Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 814 - Q7 - Chương 042: Vở Kịch Hoang Đường. (3)

Q7 - Chương 042: Vở kịch hoang đường. (3) Q7 - Chương 042: Vở kịch hoang đường. (3)

Lấy tiền rồi cứ thế mà đi, rất thản nhiên như chẳng có chuyện gì, Mã Thước nhíu mày, loại cảnh sát gì mà không cần biết bao tiền cũng dám nhận, chẳng một câu cáo từ, không nhìn thấy sự sợ hãi nào từ Dư Tội làm hắn không thỏa mãn, gọi với theo:” Này, tôi nói anh nghe rõ chưa đấy, cẩn thận tôi tố cáo.”

“ Đừng dọa tao, chúng mày bỏ lắm tiền như thế, sao tùy tiện loại bỏ tao được, định đầu tư lỗ vốn à?” Dư Tội chẳng thèm quay đầu:

Không nói còn đỡ, nói xong chỉ muốn rút súng bắn thằng khốn nạn này một phát, Mã Thước nghiến răng ken két, cơ mà y nói đúng, không phải vạn bất đắc dĩ, họ làm sao loại bỏ Dư Tội được, lại tốn công đi tìm người khác à? Tên này không chỉ giỏi ăn tiền, mắt cực chuẩn.

Cả ngày bận rộn, kết thúc cần vài phút, Dư Tội ra ngoài, bị gió thổi qua, sống lưng lành lạnh, ướt đẫm rồi, vẫy tay gọi một cái taxi.

Lái xe đưa di động tới:” Trong nhà gọi anh.”

Dư Tội chả ngạc nhiên, không quan tâm người kia là ai, cầm điện thoại nói đơn giản:” Tôi ra rồi.”

“ Xảy ra chuyện gì, camera giám sát xung quanh bị cắt đứt, chúng tôi không xâm nhập được.” Nhâm Hồng Thành hỏi:

“ Một chiếc xe van màu trắng chở đi 24 rương hàng, chúng lừa tôi vận chuyển từ Nam Trại về ...”

“ Chi tiết.”

Dư Tội kể vắn tắt hoạt động của mình mười tiếng qua, song không cách nào phân biệt được thật giả, nói hồi lâu bên trong điện thoại có giọng Lý Mân.” Thu được hình ảnh chiếc xe van cách Dinh thự Đào Viên 3 km, người lái xe là Lý Đông Dương.”

Lại có gióng Tào Á Kiệt:” Đã vào được camera tầng hầm, chiếc BMW vẫn còn đó.”

“ Dừng xe.” Dư Tội bất ngờ nói:

Lái xe đỗ bên đường, bên trong điện thoại có mấy giọng nói truyền ra, chiếc xe van đi lòng vòng, đã dừng lại ở mấy điểm khả nghi, Tiêu Mộng Kỳ đoán chừng chúng đang chia hàng.

Đột nhiên đâu ra đưa hàng, lợi dụng mình nhìn có vẻ hợp lý, song có chỗ nào đó không ổn lắm, Dư Tội nhất thời không nghĩ ra, bảo lái xe tiếp tục đi không mục đích trên đường.

….. ….

Mười phút trước.

Mã Thước đi bộ ra khỏi bãi đỗ xe, Lý Đông Dương lén lút xuất hiện báo, Dư Tội ra ngoài bắt taxi đi ngay, không chậm trể chút nào.

Một lát sau chiếc xe van trắng đi chưa xa quay lại, hai người trên xe nhảy xuống, chân run rẩy chạy mất, hắn và Lý Đông Dương lên xe, không ngờ ghế sau có Thân Quân Hành, nói một câu:” Đi nhanh, vòng quanh đường Ngũ Nhất.”

“ Anh, trên xe còn chở hàng.” Lý Đông Dương bụng dạ cồn cào, thấy lão đại lạnh lùng liếc một cái, vội lên đường:

Đi vào hắc đạo thì ai tin cảnh sát, dù là cảnh sát bẩn, đi không xa trán Lý Đông Dương đã đầm đìa mồ hôi, 24 rương hàng, tóm được là vỡ đầu, thường ngày chuyển hàng đều xé lẻ, thậm chí chở xe đạp tránh gây chú ý, sao lần này làm bậy thế.

Cơ mà càng làm bậy càng an toàn, dọc đường đi qua vài KTV, dừng lại mang tính tượng trưng, sau đó thuận lợi rời thành phố ra quốc lộ, tới chỗ không người, Thân Quân Hành hô:” Dừng xe.”

Thân Quân Hành, Mã Thước mở cửa đi xuống làm Lý Đông Dương cuống lên:” Mã ca, lái xe đi đâu giờ?”

“ Cậu không cần lo, xuống xe đi xe bus về đi.” Thân Quân Hành phất tay:

Lý Đông Dương mong mà chẳng được, vội vàng chạy ngay, cái này nguy hiểm chả kém gì chở bom dễ nổ.

Thay người, Mã Thước lái xe, nói với Thân Quân Hành ở ghế phụ lái:” Gan Dương Quan vẫn nhỏ như vậy.”

“ Chuyện mất đầu mà, cậu thấy vị kia nào, gan đủ lớn chứ?”

“ Được, bị dí súng vào đầu mà thoáng cái đã bình tĩnh lại rồi, tôi phục đấy.”

Thân Quân Hành cười ha hả:” Y không ngốc, biết cậu không nổ súng, xem ra cảnh sát rất kiên nhẫn, không bắt số hàng này, muốn bắt khoản lớn.”

