“ Không nên quá dựa vào thân phận cảnh sát bẩn của mình, đó là cơ sở thôi, cậu muốn kéo chúng vào sâu hơn thì cho chúng hai thứ lợi ích và an toàn. Đám người này mẫn cảm hơn loại tội phạm khác, cậu tiến sâu hơn cũng rất nguy hiểm sơ xuất là chúng giết người bịt miệng ngay, chính thân phận của cậu vốn là sự uy hiếp.” Đỗ Lập Tài cực kỳ cẩn thận dặn: “ Kể cả giao dịch không thành, ngàn vạn lần đừng để kết thúc không vui vẻ, chúng không để uy hiếp tồn tại.”
“ Không đâu, bọn chúng dám ngang nhiên giết một cảnh sát sao, lại còn là lãnh đạo, không phải hành vi của người thông minh, như thế thì trường sẽ bị quét sạch, tổn thất cuối cùng là bọn chúng ...” Dư Tội ngẫm nghĩ, y có cái nhìn khác, bọn buôn ma túy trước tiên là xảo quyệt rồi sau đó mới tới tàn bạo:
“ Vậy người thông minh sẽ làm gì?”
“ Giống Lão Đỗ ấy, ép vào đường cùng, có nhà khó về ... Thế còn hữu dụng hơn giết, Lão Đỗ giờ bị truy lùng với cấp bậc cao nhất rồi đấy, chống trả là giết tại chỗ ngay ...” Dư Tội vừa nói những lời này, trán Lão Đỗ nổi đầy gân xanh, Thiệu Soái chỉ Dư Tội, cái miệng này làm người ta chỉ muốn đánh y một trận.
Nhưng mà không thể phủ nhận lời Dư Tội luôn chính xác, điểm này tới giờ Đỗ Lập Tài cũng phải hậm hực tiếp nhận, minh chứng rõ ràng là Dư Tội chỉ cần bằng vào miệng thối đó mà dụ được hắn ra ...
…… …..
“ Tập hợp.”
Lão Nhâm từ trong thang máy đi ra hô một câu, chỉ mấy chục giây các thành viên của tổ chi viện tập hợp hoàn tất, ưỡn ngực chờ đợi.
Mai là mùng 1 tháng 5, khả năng được cho nghỉ rất cao.
“ Tôi mang tới tin tức làm mọi người thất vọng đây.” Lão Nhâm hắng giọng:” Vốn cho nghỉ phép một ngày, nhưng giờ không được rồi, nghi phạm trọng điểm đã cắn câu, phòng số 9 đang hiệp thương, lực lượng cảnh sát gia nhập sẽ ngày một nhiều, liên hiệp hành động, thống nhất chỉ huy sẽ không xa, cho nên tôi tuyên bố ...”
Ai nấy đều thất vọng, song bao nhiêu tâm tình đều bị sự nghiêm trang che lấp.
“ Từ giờ trở đi, kiểm soát thông tin thăng lên cấp 3, chấp hành theo quy định bảo mật, bất kỳ ai, kể cả tôi cũng không được liên lạc với người không liên quan tới vụ án, mọi người chỉ chịu trách nhiệm với một mình tôi, mệnh lệnh do ban đặc vụ phát ra, ngoài ra không chấp nhận bất kỳ mệnh lệnh của ai hết ...” Nhâm Hồng Thành dừng lại một chút, khẩu khí hòa hoãn hơn:” Mỗi người có mười phút tạm biệt trong nhà, mười phút sau tôi đợi ở trên lầu, toàn bộ rút lui.”
Nói xong lặng lẽ rời đi.
Tin tức bất ngờ, song không còn thời gian nghĩ nhiều nữa, ai nấy tìm chỗ vắng vẻ, lấy điện thoại ra.
Du Phong nhà ở quê, cười toe toét nói dối:” Mẹ, mai con không về được rồi, phải trực ...”
