Dư Tội còn chưa hiểu gì thì cửa xe phía bên kia mở ra, một thân hình cao lớn đầy đặn xuất hiện, y há mồm.
“ Ài xem ra không nhân chi sơ tính bản ác mà tính bản sắc .. Nhìn cái mặt kìa ...” Hứa Bình Thu vẫy tay bảo lái xe lái đi:
Mặt đường chỉ còn lại Lâm Vũ Tịnh lặng lẽ đứng đó, nhìn Dư Tội tiều tụy không ít, trong ánh mắt chẳng biết là thương nhớ hay kháng cự, là nhu tình hay phẫn nộ, giống như cách biệt mấy tháng, tựa hồ cả hai đều thay đổi.
Nhìn rất lâu, Lâm Vũ Tịnh bỗng nhiên làm động tác kỳ quái, cô quay đầu bỏ đi, thế là Dư Tội không ương được nữa, vội vàng chạy theo. Cô đi chậm lại, y cũng đi chậm lại, cô quay đầu thì y đứng ngây ra đó, hai người nhìn nhau, sau đó Lâm Vũ Tịnh lại đi, y lại mặt dày bám theo, đi theo tới 2 km đã tới bên đường sông Phần, gió tối từ bên sông lồng lộng thổi tới, chẳng biết mang về hay cuốn đi kỷ niệm.
Lâm Vũ Tịnh ngoắc ngoắc ngón tay, đợi Dư Tội chạy tới, cô nói:” Có vẻ cậu làm những chuyện không thể tha thứ.”
Dư Tội ngượng nghịu: “ Không phải chị là người đại biểu cho tổ chức sao, tổ chức vừa có quyết định rồi, đó là tha thứ.”
Lâm Vũ Tịnh sầm mặt:” Vì sao trốn những ba tháng?”
“ Em ... Em sợ bị chị đánh.” Dư Tội vừa nói xong Lâm Vũ Tịnh giơ tay lên:
“ Vì sao tôi phải đánh cậu?”
“ Sợ chị hiểu lầm, hiểu lầm xong nói không chừng xảy ra chuyện gì đó.” Dư Tội cẩn thận nhìn sắc mặt Lâm Vũ Tịnh mới trả lời, rốt cuộc thì y vẫn để ý tới cảm thụ của chị Lâm nhất:
“ Hiểu lầm thật à?” Lâm Vũ Tịnh phẫn nộ: “ Đó là lời giải thích cậu định dùng với tôi sao?”
“ Thì nhiệm vụ là thế, em phải diễn vai một cảnh sát bẩn từ trong ra ngoài, chị lại không biết nguyên tắc của tổ chức, dù người thân nhất cũng phải giữ bí mật, chị không nên hoài nghi em.” Nếu như không gặp Dư Tội còn hạ quyết tâm được, gặp rồi lại không nỡ:
“ Tôi vốn không hoài nghi cậu, bất kể xảy ra chuyện gì tôi cũng có thể tin, nhưng cậu ba tháng không liên hệ với tôi, chứng tỏ cậu chột dạ, tôi không muốn cũng phải nghi ngờ ... Cậu nói có phải không?” Lâm Vũ Tịnh có vẻ đang rất thận trọng cho quyết định sắp tới:
Dư Tội liên tục xoa hai tay vào nhau, sau đó từ từ lùi lại, có chút chua chát: “ Xin lỗi ... Vậy, vậy ... Có thể coi như chưa thấy em được không?”
“ Đứng lại.” Lâm Vũ Tịnh tiến tới, vươn tay ra tóm, Dư Tội lách người né bị cô hừ một tiếng, cái chân dài quét mạnh, ngáng y ngã lăn ra đất, động tác cực nhanh tóm cổ y kéo lên: “ Muốn chuồn à?”
“ Không phải ... Nhưng chị cứ nghi ngờ em ...” Dư Tội lúng túng:
“ Tôi thèm vào mà nghi ngờ cậu, khi chấp hành nhiệm vụ cũng phải cùng người khác đóng tình nhân, cậu cũng thấy rồi, còn mặc bikini chụp ảnh thân thiết, lại còn ...” Lâm Vũ Tịnh nói tới đó buông Dư Tội ra:
Dư Tội mắt vặn vẹo biến dạng: “ Con mẹ nó, lão tử lần trước phải thiến thằng chó đó mới đúng.”
