Tầng thượng ở tầng 5, người trông coi đang xem cuốn tạp chí cũ tới không thể cũ hơn, xem ra canh phòng không phải là quá nghiêm ngặt, Nhâm Hồng Thành chỉ gian thứ ba, rốt cuộc không đi theo.
Cửa không khóa, chỉ cần báo cáo, có thể ra ngoài hoạt động, nhưng theo Nhâm Hồng Thành nói, mấy ngày qua Lâm Vũ Tịnh không ra ngoài nửa bước.
Dư Tội bước chân nặng nề, giơ tay ra mãi không gõ được, không phải y sợ điều gì, mà sợ làm Lâm Vũ Tịnh lúng túng.
Cộc, cộc, cộc, bên trong truyền ra giọng nói thân thuộc: “ Mời vào.”
Đẩy cửa ra, Dư Tội xuất hiện ở cửa, Lâm Vũ Tịnh đang viết gì đó, quay sang một cái tức thì hóa đá.
Gương mặt tiều tụy hốc hác, đôi mắt linh động mạnh mẽ giờ đầy u sầu, khuôn mặt không còn rực rỡ như ký ức, mái tóc gọn gàng đã dài ra không ít, trông già đi mấy tuổi, nhất là trong phòng còn có mùi thuốc lá.
Đột nhiên Lâm Vũ Tịnh hét một tiếng, đầu gục xuống bàn, đó là người cô không muốn gặp nhất, giọng có hơi khàn xua đuổi: “ Cậu đi đi.”
Dư Tội không đi, tới gần vài bước, bao thuốc Hồng Tháp Sơn đã hút một nửa, thực sự không tưởng tượng ra được cảnh chị Lâm hút thuốc thế nào.
“ Ra đi, cậu có nghe thấy không?” Lâm Vũ Tịnh hai tay che mặt:
Dư Tội không nói gì, kéo ghế ngồi xuống, lâu sau Lâm Vũ Tịnh nghe thấy tiếng bật lửa, ngửi thấy mùi thuốc lá, cô len lén quay đầu sang, Dư Tội thong thả hút thuốc, bộ dạng rõ ràng mặt dày không đi, nói nhỏ:” Ra trước đi được không, để tôi rửa mặt đã rồi hẵng vào.”
“ Chị không mặc gì em cũng nhìn suốt rồi, xấu hổ gì chứ, làm như em chưa thấy mặt chị buổi sáng chưa rửa mặt vậy.”
“ Cậu, cậu ...” Lâm Vũ Tịnh giận rồi, ngồi thẳng dậy:” Được rồi, dù sao tôi cũng thành như vậy rồi, cậu nhìn đi, có phải ngốc lắm thảm lắm không?”
“ Thế là khá rồi, chị còn có thuốc để hút, em ở trong trại giam phải nhặt đầu lọc cuốn lại mà hút.” Dư Tội châm một điếu đưa Lâm Vũ Tịnh, Lâm Vũ Tịnh ngồi ngây ra, thực sự bất kể thế nào cô cũng không muốn Dư Tội nhìn thấy, nhưng tới mức này rồi còn làm sao được nữa, cô do dự một lúc mới nhận lấy điếu thuốc rít sâu một hơi, phun khói ra từ miệng lẫn múi mà không sặc, chứng tỏ hút rất nhiều rồi:
Dư Tội nhìn Lâm Vũ Tịnh nhả khói hết sức thuần thục, bất cười:” Có tiền đồ đấy.”
“ Có tiền đó gì?”
“ Nam nhân có vài mục ăn uống chơi gái cờ bạc hút thuốc, chị cũng qua gần hết, có tiền đó chứ còn gì nữa, nhìn chị hút thuốc tiêu sái chưa.”
Lâm Vũ Tịnh bặm môi:” Cậu tới đây làm gì, sao cậu tới được?”
“ Lâm Vũ Tịnh, tôi đại biểu cho tổ chức thẩm tra cô, cô nên cso thái độ đúng đắn.” Dư Tội đột nhiên dập thuốc, thu lại thái độ cực kỳ nghiêm túc:
Lâm Vũ Tịnh không tin, nhưng không thể không tin, vì nếu không được phép sao có thể vào nơi này, có chút lúng túng:” Thật, thật sao ...”
“ Chứ còn giả được à, thẩm tra bắt đầu ... Em nói này, chị được phép gặp người nhà rồi, sao không thông báo cho em, còn nhờ Lão Nhâm che dấu, không biết em nhớ chị thế nào à?” Dư Tội nhìn chằm chằm Lâm Vũ Tịnh, thấy vẻ mặt cô buồn thảm, cảnh cáo ngay: “ Không được khóc.”
“ Ai khóc?” Lâm Vũ Tịnh tức giận phản bác:
“ Em nhìn chị giống sắp khóc, thế nào cũng phải gặp người thân chứ.” Dư Tội hơi để bụng chuyện này, kể cả nói dối cũng phải gọi cho y nói một tiếng không sao chứ:
“ Cậu không phải người thân của tôi ...” Lâm Vũ Tịnh dập thuốc, dần dần lạnh nhạt nhìn Dư Tội, hít hơi ngồi thẳng lên, chuẩn bị đợi thẩm tra:
“ Vậy trước khi thẩm vấn bắt đầu, có vài việc tôi phải nói rõ với đồng chí, thứ nhất phải phản ánh toàn bộ sự thực với tổ chức, thứ hai, phải phục tùng tổ chức, đồng chí hiểu chưa?” Dư Tội dùng giọng điệu rất chính thức, giống những người trước đây tới thẩm vấn cô, Lâm Vũ Tịnh mặt tái nhợt gật đầu, vì thế Dư Tội nghiêm túc: “ Được, giờ tôi chính thức đại diện cho tổ chức đưa ra yêu cầu đầu tiên ... Này, cười cho tổ chức nhìn một cái.
