc sát nghe thấy tiếng tra tấn, tới đập cửa rầm rầm, không ngờ cửa bị khóa từ bên trong rồi, quát tháo thế nào cũng không mở, mấy người luân phiên húc cửa, rầm một cái, vừa vào trong không nói một lời đã nhào bổ tới ấn Dư Tội xuống, bẻ tay ra sau kéo đi, hành động nhanh chóng chưa từng có.
Đích thân phó sở trưởng Hứa an bài nhiệm vụ, bảo họ lập tức tới đội hình sự Trang Tử Hà ngăn cản một vụ bắt giữ, nhưng mà muộn rồi, nghi phạm bị còng tay vào tướng, đánh tới mắt chỉ còn lòng trắng, thở ra nhiều hít vào thì ít, mồm mũi vẫn liên tục chảy máu, đánh người ta tàn nhẫn thế này, chỉ sợ chậm vài phút nữa là mất mạng. Đây là thời Trung Cổ chắc, phẫn nộ ngập lòng, đốc sát rống lên: “ Còng y lại.”
Đây là sự kiện cực kỳ ác liệt, hậu quả hết sức nghiêm trọng, đốc sát tỉnh lai lịch lớn kinh người, dù đám sau hại hay là cảnh sát Trang Tử Hà cũng không dám làm gì. Dư Tội khi bị còng tay vẫn như thú điên vừa chửi bới, đá cả đốc sát, phải mấy người mới trấn áp được y.
Hỏng rồi, anh em hiểu nhau quá rõ, Dư Tội đang tạo điều kiện cho bọn họ, khi có chuyện thì một người gây hỗn loạn, người khác nhân cơ hội chuồn sạch, không phải thiếu nghĩa khí, chuyện này tất cả bọn họ đồng thuận với nhau từ khi đi học rồi, tuyệt đối không để chết cả ổ ...
Khi Hứa Bình Thu và Nhâm Hồng Thành tới nơi thì bốn đốc sát vừa vất vả lắm mới ấn được Dư Tội vào xe, hai người vội vàng hỏi người kia, sau đó theo tín hiệu của người TW tới phòng thẩm vấn, lửa giận bốc lên đầu.
Máu me be bét, mặt mũi biến dạng, hai hình cảnh nhấc ra ngoài, dù nhìn kỹ cũng không nhận ra là ai nữa, hắn thấy người mình, môi mấp máy hồi lâu cũng không nói ra được một câu hoàn chỉnh.
Người TW nhổ một bái nước bọt về phía cảnh sát địa phương, ánh mắt đầy căm hận, sau đó đích thân đỡ đồng nghiệp của mình, đưa tới bệnh viện.
Nhâm Hồng Thành ngạc nhiên nhìn quanh, không thấy bóng dáng mấy tên khốn kiếp kia đâu, nháy mắt với Hứa Bình Thu, chuyện này e khó xử lý rồi.
“ Ai về việc nấy, đợi điều tra.” Hứa Bình Thu mặt lạnh tanh phất tay:
Trong xe, mấy người TW phẫn nộ nhìn Dư Tội trừng trừng, Dư Tội chẳng sợ, hung hăng quát:” Trừng mắt cái gì, ảnh là do các người đưa, tôi bắt tên bán ma túy, loại này bắt được không đánh ra bã sao chúng chịu khai ... Tên này trên người có sáu CMT, còn đều là thật, chắc chắn có vấn đề.”
Hứa Bình Thu đi tới đạp Dư Tội một cái, không nhiều lời:” Đưa đi, giam y lại.”
Xe đi, Dư Tội vẫn quát tháo không ngừng, Hứa Bình Thu ngượng ngùng nhìn ba người kia:” Chuyện này ... Khả năng có hiểu lầm.”
Lý Lỗi không nghe giải thích, quay đầu bỏ đi luôn, phó sở trưởng ở địa phương là lãnh đạo lớn, nhưng trong mắt người TW, chưa đủ phân lượng.
“ Phó sở trưởng Hứa, mau chóng cho kết quả xử lý đi, dù có là kẻ bán ma túy thật cũng không thể đánh người ta thành thế này, phòng số 9 chúng tôi cũng không tàn nhẫn như thế, từ lúc nhận được tin hiệu cấp cứu tới giờ còn chưa được một tiếng ...”
Vị phụ trách liên lạc thiện chí để lại một câu mới đi, Nhâm Hồng Thành biết họa lớn rồi, sợ cả phó sở trưởng Hứa cũng không xử lý nổi.
Phó cục trưởng phân cục khu khai phát bị bắt rồi.
Tin tức như mọc cánh, truyền đi còn nhanh hơn gió, cách thời điểm lập công chưa tới hai tháng, từ đỉnh cao vinh dự ngã xuống đáy vực, một nhân vật gây tranh cãi như thế chắc chắn có rất nhiều câu chuyện gây chú ý.
Từ Trang Tử Hà tới khu khai phát, từ khu khai phát tới các phân cục, đồn công an, tin tức đã truyền lên cục khi mà đốc sát tỉnh còn chưa mang người về nơi thẩm vấn. Ầm ĩ nhất chính là mấy người bạn học của Dư Tội, nghe tin tức thì có kẻ hưng phấn, gọi điện thì cười trộm, thảo luận trong phòng thì thêm dầu thêm mỡ, trước kia dù là lãnh đạo cục ngã ngựa cũng không gây ra ảnh hưởng lớn như thế.
Đương nhiên, vui mừng nhất là đám ông chủ nhỏ bị tống tiền mà không dám hé răng rồi, sau khi chuyện xảy ra vài tiếng từ phân cục tới cục thành phố, cục chống tham nhũng, viện kiểm sát đều nhận được đơn tố cáo, thậm chí dùng cả tên thật tố cáo để tăng thêm sức nặng.
Nội dung quá nhàm rồi, uy hiếp thương hộ, đòi tiền hối lộ, đương nhiên còn có cả ẩu đả thương hộ, thời gian, địa điểm, số tiền đều liệt kê rõ ràng, dù không có nhân chứng, người trong nghề nhìn một cái là biết, không phải giả.
Bí thư ban kỷ luật cục xem một nửa đơn tố cáo đã vỗ bàn, nội trận lôi đình, không ngờ bản mặt thật của anh hùng lại xấu xa như thế, viện kiểm sát, cục chống tham nhũng niệm tình đơn vị anh em chuyển tố cáo tới sở công an tỉnh, sở tỉnh thì đẩy về, không phê, một cục trưởng nhỏ chưa tới tỉnh khai đao.