Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 825 - Q7 - Chương 053: Ném Chuột Sợ Vỡ Đồ. (2)

Q7 - Chương 053: Ném chuột sợ vỡ đồ. (2) Q7 - Chương 053: Ném chuột sợ vỡ đồ. (2)

“ Lão Ngụy, anh ra giá hơi đắt đấy.” Ông chủ Yến béo tốt mập mạp hét lên cố át đi tiếng ồn xung quanh:

“ Không đắt đâu, riêng thủ tục của tôi, anh không bỏ ra hai ba trăm vạn không làm được đâu.” Ngụy Cẩm Trình xua tay, thái độ dứt khoát:

“ Hay anh đứng bán nữa, mấy anh em nhập cổ phần kinh doanh.” Thích Nhuận Thiên nửa đùa nửa thật, hắn thấy bán cho Phan Mạnh hơi lỗ, kiếm tốt thể này cơ mà:

“ Anh em chúng ta thà chia sẻ vợ chứ không thể chia sẻ tiền tài.” Lão Ngụy cười ha hả:

Phan Mạnh tuổi còn trẻ nhưng khá trầm tính, chỉ trang thiết bị, hỏi chi tiết kinh doanh, sau đó bắt tay: “ Được rồi, trong vòng hai tuần tôi sẽ trả anh 15%, sau khi hoàn thành thủ tục sang tên, sẽ trả hết anh phần còn lại, giám đốc Ngụy, khi nào anh tiện ký kết cứ an bài.”

“ Đúng là người thủ đô, rất thống khoái, được, tôi sẽ làm trong hai ngày.” Ngụy Cẩm Trình bắt tay chàng trai trẻ:

Phan Mạnh ghé tới gần: “ Dinh thự Đào Viên của anh cũng không tệ hay anh ra giá đi.”

“ Nói đó không bán.” Ngụy Cẩm Trình từ chối thẳng thừng:

“ Nhập cổ phần cũng được, anh kinh doanh giải trí nhỏ kiếm được là bao, mảnh đất lớn như thế xây nhà ở thương nghiệp, với tình hình hiện nay chỉ dăm ba năm là hồi vốn. Thế nào, giám đốc Ngụy, không muốn chia cho anh em chút à?” Phan Mạnh thái độ nhẹ như không, bằng vào chuyện hắn mua lại Tấn Từ sơn trang bằng tiền mặt, không ai dám xem thường tài lực của hắn:

“ Chuyện này chúng ta tính kế lâu dài, làm vụ nào dứt điểm vụ nấy. Anh ném cả đống tiền lớn tới như thế, người thành phố nhỏ chúng tôi tiêu thế nào?” Ngụy Cẩm Trình trả lời hết sức khôn khéo:

“ Ha ha ha, chúng tôi chỉ phong quang bên ngoài, sao có nền tảng sâu như giám đốc Ngụy.” Phan Mạnh tỏ ra cực kỳ hâm mộ:

Ngụy Cẩm Trình cười ha hả, việc làm xong, mọi người vội vàng về xe, ở đây một lúc sơ mi trắng biến thành màu xám, xe Lão Ngụy đi trước dẫn đường, tới thẳng đường cao tốc.

Thích Nhuận Thiên khá thân thiết với Phan Mạnh, ngồi chung xe nói chuyện: “ Giám đốc Phan, Lão Ngụy là con lật đật trên thương trường, rất ít khi thua, tên này nổi danh gà sắt, cái gì ngon là ăn một mình, đợi hắn sang tay cơ bản là cơn thừa canh cặn rồi, không lỗ là may.”

“ Vậy giám đốc Thích cho rằng tôi nhất định sẽ lỗ sao?” Phan Mạnh ung dung mỉm cười:

“ Tôi không nói thế, với năng lực của anh, duy trì nó dễ như bỡn ... Anh có ý với Đào Viên thật đấy à?”

“ Anh có kiến nghị gì không?”