“ Vì sao, vì anh ta đụng vào nữ nhân của cậu à?” Lâm Vũ Tịnh xỉa tay vào mặt Dư Tội: “ Anh ta đẹp trai hơn cậu, lịch sự hơn cậu, hiểu lãng mạn hơn cậu, nếu không phải nội gián, tôi thực sự thích anh ta rồi ... Trong tất cả nam nhân theo đuổi tôi, cậu xấu nhất thấp nhất thiếu trình độ nhất ...”
“ Cái gì, bằng vào thân thủ của chị, nếu chị không muốn, em cưỡng bức được chị chắc?” Dư Tội tức rồi, mình kém cỏi thế sao:
“ Là vì cậu lừa tôi.”
“ Vớ vẩn, em chỉ lừa chị đi qua cửa, còn chị đẩy em lên giường ....” Dư Tội hét lên:
Đây là con đường đi dạo quanh sông, khá đông đúc, người đi đường qua lại không biết nghe được bao nhiêu, chỉ trò cười khúc khích, Lâm Vũ Tịnh mặt đỏ bừng bừng đá một phát: “ Lưu manh.”
Cãi nhau một lúc Dư Tội phát hiện ra, hình như cơ hội vãn hồi khá là cao, nam nhân không ngại cố tình uốn gối, cẩn thận áp sát giải thích: “ ... Thật đấy, vì nhiệm vụ đó mà em đã thân bại danh liệt, tiếng xấu khắp nơi rồi, em không muốn vì chuyện đó mà ảnh hưởng tới cuộc sống của chị ... Dù sao, chị không thích, chúng ta chia tay vui vẻ cho xong ...”
“ Tôi không thích cậu chút nào hết.” Lâm Vũ Tịnh nghiêm mặt nói:
“ Ồ ... “ Dư Tội ỉu xìu, tay buông thõng, có lẽ chuyện không liên quan tới thích hay không thích, y tự biết chuyện mình làm rất khó tha thứ, nhìn Lâm Vũ Tịnh lần nữa rồi quay đầu đi:
Lâm Vũ Tịnh nhói đau, trong ánh mắt đó cô cảm thụ được trong lòng y, mình quan trọng thế nào, cô nhìn thấy sự áy náy, xấu hổ, nắm tay Dư Tội kéo lại: “ Mặc dù tôi không thích cậu, nhưng tổ chức phái tôi tới giám sát cậu, không cho cậu làm việc xấu, giam sát 24/7, chuyện trước kia coi như xóa bỏ hết, sau này cậu không còn cơ hội làm chuyện xấu đâu.”
Ánh mắt Dư Tội dần dần chuyển sang hưng phấn, nhón chân chu môi ra, cơ mà có vẻ hơi sớm, Lâm Vũ Tịnh hừ một tiếng xoay người đi, y lại rối rít đuổi theo: “ Này này này chị Lâm, chị nói rõ ràng chút, có phải nhiệm vụ bắt đầu từ hôm nay không, em nhất định phục tùng an bài của tổ chức ...”
Lâm Vũ Tịnh không thèm trả lời, thế là lại tái diễn một màn người đi người đuổi như lúc nãy, chợt có điện thoại, Dư Tội lấy ra xem, không ngờ là An Gia Lộ, đang do dự không biết có nên nghe không thì Lâm Vũ Tịnh quay người lại cướp lấy di động, nhìn một cái, mặt đanh lại.
“ Bạn học, bạn học đấy, chắc là biết em ra rồi nên hoan nghênh ...” Dư Tội nói vội:
“ Là cô bạn học xinh đẹp phải không?” Lâm Vũ Tịnh chưa đợi Dư Tội gật đầu, ấn từ chối: “ Liên lạc sau này sẽ bị giám sát, có đồng ý không?”
“ Đồng ý.” Dư Tội gật đầu, lúc này nào dám nói không:
Reng reng reng, chuông điện thoại lại kêu, Dư Tội nói: “ Cô bạn học này phiền lắm, cứ thích quấy nhiễu nhân vật anh hùng như em, muốn từ chối cũng khó.”
“ Không phải bạn học, em gái Lật là ai?” Lâm Vũ Tịnh nhìn chằm chằm Dư Tội, lần này nhận điện thoại, nhưng không nói gì:
Bên kia truyền tới giọng rất gợi cảm của Lật Nhã Phương: “ Này, Dư Nhi, anh về Đại Nguyên rồi phải không ... Đừng lừa người ta, tôi hỏi Chị Béo rồi, chị ấy bảo anh không sao.”
“ Ừm ...” Lâm Vũ Tịnh che miệng giả giọng nam:
Dư Tội ôm đầu, chết rồi chết rồi, bằng tính cách của Lật Nhã Phương, thế nào cũng nói lời không nên.
