9 giờ 30 phút, tổ điều tra liên hợp được thành lập, lấy đi toàn bộ hồ sơ liên quan tới Mã Bằng, Nhâm Hồng Thành kiểm điểm sâu sắc, đồng thời cách ly điều tra.
10 giờ, báo động đỏ của tổng đội đặc cảnh hú vang, mười phút sau các đặc cảnh còn tản mác khắp nơi đã thay trang phục, mang trang bị, nhận súc lên xe lao khỏi cổng tổng đội, đám Nghiêm Đức Tiêu đang bị huấn luyện ma quỷ trố mắt, không biết chuyện gì, thầm cầu mong, đừng có là Dư Tội gây họa.
Đương nhiên không phải Dư Tội.
10 giờ, Lật Nhã Phương ngồi ở ghế người bệnh trong bệnh viện nhân dân tỉnh, lo lắng nhìn về phía phòng hóa nghiệm.
Kiểm tra máu, kiểm tra nước tiểu, suốt từ 8 giờ cho tới giờ, cô xấu hổ không ra mặt, toàn bộ thủ tục do Dư Tội chạy ngược chạy xuôi làm thay, giống như người bạn trai quan tâm quá độ, theo sau bác sĩ thúc giục. Y rất biết làm việc, vốn hóa nghiệm mấy tiếng mới có kết quả, nhưng y lẽo đẽo theo sau bác sĩ một hồi, mau chóng được giải quyết.
Nhìn Dư Tội tất bật lo giấy tờ nọ, gặp bác sĩ kia, thấy y cúi đầu vâng dạ với người ta, hạ mình hết sức, lòng Lật Nhã Phương cảm động, dù ngồi một mình ở chiếc ghế dài, cũng không thấy cô độc.
Đêm qua hai người không làm gì cả, cho dù cô thích tìm kiếm khoái cảm mới lạ về thể xác, sau đêm qua, Lật Nhã Phương có thêm trải nghiệm mới, chỉ ôm nhau thủ thỉ tâm tình, hay như giờ được quan tâm, được lo lắng càng làm người ta say lòng hơn. Thì ra cảm giác có một người thực sự quan tâm tới mình lại ngọt ngào như thế, ngọt tới mức lấp đầy trái tim trống rỗng của cô.
Khi lưu luyến thăng cấp, Lật Nhã Phương có chút kích động muốn lập gia đình, không biết vì sao, cô thấy một nửa của mình phải như Dư Tội, cô vuốt ve gò má mịn màng, cảm giát nóng rát đó tan biến rồi, lần đầu tiên cô bị người ta đánh, nhưng cô không có chút oán hận nào.
Ra rồi, Lật Nhã Phương khẩn trương đứng dậy, nhìn sắc mặt Dư Tội chẳng hề tốt, chạy tới hỏi vội: “ Sao rồi?”
Dư Tội ngập ngừng né tránh, Lập Nhã Phương sợ hãi, lúc cô được bạn bè rủ dùng thứ này, đúng là mang tâm thái tìm kiếm kích thích, cô chẳng ngây thơ không biết nó là gì, mang tới tai hại gì, nên chẳng thể đổ cho bạn xấu rủ rê. Sở dĩ đồng ý kiểm tra là do Dư Tội cả đêm ôn nhu dỗ dành thôi, giờ cô sợ, nhất là trước mặt một người quan tâm tới cô.
Không ngờ lúc cô lo sợ nhất thì Dư Tội cười, cười rất vui vẻ, cười rất chướng mắt, chẳng cần xem, Lật Nhã Phương cũng biết không sao rồi, tức giận đấm thùm thụp.
“ May, không có vấn đề gì ... Hứa với tôi là sau này tuyệt đối không đụng vào nó nữa.” Dư Tội nắm lấy tay Lật Nhã Phương, nhìn vào mắt cô:
Mặt đối mặt, rất gần, Lật Nhã Phương gật đầu, giọng có chút nũng nịu:” Tôi đã bảo chỉ dùng vài lần, anh đánh người ta đau như vậy.”
“ Xin lỗi, lỡ tay.” Dư Tội ngại ngùng, lúc đó y đánh thật, nhìn gò má non mịn thế kia vẫn đỏ ửng, thực sự xấu hổ:
“ Không được, chưa ai đánh tôi như vậy.” Lật Nhã Phương đanh mặt:
“ Vậy cô muốn sao?”
“ Ăn miếng trả miếng, tôi phải tát anh một cái, không được nhúc nhích, đứng im cho tôi đánh.” Lật Nhã Phương thái độ rất cương quyết:
Dư Tội làm bộ anh hùng, nhắm mắt nghiêng đầu sang: “ Đánh đi.”
Lật Nhã Phương nén cười, ôm mặt Dư Tội đặt lên nụ hôn, không chỉ hôn, còn đưa cả lưỡi ra, Dư Tội hoảng hồn né tránh: “ Này này, giữa ban ngày ban mặt, đừng làm thế.”
“ Tôi cứ thích thế đấy.” Lật Nhã Phương ôm lấy cổ Dư Tội, cứ như đặc biệt thích làm chuyện người khác không muốn, còn hôn chùn chụt rõ ra khiến cả người bệnh lẫn người nhà người bệnh trố mắt nhìn.
Í, bệnh viện này có khoa thần kinh à?