“ Thân ca, nếu anh đã biết là y chỉ đống giả cảnh sát bẩn, sao còn tốn công thế.” Mã Thước đến giờ mới biết Dư Tội chỉ là cảnh sát bẩn giả mạo nhắm vào tổ chức của mình:

“ Có tác dụng lớn lắm, y chuẩn bị giăng lưới lớn để bắt cá to, còn chúng ta thả dây dài, ha ha ha, đi thôi, không biết y nhìn thấu vở kịch hôm nay không, mong là y đừng để tôi thất vọng, nếu không tôi phải kể cho y nghe thì chán lắm ... Được rồi, kiếm chỗ xử lý hàng đi.”

Giả, tất nhiên là hàng giả, là thuốc bình thường.

Thân Quân Hành không chở hàng thật theo, đương nhiên hắn không lo, hắn chỉ lo câu chuyện vòng vèo này đám cảnh sát hiểu được không? Nếu không toàn bộ vở kịch uổng phí.

Đầu thuốc chớp sáng chớp tắt trong bóng đêm, Dư Tội búng tay một cái, gió đêm thổi bay mất, lẩm bẩm:” Giả.”

Phải mất một tiếng Dư Tội mới chậm chạp hiểu ra.

Đây là bố trí thông minh, lừa y đưa hàng có vẻ thông minh, kỳ thực ngu xuẩn vô cùng, bất kể ai đặt an toàn và lợi lên hàng đầu sẽ không làm thế, dù bên cạnh là cảnh sát bẩn.

Hợp lý nhất chỉ có thể là hàng giả, nếu không bị bắt, hai bên đều an toàn, nếu bị bắt, không có hàng, chúng cũng an toàn, mà Dư Tội đoán chúng khao khát bị bắt, như vậy chuyện giám sát sẽ bại lộ, cảnh sát thành trò cười.

"Nhưng nếu là hàng giả thì tốn công bày vở kịch này làm gì?".

Dư Tội sờ số tiền trong lòng, rút ra vài tờ, phẩy nghe rất đanh, đây là hàng thật, 5 vạn tệ, phải giải thích số tiền này ra sao đây?

Vừa cho ăn, vừa cho chơi, vừa cho tiền mà chỉ chở hàng giả, rồi lần trước hi sinh tới ba em gái mua vui cho mình, lại chỉ thả Lý Đông Dương, thứ chuyển hàng không mấy giá trị, còn đưa 10 vạn, không đáng, loại tốt thí như thế, tập đoàn lớn như chúng kiếm cả đống.

Sáng nay tới chỗ quay phim, Dư Tội còn nghĩ mình đã nhìn thấu hết rồi, vậy mà giờ lại thấy toàn bộ câu chuyện không có chút hợp lý nào.

Hôm nay ở sân golf chứng kiến toàn là người gia sản trăm triệu, ví như Lão Lật còn dễ dàng thân thiết với vị phân cục trưởng cấp phó xử như Bình Quốc Đống, đã có mối quan hệ lớn như vậy, kiếm người phát ngôn ở sở có khó gì, sao phải lấy lòng một phó phân cục trưởng nhỏ xíu như y.

Càng nghĩ càng thấy thêm nhiều điểm vô lý.

Tít tít tít, lại có tin tức ở nhà, vẫn là kiểu tin nhắn quảng cáo với vài con số, đề phòng di động ở tay người khác, Dư Tội theo mã đó nhắn về, không lâu sau có tin tới.

Tin tức đêm nay ở hộp đêm, quán bar Duyên Phận, Bạn Cũ, Đêm Pari đều có lượng hàng cung ứng sung túc.

Hả, Dư Tội choáng váng, đó là những nơi mà chiếc xe van kia đi vào, chẳng lẽ chúng giao hàng thật sao? Lập luận hàng giả của Dư Tội lập tức bị lật nhào .... Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, một tên lõi đời như Mã Thước sẽ không mạo hiểm như thế, sau lưng hắn còn là Thân Quân Hành gian trá cực đồ từng tổ chức vụ trộm ở sân bay, Dư Tội từng lãnh giáo sự âm hiểm của tên đó.

Hay là, đánh lạc hướng? Dư Tội quả quyết, thứ nhất bọn chúng không thể dễ dàng cho y tiếp cận cơ mật hạch tâm như thế, nên chắc chắn là giả, vì sao làm giả lại tốn công như vậy, thế thì chỉ có, đánh lạc hướng.

Mục đích của chúng là gì, khảo nghiệm mình, hay là thu hút tầm mắt của cảnh sát.

Càng nghĩ sâu hơn, Dư Tội càng giật mình, nếu là đánh lạc hướng vậy thì có nghĩa là ý đồ thật sự của mình bại lộ rồi, có phải nghĩa là tên nội gián kia biết mình, đang từng bước đẩy mình xuống hố?

Liệu có khả năng đó không?

Những người biết được toàn bộ kế hoạch đã bị giam lại cồi, hay là người quen trước kia, lại còn biết phong cách của Lão Hứa sẽ đoán ra gì đó?

Ý nghĩ đáng sợ đó như con rắn độc gặm nhấp thân thể Dư Tội, làm toàn thân y lạnh toát, y chặn cái taxi khác, y cần một người hiểu cái vòng tròn này, nhưng lại không liên quan tới chuyện này.

Bình Luận (0)
Comment