“ Vậy tối nay thế nào? Anh mời tôi nhé ... Sao không nói gì? Lâu như vậy rồi không tìm tôi ...”
“ Đang họp.” Lâm Vũ Tịnh hàm hồ nói nhỏ:
“ Vậy tối chúng ta cũng họp đi, họp dã chiến nhẽ.”
Biết ngay mà, giết mình rồi, Dư Tội mặt cắt không ra máu, Lâm Vũ Tịnh không nghe thêm nữa, ném thẳng di động xuống sông, quay ngoắt người bỏ đi.
Dư Tội nhìn di động vẽ đường cong lớn rơi tõm xuống tõm một cái giật mình đuổi theo hô lớn: “ Chị Lâm, chị Lâm, chị nghe em giải thích đã, dã chiến đó không như chị tưởng tượng.”
Một người đi một người đuổi, một giải thích một không nghe, một lo lắng một khó chịu.
Cứ thế đuổi, đuổi, đuổi suốt, trong bóng tối đen dần, chắc chắn còn phải đuổi một đoạn đường dì.
Về sau đuổi tới đơn vị, ngày ngày đợi ngoài cửa, hết giờ làm là đuổi theo đuổi về tận nhà giải thích, bị mẹ người ta cầm chổi đuổi đánh khỏi nhà.
Cái đôi trong mắt người ngoài hết sức cọc cạch ấy không ngờ theo đuổi hơn một năm tu thành chính quả, nhân vật gây bao tranh cãi ấy ngay cả hôn lễ cũng gây tranh luận xôn xao, nghe đâu trong ngày kết hôn, có nữ khách uống say, là hoa khôi ban xuất nhập cảnh, khi tân lang tân nương đi mời rượu khách, ai ngờ ôm lấy tân lang nước mắt ngắn dài nói, mình yêu bạn, vì sao không để ý tới mình ...
Thế là cả đám khách khứa cứ trố mắt ra, tân nương bỏ đi, tân lang đuổi theo, khi cả hai quay lại nơi tổ chức hôn lễ thì hốc mắt tân lang tím bầm, má có thêm dấu tay.
Vừa lập gia đình đã có bạo hành gia đình, vừa mới thăng chức lại có tin đồn thanh tra công vụ viên cấm chỉ kinh doanh, đồng chí Dư Tội bị đưa đi, có người tố cáo y kinh doanh lương thực bên ngoài.
Nhưng đồng chí Dư Tội vỗ bàn chửi cả thanh tra, con mẹ nó chứ, bằng lương của lão tử làm hộc máu tới khi nghỉ hưu phải hi sinh ba lần mới có đủ tiền phủ tuất để trả tiền nhà, nói cho các người biết, tôi kiếm tiền ở ngoài đấy, không kiếm thì sống cái buồi, nhưng các người không có chứng cứ chứng minh tôi lợi dụng chức vụ đâu, càng không chứng minh được chuyện làm ăn đó là của tôi, nên tra nữa cũng đếch ra đâu.
Về sau chả làm nói gì, chuyện vẫn thế, đồng chí ấy cứ lập công, bắt không ít tội phạm về đem ra công lý, cũng gây đủ thứ tranh cãi, làm hỏng vài vụ án, song danh tiếng càng lúc càng lớn, thậm chí có vụ án vượt tỉnh cũng mời tổ chi viện tới giúp đỡ.
Những chàng trai bị ném ở Quảng Châu năm xưa, mấy năm qua đi, có 4 đội trưởng hình sự, 2 đồn trưởng đồn công an, một phó cục trưởng phân cục, còn có một xử trưởng ban huấn luyện đặc biệt tổng đội, trong đánh giá của đám đàn em khóa sau, bọn họ là khóa hung hãn nhất.
Nổi tiếng nhất đương nhiên vẫn là Dư Tội, không phải vì y phá được án, mà là cưới được cô vợ xinh đẹp cao ráo như siêu mẫu từng làm đặc cảnh, mà nhà người ta bạo hành gia đình là chồng đánh vợ, nhà y thì là bị vợ đánh. Vị cảnh sát khiến đám tội phạm kinh hồn táng đởm, số lần bị thương nhiều nhất lại là ở nhà, nghe đâu vì sinh hoạt tư không kiểm chế nên thường ăn đòn, lạ cái là, hai vị đó cứ đánh nhau suốt mà sống có tư vị lắm, thành đề tài cho đám anh em trêu chọc, nhưng trêu chọc lại hâm mộ ... Cuộc sống là vậy mà ...
...
HẾT Q7.