Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 796 - Q7 - Chương 024: Thỏ Đã Rời Hang.

Q7 - Chương 024: Thỏ đã rời hang. Q7 - Chương 024: Thỏ đã rời hang.

Một chiếc xe thương vụ bình thường đỗ ở bãi xe của Đào Viên, lái xe nhìn đồng hồ, đúng 23 giờ.

Đây là lúc đám nam thanh nữ tú chơi điên nhất, cảnh sát mệt mỏi nhất, cũng là lúc đêm tối gió to thích hợp làm một vài việc không để cho ai biết.

Hắn nhớ lại chuyện quái dị xảy ra những ngày qua, một đám đại lý vừa và nhỏ xảy ra chuyện, có chứng cứ thì bị bắt, không chứng cứ thì bỏ trốn, người ở lại nơm nớp lo sợ không dám làm gì nữa. Mạng lưới thông tin mất hiệu quả, hắn tốn rất lâu mới tìm hiểu được là cảnh sát giở trò, dùng thủ đoạn bẩn thỉu phá hỏng hết chữ tín mất bao năm mới gây dựng được.

Đúng, là cảnh sát, thậm chí còn giả làm người bán ma túy lẻ.

Trước kia một tin nhắn là hoàn thành giao dịch, giờ chữ tín mất sạch rồi, giờ không ai dám lộ diện, chưa cần cảnh sát, đám con nghiện mua phải hàng giả xông vào đánh cho thừa sống thiếu chết.

Lái xe thật không ngờ là cảnh sát chơi bẩn tới mức đó, chỉ dùng đám hiệp cảnh làm tốt thí mà loạn tung thị trường, chưa tính các đại lý bị tống tiền tới tiền nhập hàng cũng không đủ.

Hắn bấm điện thoại, liên hệ với một đại lý, dùng giọng điệu bình thường nói:” Tôi đây, nghe không ra à?”

“ A, Mã ca, chào anh.”

“ Tôi nói này chú em, mấy năm qua tôi đối xử với cậu không tệ, vậy mà cậu nhập hàng nhà khác rồi à?”

“ Đâu phải, anh ơi ... Giờ ngoài kia gắt lắm ... Thế này Mã ca, vài ngày nữa tôi mời anh.”

“ Không cần vài ngày, tôi đã ở trước cửa nhà cậu rồi.”

“ Hả ... Vậy, vậy anh đợi chút.”

Lái xe cúp điện thoại nhìn dinh thự Đào Viên, sau cánh cổng lớn kia là thị trường tranh nhau chảy máu đầu, chỉ cần mang hàng vào được, không lo đám thừa tiền đó không dùng, hàng bán vào đó toàn loại cao cấp nhất, bao nhiêu cũng hết, bán ít an toàn mà lãi lại cao, ai cũng thèm.

Nhưng mà nơi này giờ có vẻ cũng hỏng rồi, nửa tháng không nhập hàng, trước kia gọi điện hắn có khi chả thèm nhận máy ngay, giờ phải đích thân tới tìm.

Lát sau có chàng trai áo vest chạy ra, hắn nhá đèn, người đó cảnh giác nhìn quanh sau đó chui vào xe nhanh như chớp.

“ Này.” Lái xe ném một cuộn NDT cho đối phương:

Tiểu Ngô cuống lên:” Mã ca, thế này là ...”

“ Chúng ta làm ăn với nhau vài năm, chia cho cậu chút hoa hồng cũng là nên mà.” Mã Thước cười, dùng tiền mở đường đánh đâu thắng đấy:

Tiểu Ngô đút vào túi, biết mục đích của người này, nhỏ giọng nói:” Mã ca, thời gian tới đề phòng chút, tình hình bây giờ ngặt lắm, chưa bao giờ như thế ... Thời gian trước có tên cảnh sát xông thẳng vào đây bắt người, kinh lắm, đề người ta xuống đấm đá rồi lôi đi ... Phía chúng tôi ra mặt phản đối rồi, vậy mà tên cảnh sát đó không sao, lần sau lại tới.”

Mã Thước mặt âm trầm:” Tôi biết, thằng đó tên Dư Tội, rất ngông cuồng, tống tiền của những người chúng ta hơn 200 vạn rồi.”

“ Bẩn thế sao?” Tiểu Ngô rùng mình:

“ Bẩn hơn cậu nghĩ đấy, thiếu điều cướp trắng trợn nữa thôi.”

- Thế mà không sao à?

“ Ai bảo người ta là cảnh sát, nghe nói còn là cảnh sát ưu tú gì đó, cáo trạng gửi khắp nơi mà vẫn bình an vô sự.” Mã Thước giọng bất lực: “ Hôm trước cáo trạng, hôm sau y tìm tới nhà hỏi tội rồi.”

“ Mã ca, không thể tiếp tục thế này được, đám người có tiền tiếc thanh danh lắm, động tĩnh lớn một cái là người ta không tới nữa, tôi phát triển được hai đại lý phía dưới, giờ đều không liên hệ được.” Tiểu Ngô khẩn khoản:

“ Trong tháng này có thể hàng trước tiền sau, tặng cậu một phần.” Mã Thước nói thoải mái, lòng thì nhỏ máu, thế này còn lợi nhuận gì nữa, nhưng kênh phân phối không thể không giữ:

“ Dù anh có bán một tặng một thì cũng không được nữa rồi, đám lắm tiền đó chỉ cần một lần không cung cấp được hàng là mất chữ tín ngay ... Thôi để tôi nghĩ cách.”