“ Hắn không bán đâu, giờ thứ lên giá dữ nhất là đất, dù kinh doanh có lỗ thì hắn vẫn giữa.” Thích Nhuận Thiên cũng thèm mảnh đất hoàng kim đó đã lâu, không cách nào xen vào được, Ngụy Cẩm Trình cố thủ địa bàn rất chắc chắn:

“ Chưa chắc, có cơ hội thì phải nắm lấy, không có thì sáng tạo ra, tôi tin cơ hội sắp tới rồi ... Khi đó còn phải nhờ sức ảnh hưởng của cha vợ anh.” Phan Mạnh mập mờ nói:

“ Không thành vấn đề ... Nhưng giám đốc Phan, chuyện của tôi thì sao? Cái thằng cảnh sát nhãi nhép đó vẫn dương dương đắc ý ngoài kia, người anh giới thiệu cứ ầm à ậm ừ, tôi sốt ruột lắm rồi.” Thích Nhuận Thiên hận không thể tự tay bóp chết Dư Tội, hắn vốn chuẩn bị kế hoạch rồi, nhưng lại bị bảo dừng:

“ Yên tâm đi, tôi nói lời là giữ lời.” Phan Mạnh cười rất hiền hòa, tuổi nhỏ hơn một giáp nhưng khí thế ăn đứt đối phương:

Đoàn xe này lọt vào camera giao thông, truyền trực tiếp.

Danh sách những kẻ lộ diện nhanh chóng xuất hiện trên máy tính đơn vị bảo mật, lúc này tổng đội và người phòng số 9 đang tranh luận chuyện lộ bí mật. Nguồn tin tố cáo Mã Bằng là nặc danh, khi đó phòng số 9 yêu cầu cục chống ma túy tố cáo vấn đề của nhau, cung cấp số di động và địa chỉ email, không ngờ tới ngày thứ hai có tin, phản ánh rất chi tiết, tra là ra. Chuyện này chứng minh hai điều, Mã Bằng thực sự có vấn đề, số tiền đó lai lịch không rõ, thời gian lên tới 4 năm, khi đó chưa có loại ma túy mới, như vậy chứng minh được điều thứ hai, người tố cáo cũng có vấn đề.

Vạn Thụy Thăng, Sử Thanh Hoài bị chuyện cục chống ma túy làm sứt đầu mẻ trán, vừa vặn có tin báo tới, mọi người nhíu mày.

Lại là hắn!

Ngụy Cẩm Trình là danh nhân rồi, manh mối Đào Viên chưa tra rõ, giờ nguồn ma túy cũng dính tới hắn, tên này muốn thanh bạch cũng khó.

“ Chẳng lẽ hắn là tên trùm?” Vạn Thụy Thăng hồ nghi:” Thanh Hoài, cậu thấy sao?”

“ Vấn đề Đào Viên dính líu tới ma túy đã tồn tại mấy năm rồi, về lý luận kẻ tổ chức phải có lượng tiền mặt lớn, có kênh rửa tiền, đủ điều kiện phạm tội, hơn nữa kẻ này vô cùng kín đáo, không phô trương như nhiều phú hào.” Sử Thanh Hoài cẩn thận nói chung chung:

“ Vậy là có khả năng tích lũy vốn từ nơi này.” Vạn Thụy Thăng gật gù:

“ Số 6 phản ánh, nơi đó thường có party tư nhân, vấn đề ma túy rất nghiêm trọng, bảo an ở đây là người cung cấp hàng ... một người khác chúng ta đưa tới cũng bị kéo xuống nước ở đây, một giao dịch diễn ra ở bãi đỗ xe ngầm. Lại có nghi phạm Mã Thước, Mạn Diêu Lan đều có quan hệ mật thiết với tên này, thêm vào hắn sở hữu cái xưởng than ở địa điểm khả nghi, quá nhiều bằng chứng.” Nhâm Hồng Thành tổng kết lại:

Sử Thanh Hoài hưng phấn, nếu xác định cả tên trùm lẫn nguồn ma túy, không còn nghi ngờ gì nữa, đây là mốc son chói lọi trong sự nghiệp, đủ kiêu ngạo cả đời, phó chính ủy chỉ là bước đệm, hắn muốn tới vị trí thực quyền hơn. Giả sử xuống địa phương làm cục trưởng, với tư lịch ở sở công an tỉnh, thêm kinh nghiệm cơ sở, có khi hắn sẽ phá kỷ lục xử trưởng trẻ nhất của Hứa Bình Thu, nghĩ tới đó bất giác nhìn phó sở trưởng, không hiểu sao mày vẫn nhíu chặt.

“ Phó sở trưởng Hứa ...” Nhâm Hồng Thành thấy mọi người đang đợi ý kiến, gọi nhỏ:

“ Tôi đang nghĩ tới Thẩm Gia Văn.” Hứa Bình Thu bỗng nhiên nói chuyện chẳng liên quan, giọng trầm tư: “ ... Phàm chuyện gì không thể vô duyên vô cớ, vì sao lại tốn công uy hiếp Đỗ Lập Tài giết một nghi phạm đã bị giam hơn 2 năm? Nếu như cô ta có qua lại với tập đoàn này phải tiếp xúc với Ngụy Cẩm Trình ... Có không?”

A, lập luận này chính xác, Nhâm Hồng Thành rà soát lại tư liệu Thẩm Gia Văn trong đầu, tội của cô ta dù giảm án cũng là chết, khi đó ma túy mới lại trỗi dậy, TW phái phòng số 9 tới thẩm vấn lại ... Thẩm Gia Văn nắm cơ hội khai ra hai đầu mục của tổ chức bán ma túy, một trong đó là Kim Long, phòng số 9 dùng danh nghĩa Kim Long đặt bẫy , quả nhiên câu ra mấy nhóm nữa, từ đó giá trị Thẩm Gia Văn tăng lên vô hạn, nhưng mỗi mình cô ta biết Kim Long, nữ nhân đó giữ miệng rất kín ... Đang đàm phán với tổ chuyên án liền bị giết ...

“ Điều này chứng tỏ phòng số 9 cũng có vấn đề, nếu không chuyện bảo mật như thế làm sao truyền ra ngoài?” Hứa Bình Thu nhíu chặt mày, nguồn tin bị lộ không nhất định là cục ma túy mà là trên cao hơn, nếu thế tất cả nhầm rồi, hoặc phòng số 9 che giấu:

“ Đúng vậy, bọn họ cũng rõ vấn đề này cho nên mới ra sức đào bới tin từ chúng ta, ở chuyện Mã Bằng mới hành động cấp thiết như thế.” Nhâm Hồng Thành ám chỉ rõ ràng, phòng số 9 muốn đổ tội cho phía Sơn Bắc, Mã Bằng rất mẫn cảm cho nên hắn chống trả quyết liệt như vậy:

“ Vậy chứng minh được Ngụy Cẩm Trình và Thẩm Gia Văn có tiếp xúc không?” Hứa Bình Thu lại hỏi:

“ Chuyện này thì không thể, song Ngụy Cẩm Trình thường ra nước ngoài, khó loại trừ khả năng tiếp xúc với nhau.”

“ Tôi thấy chính là hắn, nếu không đã chẳng thể có nhiều manh mối đồng loạt chỉ vào hắn như thế.” Vạn Thụy Thăng lắc ngón tay, bệnh của cán bộ công an lâu năm, ý là, bắt về hẵng nói:

“ Đợi thêm đã, thời cơ chưa tới.” Hứa Bình Thu lẩm bẩm, chứng cứ thì nhiều nhưng thiếu sợi dây liên hệ chính, ông không muốn hấp tấp ...

Bình Luận (0)
Comment