Lâm Vũ Tịnh đang bi thương bị Dư Tội đột nhiên trở giọng làm há hốc mồm, nổi giận giơ tay đánh.
Dư Tội né tránh la hét: “ Chú ý thái độ với tổ chức, nếu không tôi dùng quy tắc ngầm đấy.”
“ Cậu xéo cho tôi.” Lâm Vũ Tịnh vơ nắm giấy ném vào mặt Dư Tội.
Hành vi này rõ ràng vô nghĩa, Dư Tội cười run cả vai, Lâm Vũ Tịnh ngực phập phồng, muốn giận với loại này cũng không nổi, Dư Tội đột nhiên chạy đi đóng cửa vào làm cô giật mình cảnh cáo:” Cậu đừng làm bừa.”
Dư Tội không vui: “ Từ câu nói này nhìn ra, đồng chí không tin tưởng tổ chức, hơn nữa tư tưởng không thuần khiết, đồng chí bảo tôi làm bừa là làm cái gì?”
Lâm Vũ Tịnh hết cách với loại này, ngồi xuống ghế, tâm tình bình tĩnh hơn nhiều, giờ cô đã khẳng định tên này tới làm bậy chẳng phải đại diện cho tổ chức: “ Cậu không định an ủi tôi bằng cách này chứ, cho tôi biết, rốt cuộc có chuyện gì?”
“ Chả có chuyện gì, giờ em là tổ trưởng thực địa phụ trách vụ án này.”
“ Hả?” Lâm Vũ Tịnh chấn kinh tới đứng bật dậy: “ Sao lại là cậu, sao tổ chức lại để hình cảnh bình thường làm việc này?”
Động tác này làm Dư Tội ấm lòng:” Vậy để ai làm?”
“ Cậu không biết chuyện này nguy hiểm thế nào.” Lâm Vũ Tịnh nhìn Dư Tội như thằng ngốc, xỉa tay vào trán y, mắng:“ Nhà chủ nhiệm Đỗ bị bắt cóc, ép anh ấy giết nghi phạm, cả liên lạc của cục ở Hong Kong cũng bị giết ở nhà, nếu chúng thực sự có công xưởng ở nội địa, vũ khí trang bị sẽ không kém đặc cảnh đâu .. Ài cái thằng ngốc này, đám người đó không ngại giết người đâu.”
“ Vậy chị gặp chúng chưa?” Dư Tội hỏi:
“ Chưa, chưa tiếp xúc đã xảy ra chuyện.” Lâm Vũ Tịnh ủ rũ lắc đầu:
“ Lãnh tụ nói, tất cả phe phản động chỉ là hổ giấy, với em tất cả phần tử phạm tội không bằng hổ giấy, vì sao chúng phải dùng thủ đoạn tàn nhẫn như thế? Vì thế lực chúng mỏng, không thể đối đầu chính diện ...” Dư Tội ưỡn ngực lên, bộ dạng trang trọng rất giả:
“ Cậu là cái thằng ngốc, chúng hung dữ thật đấy.” Lâm Vũ Tịnh nghiến răng:
“ Thôi đi, chẳng hung dữ bằng chị.” Dư Tội bĩu môi:
Lâm Vũ Tịnh thở dốc, rút cánh tay đang chỉ mặt Dư Tội lại, kéo ghế ngồi xuống, cơn giận chưa nguôi, cái thằng nhãi này chỉ được cái to gan làm càn, nhưng chuyện này không thể làm thế.
“ Tạm thời bỏ lo lắng sáng bên, em hỏi vài chi tiết liên quan tới vụ án, chị đừng lo cho em, em chỉ tìm kẻ tiết lộ bí mật, còn chuyện đi chọi cứng kia, có ngốc mới làm.” Dư Tội đưa tay ra vuốt lại mái tóc cho Lâm Vũ Tịnh:
Lâm Vũ Tịnh hơi xấu hổ, nhưng không tránh:” Cậu muốn biết gì, tôi còn hồ đồ nữa là.”
“ Khi người liên lạc bị giết thì sao bên trên lại thẩm tra chị, chắc chắn không liên quan tới chị.”
“ Không phải thẩm tra tôi mà toàn bộ nhân viên thực địa tỉnh Sơn Bắc, Lão Đỗ sau khi xảy ra chuyện gọi cho tôi, nhờ tôi chiếu cố người nhà ... Vì thế tôi biết chuyện của anh ấy.”
Ài, tên ngốc Đỗ Lập Tài hại người không ít, trong tình huống đó còn liên lạc với đồng đội, chả phải cố tình hại người ta là gì, Dư Tội nhíu mày: “ Chị biết nhà anh ta chứ?”
“ Cậu nghi tôi là nội gián à?” Mặt Lâm Vũ Tịnh tức thì khó coi:
“ Nội gián phát hiện ra rồi, chị chắc là chưa biết, tra ra Mã Bằng, sau đó anh ta cướp súng, bắn bị thương người phòng số 9, sau đó bỏ trốn.” Dư Tội nhỏ giọng tiết lộ: