Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 797 - Q 7 - Chương 025: Giai Nhân Đáng Thương. (1)

Q 7 - Chương 025: Giai nhân đáng thương. (1) Q 7 - Chương 025: Giai nhân đáng thương. (1)

Đường phố đèn xanh đỏ vẫn chớp tắt, dòng xe thì đã thưa thớt dần, những chiếc camera ẩn trong bóng đêm miệt mài ghi lại chiếc xe thương vụ sau khi rời biệt thự, đỗ lại ở một quán bar, ở đó một tiếng.

Bar Thôn quê, bar Duyên Tình, Say bất tỉnh, Bạn cũ ... Lần lượt cùng người ta châu đầu ghé tai thương lượng gì đó, hoặc là ở quầy bar ngồi uống, tới sáng mới thấy hắn đi về xe đỗ bên đường.

Hành tung của hắn luôn nằm trong tầm mắt tổ chi viện.

Hưng phấn nhất chính là Tiêu Mộng Kỳ, đây là vụ án do TW chỉ đạo, khi cô mới tiếp xúc với vụ án này không hiểu Dư Tội làm bậy làm bạ với mục đích gì, liên tục phá hết quy tắc này tới cấm lệnh kia, vượt mọi giới hạn, người ngoài nhìn còn toát mồ hôi. Thế nhưng giờ hiệu quả rõ ràng, chính là tìm loại người này, có thể xâu chuỗi toàn bộ nghi phạm lại làm một.

Chứng cứ à? Đừng nói tới tới chứng cứ, muốn thông qua chứng cứ để xác lập hiềm nghi là không thể, kẻ bán thuốc phiện này, e chẳng mấy khi tiếp xúc với chất độc đó.

“ Giả sử tây Mã Thước nếu là tay trung gian tiêu thụ thì bước tiếp theo phải làm sao?” Du Phong ngẫm nghĩ:

“ Thả dây dài bắt cá lớn thôi chứ sao.” Lý Mân quyết định rất đơn giản, trong lòng vẫn vướng bận cuộc tụ hội bất thường hôm qua, toàn thành phần bất hảo, vậy mà Lật Nhã Phương lại dính dáng vào, cô rất có thiện cảm với cô gái đó:

“ Nhưng mà loại người này không tiếp xúc với ma túy, chỉ liên lạc thì bắt thế nào?” Trương Vi Vi chưa bao giờ thực chiến, hỏi Thẩm Trạch: “ Cậu xuống đội hình cảnh có học được gì không, loại án này ở đội xử lý ra sao?”

“ Chả học được gì, cơ bản là thấy nghi phạm là họ lôi về đánh cho một trận.”

Thẩm Trạch trả lời làm ai nấy phì cười.

Đó chính là hiện thực chấp pháp, Nhâm Hồng Thành ở bên khép mắt dưỡng thần cũng cười:” Tuy nghe hơi thô bạo, nhưng là hiệu quả nhất, cảnh sát thế giới khi không có đột phá đều sử dụng tra tấn, không tra tấn bạo lực thì tra tấn tinh thần. Có câu, tất cả cách hỏi chuyện kiểu cảnh sát là mớm cung, tất cả phương thức thẩm vấn liên quan tới tội phạm là bức cung ... Không phải quá sai.”

“ Nhưng nhất định phải làm thế à?”

Trương Vi Vi chưa thích ứng được, cũng không ai trả lời câu hỏi ngô nghê đó, chỉ có ngón tay linh động gõ bàn phím, tăng thêm âm điệu cho cái nơi không phân biệt ngày đêm này.

Cocktail, những cô gái xinh đẹp ăn mặc hở hang, âm nhạc mạnh ...

Từ quán bar huyên náo đi ra, từ trong vòng tay mềm mại thơm ngát đi ra, vấp ngã trên đường, Mã Thước cắn răng đứng lên, nói thật là hắn không thích mấy chỗ này, nếu không phải vì làm ăn, chẳng bao giờ hắn thèm tới.

Mặt mày ảm đạm, giống như khó khăn lắm leo lên được đỉnh kim tự tháp, trong một đêm nhận ra đó chỉ là giấc mơ, cảm giác đó là một loại dày vò.

Lên xe đi được vài km thì có điện thoại, lại đỗ bên đường, mắt nhìn trái phải cảnh giác rồi nhận điện thoại.

“ Tình hình thế nào?” Giọng nói bên trong điện thoại lo lắng sốt ruột thấy rõ:

“ Chẳng ra sao cả, gần như bị phá tan hết rồi, đám ở mặt đường bị quét hết, tra gắt mấy cũng không sợ, chỉ sợ là liên tục xuất hiện hàng giả, giờ không ai tin tưởng nữa.” Mã Thước rất bất lực:

“ Đám Tiểu Thiết, Yêu Muội, Lão Quải gì sao?”

“ Khu nào cũng vậy thôi, Tiểu Thiết càng thảm, bị bọn cảnh sát đòi 10 vạn mới thả hắn.” Trong điện thoại trầm ngâm khá lâu, Mã Thước không lên tiếng, trước kia truy quét đều biết chút tin tức gì đó, lần này căn bản không có dấu hiệu gì:

“ Còn người kia thì sao?”