“ Được rồi, được rồi, hôm khác cho cô phát tiết cả đêm luôn, được chưa?” Dư Tội kéo tay Lật Nhã Phương, chỉ muốn thoát khỏi nơi này thật nhanh:
Lật Nhã Phương dùng cả hai tay nắm tay Dư Tội, như cô gái nhỏ lệt xệt theo sau:” Thôi đi, người ta chưa thỏa mãn anh đã xìu rồi.”
“ Cái gì?” Không thể chấp nhận được, Dư Tội rít lên khe khẽ:” Lần trước ở văn phòng công ty, là ai hưng phấn liên tục gọi tôi là chồng.”
“ Xì, lời trên giường mà cũng coi là thật à, được, coi là thật rồi thì anh phải cầu hôn tôi đi chứ.” Lật Nhã Phương xì một tiếng, nói với giọng đùa cợt nói ra khao khát vừa xuất hiện trong lòng:
“ Không có tiền mua nhẫn kim cương.” Dư Tội tỏ ra lúng túng khó xử:
“ Vậy thì một đóa hoa hồng là được.” Lật Nhã Phương hạ thấp yêu cầu, mắt chớp chớp mong đợi:
“ Chưa mua được nhà.” Dư Tội càng khó xử:
“ Vậy tôi ở cùng túc xá với anh cũng vui.” Lật Nhã Phương hạ giá rất thấp rồi.
“ Nhưng mà tôi còn bạn gái chưa đá.” Dư Tội cười hăng hắc tung chiêu cuối, tin rằng sẽ đánh bại được mỹ nữ giám đốc kiêu kỳ:
“ Vậy thì đá đi, nếu anh không tiện nói, tôi sẽ nói thay.” Lật Nhã Phương dừng chân, đem điều kiện hạ xuống mức tối đa, lần này cô không cười nghiêm túc nhìn Dư Tội:
Dư Tội tái mặt cảm giác được đây không phải trò đùa, cô gái này rất quyết tâm làm y nhất thời không biết trả lời ra sao.
Phì, Lật Nhã Phương bật cười, nhanh chóng che dấu mọi cảm xúc, nhéo cánh tay Dư Tội: “ Sợ chết chưa, tôi biết lâu rồi, nam nhân sẽ không yêu duy nhất cô gái nào, cùng lắm chỉ yêu nữ nhân thôi.”
Sao tự nhiên nói chuyện yêu đương rồi, thứ này tuyệt đối không thể nói bừa, Dư Tội im re luôn.
Khi lên xe Dư Tội mới kiểm tra thông tin, vừa xem một cái mặt biến sắc, Lật Nhã Phương lái xe hỏi:” Lại có cô gái nữa muốn gả cho anh hay sao mà sợ như thế?”
“ Không sao, đang truy đuổi một đào phạm.” Dư Tội thu điện thoại lại, nhưng không sao kiếm chế được hai tay run lên, y hiểu Mã Bằng, thằng cha đó lợi hại lắm, nếu thực sự là hắn, e sẽ có một cuộc ác chiến:
“ Bảo bối, anh hứa rồi nhé, hôm nay phải ở bên tôi.” Lật Nhã Phương làm nũng:
“ Đương nhiên, hôm nay trời sập tôi cũng không đi làm, chiều đưa cô ra sân bay, nghe lời tôi, tạm thời đừng về Đại Nguyên, tránh xa vòng tròn bạn bè của cô ra, chỉ có lợi cho cô thôi.” Dư Tội lặp lại ước định trong chăn hôm qua:
“ Đã bảo biết rồi mà ... Này, hay anh cân nhắc đi, đi với tôi, chúng ta có thể ngày ngày chơi với nhau ...”
Cùng ăn sáng, cùng đi dạo phố, cùng ăn trưa, rồi đến công ty an bài sự vụ, Dư Tội một bước không rời, tới tận khi đưa Lật Nhã Phương ra sân bay, nói ra Dư Tội rất hâm mộ loại du lịch của người có tiền, nói đi là đi, chẳng phải băn khoăn gì, không như cảnh sát, mấy tháng rồi chưa về nhà.
Trước sự nhõng nhẽo kèm uy hiếp của Lật Nhã Phương, đành biểu diễn một màn chia tay nóng bỏng nữa ở sân bay cô mới chịu lưu luyến đi qua cổng soát vé. Dư Tội thở hắt ra một hơi nhẹ nhàng, đêm qua nghe Lật Nhã Phương kể chuyện mối quan hệ trong giới nhà giàu, chưa tiêu hóa hết đã xảy ra chuyện, mấy tiếng trôi qua rồi, không biết tiến triển ra sao?
Dư Tội muốn hỏi lại không dám hỏi, loại chuyện này nội bộ sẽ giữ kín như bưng, dù tương lai xử lý cũng không công khai.
Mã Bằng ư, có một thời gian y ngày ngày tới cục chống ma túy chờ đợi, vì thế hay đi uống với nhau, coi như là người an hem thân thiết, Dư Tội có chút không muốn tin, đang đứng bần thần ở đại sảnh sân bay thì có điện thoại gọi tới, vừa cầm lên xem thì bên kia đã ngắt máy, tiếp ngay đó là tin nhắn gửi tới.
"Người anh em, tiền cậu nợ tôi nên trả rồi chứ? 2 vạn 3, lãi 3%, hạn cho cậu phải trả trong hai ngày."
Dư Tội chấn kinh, đây là ám hiệu, là Mã Bằng, tên nội gián đang bị cả thành phố truy bắt.