Tào Á Kiệt gọi điện cho cha, cũng nói dối:” Cha, con không về được rồi, thời gian tới đơn vị tổ chức ra nước ngoài giao lưu học tập .... Dạ, đi Châu Âu ... cơ hội hiếm có, nói không chừng về cái là thăng chức luôn …”
Lý Mân cũng nói dối nốt:” .... Mẹ ... Mẹ đừng khóc, con không sao mà ... Được xong việc này con dẫn bạn trai về nhà cho mẹ xem nhé ...”
Nói rồi cả Chị Béo cũng khóc, Thẩm Trạch và Trương Vi Vi nhìn nhau, bị lời nói dối làm cảm động. Tiêu Mộng Kỳ đơn giản thông báo không về nhà, cô chẳng có bạn trai nên chẳng có vấn đề, cha mẹ thì đã quen với chuyện này rồi, vài câu là xong, còn vài phút, cuối cùng lấy dũng khí gọi cho Dư Tội.
“ A lô, thế này là vi phạm kỷ luật nhé, cô chắc nhận được thông báo rồi đúng không?” Giọng Dư Tội rất nhẹ:
“ Chỉ một lần thôi.” Tiêu Mộng Kỳ rất ôn nhu:
- Được, vậy tôi cùng cô vi phạm một lần, chuyện gì thế?
“ Bảo trọng.” Tiêu Mộng Kỳ nói ra hai chữ, nặng tựa ngàn cân, bên kia im lặng, chỉ có tiếng thở, chốc lát sau liên lạc bị cắt, nghe tiếng tu tu kéo dài, cô đứng đó bần thần:
Mười phút, tổ chi viện lặng lẽ rút khỏi cục chống ma túy, thiết bị do đặc cảnh tới dùng hai xe chở đia, còn bọ họ thì thậm chí không biết bị đưa tới đâu ....
“ Tiếp theo tôi thông báo vài mệnh lệnh, không cần ghi lại ...” Thiệu Vạn Qua triệu tập khẩn cấp các tổ trưởng trong đội, đi thẳng vào vấn đề:” Thứ nhất, Tôn Nghệ, Hùng Kiếm Phi chấp hành nhiệm vụ đặc thù, thông báo các tổ viên, hai người này coi như không tồn tại, ai vi phạm, sẽ giam lại.”
“ Thứ hai: Giải Băng, Lý Hàng, hai cậu gộp tổ, chuẩn bị tiếp nhận vụ án bắt cóc, việc khác bỏ hết lại.”
“ Thứ ba: Triệu Ngang Xuyên, chuẩn bị đi, lệnh truy nã của sở sắp xuống, nghi phạm là Đỗ Lập Tài, nguyên sĩ quan cao cấp của cục chống ma túy, nổ súng giết chết nghi phạm trọng yếu, đã lẻn về thành phố ta, nghi phạm mang theo súng ...”
Người chấn kinh, người không tin, người phẫn nộ, dù sao họ phụ trách vụ hình sự, có qua lại không ít với cục chống ma túy, đa phần không lạ gì Đỗ Lập Tài, dù tâm tình nào một cảnh sát biến thành tội phạm truy nã, đều khó tiếp nhận.
“ Chấp hành đi.” Thiệu Vạn Qua bỏ lại một câu rồi đi:
“ Vâng.” Tất cả đứng dậy kính lễ:
Khi tiếp nhận tài liệu gửi tới, ai nấy lần nữa giật mình, trên đó mật mã thông tấn từ TW gửi xuống.
Cùng lúc đó nhân viên phòng số 9 quay lại cục chống ma túy, lần này không phải hành trang gọn nhẹ nữa, mà dẫn theo một đội đặc cảnh cùng vô số thiết bị.
0 giờ ngày hôm đó, lại một hành động truy quét ma túy cuốn qua cả thành phố Đại Nguyên.
…… …….
“ Căn cứ vào điều tra nghiêm túc một tháng qua của chúng tôi, tình huống như sau ...” Sử Thanh Hoài là người chủ trì công tác lâm thời của cục chống ma túy, đang báo cáo cho người phòng số 9:
Vụ án bắt đầu từ hơn 3 năm trước ở thành phố Đại Nguyên, theo manh mối thứ ma túy mới tìm tới Quảng Châu, phá tan tập đoàn ma túy do Thẩm Gia Văn, Phó Quốc Sinh cầm đầu, giáng đòn mạnh vào thị trường ma túy.