“ Tôi hoài nghi những kẻ bán hàng giả này cũng là do tên phó cục trưởng Dư đó giật dây, à đúng rồi, y đang truy lùng một tên bán ma túy họ Đỗ, tìm gắt lắm ... Tôi biết người đó, không phải là bán ma túy, mà là người cục chống ma túy ... Thân ca, có huyện lớn rồi phải không, tôi chưa bao giờ thấy cảnh sát tàn nhẫn như vậy, người không tìm được hàng vào trại cai nghiện tăng gấp mấy lần rồi.” Mã Thước hết sức bất an, những chuyện này đừng nói chưa từng xảy ra, thậm chí là chưa từng nghe nói tới, rốt cuộc không nhịn được hỏi:

“ Đừng nghĩ nhiều, qua chuyện này hẵng nói.” Trong điện thoại ngần ngừ, có vẻ cân nhắc mất một lúc:” Hay thử thăm dò tên phó cục đó, nhờ Yêu Muội ra tay đi, cô ta biết đối phó với nam nhân ra sao, đừng đi quá sâu, chỉ cần kiếm cái cớ tốt tạo dựng quan hệ với y đã.”

“ Bỏ vốn lớn vậy sao?” Mã Thước thất kinh, Yêu Muội là át chủ bài trong tay ông chủ, vô cùng được ông chủ sủng ái, nhiều năm không biết bao nhiêu cô gái xinh đẹp tươi trẻ hơn xuất hiện, vẫn không thế chỗ được, nếu không phải xuất thân không tốt thì ông chủ đã đón về làm chính thất rồi, vậy mà giờ dùng lung lạc một tên cảnh sát, hắn nghe thôi đã ghen tỵ:

Phía bên kia điện thoại vó vẻ đã quyết, nói rất dứt khoát:” Tên đó là kẻ cầm đầu xông vào Tấn Từ sơn trang, nếu là cảnh sát bình thường thì bị xử lý rồi, tới giờ xương cũng không còn. Nhưng y lại được phá cách đề bạt, chống lưng rất mạnh, vừa rồi xông vào Đào Viên đánh người bị bắt đi, y vẫn thoát ra ... Loại này bỏ bao tiền cũng đáng, tối thiểu phải để y không gây chuyện với chúng ta.”

“ Tôi hiểu, mai làm ngay.”

Mã Thước cúp máy, xe hòa vào dòng người tấp n ập sáng sớm, đêm và ngày, trắng và đen cứ thế luân phiên.

Lại là một buổi sáng mùa xuân bình thường khác, thành phố bao phủ trong làn sương mỏng, dần dần nhiều thêm người dân dậy sớm, bắt đầu một ngày bận rộn.

Đông nam thành phố, hoa viên Vĩnh Sưởng cách đường Vĩnh Tộ không xa, nơi này khai phát tương đối sớm, mảnh đất từng là chỗ đổ xỉ quặng, nay đã thành khu nhà cao tầng đắt giá.

Dọc đường đa phần là người dân dậy sớm tập thể dục, nơi này gần sông Phần, có thể nhìn thấy con sông chạy vắt ngang qua cả thành phố, tăng thêm cảnh đẹp sương khói như tiên cảnh, tất nhiên giá mỗi mét vuông thêm vài trăm, tuy chưa phải là khu vực cao cấp nhất ở Đại Nguyên, nhưng có thể vào đây sống thì thu nhập thuộc top 10%.

“ Tỉ lệ vào ở trong tiểu khu này đã là 85.7 % rồi ... Năm xưa khi khai phát mảnh đất phèn làm nơi đổ xỉ quặng này, ai cũng bảo anh bị điên, giờ anh không điên, tới họ nhìn thèm tới phát điên ... Ha ha ha, cha chúng ta năm xưa cược với anh, anh nói đất sẽ lên giá, ông ấy nói xuống, giờ thua rồi ông ấy không chịu nhận ...” Một nam nhân trung niên tản bộ, khoác tay một nữ nhân đang yên tĩnh nghe hắn ta khoe khoang:

Đó là đôi vợ chồng, khả năng ít người nhận ra hắn là đại cổ đông khai phát nơi này, Ngụy Cẩm Trình, một phú hào cực kỳ kín tiếng ở Đại Nguyên, chỉ có người như thế mới có tâm thái thong nhìn giá nhà lên xuống:

Bíp bíp ... Nữ nhân quay đầu, thấy chiếc Mercedes trắng, cô kéo tay chồng nhường đường, không ngờ xe đó lại đi về phía vợ chồng họ.

“ Thật trùng hợp, ông chủ Ngụy.” Dư Tội từ trên xe xuống cười rất tươi:

“ Vừa thấy anh một cái là biết cố tình tạo ra sự trùng hợp rồi.” Ngụy Cẩm Trình giới thiệu hai bên rồi nói: “ Tiểu Hạ, hay em về trước, lát anh mua đồ ăn sáng về.”

Nữ nhân đó rất biết ý, cười với Dư Tội rồi đi. Có điều ông chủ Ngụy lại lần nữa đột phá giới hạn của Dư Tội, nữ nhân này gầy gò vàng vọt, tóc xác xơ, ăn mặc cực kỳ bình thường, ngay giúp việc nhà người ta cũng không bằng.

Bình Luận (0)
Comment