“ Cám ơn chú em, qua được chuyến này tôi sẽ chiêu đãi cậu một bữa thật lớn.”

“ Đừng khách khí ... Cứ cẩn thận chút, qua được lúc khó khăn này hẵng nói.” Tiểu Ngô lấy di động ra cho Mã Thước xem một bức ảnh:” Anh có biết người này không?”

“ Không, sao thế?” Mã Thước nghi hoặc:

“ Cảnh sát hiện đang đi khắp nơi tìm tên này, anh xem, liên hệ cảnh sát Dư ...” Tiểu Ngô hạ giọng xuống, cái tên đó giờ nhắc tới cũng thấy run:

Mã Thước tải ảnh đó sang máy mình, nói có việc, tiễn Tiểu Ngô xuống xe, sau đó vội vàng khởi động máy rời đi, lòng thấp tha thấp thỏm.

……… …………….

23 giờ 20 phút, Tào Á Kiệt thông qua camera giám sát phân tích ra hình ảnh thu được, xác nhận một người, Ngô Bái Long, giám đốc bảo an của Đào Viên, không ăn không ngủ theo dõi mấy ngày, cuối cùng lôi ra được rồi.

Chiếc xe thương vụ kia vốn không gây chú ý, song liên tục xuất hiện ở 9 địa điểm giám sát thì vấn đề lớn rồi.

Chỉ cần có manh mối tiến bộ sẽ rất nhanh, Thiên Võng có khắp nơi là đôi mắt của những cảnh sát ngồi sau màn hình, bám theo chiếc xe thương vụ đó, hắn vòng vèo qua sáu bảy con đường, hành tung vô cùng cẩn thận. Cuối cùng gần 0 giờ, chiếc xe đó đỗ ở khu biệt thự bên hồ, tiến vào một biệt thự.

Tra hình ảnh ngược lại thì biệt thự đó tựa hồ có party vừa tan, nam nam nữ nữ ra vào cả đống, rất nhiều khuôn mặt không cần dùng máy móc cũng biết, ông chủ mỏ than Chu Sâm Kỳ, vợ chồng Thích Nhuận Thiên, còn cả ông chủ Ngụy Cẩm Trình, thậm chí Lý Mân nhận ra người rất quen thuộc là …. Lật Nhã Phương.

Lý Mân mặt biến sắc, chỉ thầm mong cô gái ấy đừng dính dáng gì tới chuyện này, không thì hỏng cả đời người.

Lái xe kia không ngờ có vẻ quen thuộc với Ngụy Cẩm Trình lắm, hai người lên xe nói chuyện rất lâu.

Tin tức nhanh chóng được gửi tới cho "đội đặc nhiệm hỗn hợp", vì lý do an toàn, bọn họ đều tập trung ở đội hình sự Trang Tử Hà, khi nhận được tin thì chưa ai ngủ vì không sao liên hệ được với Dư Tội, mọi người đều có chút không yên tâm, không ngờ Hùng Kiếm Phi xem tin liền nghiến răng:” Tôi nhận ra tên này, hắn cháy thành tro tôi cũng nhận ra, hắn là Mã Thước, á quân của cuộc đấu võ tự do Vũ Lâm Phong Hoa Bắc.”

“ Trùng hợp thế?” Bánh Đậu ngớ ra:

“ Thế giới này nhỏ quá, lộ ra một tên lại là người quen của Gấu Chó à?” Tôn Nghệ không tin:

“ Chắc không, trong nhà đang tra.” Thử Tiêu hỏi lại:

“ Chắc, tôi có tham gia thi đấu, quên sao được.” Hùng Kiếm Phi nghiến răng:

“ Có đấu với nhau à?” Đám anh em đánh hơi được chuyện vui hỏi vội:

“ Còn gì nữa, mới hai chiêu một đấm một đá đã hạ tôi rồi, các cậu không biết chân hắn mạnh ra sao, bị đá một phát không khác gì xô xe, bằng vào vóc dáng của tôi bị hắn bồi thêm một đấm gục ngay.”

Cả đám hít sâu một hơi, Gấu Chó to lớn vạm vỡ, dũng mãnh ít gặp đối thủ, té ra trong mắt cao thủ đích thực chỉ là cặn bã thôi sao?

Không tin, báo về nhà một cái đối chiếu mất vài phút, ai ngờ đúng ngay.

Đám anh em nổ tung rồi, vây quanh Hùng Kiếm Phi hỏi han chi tiết, khách khí một chút thì gọi là thi đấu, nói thẳng ra là bị ngược đãi, xem tin tức gửi tới ba năm trước Mã Thước xuất ngũ, ở Đại Nguyên, Đại Đồng, Bắc Kinh đều có bất động sản và chuyện kinh doanh.

Nhìn chênh lệnh chưa, trên đời này làm cảnh sát là kém cỏi nhất, những tinh anh đi làm tội phạm hết rồi.

Đợi tới hơn 1 giờ mà vẫn không liên hệ được với Dư Tội, khi mọi người định đi tìm thì có điện thoái, Thiệu Soái gọi, báo là uống say, thế là ai nấy về phòng ngủ ...

Bình Luận (0)
Comment