Nhưng tình thế tốt đẹp không duy trì được lâu, các loại ma túy mới với đủ hình thứ từ bột, nước lại tràn lan khắp nơi, cho tới giờ theo kiểm nghiệm pháp y, từ gia công, đóng gói tới độ thuần khiết của chúng đều có bước "tiến bộ" dài.
Đúng, là tiến bộ, một cái từ tuy không thỏa đáng chút nào nhưng là sự thực, mười mấy vị ngồi trong phòng hội nghị đa công năng không ai dị nghị, đây là điều cảnh sát nào cũng không muốn thấy, lực độ đả kích càng mạnh, tội phạm thăng cấp càng cao.
“ Tiếp theo đây tôi báo cáo đại khái tình hình tiếp nhận công tác cục chống ma túy của chúng tôi.” Vạn Thụy Thăng đứng dậy chỉ màn hình:
“ Dưới sự bố trí thống nhất của sở công an tỉnh cùng sự phối hợp tích cực của cục công an thành phố ...”
Trình độ báo cáo của Vạn Thụy Thăng thì Hứa Bình Thu chưa bao giờ phải lo lắng, ông ta bắt đầu công tác hành chính, đi lên vị trí chính ủy, thủ đoạn miệng lưỡi cùng văn tự đã tới tinh túy, là nhân vật càng bại càng chiến ... Tóm lại nghe ông ta báo cáo 10 trang cũng chẳng tìm nổi một dòng ý nghĩa thực chất mà vặn vẹo.
Thi thoảng Hứa Bình Thu lại xem đồng hồ, đã 9 giờ rồi, bên ngoài kia hành động đã bắt đầu ... Tâm tư của ông đã bay vút đi tận nơi nào rồi ... Báo cáo là căn bệnh trầm kha từ TW tới địa phương rồi ...
Nhưng vẻn vẹn mới là mở đầu thôi, cách kết thúc còn xa lắm, vì giờ phó xử trưởng Lý Lỗi mới lên phát biểu:
“ .... Lần này tới đây, bộ đưa ra ba yêu cầu như sau, thứ nhất, nhanh chóng tra ra nhân viên tiết lộ bí mật, làm rõ thành vi phạm tội, nghiêm trừng không tha. Thứ hai, phải mau tróng truy bắt nhân viên bỏ trốn, cho dù người đó có từng là đồng đội của chúng ta cũng không được nhân nhượng thiên vị.”
“ Thứ ba , phải mau chóng tra ra nguồn ma túy ...”
Toàn lời thừa thãi, Hứa Bình Thu theo đuổi ý nghĩ riêng, theo thói quen lấy thuốc lá ra, xoạch một tiếng châm lửa, rất không đúng lúc, thoải mái phun mây nhả khói, mãi khi nghe thấy sở trưởng Thôi ho mạnh mấy tiếng mới dập thuốc xin lỗi.
Đợi nói xin lỗi xong làm Lý Lỗi tức giận định phát biểu tiếp thì mất húng thú, ném bản thảo đi, trực tiếp nói một câu:” Các đơn vị tham gia vụ án phải thực hiện nghiêm túc mệnh lệnh đưa ra, nghiêm cấm bày trò đoàn thể cục bộ, vào lúc cần thiết, phòng 9 toàn lực cung cấp nhân viên và trang bị cho địa phương ...”
Câu này rõ ràng Vương Thiếu Phong cũng phản cảm, sự kiện tiết lộ bí mật này làm công tác bình thường của cục chống ma túy phải dừng, vốn làm trong nghề chỉ trích, giờ lại có hiềm nghi nhảy vào cướp đào, đâu ra chuyện dễ dàng thế.
Hội nghị vẫn tiếp tục mà không có kết quả, song thứ mới mẻ thì có, ít nhất phòng 9 mang tới thiết bị kiểm nghiệm ma túy di động, rất được địa phương hoan nghênh.